Vân Thiên Vũ hoàn
toàn bị đả kích, nàng mới vừa bị Tiêu Cửu Uyên tịch thu bạc, ngày mai
phòng đấu giá liền mở ra, nàng đây là có nhiều xui xẻo a.
”Thế nào?” Tiêu Dạ Thần hỏi, bất quá rất nhanh nghĩ đến tiền của Vân Thiên
Vũ bị Tiêu Cửu Uyên tịch thu, Tiêu Dạ Thần cũng không đành lòng nói cho
Vân Thiên Vũ, Huyền Thiên bán đấu giá được bán đấu giá gì đó giá cả sẽ
vô cùng đắt.
Vân Thiên Vũ mới vừa đè nén đi xuống tức giận
lần nữa bay lên, bất quá lần này nàng nghĩ đến mình sở dĩ xui xẻo sở dĩ như vậy, cũng là bởi vì Vân Thiên Tuyết làm ra, nếu không phải nữ nhân
này cho nàng hạ cái gì độc, chỉnh ra một chuỗi dài chuyện tình như vậy,
nàng thì như thế nào sẽ bị Tiêu Cửu Uyên lục soát hết tiền.
Mặt Vân Thiên Vũ tối đen xoay người đi ra ngoài, sau lưng Tiêu Dạ Thần cùng Họa Mi vội vàng đuổi theo, Tiêu Dạ Thần hỏi tới: “Ngươi đây là đi chỗ
nào?”
”Nhị muội muội nhà ta bị hai mươi đại bản, ta là tỷ tỷ, sao có thể không đi an ủi nàng một phen.”
Nàng tâm tình khó chịu, tự nhiên sẽ không để cho người hại nàng khó chịu tốt hơn.
Sau lưng Tiêu Dạ Thần vội vàng đuổi theo Vân Thiên Vũ, chỉ sợ nàng bị thua thiệt.
Bởi vì hắn nhớ Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch lúc này đang ở chỗ Vân Thiên
Tuyết, Vân Thiên Vũ hiện tại so với quá khứ, sẽ không thua thiệt.
Trở thành bằng hữu, hắn không thể làm như không thấy mặc kệ nàng.
Vân Thiên Vũ cũng không muốn Tiêu Dạ Thần xen vào những chuyện này, cho nên nàng nhìn Tiêu Dạ Thần rồi nói: “Ngươi trở về đi thôi.”
”Như vậy sao được? Nếu như ngươi bị bọn họ khi dễ, đã là bằng hữu ta sao có
thể trơ mắt nhìn ngươi bị bọn họ khi dễ, đi, ngươi đã muốn trút giận, ta đi cùng ngươi.”
Tiêu Dạ Thần vẻ mặt hào khí ngất trời, phút cuối cùng giơ tay lên vỗ vỗ lồng ngực của mình, bày tỏ mình tuyệt đối
là người giảng nghĩa khí.
Vân Thiên Vũ không có lên tiếng,
con ngươi sâu hai phần, Tiêu Dạ Thần là nàng chuyển kiếp tới sau, là
người đầu tiên đối với nàng đưa tay giúp đỡ, tận tâm tận lực trợ giúp
nàng, ngày sau, hắn có gì cần, nàng nhất định sẽ đem hết toàn lực giúp
hắn.
Một nhóm mấy người đi tới Tuyết Lan viện của Vân Thiên Tuyết.
Trên đường gặp phải một nhóm người hầu vài người đã chết lui về phía sau viện bỏ hoang viện đi tới.
Lần này tổng cộng nâng bốn người đã chết, Nguyên Hương, Thu Thiền, còn có
hai người ra ngoài phụ họa Nguyên Hương, cộng thêm Hải Đường trước gặp
trở ngại mà chết, tổng cộng chết năm người.
Trước một khắc
còn là người sống sờ sờ, sau một khắc lại hồn quy Địa phủ, điều này làm
cho hạ nhân hôm nay xem hình phạt rõ ràng cảm nhận được thân là nô tài
chính xác mệnh là cở nào đê tiện, cho nên chuyện của các chủ tử, sau này bọn họ là hạ nhân vẫn là ít xen vào thì tốt hơn.
Nhất là
Đại tiểu thư, hoàn toàn cùng với lúc trước không giống nhau, nàng nhưng
là Ly thân vương phi tương lai của Ly thân vương phủ, bọn họ ngàn vạn
lần không nên trêu chọc đến nàng.
Bây giờ Vân Thiên Vũ ở
Vĩnh Ninh Hậu phủ đối với trong lòng hạ nhân cùng dã thú hung ác không
kém bao nhiêu, vừa nhìn thấy nàng đi qua, mọi người sắc mặt trắng bệch
một mực cung kính cúi đầu để cho qua một bên đi.
Vân Thiên
Vũ mắt lạnh nhìn một cái, rất hài lòng, nếu bọn họ không làm được mến
yêu nàng, vậy hãy để cho bọn họ sợ, tránh không khỏi không có việc gì
luôn vài người ra ngoài nhảy lộc cộc, phiền cũng phiền chết đi được.
Vân Thiên Tuyết ở Tuyết Lan viện, ma ma giữ cửa ngây người không dám cản
Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ đám người nghênh ngang đi vào Tuyết Lan viện
Vân Thiên Tuyết ở.
Hạ nhân hầu hạ trong Tuyết Lan viện thấy
Vân Thiên Vũ, mọi người sắc mặt hơi tái, ai cũng không dám nói chuyện,
tự nhiên cũng không dám tới cản Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ
Thần thuận lợi đi tới gian phòng Vân Thiên Tuyết ở.
Bọn họ
người còn chưa đi vào, liền nghe được trong phòng, truyền ra tiếng Vân
Thiên Tuyết thương tâm khóc rống: “Ô ô, ta không mặt mũi gặp người, ta
không muốn sống, hãy để cho ta chết đi.”
Editor: Huynhnhu142
Chương 100: Mượn đao giết người
Vân Thiên Tuyết dứt lời, trước giường Tiêu Thiên Dịch đang muốn khuyên
nàng, không nghĩ ngoài cửa lại có một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng
mở miệng.
”Nhị muội muội làm cái gì vậy, chết vinh còn hơn
sống nhục, bao nhiêu chuyện a, không phải là đánh hai mươi đại bản sao?
Vừa không có muốn mạng của ngươi.”
Hai đạo bóng dáng từ
ngoài cửa đi vào, Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Thiên Tuyết theo bản năng
nhìn lại cửa, thấy Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần từ ngoài cửa đi vào.
Vừa nhìn thấy bóng dáng Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Tuyết đỏ mắt, chân chính là cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt, nhất là nàng nghĩ đến trước kia đại
bản đánh thống khổ trên người.
Mặc dù sau nàng ăn vào đan dược, hiện tại vết thương trên mông đã khép lại, cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng khi lúc đại bản đánh vào cái mông, đau đễn trầy da sứt thịt, nàng thực
là rõ ràng cảm nhận được, hơn nữa hôm nay chuyện nàng bị đánh truyền đi, nàng còn có mặt mũi gặp người sao?
Nàng ở Đông Ly Quốc là
kinh đô tài nữ a, Vân Thiên Tuyết càng nghĩ càng oán hận Vân Thiên Vũ,
một đôi mắt lóe tia sáng ra xanh, thật giống như dã thú trong rừng.
”Vân Thiên Vũ, ngươi là tới cười nhạo ta có phải hay không? Ta như vậy ngươi vui vẻ có phải hay không?”
Vân Thiên Tuyết sau khi nói xong, oa một tiếng thương tâm khóc lớn lên, vừa khóc vừa nhìn nói với Tiêu Thiên Dịch: “Thiên Dịch ca ca, ta biết tỷ tỷ đối phó ta như vậy, nguyên nhân là bởi vì ta thích ngươi, ta sai lầm
rồi, ta không dám, tốt lắm ta đem ngươi trả lại cho nàng, như vậy nàng
cũng sẽ không đối phó ta.”
Vân Thiên Tuyết sau khi nói xong, đôi mắt đẫm lệ mơ hồ quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ nói: “Tỷ tỷ, ta biết ngươi thích Tuyên vương điện hạ, bởi vì Tuyên vương điện hạ thích ta,
lại đang ngày đại hôn làm thương tổn ngươi, cho nên ngươi mới có thể hận ta, khắp nơi suy nghĩ trả thù ta, ta hiện tại đem hắn trả lại cho
ngươi.”
Vân Thiên Tuyết trong mắt lóe ra tia sáng ác độc,
nàng biết mình hiện tại không tốt trực tiếp ra tay với Vân Thiên Vũ, bởi vì Vân Thiên Vũ sau lưng có Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng nàng không ra tay, không có nghĩa là không thể mượn tay người khác.
Quả nhiên, Tiêu Thiên Dịch nghe được Vân Thiên Tuyết nói, lập tức đau lòng
kéo nàng ta tới, hắn xoay người đứng lên từ trên cao nhìn Vân Thiên Vũ
nói: “Đủ rồi, Vân Thiên Vũ, ta nói rồi giữa chúng ta không có nửa điểm
liên quan, ngươi không cần cuồng dại si mê muốn gả cho ta nữa, ta sẽ
không cưới ngươi.”
Trong phòng Vân Thiên Tuyết vẫn còn khóc: “Thiên Dịch ca ca, ngươi không nên đối với tỷ tỷ như vậy, nàng quay đầu lại suy nghĩ tính toán với ta.”
Con ngươi Tiêu Thiên Dịch hiện đầy vẻ lo lắng, hung hăng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ.
”Vân Thiên Vũ, bổn vương cảnh cáo ngươi, nếu như sau này ngươi dám can đảm
tính toán Tuyết Nhi nữa, bổn vương sẽ không nhẹ tha cho ngươi.”
Tiêu Thiên Dịch dứt lời, Tiêu Dạ Thần sau lưng Vân Thiên Vũ hừ lạnh một
tiếng, trực tiếp tiếp lời nói: “Tiêu Thiên Dịch, ngươi đây là tính cùng
cửu hoàng thúc đối đầu phải không?”
Tiêu Thiên Dịch ngẩn ra, ngũ quan tuấn mỹ lkéo sương mỏng, tâm tính thiện lương giống như bị kim châm, hôm nay Tiêu Cửu Uyên hạ lệnh đánh Tuyết Nhi, chính là đang đánh
vào mặt của hắn, hắn ngay cả nữ nhân mình yêu mến cũng bảo vệ không
được, hắn chỉ cảm thấy ở trước mặt nàng không mặt mũi, nếu như hắn có
năng lực, Tuyết Nhi cũng sẽ không ăn khổ như vậy.
Sau này
hắn sẽ tuyệt không cô phụ nàng, Tiêu Thiên Dịch trong lòng suy nghĩ,
trên mặt tràn đầy ý lạnh, lạnh lùng nhìn Tiêu Dạ Thần nói: “Bổn vương
khi nào cùng cửu hoàng thúc đối đầu lên, bổn vương luận sự, nếu như nữ
nhân này dám can đảm tính toán đến trên đầuTuyết Nhi nữa, bổn vương sẽ
không chịu để yên, tin tưởng cửu hoàng thúc sẽ tha thứ chuyện chất nhi
làm.”
Tiêu Thiên Dịch nói xong nhìn về Vân Thiên Vũ, lần nữa nói: “Bổn vương biết ngươi là bởi vì ái sinh hận, nhưng giữa chúng ta
là thật không thể nào, ngươi không không cần một mực khăng khăng nữa,
sau này ngươi nếu tính toán Tuyết Nhi, ta là người đầu tiên không buông
tha ngươi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...