Lúc mới bắt đầu Tử Liên Địa Tâm Hỏa kịch liệt phản kháng, không ngừng nhảy lên, ý muốn phá tan lá chắn linh lực của Vân Thiên Vũ, cuối cùng mắt thấy phản kháng không được, sau đó ngoan ngoãn chấp nhận, Vân Thiên Vũ ở bên trong vách đầm nhanh chóng luyện hóa Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
Nàng hòa tan Tử Liên Địa Tâm Hỏa vào người mình, sau đó liền cảm nhận linh lực trên người mình không giống với linh lực lúc trước, lần này bên trong linh lực mang theo màu tím nhạt, còn có một đạo linh khí nóng rực.
Tử Liên Địa Tâm Hỏa quả nhiên danh bất hư truyền.
Vân Thiên Vũ đã luyện hóa được Tử Liên Địa Tâm Hỏa, sau đó lắc mình ra khỏi vách đầm, đợi đến khi nàng ra khỏi vách đầm, hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai liền lao đến, quan tâm đánh giá nàng, nhìn thấy nàng không xảy ra chuyện gì, hai nam nhân mới yên lòng.
Vân Thiên Vũ lấy được Tử Liên Địa Tâm Hỏa, trong lòng vô cùng vui vẻ, cho nên nhìn hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai vung tay lên ý bảo rời đi.
Ba bóng người lắc mình rời đi.
Ngân Nguyệt Long Giao ở phía sau mắt mở to ngạc nhiên nhìn chủ tử đang rời đi, nó không khỏi mếu miệng muốn khóc, chủ tử, còn ta, ta thì sao? Người quên ta rồi.
Mắt thấy Vân Thiên Vũ không thèm quan tâm đến nó, Ngân Nguyệt Long Giao ngồi không yên, thân thể cao lớn vừa động liền theo sát phía sau Vân Thiên Vũ đi lên trên mặt đầm.
Nó vừa đi vừa kêu: "Chủ tử, vậy còn ta, ta thì sao?”
Nó mở miệng nói, Vân Thiên Vũ mới nghĩ đến còn có một tên đại gia hỏa.
Nàng nhanh chóng dừng lại, sau đó vẻ mặt hòa nhã đưa tay ra hiệu với Ngân Nguyệt Long Giao nói: "Ngươi ở trong đầm sâu này tĩnh tu đi, nói không chừng ngày nào đó tu thành thần linh thú cũng không tệ."
"Đừng mà, ta chờ chủ tử ba ngàn năm rồi, rất cô đơn lạnh lẽo, ta không muốn lại chờ một người nào nữa. Ta muốn đi cùng chủ tử."
Vân Thiên Vũ đen mặt nhìn thân thể cao lớn kia, tên này nếu như đi theo nàng, với hình dạng này chắc chắn sẽ hù dọa được rất nhiều người.
Nhưng nàng mang theo nó thật sự không tiện, nàng suy nghĩ lại ra hiệu nói: "Ta thấy ngươi vẫn nên ở lại đáy đầm này thì tốt hơn, ngươi thân là Ngân Nguyệt Long Giao, đầm mới là nơi ngươi nên ở."
"Không ở không ở, ta muốn đi theo người."
Ngân Nguyệt Long Giao đột nhiên nổi giận, thân hình bên trong hồ sâu quay cuồng, nó vừa lật người, nước trong cả hồ sâu liền lắc lư lên xuống.
Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên còn có Phượng Vô Nhai ở trong nước không ngừng lắc lư, ba người bị lắc đến chóng mặt.
Vân Thiên Vũ nhịn không được tức giận đưa tay ra hiệu: "Đừng quậy nữa."
Nàng nổi giận, Ngân Nguyệt Long Giao quả nhiên ngoan ngoãn bất động, chỉ là nó dùng cái đầu thật lớn nhìn Vân Thiên Vũ, một bộ dạng tội nghiệp, nhưng mấu chốt đầu của nó quá lớn, hình ảnh như vậy nhìn rất kì dị.
Vân Thiên Vũ thiếu chút nữa đã xông tới đánh nó, nàng dùng sức ổn định tâm tình, đưa tay ra hiệu nói: "Ngươi xem ngươi lớn như vậy, ta làm sao có thể mang theo ngươi được, có phải hay không? Ngươi đợi ở chỗ này không phải rất..."
Nàng còn chưa nói xong, thân hình thật lớn của Ngân Nguyệt Long Giao liền biến một cái, cuối cùng lại biến thành một Tiểu Ngân Xà dài cỡ đôi đũa, Tiểu Ngân Xà hoạt bát ở phía sau bơi đến trước mặt Vân Thiên Vũ, nó vừa bơi vừa đắc ý nói: "Chủ tử, cỡ này được rồi chứ, được rồi chứ?"
Vân Thiên Vũ đen mặt nhìn Tiểu Ngân Xà này, cuối cùng hung hăng đưa tay ra hiệu nói: "Ngươi đi theo cũng được, nhưng tốt nhất đừng tuỳ ý trở mặt nổi cáu, nếu như trở mặt nổi cáu thì đừng trách ta đuổi ngươi đi, ngươi cũng nhớ kỹ, đợi đến khi ra khỏi mặt nước, ngươi không thể muốn làm gì thì làm đó, đừng thấy lúc trước ngươi chế trụ chúng ta, đợi đến khi ra khỏi nước xem chúng ta có thể khống chế ngươi hay không. Đến lúc đó, nếu ngươi dám không nghe lời ta, ta sẽ đuổi ngươi đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...