Dịch Cẩn Ninh mang theo Tiểu Đào vừa đến đại sảnh thì thấy nha hoàn dẫn một công tử trẻ tuổi dáng vẻ thư sinh đi về phía phòng khách.
Tiểu Đào nhỏ giọng nói với nàng: “Tiểu thư, người nhìn người kia kìa, là Hà Phong!”
“Phải không, cũng ngủ lại đây rồi! Đi, tới xem xem” Dịch Cẩn Ninh cau mày, chẳng lẽ phụ thân đồng ý với hắn?
Dưới sự dẫn dắt của nha hoàn, Hà Phong bước vào phòng khách, bố trí trong phòng khách khiến hắn rất hài lòng, hắn buông chiết phiến vẫn cầm trong tay nãy giờ ra. Vừa nằm xuống nghỉ ngơi một lúc thì thấy một cô nương dáng người như hoa như ngọc mang theo nha hoàn bước vào.
Hắn vội vàng đứng dậy cầm lấy chiết phiến ở một bên, khom lưng chắp tay thi lễ với Dịch Cẩn Ninh: “Vị cô nương này là…”
“Quả thật là nồng nặc mùi nghèo nàn mục nát, thật không hiểu ánh mắt phụ thân như nào lại có thể vừa ý loại người như này!” Dịch Cẩn Ninh vừa tới lập tức trừng mắt với hắn, lời nói chanh chua như nước chảy ra từ trong tráp, muốn ngừng cũng không ngừng được.
“Nhìn y phục hắn này, thập kỷ nào rồi mà còn mặc kiểu dáng này, hiện nay đang lưu hành áo ngắn tay màu lam nền trắng, ngươi nhìn kìa… Chậc chậc…” Dịch Cẩn Ninh cười cười với Tiểu Đào, chỉ vào ý phục trên người Hà Phong nói: “Thật là không có phẩm chất!”
Nhìn Dịch Cẩn Ninh không ngừng chỉ chỏ mình, xoi mói lảm nhảm, Hà Phong bực tức: “Mời vị cô nương này tôn trọng một chút. Hà mỗ ta tuy chỉ là một thư sinh, nhưng là cháu ruột Công Bộ Thượng Thư, không chấp nhận được cô tới đây khoa tay múa chân.”
“Hả?” Dịch Cẩn Ninh đi xung quanh Hà Phong hai vòng, nhìn Tiểu Đào: “Hắn nói hắn là cháu trai Công Bộ Thượng Thư, ngươi tin không?”
Tiểu Đào phối hợp lắc đầu, phun ra hai chữ: “Không tin.”
“Ngươi nhìn ngươi xem, Công Bộn Thượng Thư dáng dấp tuấn dật phi phàm, ngay cả dáng dấp con trai ngài ấy cũng có khí chất hơn người, người nghèo kiết hủ lậu như ngươi có chỗ nào sánh được với ngài ấy?” Dịch Cẩn Ninh cười khẩy, nói tiếp: “Mặc dù ngươi là cháu trai ngài ấy, nhưng sao lại có sự khác biệt lớn đến như vậy chứ?”
“Đủ rồi!” Hà Phong kìm chế đến cực hạn: “Vị cô nương này, cô vừa tới đã có điều bất mãn với tiểu sinh, có phải tiểu sinh từng đắc tội với cô?”
Mạc dù dung mạo cô nương này rất đẹp mắt, nhất là đôi mắt phượng xinh đẹp kia khiến người khác vừa nhìn lập tức luân hãm. Nhưng hành động cử chỉ của nàng có chút giống với nữ nhân không đứng đắn, đến phòng khách nam nhân không nói, còn chỉ trích lung tung, thất lễ với người khác. Tự đáy lòng hắn đánh giá phụ đức, phụ ngôn của Dịch Cẩn Ninh không được điểm nào, thầm nghĩ nữ nhân như vậy không thể chấp nhận làm vợ được!
*Tứ đức: Phụ đức, phụ ngôn, phụ dung, phụ công
“Không có, ta chỉ tới xem vị hôn phu tương lai một chút như thế nào thôi!” Dịch Cẩn Ninh thờ ơ nhún nhún vai, cau mày nói: “Thì ra là người như vậy, thật khiến ta thất vọng!”
“Tiểu thư, người xem Mạc công tử dáng dấp thật đẹp mắt!” Tiểu Đào không quên thêm mắm dặm muối: “Mạc công tử còn có khí chất hơn hắn!”
“Cô, cô…” Hà Phong tức giận đến mức không thốt được lời nào.
Trong lòng Dịch Cẩn Ninh thầm vui mừng, chọc cho ngươi tức chết, xem ngươi còn dám tới cầu hôn không! Lúc vừa đến nàng đã nghe hạ thân nói qua, phụ thân tỏ ý tiễn khách, vậy mà người này mặt dày mày dạn không chịu rời đi. QUả nhiên đã nghèo còn ra vẻ xạo sự kẹo kéo, lại còn vừa chua vừa dính!
“Được rồi, ta đã xem xét vị hôn phu này xong rồi. Tiểu Đào, chúng ta đi, chúng ta đi tìm Mạc công tử chơi cờ!” Dịch Cẩn Ninh thu hồi nụ cười, nói với Tiểu Đào.
Tiểu Đào vui vẻ kêu la: “Được, tìm Mạc công tử đánh cờ đi, lần trước tiểu thư đánh cờ cùng hắn cả buổi cũng không thấy người đánh thắng hắn, lần này đừng để thua nữa!”
Chủ tớ hai người trực tiếp coi vị hôn phu Hà Phong này như không tồn tại, không kiêng dè nhắc đến nam nhân khác trước mặt hắn.
Vẻ mặt Hà Phong tức giận, chỉ vào Dịch Cẩn Ninh nói: “Tốt xấu gì ta cũng là hôn phu của cô, sao cô có thể… Tại sao có thể…” Tại sao có thể không kiêng dè như vậy? Trong lòng Dịch Cẩn Ninh âm thầm bổ sung cho hắn.
“Được rồi, Tiểu Đào, chúng ta đi. À, cái gì nhỉ, Hà công tử, ngươi ở đây nghỉ ngơi đi!”
Dịch Cẩn Ninh vỗ vỗ vai hắn lại bị hắn hất bàn tay bàn tay ngọc đang khoác trên vai hắn ra. Trong miệng Hà Phong không ngừng nói: “Cô nương, chuyện này… Thế này còn ra thể thống gì, còn ra thể thống gì!”
TRước khi ra cửa, Dịch Cẩn Ninh xoay người cuời quyến rũ: “Hà công tử, nếu không ngươi cũng tới chơi đi?”
Thiếu chút nữa Hà Phong bị ánh mắt quyến rũcủa nàng mê hoặc, chỉ nhắm mắt âm thầm tự nói: “Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn!”
Vừa ra khỏi cửa, một tỳ nữ bưng nước đi vào, sơ ý đụng vào Dịch Cẩn Ninh làm nước hắt lên người nàng. Dịch Cẩn Ninh tức giận, vung tay cho tỳ nữ một cái bạt tai: “Muốn chết à, không thấy bản tiểu thư ra khỏi cửa sao?”
Tiểu Đào cũng lửa giận bốc lên, đẩy ngã tỳ nữ này, còn không ngừng mắng: “Đồ ngu, đê tiện, tiểu thư ngươi cũng dám va vào! Chán sống à?”
Hà Phong ở trong phòng mà trợn trắng mắt, cô nương này quá dũng mãnh rồi! Hắn quyết định rồi, bất luận thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không cưới nàng vào vào cửa, kể cả lúc thúc thúc muốn chặt đứt chân hắn hắn cũng muốn chống lại tới cùng. Nữ nhân này quá đáng sợ, nữ nhân đanh đá, nữ nhân đanh đá, hắn muốn cũng không nổi.
“Được rồi, để nàng đi đi, nàng cũng không cố ý!” Hà Phong nâng trán, tới cửa đỡ tỳ nữ dậy: “Ngươi lui xuống trước đi!”
Dịch Cẩn Ninh nhướn mày, kéo tỳ nữ đang định lui ra: “Ta nói để nàng ta đi sao?”
Hà Phong lau cái trán đầy mồ hôi nói: “Ta tháy nàng nhận lỗi với cô, như vậy đã được chưa? Sao lại gặp người như cô nương chứ!”
“Vậy cũng được!” Dịch Cẩn Ninh buông tỳ nữ kia ra, nói với Hà Phong: “Ngươi mau xin lỗi đi, ta còn đi!”
Hà Phong khom lưng vái, hành bồi lễ nối xin lỗi Dịch Cẩn Ninh, chưa đứng dậy đã thấy bóng lưng nàng đi xa. Hắn thở dài: “Aizz, nếu thực sự cưới cô nương như vậy, cuộc sống sau này nên trải qua như thế nào đây!”
Mặt trời chiều ngả về Tây, ánh hoàng hôn rất đẹp. Dịch Cẩn An mang theo Đại nha hoàn mới tuyển ngắm hoa trong vườn, nha hoàn kia cũng tên Tiểu Hà, theo như lời Dịch Cẩn An nói thì nàng ta thích cái tên Tiểu Hà này.
“Tiểu Hà, ngươi nói ta có nên từ hôn với hắn không?” Dịch Cẩn An ngửi hương thơm một đóa hoa, dường như đang lầm bầm lầu bầu.
Tiểu Hà giật mình, sao tiểu thư lại hỏi nàng vấn đề này? Chuyện này… Nàng nên trả lời vấn đề này như thế nào?
“Nô tỳ không biết…” Tiểu Hà trung thực ít nói, Dịch Cẩn An thích tích cách an tinh của nàng nên mới đưa nàng từ nha hoàn tam đẳng lên làm nha hoàn thiếp thân.
Dịch Cẩn An ngắt một bông hoa đưa lên mũi ngửi: “Nếu ta không từ hôn, làm sao có thể gả cho Huyền Vương chứ?”
Hà Phong ngủ một giấc rồi tới vườn hoa tản bộ, hắn không ngờ lại thấy được vị hôn thê vừa gặp lúc sáng. Hắn muốn trán nhưng cuối cùng dừng lại bước chân. Hắn tự nói với mình: Ta không làm gì sai, sao phải tránh?
Nhưng không ngờ lại khiến hắn nghe thấy câu nói của Dịch Cẩn An. Nàng muốn từ hôn, muốn gả cho Huyền Vương? Nhìn Dịch Cẩn An an tĩnh đứng cạnh bụi hoa, hắn có chút mất hồn. Chẳng lẽ buổi sáng nàng chỉ giải vờ? Nhưng giọng nói và động tác của nàng không giống vậy, một chút cũng không giống giả vờ?
Hắn hơi bối rối, bước chân không nghe sai bảo dời đến trước mặt nàng ta. “Cái này… Cái này, vị cô nương này, xin hỏi những hành động và việc làm của cô lúc sáng nay có phải hay không… Có hay không…”
Hà Phong đến làm Dịch Cẩn An ngẩng đầu. Nàng ta ngẩng đầu thấy một thư sinh văn nha lễ phép thở dài với mình, vội vàng đứng dậy đáp lễ: “Vị công tử này, ngươi là…” Vườn hoa Tướng phủ luôn luôn không cho ngoại nam đi vào, chẳng lẽ hắn chính là Hà Phong đến Tướng phủ cầu hôn?
“Cô nương không biết ta? Ta là Hà Phong, vừa mới không lâu chúng ta đã gặp qua!” Hà Phong có phần gấp gáp, hiện tại cô nương này xinh đẹp an tĩnh yên ổn như nước, làm gì có dáng vẻ chua ngoa không lâu trước đây?
Đột nhiên hắn nghĩ ra Dịch Cẩn Ninh còn có một vị tỷ tỷ song sinh, cả kinh nói: “Chẳng lẽ cô chính là Dịch Đại tiểu thư Dịch Cẩn An? Giống, giống, quả thật rất giống!” Chỉ là hành động và cử chỉ hơi khác nhau một chút thôi.
Aizz, sao lại có sự khác biệt lớn đến vậy chứ? Hắn không khỏi có chút ngây ngẩn, nếu hắn có thể cưới được một cô nương dịu dàng thanh tao hiền hậu như này làm vợ thì thật tốt biết bao!
“Hà công tử, ngươi có ý gì? Trước đó ta chưa từng gặp qua ngươi!” Dịch Cẩn An giật mình: “Ngươi gặp qua muội muội ta rồi sao, ngươi cảm thấy nàng như thế nào?”
Nàng ta quan sát người trước mắt kỹ lưỡng, khắp người tản mát ra khí tức nghèo nàn mục nát. Nếu Dịch Cẩn Ninh gả cho hắn sẽ buồn chết, nàng ta không ngừng vui sướng khi người gặp họa.
“Đúng vậy, mới gặp lúc sáng, giống cô như đúc. Ngay cả cách ăn mặc cũng rất giống, cho nên vừa rồi tiểu sinh mới mạo phạm cô nương, mong cô nương tha thứ!”
Nếu hai tỷ muội này đều không nói chuyện hắn cũng thật không phân biệt được ai là người chua ngoa đó. Trước đây hắn không tin sinh đôi sẽ có dáng dấp giống nhau như vậy, ngay cả nốt ruồi cũng cùng vị trí. Hắn nhìn điểm đỏ nho nhỏ trên vành tai Dịch Cẩn An, hơi giật mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...