Vẻ mặt Tiêu Dạ Thần cạn lời nhắc nhở Tiêu Lăng Phong: "Gia gia, không phải người muốn con không cưới ư?"
"Đúng vậy, ta không muốn con cưới công chúa Nam Chiêu gì đó, ta vốn không tin nàng tốt như người khác nói, ta cảm thấy tất cả là nàng ta cố ý làm ra, ai biết Nam Chiêu ẩn dấu lòng dạ độc ác gì, liên hôn thì liên hôn, lại còn làm ra tiết mục khoác lác như vậy để tới, nữ nhân kia có lòng như vậy, về Nam Chiêu mà khoe khoang, chạy tới Đông Ly ta khoe khoang làm gì."
"Xì."
Lão ngoan đồng Tiêu Lăng Phong xì một cái.
Lần này không những khiến Tiêu Dạ Thần không biết làm sao, ngay Vân Thiên Vũ cũng không biết làm sao.
"Nghĩa phụ, người không cần quan tâm, sẽ không có việc gì, con sẽ bảo vệ Dạ Thần."
"Ừ ừ, cho dù hai người các con bảo vệ nhau, đừng để người khác chiếm tiện nghi là được."
Hai người Tiêu Dạ Thần và Vân Thiên Vũ gật đầu, sau khi hai người tạm biệt Tiêu Lăng Phong, mang theo vài người vào cung dự tiệc.
Trên đường phố kinh thành Đông Ly, ngựa xe chạy như nước, rất nhiều xe ngựa chạy về phía hoàng cung."
Có thể thấy được mọi người rất chờ đợi cung yến đêm nay.
Trong xe ngựa phủ An thân vương, Tiêu Dạ Thần nhìn Vân Thiên Vũ nói.
"Tiểu cô cô, ta có dự cảm xấu, cứ cảm thấy đêm nay vị công chúa Nam Chiêu kia sẽ chọn cửu hoàng thúc để yêu cầu liên hôn."
"Người xem, cửu hoàng thúc bây giờ hoàn toàn không có lạnh lùng như xưa, bâu giờ hắn lười biếng cao sang, giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất ôn hòa, rất hấp dẫn người, rất có thể công chúa Nam Chiêu kia sẽ chọn hắn làm đối tượng liên hôn."
Vân Thiên Vũ trầm mặc một lúc, chậm rãi nở nụ cười.
"Dù nàng nhìn trúng thì sao, quan trọng cửu hoàng thúc ngươi có đồng ý cưới, hắn cũng không phải người sẽ hy sinh chính mình vì liên hôn hai nước."
Vân Thiên Vũ nói xong, Tiêu Dạ Thần nở nụ cười.
"Đúng vậy, người xem, gần đây cửu hoàng thúc quá dịu dàng, ta lại quên mất hắn vốn lạnh lùng."
"Được rồi, ta cũng không lo lắng, chúng ta vào cung đi, ngươi cần phản cẩn thận trong cung một chút."
"Yên tâm đi, ta sẽ không sao."
Nàng bây giờ, không thể so với nàng lúc trước, người có thể tiêu diệt Lăng Vân tông, sao có thể sợ loại đầu trâu mặt ngựa này.
Xe ngựa đi vào trong cung.
Cung yến đêm nay tổ chức ở cung Vinh Càn.
Trong ngoài cung Vinh Càn đều là người, ba người một nhóm, năm người ghé vào một hội nói chuyện với nhau.
Mọi người bàn luận nhiều nhất là thái tử Gia Cát Cẩn của Nam Chiêu, còn có công chúa Chiêu Hoa của Nam Chiêu.
Thái tử Nam Chiêu Gia Cát Cẩn, vẻ ngoài tuấn mỹ, lại là người vô cùng hờ hững lạnh lùng, nghe đồn người này chẳng những có tướng mạo, còn có ba ngàn mưu lược trong lòng, là đối thủ rất khó dây vào.
Tuy hắn do hoàng hậu sinh ra, lại không được hoàng đế sủng, bao nhiêu năm qua vẫn luôn bình thản không thái độ, rất nhiều người đều cho rằng hắn là thái tử bị phế.
Nhưng cuối cùng hắn lại vượt ra ngoài dự đoán của mọi người, một bước lên trời.
Chẳng những ra tay diệt trừ hai hoàng tử có dã tâm khác ở Nam Chiêu, ngay cả hoàng đế cũng vô cùng yêu thương hắn, trước mắt địa vị của hắn càng được củng cố, càng ngày hoàng đế càng tin tưởng hắn.
Không những thế, bách tính Nam Chiêu cũng rất kính yêu thái tử này.
Cho nên cuối cùng Gia Cát Cẩn sẽ trở thành hoàng đế Nam Chiêu.
Lần này hắn tự mình mang đội ngũ tiến vào Đông Ly, có thể thấy được Nam Chiêu coi trọng việc này.
Đến cả công chúa Chiêu Hoa, thật ra nàng cũng không phải công chúa hoàng thất sinh ra, mà là nữ nhi của trưởng công chúa, tỷ tỷ của hoàng đế, vị công chúa này mất mẹ từ nhỏ, hoàng đế đau lòng cho tỷ tỷ mình, đã phong nữ nhi của bà thành công chúa Chiêu Hoa.
Chiêu Hoa công chúa lớn lên ở dân gian, bởi vì xuất thân từ dân gian, nên lòng dạ vô cùng lương thiện, săn sóc dân chúng khó khăn, từ lúc trở lại trong cung, liên tiếp xin hoàng đế đưa ra các ý chỉ có lợi cho dân chúng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...