Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
Sau đó mọi người trở nên cảnh giác, chăm chú nhìn chằm chằm tòa tháp cao lớn.
Nhưng lúc bọn họ nhìn chằm chằm tòa tháp, bên trong cũng không có chút động tĩnh gì.
Nhưng đến lúc bọn họ không nhìn chằm chằm vào tháp, ngũ linh thú lại tấn công bọn họ.
Lúc này mọi người không ngừng kêu khổ, tuy rằng bọn họ là người có cấp bậc linh vương, nhưng có năng lực mà không có chỗ sử dụng.
Ngoài tháp ngũ linh thú chơi đùa rất vui, trong tháp mọi người lại bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện linh lực.
Tuy rằng linh lực ở đây không nhiều bằng linh lực bên trong Tu Linh tháp, nhưng linh lực cũng không tệ. Như vậy cũng không sao, bọn họ tu luyện là được.
Đám người bắt đầu tu luyện, không thèm quan tâm đến tình hình ở bên ngoài.
Người ở phía ngoài tương đối thảm, số lượng cũng càng ngày càng ít, người bị thương cơ bản đều rời đi, cuối cùng chỉ còn không đến một nửa đám người vẫn đứng đó không chịu đi.
Mắt thấy số lượng càng ngày càng ít, đám người Lạc Li và Đào Yêu lắc mình nhảy ra, mọi người đứng ở trước thân tháp, nhanh chóng mở miệng nói: "Các vị, việc này đến đây là kết thúc, đừng dây dưa nữa."
Lạc Li vừa nói xong, mọi người bên ngoài đều giận dữ nói: "Tiểu tử cút ngay, chuyện này không liên quan đến ngươi."
Lạc Li không hề sốt ruột, nhanh chóng nói: "Các vị, ta chính là người của Thanh Long thế gia, nếu như các vị cứ dây dưa, chính là đối đầu với Thanh Long thế gia ta, cho nên kính xin các vị nể mặt Thanh Long thế gia một lần, nếu như các vị không nể mặt Thanh Long thế gia, vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí."
Lạc Li vừa nói xong, mọi người bên ngoài hai mặt nhìn nhau, cuối cùng mọi người đều sinh lòng kiêng kị, Thanh Long thế gia có thần linh thú Thanh Long tọa trấn trong đó, là gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc.
Tứ đại gia tộc rất tin tưởng và kính trọng người của đế quân. Đế quân lại là người có cấp bậc linh tôn, nếu như ông ta ra tay thì có thể dễ dàng hủy diệt một phần thế lực của bọn họ, cho nên bọn họ căn bản khong thể đối đầu với Thanh Long thế gia.
Có người nhanh chóng nói: "Hóa ra người của Thanh Long thế gia đang ở đây, được, chúng ta sẽ nể mặt Thanh Long thế gia một lần. Đi."
Mấy bóng người lắc mình bước đi, cuối cùng chỉ còn lại một số người vẫn đứng đó.
Những người này vừa muốn đi lại không muốn đi, bọn họ cảm thấy không cam tâm, nhất là trong đó còn có người của học viện Thương Long.
Người của học viện Thương Long đều cho rằng đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ trộm tư liệu bản vẽ của bọn họ, cho nên mới lấy được mấy thứ này, mấy thứ này vốn phải là của bọn họ. Không ngờ cuối cùng lại để bọn người kia chiếm tiện nghi, cho nên bọn họ rất không cam lòng.
Lạc Li sắc mặt lạnh lùng nói: "Các vị nếu không đi, ta sẽ triệu người trong gia tộc ra, các vị xác định muốn như vậy sao?"
Cùng với tiếng uy hiếp này, đám người không cam tâm ở bên ngoài Phệ Ma tháp cũng không ở lại nữa, mọi người hung hăng đứng dậy, sau đó lắc mình rời đi.
Đợi đến khi mọi người đi rồi, Lạc Li nhanh chóng nói với mọi người bên trong Phệ Ma tháp: "Viêm Thiên, bọn họ đi rồi, các ngươi ra ngoài đi."
Ầm một tiếng vang lên, Phệ Ma tháp bị thu lại, biến thành một tòa hắc tháp lung linh nho nhỏ.
Tiêu Cửu Uyên mặt không đổi sắc thu hồi tiểu hắc tháp, nhưng trong lòng hắn vô cùng chán ghét Lạc Li.
Nếu như gã xuất hiện ngay từ đầu, nói không chừng hắn còn cảm kích gã một chút, không ngờ đến cuối cùng gã mới ra tay.
Gã có chủ ý gì chứ, cho rằng hắn không biết sao.
Tiêu Cửu Uyên đang suy nghĩ, Đào Yêu ở bên cạnh Lạc Li đột nhiên nói: "Bùi Khê, là chúng ta cứu ngươi, ngươi nhất định phải chia đều đồ lấy ra được từ trong kho báu Bạch Vân cho chúng ta."
Đào Yêu vừa nói xong, Vân Thiên Vũ vốn vẫn đứng yên lặng đột nhiên xoay người đưa tay ra hung hăng tát một cái lên mặt Đào Yêu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...