Thú Nhân Chi Đặc Chủng Binh Xuyên Việt

Chuyện tốt đẹp nhất trong đời người là gì? Vấn đề này có vô số đáp án.

Với Phất Lôi, sau khi trải qua kiếp nạn, lúc thức giấc có thể nhìn thấy bầu bạn an ổn ngủ bên cạnh mình chính là chuyện tốt đẹp nhất. Từ giấc ngủ say tỉnh lại, cảm nhận cơ thể ấm áp, hơi thở khe khẽ của Địch Nãi, tất cả bất an cùng bàng hoàng của y dường như đều tan thành mây khói. Vẻ mặt trầm tĩnh khi ngủ của Địch Nãi thực đáng yêu, cũng thực tinh thuần.

Cám ơn thần đã để y có lại cơ hội ôm cậu đi vào giấc ngủ. Cám ơn thần đã để y có thể ngắm nhìn bầu bạn yêu dấu say ngủ vào sáng sớm.

Đại khái là cảm nhận được tầm mắt chuyên chú quá mức của Phất Lôi, hàng mi Địch Nãi run rẩy, sau đó ánh mắt mở ra. Thấy Phất Lôi đã tỉnh lại, lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn: “Sớm a, Phất Lôi.” Nụ cười được những tia sáng đầu tiên chiếu rọi, thực sự cảm động lòng người.

Hô hấp Phất Lôi nặng nề, ngay cả nhịp tim cũng có chút bất quy tắc. Y kìm lòng không được cúi đầu, chậm rãi ấn môi mình lên môi Địch Nãi.

Đây là một nụ hôn thực ngọt ngào. Phất Lôi thực mềm nhẹ cùng cẩn thận, đầu lưỡi tinh tế miêu tả cánh môi Địch Nãi, sau đó mới chậm rãi từ khe hở của hai hàm răng dò xét tiến sâu vào bên trong. Nụ hôn này không cuồng nhiệt như dĩ vãng nhưng lại càng làm Địch Nãi cảm nhận được sự quý trọng của Phất Lôi.

Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mút một vòng trong khoang miệng Địch Nãi, sau đó mới quay lại cùng đầu lưỡi cậu giao triền, cuối cùng là mút nhẹ. Địch Nãi vẫn còn chút buồn ngủ, nhắm mắt lại miễn cưỡng hưởng thụ, cũng cảm nhận cảm giác được đối phương quý trọng. Hai người kề thật gần, hô hấp giao hòa, không khí kiều diễm mà triền miên.

Hôn xong, Địch Nãi mang theo ý cười mở mắt. Cậu phát hiện qua một đêm, Phất Lôi lại tràn đầy sinh lực như cũ, không còn là bộ dáng mệt mỏi ỉu xìu hôm qua. Nhưng Địch Nãi lại cảm thấy Phất Lôi dường như đã gầy hẳn một vòng, ngay cả đường cong bên gò má cũng trở nên góc cạnh.

Phất Lôi trước kia đương nhiên thực sáng lạn tuấn tú, chỉ là vẫn còn chút trẻ con. Trải qua trận tai nạn này, khí chất cả người đã hoàn toàn biến đổi, giống như càng trầm ổn hơn, càng có khí khái nam nhân hơn.

Hôm qua, Phất Lôi quả thực đã chịu khổ. Y chỉ mới mười bảy tuổi thế nhưng vẫn luôn gánh vác trách nhiệm bảo hộ, cũng nhất quyết không lùi bước. Nghĩ tới đây, Địch Nãi đột nhiên cảm thấy trái tim mình co rút đau đớn.


Địch Nãi nhịn không được vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve gò má Phất Lôi. Phất Lôi túm lấy tay cậu, lưu luyến áp má vào lòng bàn tay, trẻ con cọ cọ. Đại khái chỉ có những lúc thế này, Phất Lôi mới lộ ra một mặt yếu ớt của mình.

Địch Nãi có đôi khi có chút mơ hồ, xem Phất Lôi cũng là nam nhân trưởng thành như mình. Bởi vì đại đa số thời điểm, Phất Lôi càng giống anh trai hơn, luôn chăm sóc, bảo hộ cậu. Bất quá có đôi lúc, y lại làm nũng với cậu hệt như một cậu em nhỏ. Địch Nãi cảm thấy, trước mặt cậu, Phất Lôi không hề phòng bị lộ ra một mặt bá đạo cường ngạnh cũng như yếu ớt nhất mình.

Cậu thầm xác nhận: người trước mắt chính là bầu bạn, cũng là thân nhân, là anh em của cậu. Bọn họ gắn bó, giúp đỡ cho nhau. Từ nay về sau, vui buồn gì cũng có người cùng chia sẻ.

Từ nay về sau, cậu không còn cô độc nữa. Trên thế giới này, bọn họ sẽ ở bên nhau tới già.

Địch Nãi thầm nghĩ, này đại khái chính là cảm giác chân chính yêu một người đi! Trước kia, cậu thực hưởng thụ cảm giác có Phất Lôi bầu bạn, bất quá chưa từng nghĩ tới chuyện vĩnh viễn. Bởi vì cậu cảm thấy điều đó thực xa xôi, ai cũng không đoán được tương lai về sau. Chính là khoảnh khắc này, cậu lại cảm thấy vĩnh viễn là một từ thực tốt đẹp, tốt đẹp đến mức làm người ta động tâm cùng say mê.

Khó trách, những câu chuyện tình yêu xưa nay luôn có những lời thề non hẹn biển. Bởi vì, khi chân chính yêu một người, khoảnh khắc đó bạn sẽ nhịn không được muốn lưu giữ nó vĩnh viễn ở bên người.

Địch Nãi nhịn không được kéo thấp đầu Phất Lôi, một lần nữa hôn sâu. Đây là một nụ hôn có chút bạo lực, Địch Nãi giữ chặt đầu Phất Lôi, đầu lưỡi vói vào càn quét, quấn lấy đầu lưỡi đối phương. Phất Lôi có chút trở tay không kịp, chỉ có thể cẩn thận đáp lại.

Nụ hôn này châm lên ngọn lửa dục vọng ẩn sâu trong nội tâm bọn họ. Hơi thở trở nên nóng rực, tiếng nước mờ ám phát ra từ nụ hôn kịch liệt làm đám chim biển bay ngang qua đều nhịn không được đỏ mặt.

Địch Nãi không để ý nhiều như vậy, cậu chỉ toàn tâm toàn ý hôn môi, giống như hôn thế nào cũng không đủ.


Lúc buông Phất Lôi ra, lồng ngực Địch Nãi vì thiếu dưỡng khí mà có chút phập phồng kịch liệt, dục vọng trong cơ thể cũng đang bốc cháy dữ dội. Dục vọng dâng lên vừa nhanh vừa mạnh làm ngay cả bản thân cậu cũng thực kinh ngạc. Bạn nhỏ dưới thân gắng gượng ngẩng đầu tuyên bố khát vọng muốn tiếp xúc thân mật hơn nữa của nó.

Địch Nãi có chút khẩn cấp cởi bỏ áo, tiếp đó lại tiếp tục cùng Phất Lôi hôn nhau. Lần này Phất Lôi nắm quyền chủ động, quấn lấy đầu lưỡi trơn trượt, mạnh mẽ mút lấy hoặc cắn khẽ. Bàn tay đặt trên lưng Địch Nãi, theo thắt lưng nhỏ gầy nhẹ nhàng vuốt ve, cảm xúc mịn màng làm y động tâm không thôi. Ngay sau đó, môi Phất Lôi chuyển qua cằm Địch Nãi, nặng nề mút vài cái, tiếp đó chuyển xuống cổ, cắn lên trái cổ gò lên.

Địch Nãi hừ khẽ một tiếng, giọng mũi nồng đậm làm trái tim Phất Lôi run lên, hô hấp cũng trở nên ồ ồ. Bàn tay lần tới trước ngực, tóm lấy một hạt nhỏ nổi lên, nhẹ nhàng xoa bóp.

Hô hấp Địch Nãi dồn dập, quay qua một ngụm cắn lên lỗ tai Phất Lôi. Phất Lôi cảm giác lỗ tai có hơi đau, có chút giật mình. Bất quá Địch Nãi nhai nhai một chút thì nhả ra. Chút đau đớn pha lẫn chút ngứa làm cảm xúc của Phất Lôi càng rõ ràng hơn.

Phất Lôi khẩn cấp dùng tay mình xoa bóp mông Địch Nãi, cúi người nặng nề hôn lên phần xương quai xanh, thẳng đến khi da thịt trắng nõn bị in thành một dấu vết đỏ tươi.

Tay Địch Nãi cũng không nhàn rỗi, lần xuống cởi bỏ dây nịch, kéo quần xuống cổ chân rồi đá nó qua một bên. Sau đó chuyển tay sang nắm lấy đại gia hỏa của Phất Lôi, chậm rãi vuốt nhẹ.

Địch Nãi cảm thấy có chút khó chịu, nhịn không được ưỡn bụng lên cọ sát gốc đùi Phất Lôi, giống như thúc giục y nhanh lên. Tê, thực sự biết tra tấn người ta mà. Phất Lôi thầm nghĩ lập tức đặt Địch Nãi dưới thân, hung hăng đỉnh lộng, làm cậu phải cầu xin tha thứ, làm cậu nói không nên lời.

Tuy tình cảm mãnh liệt khó nhịn nhưng Phất Lôi vẫn như cũ tận tâm chiếu cố tới cảm giác của Địch Nãi. Y hạ người xuống cách lớp quần lót hôn lên phân thân nóng rực của cậu. Có lẽ vì quá kích động nên nó từ mép quần lú ra phần đỉnh, trên đỉnh đầu nấm còn chảy ra chút dịch nhờn.


Phất Lôi sáp qua, một ngụm mút lấy, hút sạch sẽ chất lỏng kia. Sau đó, giống như ý vị chưa hết mà không ngừng liếm liếm. Địch Nãi túm lấy tóc Phất Lôi, ưỡn mông thúc giục. Lúc này Phất Lôi mới kéo quần lót Địch Nãi xuống, ngậm toàn bộ phân thân vào miệng.

Địch Nãi túm lấy tóc Phất Lôi, tự động ra vào trong miệng y. Sau vài lần, Phất Lôi thế nhưng vô sự tự thông ngậm vào thật sâu, làm Địch Nãi rất nhanh liền không chịu nổi kích thích, ‘a’ một tiếng rồi phóng thích trong miệng Phất Lôi.

Quá trình tiếp theo cứ như nước chảy thành sông. Địch Nãi không hề kháng cự thuận theo động tác của Phất Lôi ngã xuống đất. Giờ phút này, Địch Nãi cảm thấy ai trên ai dưới cũng không quan trọng. Cậu chỉ muốn hợp thành một thể với người mình yêu, thân mật giao triền, cá nước thân mật.

Đương nhiên, cũng không phải Địch Nãi không có dục vọng muốn áp đảo Phất Lôi. Chỉ là cậu cảm thấy không cần phá hư không khí ngọt ngào lúc này. Địch Nãi nghĩ vậy, hiện giờ bọn họ còn ở bên ngoài, hành trình quay về còn phải dựa vào Phất Lôi. Nếu Phất Lôi vì thế mà bị thương thì cậu hoàn toàn không muốn. Muốn thử ở mặt trên vẫn còn rất nhiều cơ hội.

Cho nên, lúc Phất Lôi phun chất lỏng trong miệng vào tay, tiếp đó sờ soạng lần vào trong cơ thể mình, Địch Nãi thậm chí còn phối hợp mở rộng chân.

Lần này Phất Lôi không trúng độc nên tăng thêm vài phần kiên nhẫn. Theo động tác ra vào của ngón tay, Địch Nãi cảm thấy đầu gối mình nhũn ra. Lúc y đỉnh phải một điểm nào đó, cậu liền nhịn không được ngâm khẽ một tiếng. Hóa ra, nơi đó cũng có cảm giác. Rất nhanh, một cảm giác khác thường chậm rãi dâng lên, làm mặt Địch Nãi vô thức nóng lên, giống như có chút trống rỗng, lại có chút khó chịu.

Địch Nãi cảm giác ngón tay Phất Lôi ra vào càng lúc càng thuận lợi, thậm chí còn phát ra tiếng nước nho nhỏ. Địch Nãi có chút hoảng sợ, thầm nghĩ, chẳng lẽ nơi đó đã bị cải tạo hoàn toàn?

Lúc này, Phất Lôi cũng cảm thấy đã chuẩn bị tốt, nâng một chân Địch Nãi, chậm rãi đẩy đại gia hỏa của mình tiến vào.

Lúc Phất Lôi mới tiến vào, Địch Nãi chỉ cảm thấy đau đớn. Nháy mắt đó đầu óc cậu trống rỗng, nhưng lại có những tia lửa đang bùng lên trong người, nhanh chóng lan khắp toàn thân. Địch Nãi than nhẹ một tiếng, chậm rãi thả lỏng thân thể.

Phất Lôi bật người động đậy, vừa di chuyễn vừa không ngừng cúi người hôn môi cùng vuốt ve Địch Nãi. Địch Nãi có thể nhìn ra tín nhiệm hoàn toàn cùng tình yêu say đắm trong mắt y. Ánh mắt thẳn thắn thành khẩn kia làm trái tim cậu nhịn không được nóng lên.

Địch Nãi ngửa đầu, yên lặng thừa nhận công kích càng lúc càng mạnh của đối phương. Mới bắt đầu, hơi thở của cậu vì công kích của Phất Lôi quấy phá mà có chút dồn dập. Chính là, dần dần nhịp thở của hai người trở nên nhất trí. Mỗi lần Phất Lôi đỉnh lộng liền hộc ra một tiếng thở dốc áp lực.


Phất Lôi là người thăm dò, y dùng hết tâm tư thăm dò khám tất cả bí mật trên cơ thể Địch Nãi, tìm ra phương pháp làm cậu khoái hoạt.

Lúc phát hiện khi mình đỉnh trúng một điểm nào đó Địch Nãi sẽ đặc biệt kích động, y liền không ngừng va chạm vào nơi đó, động tác càng lúc càng nhanh, mỗi lần cứ như bấm vào cái nút tạo ra vui sướng.

Khoái cảm Địch Nãi cảm thấy khoái cảm đang tích tụ trong cơ thể có chút chậm nhưng lại rất khó tiêu tán. Tới cuối cùng, toàn thân vì công kích mãnh liệt của Phất Lôi mà bắt đầu run rẩy. Cậu thậm chí cảm thấy chân mình bị rút gân nhưng không có cách nào để tâm, bởi vì khoái cảm đã dồn tới tận đỉnh, rốt cuộc bạo phát! Chất lỏng sền sệt từ trong cơ thể phun trào ra ngoài, Địch Nãi cảm nhận niềm vui thích chưa bao giờ cảm nhận qua.

Bởi vì Địch Nãi co rút, Phất Lôi cũng cảm nhận kích thích mãnh liệt, lập tức co rúm, kìm lòng không được kêu lên: “Địch Nãi, ta yêu ngươi!” Ngay sau đó, y cũng nhịn không được bạo phát. Chất lỏng nóng rực bắn vào bên trong, nóng hừng hực, làm Địch Nãi giống như bị phỏng tới tận trái tim.

Rung động sau khi phun trào thật lâu vẫn chưa chấm dứt, làm bọn họ đều có một chốc thất thần. Chính là, Phất Lôi hiển nhiên không thỏa mãn, rất nhanh y lại bắt đầu châm lửa trên người Địch Nãi, bắt đầu đợt tiến công mới.

Có lẽ trong lòng Địch Nãi ẩn ẩn có ý tưởng muốn bồi thường, vì thế cũng không cự tuyệt. Phất Lôi quả thực quá đỗi vui mừng. Rất nhanh, trên bờ cát lại bắt đầu vang vọng những tiếng thở dốc cùng những lời thì thầm khe khẽ.

Chính là, ngoài dự đoán Địch Nãi chính là hậu quả của việc phóng túng quá độ đã làm cậu cả ngày sau không thể ưỡn thẳng sống lưng, chỉ có thể nằm bẹp trên lưng Phất Lôi.

Mà lần này Phất Lôi rốt cuộc ăn no. Sau khi nướng một con hoẵng làm bữa sáng, y mỹ mãn giương cánh, mang theo Địch Nãi rời khỏi bờ biển.



Hoàn Chương 73.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui