"Nhi tử ra mắt mẫu thân!" Ngay cả không phải là mẫu thân ruột thịt của mình, nhưng vì là mẹ cả nên Triệu Tĩnh Hồng vẫn chỉ có thể gọi Chu thị là mẫu thân, những chua cay và bất đắc dĩ ở bên trong tất nhiên là không thể nói với người ngoài. Coi như là hôm nay mình có thể đón mẫu thân ruột thịt của mình vào trong phủ ở nhưng vẫn không thể gọi là mẫu thân được.
"Không cần đa lễ, ngồi đi, người đâu, dâng trà cho Nhị lão gia." Suy cho cùng thì Chu thị vẫn đối xử rất lạnh nhạt với Triệu Tĩnh Hồng, bà ta dùng giọng điệu lạnh lùng nói.
"Dạ!" Triệu Tĩnh Hồng đáp lời ngồi xuống.
"Chuyện gấp gáp mà khiến hôm nay ngươi phải tới đây để nói là chuyện gì?" Chu thị nhận ly trà trong tay nha đầu, nói câu được câu không, thổi bọt phía trên ly trà.
Triệu Tĩnh Hồng đã sớm dự liệu, Chu thị sẽ không cho mình sắc mặt tốt, nhưng chuyện hôm nay rất khẩn cấp, chuyến này mình không thể không đi, bằng không, hầu phủ này bị phá hủy, đối với người làm quan như mình mà nói thì dù thế nào cũng không phải là chuyện tốt.
"Mẫu thân, nhi tử ở trong triều có nghe nói, Khánh quốc công phủ đã tố cáo Vạn An hầu phủ lên đại đường hình bộ, Lưu đại nhân của Hình bộ đã nhận vụ án này, bảo là sẽ điều tra kỹ chuyện trong Vạn An hầu phủ có người hạ độc tẩu tử." Triệu Tĩnh Hồng cẩn thận nói.
Cái này luôn là chuyện nhà của đại ca, dù là mình là đệ đệ cũng không tiện nói thêm cái gì, nhất là khi mẹ cả ở bên này chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác. Nhưng đối nghịch với Khánh quốc công phủ, một Vạn An Hầu phủ nho nhỏ thật sự sẽ không chịu được.
Tất nhiên Chu thị đã sớm dự đoán được chuyện sẽ xảy ra, chỉ là không ngờ lại trực tiếp đến Hình bộ, lần này Sầm gia không có ý định lưu lại mặt mũi cho nhà bọn họ rồi. Sầm Mộ Vân này cũng là uổng phí sự yêu thích bao nhiêu năm này dành cho nàng rồi.
"Còn nữa, hình như cũng đã cáo trạng đại ca tội sủng thiếp diệt thê nữa." Đây mới là trọng tội, theo luật pháp trên triều đình, thê tử là thê tử, thiếp thất là thiếp thất, như chuyện trong phủ đại ca đúng là không thể chấp nhận được, cũng là do đại tẩu hiền đức, nếu không vì chuyện này, đại ca đã sớm bị thân bại danh liệt. Có thể tới hôm nay mới bộc phát, cũng coi như là đại tẩu không làm người khác thất vọng.
Chu thị không ngờ, Khánh quốc công phủ sẽ nói cả chuyện này ra, dù sao nữ nhi nhà mình ra ngoài cũng là chuyện không tốt, đè ép còn không kịp nữa là, làm sao có thể nói chuyện này ra? Đến lúc đó, gây ra chút sóng gió thì đối với ai cũng không tốt. Chu thị thật sự không đoán được dụng ý của Khánh Quốc công phủ.
"Chuyện này mong mẫu thân sẽ khuyên nhủ đại ca, thật sự không cần vì một nữ nhân mà dẫn đến tai hoạ ngập đầu. Nghe nói nhân chứng đã được đưa đến Hình bộ, ít ngày nữa sẽ mở công đường thẩm tra." Triệu Hồng Tĩnh nhìn Chu thị nói.
Nhìn dáng vẻ, mẫu thân cũng không kinh ngạc khi biết chuyện này, có lẽ cũng đã nghe được lời đồn thổi, chẳng qua là nếu đã sớm nghe được thì nên mau mau đưa ra quyết định, chẳng lẽ thật sự chờ Hình bộ tới bắt người mới được? Có điều với chuyện này Triệu Tĩnh Hồng cũng không dám hỏi, cũng không có ý định hỏi. Những điều cần mình đã nói, về phần phải làm sao thì không phải là việc mình có thể quyết định.
"Được, ta biết rồi, nếu có tin tức gì, ngươi cần phải kịp thời tới đây nói cho chúng ta biết mới được, gia môn bất hạnh mới có thể xảy ra chuyện này." Chu thị miễn cưỡng nặn ra nụ cười, nói với Triệu Tĩnh Hồng: "Chuyện này còn phải nhờ ngươi hỗ trợ nhiều hơn mới được, nếu là chỗ ngươi có thể giúp một tay thì ngươi cần phải hết sức giúp đại ca ngươi một chút, nếu không thì e là cửa ải này thật sự sẽ khó qua."
Dù trong lòng Chu thị không muốn thừa nhận chuyện này nhưng vẫn phải khẳng định, năng lực bây giờ của Triệu Tĩnh Hồng ở bên trên, cách xa Triệu Tĩnh Nguyên, dựa vào nhi tử của mình thì chuyện này tuyệt đối sẽ không trở về bình thường. Vẫn phải dựa vào Triệu Tĩnh Hồng thì may ra, nghĩ đến hẳn là Triệu Tĩnh Hồng cũng hiểu chuyện này cho nên mới có thể vội vã tới đây nói với mình, Hầu phủ sụp đổ, đối với mỗi người Triệu gia đều không tốt, dù là đã ra khỏi phủ ở nơi khác.
Triệu Tĩnh Hồng nghe lời mẹ cả nói, trong lòng không nhịn được nghĩ thầm, nói thẳng để cho mình giúp một tay, nhưng bây giờ nói như vậy, muốn giúp đỡ gì đó cũng không thể chỉ dùng miệng nói một chút là có thể, chuyện này phải có vàng tươi óng ánh, bạc trắng sáng bóng làm trụ cột, nếu không ai sẽ giúp đỡ? Thời gian đầu mình ra ngoài xây phủ, hầu phủ cũng không cho mình cái gì, bây giờ gia nghiệp của mình cũng là mình góp lên từng chút từng chút một, cũng không thể vì chuyện này mà bị đào sạch đi, thê tử, nhi nữ của mình sẽ sống như thế nào? Nhưng nhìn mẹ cả thì hẳn là không có chút ý muốn lấy bạc ra đưa cho mình.
Nhưng Triệu Tĩnh Hồng cũng không nói ra miệng như vậy, chỉ nói: "Đây là tự nhiên, nhi tử và đại ca vốn là huynh đệ, chuyện của đại ca chính là chuyện của nhi tử, dĩ nhiên nhi tử sẽ tận tâm tận lực đi quan sát. Nếu không có chuyện gì khác, nhi tử cáo từ trước."
"Ngươi đi đi!" Chu thị gật đầu một cái, ôn hòa nói. Mặc dù Chu thị muốn đối xử thân thiện với Triệu Tĩnh Hồng hơn một chút, nhưng thói quen nhiều năm qua đã là như thế, trong giây lát làm sao có thể thay đổi được.
"Triệu Tĩnh Hồng cũng đã nhận được tin tức, sao Nguyên Nhi vẫn chưa trở về? Chẳng lẽ nó còn không biết sao?" Nhìn Triệu Tĩnh Hồng rời đi, Chu thị xoa xoa trán nói: "Tối hôm qua ta đã khuyên nó, nó tức giận, chuyện hôm nay nghiêm trọng như vậy, không biết thay đổi như thế nào."
"Lão thái thái, hay là viết thư gửi cho phu nhân, mấu chốt của chuyện này là ở chỗ này." Lan thị vội vàng nói với Chu thị.
Chu thị nghe xong cảm thấy cũng đúng, để Lan thị chuẩn bị giấy bút, sau đó tự mình viết một bức thư, sau đó để Lan thị cho người mang đến Khánh quốc công phủ cho Sầm Mộ Vân.
Khoảng cách giữa hai phủ cũng không xa, đến trưa, bên này liền có thư gửi lại.
"Ngươi có nhìn thấy phu nhân không?" Chu thị hỏi gã sai vặt đưa thư.
"Hồi bẩm lão thái thái, có gặp được phu nhân, có điều phu nhân nói, hiện tại ngài ấy không tiện tới phủ chúng ta. Có điều phu nhân nói, nếu tiểu thư bị bệnh phải trị liệu cho thật tốt mới đó, không bao lâu sau thế tử Ninh Quốc công phủ sẽ đích thân tới phủ chúng ta thăm bệnh cho tiểu thư một chút." Gã sai vặt lanh lợi đáp lại.
Chu thị và Lan thị nhìn nhau, sao Sầm Mộ Vân nhận được tin Triệu Tình Lam bị bệnh mà không có chút hoang mang, lại còn tìm được người đến khám bệnh, chẳng lẽ nàng ta lo là mình đang nói láo? Chẳng qua nếu không tin mình, đợi Thế tử Ninh Mặc Hiên của Ninh Quốc công phủ tới đây, dĩ nhiên sẽ rõ ràng.
"Đi xuống đi." Lan thị cho gã sai mặt mấy đồng tiền, sau đó để hắn đi xuống.
"Lão thái thái không nên vội vàng, nếu là nghi ngờ thì cũng đúng, hôm qua tiểu thư vẫn còn tốt, làm sao sáng sớm hôm nay liền bệnh thành dáng vẻ này được, nếu không phải chính mắt nhìn thấy thì ngay cả nô tỳ cũng không tin tưởng." Lan thị trấn an Chu thị: "Mẫu tử liền tâm, phu nhân không thể không thương tiểu thư được. Chỉ cần sau khi trở về, Ninh thế tử nói tình huống thật bên này ra, dĩ nhiên phu nhân sẽ trở lại."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...