Thú Nhân Sau Khi Xuyên Qua Nguyên Thủy Ta Thành Thủ Lĩnh Bộ Lạc


Lộ Cảnh nghỉ ngơi ở bộ lạc hai ngày, sáng sớm ngày thứ ba lại mang theo người lên đường, lần này mang theo người ngoại trừ thú nhân còn có mấy con á thú cùng giống cái, đều là cùng bạn lữ đi cùng, chờ sau khi tới sơn cốc, mọi người phát hiện thân cây phía trước đã bị rửa sạch, thậm chí còn đào được không ít rễ cây, còn đào hết mấy cái sơn động ra để cho mọi người ở tạm.

Sau khi Lộ Cảnh tới thì trước tiên hắn đã lập tức lấy ra bản vẽ quy hoạch của bộ lạc ở trong sơn cốc trước mắt, toàn bộ giai đoạn đầu tiên của sơn cốc xây dựng chủ yếu tiến hành xung quanh bình nguyên trước mắt, hắn cũng không phải chuyên gia làm khối thiết kế này, đối với quy hoạch thành trì cổ đại cũng chỉ có hiểu biết nhỏ, Nhiếp Dung càng không có kinh nghiệm, nàng đối với những điều này cũng không có hứng thú gì vẫn luôn không chú ý qua, chỉ có thể để Lộ Cảnh căng da đầu.

Hắn định cất hồ nước lớn vào trong tường vây ở phía sau, tận lực có thể hình thành một hình chữ nhật ở trong sơn cốc, như vậy có thể tận khả năng giảm bớt sử dụng vật liệu xây dựng, nhưng trước mắt tốt nhất là xác định vị trí quảng trường lớn trước, sau đó lót đường cho hồ nước lớn liên tiếp, ở đoạn đường này hai bên đường xây dựng khu vực sinh hoạt và khu vực xưởng.

Có thú nhân mới gia nhập, động tác của mọi người cũng nhanh hơn rất nhiều, cùng đi giống cái và á thú mang theo một ít sinh mệnh không cần phí quá nhiều sức lực đi rồi, các thú nhân liền chủ yếu vội vàng chặt cây, san bằng mặt đất.

Đại quảng trường chọn chỉ là cánh rừng, nhưng trong sơn cốc này đa số cây cối vẫn tương đối thưa thớt, điều này cũng thuận tiện cho bọn họ.

Dưới sự trợ giúp của núi lớn Ưng tộc, mọi người tập trung sức lực đẩy cây cối nơi này ra, sau đó chọn mấy cây thô to hơn một chút, từ lực lượng thú nhân cường đại thúc đẩy bắt đầu san bằng mặt đất, sau đó lại đẩy tất cả cây cối từ chỗ này đến chỗ đại hồ, thậm chí là cây cối cách khu sinh hoạt ngoài 200m trong khu vực quy hoạch ra đều đẩy ra, cứ như vậy số lượng cây cối tích góp tạm thời cũng đủ dùng.

Phương pháp xây dựng bên này tiến hành với khí thế hừng hực, nhà máy gạch đã xây dựng tốt, vẫn luôn không ngừng thiêu gạch, trong bộ lạc bên kia cũng không ngừng bận rộn, quả trứng gà trong quý giá lục tục ở thành thục, thu thập mỗi ngày đều là thắng lợi trở về, trong bộ lạc phơi đầy các loại quả, buổi tối không ra khỏi cửa mọi người đều sẽ cùng nhau dỡ bỏ nhà máy, gạch lưu ở một bên chờ sau đó đưa đi sử dụng cho bộ lạc mới.


Trước khi trời mưa to, sau khi Lộ Cảnh an bài tốt kế hoạch xây dựng tiếp theo thì hắn đã mang theo mấy con thú nhân không cần lưu lại cùng nhau trở về, còn mang theo lên núi lớn của Ưng tộc, lúc sau nhóm người kia yêu cầu hắn dẫn đường, lần này hắn trở về thay ca, sau đó bên kia Từ Khoa Lôi theo dõi, lần này hắn trở về còn phải cho mấy nhà người đi trước, đồ ăn bên kia cũng không ít, không thể lãng phí.

Mấy ngày nay độ ấm càng ngày càng cao, thời gian đội thu thập đi ra ngoài đổi thành sáng sớm và chạng vạng, lúc giữa trưa đều ở trong bộ lạc, hoặc là nghỉ ngơi hoặc là xử lý thu thập đồ ăn trở về, hai người bọn họ tới bộ lạc thì chuyện đầu tiên chính là uống một hồ nước lớn để giải khát.

- Cảnh ca, lần này trở về phải đợi bao lâu?An Vân đưa khăn mặt lau nước cho Lộ Cảnh, lúc này mới lấy nước ra, Lộ Cảnh tiện tay lau chùi, sau đó ném khăn mặt vào trong chậu nước lau lau mặt thật sạch sẽ mới cảm thấy mát mẻ hơn một chút.

- Lần này ta trở về thay ca, sau khi để Khoa Lôi qua đó, dẫn đường bằng núi lớn, buổi tối hôm nay mở một cuộc họp toàn thể, triệu tập mấy hộ gia đình dọn qua đó trước, bên kia phòng ở đã xây dựng hai đống, còn có nghị sự đường bộ lạc, người đi qua có thể ở lại, chờ toàn bộ tới rồi rút thăm phân phòng.

- Nhanh như vậy à, vậy xem ra, đến mùa quý rồi thì có thể dọn đi rồi.

An Vân có chút kinh ngạc, nghĩ đến lần này lại phải có một nhóm người đi qua, hắn vội vàng suy nghĩ xem nên để cho nhóm người này mang theo bao nhiêu đồ vật qua đó:- Cảnh ca, bên kia kho hàng gửi đồ ăn làm sao vậy?- Trong khi đó, Nghị Sự Đường có nơi gửi đồ ăn ở đó, chúng ta còn thử đào một cái hầm, đến lúc đó đồ ăn còn có thể gửi ở trong hầm.

- Két?An Vân chưa từng nghe qua cái này, có chút không hiểu rõ.

- hầm chính là một cái động được đào dưới mặt đất, làm tốt công việc không thấm nước, duy trì độ khô ráo của hầm, như vậy có thể gửi đồ ăn trong thời gian dài hơn.


Lộ Cảnh miêu tả sơ qua, còn dùng ngón tay khoa tay múa chân nói:- Bên kia sơn cốc có đầy đủ nước nên không đào sâu được, ta đào một chút, chờ đến mùa quý mới cho một ít rau dưa vào, như vậy chúng ta cũng có rau dưa tươi có thể ăn.

- Đó có phải là quả hay không? Viêm Quý và Đắc Quý có rất nhiều quả, Tuyết Quý tuy có quả làm ăn được, nhưng cảm giác trái cây như vậy nước sẽ càng dễ ăn hơn.

Trong lòng An Vân cũng có chút tính toán nhỏ của mình, hắn rất thích ăn quả trứng, năm trước tuyết quý đã phá lệ muốn ăn.

Lộ Cảnh không biết suy nghĩ trong lòng An Vân, chủ yếu là trước đó hai năm An Vân cũng che giấu Tuyết Quý cũng tốt, chưa từng có ý nghĩ muốn ăn quả tửu, nhưng mà hầm đương nhiên là có thể để, chẳng qua hơi nước quá nhiều sẽ không tiện.

- Có thể gửi, nhưng chủng loại không quá nhiều, chờ đến mùa quý ta xem thử, chúng ta tận lực giữ lại nhiều hơn.

- Được rồi, vậy còn cần ta làm gì nữa.

Cảnh ca ngươi đến đây nói với ta trước.


An Vân có chút nhảy nhót, nếu như có quả trứng ăn thì thật là vui:- À đúng rồi, sau này Cảnh ca ngươi ở lại bộ lạc nói phải nhớ đến việc tiếp tục dạy ta học toán, gần đây đồ ăn bộ lạc cất giữ càng ngày càng nhiều, rất nhiều lần ta đều không nhớ rõ ràng.

An Vân có chút buồn bực đối với vấn đề này, trữ hàng nhiều đồ ăn của bộ lạc là một chuyện làm cho người ta vui vẻ, nhưng tính toán cũng khó khăn rất nhiều, mấy lần đều tính sai rồi, vẫn là sau này khi hắn dùng biện pháp tính toán thì hắn lại phát hiện, hiện tại hắn học tập đến tri thức toán học còn không thể vận dụng tính toán thuần thục, còn phải cần tiếp tục dạy.

- Ha ha, mang ta đi xem thử, ta phải xem thử là tích cóp bao nhiêu đồ vật có thể làm khó Tiểu Vân chúng ta.

Lộ Cảnh thật sự có chút tò mò, phải biết rằng trước đó An Vân học tập rất nhanh, phép cộng trừ cùng một số phép nhân đơn giản hắn đều học xong, chín chín bảng chín chương cũng rất trôi chảy, có thể làm khó hắn, vậy phỏng chừng là thật sự có không ít thứ.

Khi bị An Vân dẫn đến kho hàng xem xét thì hắn thật đúng là có chút bị kinh hãi, không phải là đồ vật nhiều đến doạ người, mà là chủng loại và số lượng đều có không ít, làm khó An Vân có lẽ chính là bởi vì chủng loại quá nhiều, tính khí của hắn lại thích ghi chép rất tinh tế, cho nên mới xảy ra tính toán sai lầm.

- Nhiều đồ như vậy, có lẽ đến lúc đó cũng không tiện khuân vác, ta phải nghĩ cách.

Cách đi đường mòn thật ra nghĩ ra được, nhưng liên hệ đến thực tế thật đúng là không có cách nào thực hiện, hắn nghĩ chính là làm xe lăn gỗ, không nói bánh xe tương đối khó chế tạo, nếu thật sự làm ra ở trong rừng, đi lại trên đường núi cũng không tiện, cho nên cuối cùng vẫn chỉ có thể lựa chọn mấy cái sọt lớn vững chắc, cố định ở hai bên hình thú của Thú Nhân, đến lúc đó toàn bộ chứa đầy đồ vật, chính là khi đi qua trong rừng thì yêu cầu tìm một ít điểm lộ rộng rãi, rốt cuộc độ rộng cũng gia tăng không ít.

Vốn buổi tối chuẩn bị làm một cái lửa trại, nhưng thời tiết thật sự là quá nóng, ngay cả gió cũng không có, không có biện pháp, chỉ có thể ở trong sân liên hệ với ánh trăng:- Trước mắt bộ lạc chúng ta có tổng cộng 10 hộ gia đình, 3 người độc thân thú nhân, 1 người độc thân á thú, trước mắt bên kia đã xây dựng xong 3 căn nhà, nhưng chúng ta phải đợi sau khi xây dựng xong mới có thể rút thăm phân phối, phía trước đi qua vài người, hôm nay chúng ta tiếp tục rút thăm, mỗi nhà chỉ cần có người còn ở trong bộ lạc thì phái ra một người rút thăm, trừu đến bộ lạc mới được xây dựng hai ngày trước, các đại gia gian khổ ở bên kia một chút, chờ đến mùa quý chúng ta cùng nhau dọn qua thì rút thăm phân phòng ở.


Lộ Cảnh lo lắng có người trong bộ lạc sẽ không nghe rõ, dứt khoát nói rõ ràng một chút:- Cái thẻ này là ta làm trước, lần rút thăm này trừ nhà ta ra thì còn lại chín nhà khác bắt đầu trước, có chủ động yêu cầu thì có thể đứng ra trước, đến lúc đó cũng không thoải mái, muốn xây nhà còn phải thu thập đồ ăn, trước khi trời mưa to phải chạy tới nơi.

Nói xong, Lộ Cảnh đứng ở một bên chờ, phía trước là một nhà của ưng tộc ở trong núi lớn, cùng với phu quân báo đốm, Lance và tiểu Tuyết của hắn đã thương lượng một chút, quyết định đi qua đó để tụ họp với mấy người A Phụ A mỗ, cho nên hắn dứt khoát đứng dậy:- Tộc trưởng, ta dẫn đệ đệ của ta qua đó.

Cứ như vậy một nhà báo đốm đã đủ.

Dư lại chính là rút thăm, Lộ Cảnh ở thủ bộ lạc là không thể rời khỏi, cho nên nhà hắn không rút thăm, người còn lại rút thăm yêu cầu đi chính là một nhà linh miêu và một đôi thanh niên phu phu cùng với hai thú nhân độc thân của bộ lạc Trường Giang, không rút trúng người thì phải ở lại trong bộ lạc tiếp tục bận rộn chờ mong sinh hoạt tương lai, thật ra Lộ Cảnh cũng có thể lý giải nguyên nhân trước đó không có người chọn chủ động đứng ra, dù sao cũng là muốn mang theo cả nhà già trẻ qua đó, không nói bên kia còn đang xây dựng, ngay cả tình huống không biết trên đường đi cũng sẽ làm người ta sợ hãi, huống chi những người trong bộ lạc bọn họ đều là đã trải qua lựa chọn đánh bạc một phen sau đó mới tới đây, tới đây không bao lâu lại phải rời khỏi cũng là khảo nghiệm.

Lần này, khi Khoa Lôi dẫn đội qua đó, chuyện sau đó cũng đều phải giao cho hắn phụ trách, trong đội ngũ chỉ có thể có bảy con thú nhân, còn phải mang theo già trẻ, Lộ Cảnh cũng có chút không yên tâm, Lâm Hà và An Á chủ động đứng ra nói muốn đi cùng nhau, Lộ Cảnh cũng đồng ý.

Sáng sớm hôm sau, thừa dịp mưa to mùa khô còn ở, bọn họ đã chạy nhanh xuất phát, lần này cần dọn đồ vật có mấy gian nhà xưởng gạch, mặt khác đồ vật cũng không mang theo bao nhiêu, An Vân đã chuẩn bị đồ ăn cho những người đi đường này trong mấy ngày, chờ tới rồi thì đồ ăn sẽ không còn thiếu.

Sau khi bộ lạc đi một nhóm người thì có vẻ càng thêm trống trải và yên tĩnh, thời tiết nóng từng ngày, gần đây mọi người cũng không có nhiều chuyện, Lộ Cảnh dẫn theo người đi đến mấy bên biển, tranh thủ chuẩn bị thêm một ít muối, sau khi kiểm kê xong đồ ăn còn thừa trong bộ lạc, cũng theo kế hoạch thì sau đó phải từng nhóm vận chuyển đồ ăn qua đó.

Nếu như tiến độ xây dựng bên bộ lạc mới nhanh hơn một chút, vậy đến giữa quý có thể từng nhóm mang theo người đi qua, muốn rời khỏi công trường khí thế ngất trời của bộ lạc mới, xem thử cuộc sống bên này ra sao, thật sự muốn bên kia hoàn thành sớm một chút, sống cuộc sống yên ổn năm tháng qua đi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận