Kinh thành Đông Ly lưu truyền một lời đồn đại rất nhanh.
Nam Chiêu công chúa Lam Khanh là người hào nhoáng bên ngoài, tâm địa thiện lương, suy nghĩ cho dân, tất cả đều là giả dối.
Nữ nhân này căn bản chính là lòng dạ rắn rết.
Chủ tử âm độc.
Bên đường chặn xe ngựa của Linh Nghi quận chúa, muốn vẩy huyết bọ cạp lên người Linh Nghi quận chúa.
Kết quả bị Linh Nghi quận chúa phát hiện, trực tiếp vẩy lại.
Kết quả nàng ta tự mình bị vẩy huyết bọ cạp, còn vu oan ngược lại cho Linh Nghi quận chúa.
Người như vậy, tại sao có thể là một lòng vì dân, tất cả mọi người đều bị nàng ta lừa.
Bởi vì chuyện Nam Chiêu công chúa, mấy sứ thần liên quan đến Nam Chiêu cũng bị ghét.
Có không ít người đoán lần này Nam Chiêu đến Đông Ly, chắc chắn có dụng tâm sâu kín.
Nếu không cố ý bày ra nhiều thủ đoạn như vậy làm gì.
Mặc dù Vân Thiên Vũ biết những lời đồn đại này, nhưng cũng không để ý tới, nàng dừng lại trong An thân vương phủ, bắt đầu thay người Tiên Phong doanh của An phủ thân vương luyện đan.
Trước đây nàng thiếu dược liệu, cho nên không có cách nào giúp những người Tiên Phong doanh này luyện đan dược tăng ý chí chiến đấu.
Nhưng lần này đi Lăng Vân tông, nàng mang về bên trong Phượng Linh nhẫn không ít dược liệu.
Hai ngày nay vừa hay không có chuyện gì, nàng liền an tâm ở trong An thân vương phủ luyện đan.
Tiên Phong doanh tổng cộng có khoảng một ngàn người.
Vân Thiên Vũ tốn gần hai ngày, luyện một ngàn viên đan dược tăng ý chí chiến đấu cho bọn họ.
Sau đó nàng cho Tiêu Dạ Thần phát những này đan dược ra ngoài, cho tất cả mọi người của Tiên Phong Doanh ăn.
Đợi những người này ăn xong, Tiêu Dạ Thần cùng Vân Thiên Vũ chọn lựa vài người đến nghiệm thu hiệu quả một chút.
Kết quả chỉ dung hợp trên vài người, chỉ vài người đó sinh ra được sức chiến đấu vô cùng lớn.
Sau đó, Tiêu Lăng Phong và Tiêu Dạ Thần hai người vô cùng vui vẻ, ngay cả mọi người Tiên Phong doanh cũng vô cùng vui vẻ.
Tiêu Lăng Phong nhìn Vân Thiên Vũ kích động nói: “Vân nha đầu, cảm ơn con, có một ngàn người này, sau này An thân vương phủ ta cũng không cần sợ.”
“Sau này bọn họ cũng sẽ trở thành hậu thuẫn kiên cường cho con.”
Tiêu Lăng Phong dứt lời, vài người Tiên Phong doanh đột ngột quỳ xuống: “Sau này quận chúa có việc, chỉ cần sai bảo là được, chúng ta tuyệt đối tuân mệnh.”
Vân Thiên Vũ cười khẽ, phất tay cho người Tiên Phong doanh đứng lên.
“Ta luyện đan tăng chiến ý các ngươi lên, cũng không phải vì bản thân ta, là vì An thân vương phủ, hi vọng An thân vương phủ vĩnh viễn bình an, cho nên nếu các ngươi cảm tạ, hãy tận lực vì An thân vương phủ là được rồi.”
Vân Thiên Vũ nói xong, người Tiên Phong doanh lại dập đầu: “Thuộc hạ nhất định dốc toàn lực vì An thân vương phủ.”
Phải biết rằng người tầm thường muốn một viên đan dược như vậy, cả đời cũng đừng nghĩ tới.
Mà quận chúa của bọn họ chính là thầy luyện đan, đây là chuyện vô cùng đáng mừng.
Bọn họ thề sống chết vì An thân vương phủ.
Vân Thiên Vũ vừa lòng gật đầu, nhìn Tiêu Lăng Phong hòa Tiêu Dạ Thần nở nụ cười.
Hai nam nhân đi tới, một tả một hữu nắm thật chặt tay cô.
Gặp được nàng, là chuyện may mắn của bọn họ.
Nàng vĩnh viễn coi bọn họ là người nhà.
Người một nhà đang vui vẻ cười với nhau.
Thái giám trong cung đã tới.
Hoàng thượng có chỉ, trong cung thiết yến, mời Linh Nghi quận chúa cùng thế tử An thân vương phủ tiến cung dự tiệc.
Tiêu Lăng Phong vừa nghe liền mất hứng, nhíu mày tức giận.
Vân Thiên Vũ lại kéo Tiêu Lăng Phong, nhìn lão lắc lắc đầu.
Cung yến đêm nay không giống với bình thưòng, lần này nàng phải đích thân vạch trần bộ mặt của Nam Chiêu công chúa.
Cuối cùng Tiêu Lăng Phong không nói gì, dặn dò Tiêu Dạ Thần chăm sóc Vân Thiên Vũ.
Hai người liền dẫn người tiến cung dự tiệc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...