Ầm một tiếng, ba bóng người bị cái đuôi to của nó hung hăng đánh văng vào vách đầm.
Ba người đồng thời đụng vào vách đầm, chỉ cảm thấy huyết khí trong lồng ngực không ngừng quay cuồng.
Sắc mặt ba người đồng thời khó coi, Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng ra hiệu, ý bảo ba người liên thủ giết chết đại gia hỏa này.
Hai người Vân Thiên Vũ và Phượng Vô Nhai thân hình vừa động, lần lượt phân ra hai vị trí.
Lúc này ở bên trong Phượng Linh giới của Vân Thiên Vũ đột nhiên vang lên một giọng nói, Ngạo Minh nhanh chóng nói: "Chủ tử, đây chính là Ngân Nguyệt Long Giao."
Ngân Nguyệt Long Giao.
Hóa ra đại gia hỏa kia lại là một con thuồng luồng ẩn vào đáy đầm.
Khó trách lợi hại như thế, hơn nữa nó đã có thể nói được tiếng người, hẳn là thú cấp sáu, nhưng nàng nhìn tới nhìn lui, nó vừa không giống linh thú cũng không giống ma thú, lại giống với một con mãnh thú hơn.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, Ngân Nguyệt Long Giao kia lại nhấc đuôi lên, hung hăng quất về phía bọn họ.
Tiêu Cửu Uyên vung tay lên, ba người xoay người vận linh lực, hung hăng tấn công về phía đuôi của Ngân Nguyệt Long Giao.
Linh lực nhanh chóng đánh về phía đuôi của Ngân Nguyệt Long Giao, nó đau đến mức gào thét không ngừng.
Phía dưới đầm sâu nổi lên một cơn sóng thật lớn, ba người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ sợ hãi tột cùng, trong lòng gấp gáp, hơn nữa lúc trước bị đuôi Ngân Nguyệt Long Giao quất trúng, lúc này ba người chỉ cảm thấy trong lồng ngực vô cùng khó chịu.
Cuối cùng Vân Thiên Vũ nhanh chóng vung tay lên, nàng đi trước một bước lắc mình chạy về phía trên mặt đầm.
Ngân Nguyệt Long Giao vừa nhìn thấy động tác của nàng, liền biết nàng muốn chạy trốn. Nó lập tức nâng đuôi lên hung hăng quất về phía hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai.
Hai nam nhân nhanh chóng đưa tay vận linh lực chống đỡ, nhưng mục tiêu thật sự của Ngân Nguyệt Long Giao cũng không phải tấn công Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai, mà là bắt lấy Vân Thiên Vũ.
Cho nên mắt thấy hai người Tiêu Cửu Uyên cùng Phượng Vô Nhai tấn công mình, thân hình nó vừa động liền lủi đi, đuôi nhanh chóng thu vào, sau đó đuôi lại đảo thẳng về phía Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ vừa nhấc tay, một đạo linh lực bay về phía đuôi của Ngân Nguyệt Long Giao.
Ngân Nguyệt Long Giao đau đến gào thét, nhưng nó cũng không vì đuôi bị thương mà lùi bước, trái lại thân hình nhanh chóng lủi đi, đánh về phía Vân Thiên Vũ, sau đó nó dùng cái đuôi dài gắt gao quấn lấy Vân Thiên Vũ.
Sau khi đuôi của Ngân Nguyệt Long Giao quấn lấy Vân Thiên Vũ, nó nhanh chóng phóng xuống đáy đầm, trong chớp mắt đã lôi Vân Thiên Vũ vào đáy đầm.
Hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai không ngờ con Ngân Nguyệt Long Giao này lại vô cùng giảo hoạt, mắt thấy Vân Thiên Vũ bị lôi vào đáy đầm, hai nam nhân ánh mắt đỏ lên, thân hình vừa động liền bay về đáy đầm.
Đuôi của Ngân Nguyệt Long Giao gắt gao co rút lại, Vân Thiên Vũ bị nó siết đến không thể hít thở rồi, nàng không khỏi thở dài.
Chẳng lẽ hôm nay nàng sẽ táng thân ở đáy đầm này sao?
Suy nghĩ lại thấy không cam lòng, nàng nhanh chóng giãy giụa, đưa tay vận linh lực đánh về phía đầu của Ngân Nguyệt Long Giao.
Đáng tiếc ở dưới nước, linh lực bị cản trở, hơn nữa nàng bị Ngân Nguyệt Long Giao chế trụ, cho nên linh lực vô cùng yếu ớt, linh lực đánh vào đầu Ngân Nguyệt Long Giao căn bản cũng không ngặn được hành động của nó.
Ngược lại bởi vì Vân Thiên Vũ khiêu khích chọc giận Ngân Nguyệt Long Giao, nó nhanh chóng lấy đuôi kẹp chặt Vân Thiên Vũ, dùng sức co rút lại.
Vân Thiên Vũ hít thở càng ngày càng khó khăn.
Lúc này, hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đã vọt đến đáy đầm, hai người đưa tay muốn tấn công Ngân Nguyệt Long Giao kia, nhưng bởi vì Vân Thiên Vũ đang ở trong tay của đối phương, hai người trong lúc nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ là nhìn thấy Vân Thiên Vũ bị Ngân Nguyệt Long Giao gắt gao xiết chặt, sắc mặt Tiêu Cửu Uyên khó coi đến đáng sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...