Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Mỗi ngày Vân Thiên Vũ đều cứu người, tíchgóp từng điểm một. Hơn sáu nghìn, hơn bảy nghìn, hơn chín nghìn, hơn một vạn.

Chạng vạng ngày thứ năm, rốt cuộc nàng cũng đãgóp đủhơn một vạn điểm. Vân Thiên Vũ vô cùng vui vẻ, nàng dẫn Phượng Vô Nhai trở lại phòng mình.

Nàng nhanh chóng mở ra tầng thứ ba của Phượng Linh giới. 

Sau khi nhìn thấy tầng thứ ba của Phượng Linh giới, nàng hoàn toàn giật mình, bởi vì không gian ở tầng thứ ba của Phượng Linh giới rất lớn, chẳng những không gian lớn, hơn nữa thật sự có một linh tuyền tản ra linh khí dày đặc, bởi vì linh khí dày đặc này, cho nên trong không gian tràn ngập linh khí.

Trong không gian có linh tuyền, còn có đất đai phì nhiêu, lúc này Phượng Linh giới không giống như là một vật chết nữa, hoàn toàn là một sinh mệnh đang sống.

Bé cây Tiên Linh vui vẻ cười ha ha, hưng phấn nhảy dựng lên: "Ngọc Linh tuyền, quả nhiên là Ngọc Linh tuyền, bảo bảo có Ngọc Linh tuyền rồi, thật tốt quá, thật tốt quá." 

Nó nhanh chóng chạy vội tới bên cạnh Ngọc Linh tuyền nhảy xuống, cả người lập tức chìm vào Ngọc Linh tuyền.

Bên trong Ngọc Linh tuyền chớp mắt mọc ra một gốc cây hiện ra ngân quang, nhưng cây này không lớn lắm, chỉ là một gốc cây nhỏ.


Tuy rằng là một gốc cây nhỏ, nhưng cành lá tràn đầy linh khí dày đặc, linh khí trong không khí cũng càng lúc càng dày đặc. 

Vân Thiên Vũ tuy rằng chỉ nhìn thôi đã có thể cảm nhận được linh khí dày đặc này, thật khiến người khác vui vẻ thoải mái biết bao nhiêu, khó trách bé cây Tiên Linh thích như vậy, ngay cả nàng cũng rất thích.

Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, Phượng Vô Nhai ở trong phòng quan tâm hỏi nàng: "Sao vậy? Mở ra tầng thứ ba của Phượng Linh giới rồi à?"

Vân Thiên Vũ mở mắt ra gật đầu: "Đúng vậy, mở ra tầng thứ ba của Phượng Linh giới rồi, trong không gian quả nhiên có một dòng linh tuyền, sau này bé cây Tiên Linh có chỗ ở rồi." 

"Ừm, không tồi." Phượng Vô Nhai rất vui vẻ, không uổng công bọn họ bận rộn.

Nhưng rất nhanh y không có hứng thú với Ngọc Linh tuyền bên trong Phượng Linh giới của Vân Thiên Vũ nữa, lúc này trong lòng y tràn đầy lo lắng, y lo lắng một chuyện.

"Vũ nhi, mấy ngày nay Lạc Li vẫn không động thủ, lúc trước ta bảo người đi điều tra, phát hiện không thấy hắn nữa, ta nghĩ hắn ngồi truyền tống trận về gia tộc sau đó bị phạt rồi, ta sợ người của Thanh Long thế gia sẽ phái cao thủ lợi hại tới để đối phó muội. Nếu như vậy sẽ rất phiền, cho dù ta mời cao thủ cấp bậc linh vương ở khu đệ tử cũ đến bảo vệ, chỉ sợ cũng không có tác dụng." 


Vân Thiên Vũ sắc mặt sa sầm, tâm trạng vui vẻ trong nháy mắt liền biến mất.

Phượng Vô Nhai nhanh chóng nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Không bằng chúng ta đi tìm Tư Không viện trưởng, bảo Tư Không viện trưởng tìm một chỗ cho muội trốn, trước mắt trốn thoát trận này rồi tính tiếp."

Phượng Vô Nhai dứt lời, Vân Thiên Vũ suy nghĩ, sau đó liền đồng ý: "Được, chúng ta lập tức đi tìm Tư Không viện trưởng." 

Chỉ là nàng vừa dứt lời, không khí quanh người đột nhiên ngưng lại, Phượng Vô Nhai và Vân Thiên Vũ biến sắc.

Hai người trong lòng đồng thời dâng lên một suy nghĩ, không hay rồi, cao thủ của Thanh Long thế gia đến rồi.

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, dưới bóng đêm tối đen như mực, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Tiểu tiện nhân, ngươi lại dám làm tổn thương đại tiểu thư của Thanh Long thế gia ta, rõ ràng là muốn chết." 

Người này vừa dứt lời, bàn tay lớn vung lên, trực tiếp đánh về gian phòng của Vân Thiên Vũ.

Phượng Vô Nhai và Vân Thiên Vũ kinh hãi, hai người nhanh chóng lắc mình bay ra khỏi phòng.

Bên dưới đã là một mảnh bừa bãi, ngoại trừ nhà tập thể mà Vân Thiên Vũ đang ở, tất cả người ở nhà tập thể khác đều bị đánh thức, có vài người chậm chạp còn trực tiếp bị đả thương. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui