Vì phản ứng dị thường của Tô Mặc mà Hassan lo lắng cả đêm.
Khi tỉnh lại, Tô Mặc làm như không có chuyện gì xảy ra, tựa lên người Hassan chơi mài răng.
Hassan hoàn toàn không hiểu gì ngoan ngoãn mặc cho Tô Mặc cắn, còn phối hợp thả lỏng cơ bắp để Tô Mặc cắn thoải mái hơn.Đồ ngốc.
Tô Mặc cắn mạnh một cái, bóng ma đêm qua cũng tản đi đôi chút.Chỉ là ác mộng.
Là ảo giác thôi.
Hoàn toàn ngoài ý muốn.
Hassan đương nhiên không cố ý làm cậu khóc.
Nếu...!nếu thật sự có một ngày Hassan cũng tổn thương cậu...!Tô Mặc nhắm mắt lại, vậy cậu cũng chẳng còn gì vướng bận nữa.Lúc bốn người tập trung ăn sáng, Linarin trông có tinh thần nhất, y như chú mèo được đút no vậy.
Tô Mặc nom cũng không tệ, ngủ một giấc liền sảng khoái tinh thần.
Hard có chút mất tự nhiên, vùi đầu ăn không dám nhìn mặt ai.
Chật vật nhất phải kể đến Hassan.
Trong một ngày, hắn bị Tô Mặc giày vò những hai lần.
Giữa hai lần còn bị đánh ngất, tối thì gần như không ngủ cả đêm, thật sự trông tiều tuỵ vô cùng.Linarin quan sát Hassan với ánh mắt kỳ quái.
Chẳng lẽ Tô Mặc mạnh dữ vậy? Làm Hassan ra như thế luôn!Dùng bữa sáng xong, Linarin không thèm để ý đến mong muốn tránh gặp người khác của Hard, vẫn kéo mọi người lại cùng tám chuyện.
Trong lúc đó ông còn nhiệt tình khen phát minh máy bơm giếng khoan tăng áp và hệ thống cung cấp nước của Tô Mặc! Bình thường thì cho rằng có chúng sẽ an toàn, thuận tiện hơn chút thôi, đêm qua mới nhận ra chúng quan trọng cỡ nào! Giống đực bị làm đến ngất xỉu thật sự rất đáng thương, ai nỡ bắt bọn họ đi gánh thùng gỗ nặng trịch đun nước tắm chứ? Tô Mặc con đúng là hiểu lòng người!Tô Mặc xấu hổ.
Trước khi nói lời này, chú có thể ngẩng đầu nhìn sắc mặt Hassan một chút không? Hơn nữa, trọng điểm hình như hơi sai sai? Lẽ ra chú phải để ý là tôi hết lần này đến lần khác làm Hassan đến ngất chứ? Đầu tiên là thô bạo mần cho ngất, sau đó lại dịu dàng săn sóc, chú thấy đó là cách thương yêu người khác sao?Tất nhiên Linarin thật sự cho là vậy.
Ngay cả Hassan cũng nhìn Tô Mặc đầy âu yếm.
Tô Mặc thấy ngại vô cùng.Thật ra, thật ra cậu không hề tốt với Hassan! Mỗi lần đều tàn nhẫn giày vò! Đôi khi chính cậu còn thấy quá đáng, nhưng khi ý xấu đã xuất hiện thì cậu lại không ngăn được! Giống như đêm qua, rõ ràng biết Hassan đã cực khổ cả ngày, lại vẫn không nhịn được chọc hắn tới khóc đó thôi? Nấu nước tắm rửa gì đó chỉ là lấy công chuộc tội, mà tối qua cậu hoàn toàn không có nấu!Hassan nhìn bộ dáng đỏ mặt mất tự nhiên của Tô Mặc, nhịn không được ôm người vào lòng hôn một cái.Cái quy định gì mà người thủ hộ không được có hành vi thân mật với tiểu giống cái không biết đã bị quẳng đi đằng nào rồi.
Trừ chuyện thân thể Tô Mặc chưa trưởng thành, không thích hợp để tiếp nhận giống đực thì những cái khác… Xảy ra nhiều chuyện như vậy, thật ra mọi người đều đã chính thức xem hai người là bạn đời của nhau rồi.
Huống hồ, Hassan kiêu ngạo nghĩ, hắn và Tô Mặc đã trao nhau lời thề bạn đời cao cấp nhất, dù chuyện gì xảy ra cũng không thể chia tách bọn họ!“Tô Mặc……”.Hassan nhịn không được hôn sâu hơn, Tô Mặc cũng thuận theo ngẩng đầu nghênh đón.
Hôn mút đôi môi hồng nhạt mềm mại, lại nghe tiếng rên rỉ mơ hồ của tiểu giống cái, Hassan cảm thấy Tô Mặc nhu hòa, dịu ngoan thế này thật đáng yêu, nhưng Tô Mặc lúc ức hiếp mình cũng rất mê người.
Dù là Tô Mặc nào, hắn cũng thích!Hai người thân thiết dán vào nhau.
Linarin đương nhiên vui vẻ ngồi xem, bản thân cũng kéo tay Hard nhỏ giọng hỏi lão eo còn mỏi không? Phía sau còn đau không? Lúc này Hard lộ vẻ xấu hổ, luôn miệng nói không sao, không có gì, cố sức đè lại bàn tay định vói vào quần lão của Linarin.
Tối qua bị một tiểu giống cái nghe thấy đã rất… Lão cố lắm mới làm như không có gì được đó! Linarin em chẳng lẽ còn muốn biểu diễn trước mặt người ta hay sao?!Sau đó Linarin đột nhiên nhớ tới chuyện tối qua bàn với Tô Mặc, liền chia rẽ đôi uyên ương kéo Tô Mặc qua một bên, nhỏ giọng hỏi: “Sao rồi? Tô Mặc, kiểm tra ra chưa? Hassan nghe tiếng Hard có hưng phấn hơn không?”.“Có”.
Tô Mặc gật gật đầu, “Hard thì sao? Có bị kích thích không?”.“Ta không chú ý”.
Linarin ngượng ngùng gãi đầu, “Chỉ lo ức hiếp lão ấy khóc, không để ý tới cái khác”.Ồ, chuyên tâm dữ vậy.
Hard rõ ràng có phản ứng! Ngay cả tôi cũng nghe ra đó!Có lẽ vẻ mặt của Tô Mặc quá rõ ràng, Linarin vội vàng cam đoan: “Lần sau! Lần sau nhất định ta sẽ chú ý! Hai đứa rảnh rỗi thì ở lại thêm vài ngày đi!”.Phắc, chú còn định có lần sau hả! Chẳng lẽ chú không phát hiện cả bữa cơm Hard không dám ngẩng đầu lấy một cái sao? “Không cần phải phiền vậy.
Chú hỏi thẳng Hard là được”.Ờ ha! Linarin bỗng hiểu ra, vội tới chỗ Hard ghé tai lão nhỏ giọng hỏi.
Sau đó Tô Mặc thấy mặt mày Hard đỏ bừng, Linarin phải gặng hỏi mãi mới khẽ gật đầu.Linarin hài lòng chạy lại cạnh Tô Mặc, Tô Mặc hiếu kỳ hỏi: “Vậy chú có hỏi tại sao ông ấy thấy kích thích không?”.
Hôm qua cậu cũng ép hỏi Hassan, nhưng Hassan cứ nói không biết.A, cái này chưa hỏi! Linarin lại chạy tới chỗ Hard.Mặt Hard đỏ sắp bốc khói, bị Linarin ép hỏi mà ấp úng không thôi, đáng thương vô cùng.
Lúc này bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, Hard như được đại xá, vội vàng chạy ra mở..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...