Thú Nhân Chi Đái Thượng Không Gian Xuyên Dị Giới

Ngày hôm sau, Cao đúng lời mang một ít thức ăn tới, đương nhiên phía sau như cũ vẫn là một cái ăn hàng (tham ăn) —– Khải Đạt.

Ngày kế tiếp, Lâm Thông Bảo hoàn toàn cảm nhận được cái gì kêu là tỉ mỉ chu đáo, cái gì gọi là tỉ mỉ chăm sóc, cái gì gọi là tỉ mỉ quan tâm, còn có cái gì kêu là nước sôi lửa bỏng!

Lâm Thông Bảo yên lặng mà uống xong chén canh gà —– hổn đản a, đây đã là chén thứ ba của ngày hôm nay rồi, rốt cuộc phải uống tới khi nào mới ngưng đây hả!


Cao mỉm cười nói: “Tiểu Bảo, nhất định phải uống cho hết nha, như vậy đối với bảo bối mới tốt.” Tốt! Những lời này ngài đã nói bên tai ta không chỉ một trăm lần đâu!

Buông tha ta đi!

Có lẽ biểu tình Lâm Thông Bảo quá mức ai oán, Khải Đạt ở một bên hắc hắc cười không ngừng, mỗi lần hắn đến đây làm trợ thủ hỗ trợ thì đều được phân một bát nhỏ, chính mình cái dạng này (dạng ham ăn ham uống ^^) cũng đã cảm thấy chán ngấy lắm rồi, huống chi là tiểu khả ái.


Viêm ở một bên khuyên nhủ: “Bảo Bảo, uống nhiều chút, thứ này có thể giúp cho bảo bối khi sinh ra sẽ được khỏe mạnh, hơn nữa ngươi rất gầy, nhất định phải ăn nhiều một chút, trước kia ăn ít không nói, nhưng hiện tại không thể kén ăn a.”

Hắn nói làm cho Lâm Thông Bảo hung hăng trừng mắt nhìn hắn, cái gì gọi là hắn trước kia ăn ít không nói? Trước kia hắn thật ra mỗi ngày đều bị Viêm uy đến chống đỡ không nổi. Còn có! Không phải là mang thai sao? Ngươi người này càng quá đáng hơn! Laị bắt cậu mỗi ngày ngồi ở trên giường, thật vất vả thuyết phục hắn có thể xuống giường đi tới lui một chút, cư nhiên còn phải dùng tốc độ ‘chậm chạp’ đi mỗi thước 5 phút đồng hồ! Hỗn đản! Cho cậu là ốc sên sao!

Tóm lại, những ngày sau, cuộc sống gia đình của Lâm Thông Bảo giống như ở trên luôn có một lão mẹ dài dòng (chỉ Cao), dưới có em chồng nghịch ngợm phá phách (cái này là Khải Đạt), kẹp chứng giữa là một trượng phụ quá độ bảo hộ….. 囧ing~ (cái này chắc ai cũng biết >


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận