Editor: LaOngDao142
Vân Thiên Vũ đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy Tiểu Linh Đang đối diện đã hôn mê, con ngươi rét lạnh ra lệnh cho người đối diện cứu tỉnh Tiểu Linh Đang.
Hắc y nhân ở phía đối diện, đều là chính là thủ hạ Ma Ảnh cung, vốn dĩ khinh thường để ý tới Vân Thiên Vũ, nhưng nghĩ tới chuyện Ma Quân lúc trước vì nữ nhân này ra mặt, dạy dỗ Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên.
Cho nên thủ hạ Ma Ảnh cung, không dám không để ý tới Vân Thiên Vũ, một người cung kính trả lời: "Thưa Vân tiểu thư, quân chủ nói, tạm thời không được cứu tỉnh tiểu thư."
Vân Thiên Vũ suy nghĩ một chút tự nhiên hiểu Phượng Vô Nhai băn khoăn điều gì, còn không phải là sợ muội muội căm tức nổi giận.
Nếu như thế sẽ làm ra chuyện gì đó chỉnh đốn bọn hắn, đáng đời.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tóm lại Tiểu Linh Đang ở trong tay những người này sẽ không có việc gì.
Nàng không để ý tới Tiểu Linh Đang nữa, mà ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi Tiểu Phượng.
Chỉ thấy đỉnh núi trên, một con Phong Nhận Ma Báo, đang cùng một con Phi Thiên Thương Lang công kích lẫn nhau.
Bọn chúng chém giết nhau, trên đỉnh núi phương, âm thanh ầm ầm không ngừng, hai lực lượng mạnh mẽ và cuồng bạo cắn xé nhau, trong chớp mắt liền san bằng sườn núi Tiểu Phượng, rất nhanh, một sườn núi Tiểu Phượng yên bình bị oanh tạc.
Vân Thiên Vũ thấy thế chắc lưỡi hít hà không dứt, đồng thời hâm mộ nhìn cuộc đối chiến giữa Phong Nhận Ma Báo và Phi Thiên Thương Lang giữa không chung, thật là Linh Khí thật là lợi hại a.
Nàng có thể thấy được, hai người sử dụng không phải là Linh Thú, mà là Linh Khí cường đại.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên thấy giữa không trung Tiêu Cửu Uyên hình như có cái gì không đúng.
Sắc mặt của nàng lập tức thay đổi, theo bản năng hướng chỗ tối sau lưng kêu lên: "Bạch Diệu, nhanh đi đở chủ tử các ngươi tới đây."
Bạch Diệu Hắc Diệu hai người xoay người hành động, chạy thẳng tới giữa không trung.
Bọn họ vừa động, chính là thủ hạ Ma Ảnh cung cũng động thủ.
Những người này chỉ sợ Bạch Diệu và Hắc Diệu đánh lén chủ tử của bọn họ, cho nên vội vàng đuổi theo.
Bạch Diệu nhảy đến bên cạnh chủ tử, đã phát hiện sắc mặt Tiêu Cửu Uyên có cái gì không đúng, không khỏi lo lắng nói: "Vương gia."
"Đở ta trở về để cho Vân tiểu thư kiểm tra một chút."
Tiêu Cửu Uyên trầm giọng ra lệnh, mới vừa rồi, hắn đột nhiên cảm thấy choáng váng đầu hai mắt tối sầm, quanh thân vô lực.
Thật ra thì lúc trước cùng Ma quân Ma Ảnh Cung Phượng Vô Nhai giao thủ, hắn cố ý dùng linh lực cùng hắn ta so đấu, hắn muốn xem một chút lúc hắn phát huy linh lực cường đại nhất, có thể dẫn đến độc phát hay không.
Như vậy có thể tra rõ trong cơ thể hắn rốt cuộc trong cơ thể hắn có trúng Ma Tinh Huyết Anh Độc hay không.
Vì nghĩ như vậy, cho nên hắn không có sử dụng linh trận, bây giờ nhìn lại, hắn đoán không sai, thời điểm hắn phát huy linh lực thật mạnh, độc sẽ phát tác.
Vốn lúc trước không có gặp phải đối thủ lợi hại, cho nên rất khó phát hiện chuyện này.
Tiêu Cửu Uyên ra lệnh một cái, Bạch Diệu biến sắc, đưa tay đở Tiêu Cửu Uyên liền đi, một đường rơi thẳng đến bên cạnh Vân Thiên Vũ, thật nhanh mở miệng: "Vân tiểu thư, mau thay vương gia kiểm tra một chút."
Vân Thiên Vũ đi nhanh qua, đưa tay chẩn mạch cho Tiêu Cửu Uyên, chỉ trong chốc lát, sắc mặt của nàng thay đổi, nhìn về Tiêu Cửu Uyên trầm giọng nói: "Ngươi quả nhiên trúng Ma Tinh Huyết Anh Độc."
Chất độc này lúc trước nàng cẩn thận nghiên cứu qua, hiện tại muốn tra liền tra ra được, bởi vì lúc này Tiêu Cửu Uyên đang bị độc phát lúc.
Song thời gian độc phát rất nhanh, trong nháy mắt sẽ không tồn tại.
Vân Thiên Vũ dứt lời, sắc mặt Tiêu Cửu Uyên khó coi đến đáng sợ, nhưng hắn cắn răng chịu đựng, không muốn để cho Phượng Vô Nhai phát hiện, để tránh tiết lộ điều gì.
Đúng lúc này, Phượng Vô Nhai nhẹ nhàng rơi xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...