Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế


Thạc Diên cũng không đặt chân xuống đất, bay tà tà theo phía sau, vừa bay vừa ngó.Chưa đến chỗ Huyết Lang Sư định dẫn thì Thạc Diên đã trông thấy một loại cây có mùi rất giống bạc hà.

Hắn sà xuống, cấu lá ngửi.

Mùi thơm xộc lên.

Thạc Diên cười:- Cây này nè.

Chính là nó.- Đây là cây Kim mai mà, dùng để nhai cho sạch răng.Huyết Lang Sư chau mày, nghi hoặc nhìn.

Thạc Diên rít lên:- Dám nghi ngờ bố à? Bố có lòng tốt chỉ cho mày cây hạ nhu cầu tình dục, không tin thì thôi.

Cho cứng chết mày đi.

Kim mai khỉ gì, chỗ bố gọi là cây bạc hà nhé.Nói rồi vẫy cánh bỏ đi.Bay được một đoạn mới thấy IQ của mình bị tụt một cách trầm trọng chỉ vì ngửi mùi thối hại não gây cáu bẳn kia.

Thạc Diên đành quẳng liêm sỉ ra sau đầu, quay lại.

Dù sao khi tới đây, liêm sỉ cũng rơi xuống hố phân mất rồi.Vòng lại, hắn thấy Huyết Lang Sư đang cắm cúi hái bạc hà thật.


Người to như đô vật lại lom khom hái hái ngắt ngắt, cẩn thận bỏ vào tàu lá, muốn bao nhiêu quỷ dị có bấy nhiêu quỷ dị.Thạc Diên chỉ đạo:- Mỗi lần ăn một nắm thôi.

Mày có thú non chưa? Ăn nhiều quá mai này muốn có cũng không lên nổi đâu.- Chưa có.

Nhưng mà tao...!Một đêm năm sáu lần vẫn còn muốn nữa.

Cứ ngửi mùi của cô ấy là nó lại ngẩng lên.

Tao sợ chưa hết mùa thu vợ tao đã không xong rồi.Thạc Diên im lặng một lát, sà xuống thấp hơn, hạ giọng:- Thứ này chỉ là giải pháp tình thế thôi.

Huyết Lang Sư chúng mày trong lãnh địa có bao nhiêu giống cái?- Một.Vậy thì lạ nha.

Thạc Diên vòng tới trước mặt gã to con dữ tướng và hỏi:- Mày tên gì?- Huyết Linh.Thấy Thạc Diên tới gần, Huyết Linh cảnh giác đứng thẳng người.

Thạc Diên nghiêng đầu hỏi:- Vợ mày không tương xứng với mày à? Ý tao là cô ấy ngửi thấy mùi của mày có hứng thú không?Huyết Linh bị hỏi chuyện tế nhị, đưa bàn tay thô kệch lên gãi đầu, mắt hơi đảo bối rối:- Tương xứng.

Bọn tao hợp nhau lắm.

Cô ấy bị kích thích, chẳng bao giờ chống cự, thậm chí còn rất rất nhiệt tình.


Nhưng mà sau đó đi không nổi...!Nhìn đau lòng lắm.

Tao không nỡ.

Chỉ sợ cô ấy bị mệt quá...Thạc Diên đứng im nhìn tên thô kệch thê nô trước mặt, phun ra câu mấu chốt:- Vợ mày tên gì?- La La.Huyết Linh trả lời theo phản xạ nhưng một giây sau đó, mắt gã lóe lên một tia cảnh giác.

Thạc Diên gật gù, mặt lạnh đi, bay vút lên cao rống xuống:- Vợ mày là người Sư tộc, mày bắt được ở trên đường đi lấy muối hả?Huyết Linh trợn mắt gầm lên:- Mày là đứa nào? Cô ấy đã là vợ tao rồi.

Cút ngay.- Mày cưỡng ép chị ấy làm vợ phải không? La La đang ở đâu?Huyết Linh không trả lời nữa, vơ lấy một hòn đá ném về phía Thạc Diên.

Gã rất nhanh và mạnh.

Hòn đá bay như viên đạn.

Suýt nữa thì Thạc Diên tránh không được.

Thạc Diên nổi điên lên, bọc giáp cả người, lao xuống.Huyết Linh biến thành thú hình, gầm lên một tiếng.

Thú hình của hắn chính là một con chó ngao khổng lồ, lông đỏ, vô cùng giữ tợn.Cả hai lao vào đánh nhau.Thú hình cả Huyết Linh lớn nhưng cực kỳ nhanh nhẹn, Thạc Diên bị tát bay ra xa, rách toạc cả cánh.

Hắn điên cuồng thu cánh lại, biến ra thú hình hoàn chỉnh vật lộn với Huyết Linh.Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa có lần nào Thạc Diên tức giận điên cuồng đến như vậy.

Cả nhà cưng chiều hắn như trái trứng mỏng manh, chưa có ai động tay đánh một phát nào.

Con Huyết Lang Sư này là cái thá gì, dám đánh hắn rách cánh chảy máu.Hai con thú độc cư to lớn cồng kềnh đánh nhau tan nát cả một khoảng rừng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận