Vân Thiên Vũ thản nhiên nói: "Lúc trước Tiêu Cửu Uyên bảo muội tháo bỏ vết sẹo trên mặt, nhưng tại sao muội phải nghe lời hắn chứ, muội chính là muốn mang vết sẹo này để khiến hắn ghê tởm, để hắn biết hắn đã đối đãi với ân nhân cứu mạng của mình thế nào."
Vân Thiên Vũ không quan tâm mặt mình như thế nào. Tóm lại khuôn mặt này có thể khiến Tiêu Cửu Uyên cảm thấy ghê tởm, tâm trạng của nàng rất sảng khoái.
Diệp Gia không nói gì nữa, xem ra nụ hôn bắt ngờ đêm qua đã khiến Vũ Mao càng giận Tiêu Cửu Uyên hơn.
Trong phòng hai người đang nói chuyện, bên ngoài Họa Mi đã đi đến, nàng ta cười nói: "Tiểu thư, lão vương gia đã làm xong thức ăn, tiểu thư có thể đi ra ăn rồi."
Vân Thiên Vũ gật đầu đi ra ngoài, lúc nàng đi đến phòng khách liền nhìn thấy Tiểu Linh Đang giống như một đứa bé ngoan ngoãn ngồi sẵn bên cạnh bàn đợi.
Phía dưới chỗ Tiểu Linh Đang ngồi chính là báo vương Ngạo Minh, phía dưới Ngạo Minh là Điêu Gia và Tiểu Anh.
Hiện tại Ngạo Minh đương nhiên là lão đại của ba linh thú, có nó ở đây, Điêu Gia và Tiểu Anh không dám làm xằng làm bậy nữa.
Bởi vì hễ báo ca không vui, nó sẽ dùng móng vuốt vồ bọn nó, cho nên hai linh thú cũng không dám trêu chọc vị lão đại này nữa.
Hai con linh thú này vô cùng nghe lời.
Vân Thiên Vũ vừa đi vào đã nhìn thấy một bàn đầy thức ăn.
Điều này nói rõ nghĩa phụ đã sớm chuẩn bị xong rồi chứ không phải bây giờ mới chuẩn bị, Vân Thiên Vũ khẽ cười chào hỏi Tiêu Lăng Phong, sau đó cùng đám người Diệp Gia ngồi xuống.
Mọi người bắt đầu vui vẻ ăn sáng.
Sau khi ăn sáng xong, Vân Thiên Vũ đưa Diệp Gia và ba linh thú đi vào cung, Tiểu Linh Đang và Họa Mi ở lại vương phủ.
Ba linh thú nghe được có thể đi ra ngoài chơi cho nên vô cùng vui vẻ, nhưng tính tình Ngạo Minh luôn tao nhã cao ngạo, mặc dù có vui vẻ thì nó cũng bày ra bộ dạng cao quý thần thánh không thể tới gần như trước.
Điêu Gia hung hăng nói: "Nghe nói trong cung rất nguy hiểm, Điêu Gia ta rốt cục cũng có thể phát tiết rồi."
Điêu Gia nói xong, nhanh chóng nhìn qua Ngạo Minh, sự oán hận đó rõ ràng là nói đến báo ca.
Đáng tiếc nó không dám đối phó với báo ca, chỉ có thể đi đối phó với người khác.
Tiểu Anh vỗ cánh, nó vô cùng oán hận nói: "Người thất tình là ta muốn bắt đầu lại lần nữa."
Nó đã liên tiếp làm một loạt chuyện như nháy mắt đưa tình, làm nũng, cộng thêm thổ lộ, rốt cục khẳng định một chuyện, báo ca đối với nó không có ý tứ gì, hừ, điều này chỉ có thể chứng minh rằng con báo này không phân biệt được hàng tốt hàng xấu, đại mỹ nhân như nó cảm thấy khinh thường, trù cho báo ca sau này lấy một người xấu xí.
Trong phòng khách, mặt Vân Thiên Vũ đen lại, trừng mắt liếc nhìn hai tên này rồi nói: "Hai người các ngươi vào cung đừng gây ra chuyện gì, ta đưa các ngươi vào cung là để các ngươi chú ý tình huống trong cung, nếu như xảy ra chuyện gì gây hại đến ta, lập tức bẩm báo cho ta."
Lần này ba linh thú trái lại ngoan ngoãn đồng ý: "Vâng, chủ nhân."
Nhóm người rời khỏi phòng khách, lập tức đi vào cung.
Tiểu Linh Đang bĩu môi kháng nghị nói: "Người ta cũng muốn vào cung chơi."
Trong cung có đồ ăn lại vui như vậy, nàng cũng muốn vào cung.
Họa Mi đưa tay ra ôm vai Tiểu Linh Đang, cười híp mắt hỏi: "Vậy sau này ngươi còn dám lừa gạt tiểu thư không? Đây là trừng phạt, ai kêu ngươi phá hỏng chuyện của tiểu thư."
Tiểu Linh Đang ấm ức nói: "Sau này người ta sẽ không dám nữa."
"Được rồi, dạy ta luyện công đi, thật ra tiểu thư sợ ngươi vào cung sẽ gặp nguy hiểm, trong cung chính là nơi ăn thịt người." Họa Mi cười nói, nàng ta tuyệt đối không muốn vào cung, lần trước nàng ta và tiểu thư đi đến Tưởng quốc công phủ đã rất nguy hiểm huống chi là vào cung.
Trong cung.
Hoàng tử tuyển phi quả thật là chuyện long trọng.
Trong cung bây giờ ba vị hoàng tử thái tử, Hoài vương, Tuyên vương đều chưa lập chính phi.
Bởi vì hoàng thượng rất lo lắng, cho nên không lập tức chọn chính phi cho hoàng tử.
Nhìn thấy đám người thái tử càng lúc càng lớn tuổi, nếu vẫn không chọn chính phi cho bọn họ cũng không ra thể thống gì, huống chi lúc trước thái hậu đã nói nên chọn phi cho hoàng tử rồi.
Hoàng thượng liền ân chuẩn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...