Ngay ở hai người rời khỏi phủ Đại tướng quân thời điểm Trương Lương đã chờ ở cửa, nhìn thấy mấy người mỉm cười nói: "Toàn mạng quay về, hai vị cực khổ rồi."
Hàn Phi lắc đầu thở dài nói: "Haizz..Phí công nói qua nói lại cả tối, cổ khát khô cả rồi, chúng ta tìm chỗ đi uống vài chén."
Trương Lương nhẹ nhàng giơ một tay cười nói " Sơn Khâu Thương, đã chuẩn bị xong bàn rượu”
Hàn Phi khẽ mỉm cười, quay đầu hướng Vệ Trang nói: "Vệ Trang huynh, huynh nên đi cùng chúng ta luôn đi."
Vệ Trang không có phản ứng Hàn Phi, mà là lẳng lặng đi về phía trước theo lý đối với rượu hắn cũng không mấy hứng thú nhưng đêm nay lại khác.
Dạ Tinh Trản thế gian đệ nhất rượu không chỉ là thế gian hiếm có rượu ngon mà đối với những võ giả như hắn còn hấp dẫn chí mạng có thể thông qua nó đột phá cảnh giới sở luyện.
“ Tiết mục vừa này rất đẹp mắt” Vệ Trang lên tiếng
Nghe vậy Hàn Phi cười nói: "Còn một màn nữa do ta đặc biệc chuẩn bị cho Vệ Trang huynh, đây mới là kịch hay nhất tối nay "
Vệ Trang lông mày hơi nhíu nói: "Ồ, nhưng đừng khiến ta thất vọng?"
Hàn Phi cười nói: "Còn phụ thuộc vào sự đánh giá của Vệ Trang huynh,mời!"
Thân ảnh 3 người nhanh chóng hướng về một địa phương mà đi đến, đêm tối vắng vẻ không có một bóng người qua lại, cơ hồ dân chúng đã vào bên trong ngủ lấy.
Sơn Khâu Thương-Tần Trịnh ngoài thành một tòa núi cao, trên nơi hoang sơn dả lĩnh trong đêm tối này, lại có một nhóm bốn người đang tụ tập quanh một chiếc bàn nhỏ, có rượu có mồi cùng một đầu hổ ly trắng như tuyết xinh đẹp, ngắm nhìn bên dưới chính là toàn bộ tòa thành Tần Trịnh.
Tử Nữ tại Hàn Phi trong chén lại tràn đầy châm lên một chén rượu,nói: "Nơi này tầm nhìn trống trải, trong thành cảnh sắc liếc mắt một cái là rõ mồn một, công tử còn không hài lòng?"
Hàn Phi gật gật đầu mỉm cười nói: "Người hiểu ta Tử Nữ cô nương vậy, quả thật là cái xem cuộc vui nơi đến tốt đẹp."
“ Gruuu gruuu” tiểu bạch kêu lên vài tiếng bất mãn việc Tử Nữ không rót rượu cho nó, bên cạnh dĩa thức ăn phía trước hơn một nữa đả vào bụng.
Mà Dược Thiên Sầu lúc này đang chậm rải uống rượu của mình, nhìn về chiếc bàn phía trước là một bộ cờ tướng, thế cờ đả được bày ra quân đỏ chiếm ưu thế hơn khi còn 5 tốt, 2 pháo 1 xe, còn quân xanh chỉ còn 2 tốt, 1 pháo 1 xe.
Đây là một trong những thế cờ tướng hiểm ác bẩy rập khó lương không thua kém gì Hàn Đình Mộ Vũ, một trong 7 thế cờ tướng hiểm ác Cửu Liên Hoàn.
(Quân đỏ 123456789: hàng đáy -tướng 5, xe 2 ; hàng áp đáy- pháo 2, tuyến pháo- pháo 2, tuyến tốt- tốt 1, tốt5, tuyến sông -tốt 3, áp đáy bên xanh- tốt 1, tốt 5.
Quân xanh 987654321: hàng đáy- tướng 6, tuyến pháo-pháo 9, xe 6; hàng áp đáy bên đỏ - tốt 3, tốt 4)
“ Quân đỏ thế cục đả chiếm ưu thế, quân tốt chiếm giữ trung ương giữ chặt quân tướng, lại là đi trước nhìn qua có thể kết thúc ván cờ dể dàng, khi qua hai lần pháo chiếu nhưng thật có phải dể vậy không, đại tiểu thư được xưng là cờ thế vô song ẩn ẩn bẩy rập chết người” Trương Lương trong lòng suy ngẫm nhìn về phía trước mặt thế cục.
“ Nếu bình pháo qua chiếu tướng, buộc xe xanh ắt phải ăn lấy, nếu chạy đi pháo sẻ chiếu qua làm pháo trùng thua cuộc, mà ăn lấy tiếp tục thí pháo nếu quân xe ăn lấy pháo, quân xe đỏ thẳng xuống chiếu, thế cờ liền kết thúc” Tử Nữ nhìn thế cờ suy ngẫm: “ cờn nếu cản xe, xe ăn lên, lấy quân pháo còn lại chiếu đơn giản là chạy tướng qua thôi, hoàn toàn bất lợi Dược Thiên Sầu, nhưng y cờ nghệ tinh thâm,ván cờ này không chỉ đơn giản như vậy được”
“ Qua pháo, chiếu” Lộng Ngọc khẻ cắn môi di chuyển quân pháo qua chiếu lấy.
“ Cạch” Dược Thiên Sầu tay vươn ra tiến xe bắt lấy pháo.
Lộng Ngọc nhìn thấy liền di chuyển quân pháo còn lại qua chặn lấy xe, vừa chiếu tướng mục đích của nàng là thí pháo mở đường cho xe chạy, chỉ cần Dược Thiên Sầu ăn lấy liền thọc xe xuống chiếu tướng.
“ Muốn chiếu tướng sau, khi đó Lộng Ngọc chỉ cần tránh tướng là được” Vệ Trang nhìn thế cục suy ngẫm, mà đúng như hắn nghĩ Dược Thiên Sầu nước cờ tiếp theo chính là di chuyển xe qua chiếu tướng buộc Lộng Ngọc dời tướng qua dưới chân pháo
“ Thí xe” Hàn Phi, Tử Nữ, Trương Lương lẫn Lăng Sương nhìn thấy Dược Thiên Sầu đầy quân xe xuống ngay vị trí quân tướng liền chau mày lại,ngay sau đó liền phát hiện ra nước cờ tiếp theo của hắn, cũng như đả biết Lộng Ngọc đả bại hoàn toàn.
“ Kịch” Lộng Ngọc tay nhỏ vươn ra nàng với cờ tướng cũng không có cao thâm kỳ nghẹ gì cả, so với đám người là thấp nhất chỉ biết cách chơi mà trình độ so với đám người nhập môn cao hơn một chút mà thôi.
“ Thí tốt, hảo đủ độc” Hàn Phi lẩm bẩm lên khi thấy Dược Thiên Sầu bình tốt qua, hắn cũng vừa phát hiện ra, thay vì bình pháo chiếu thì bình tốt lại độc hơn nhiều.
“ Thật độc, thay vì chiếu pháo lại bình tốt qua Lộng Ngọc muội muội chỉ có thể ăn tốt hoặc chạy đi, cho dù ăn hai chạy đều chết cả. Ăn thì huynh chiếu pháo, chạy thì tốt ăn qua, tướng không thể ăn lên được” Tử Nữ nhìn thế cục đả khép lại thầm nói.
Lộng Ngọc nhìn thế cờ hiện giờ khẻ cắn môi liền dời tướng qua chân pháo, mà Dược Thiên Sầu truy kích không tha tiếp tục ăn pháo, đến đây nàng đả không thể lắc mình khi trốn tướng qua một nước quân pháo của đối phương chỉ cần chiếu là nàng thua.
Đối với thua cuộc nàng cũng chắng mấy thất vọng nào dù sao Dược Thiên Sầu đến ngay cả Việt vương Thiên An người tạo ra bộ cờ này còn đánh bại được, còn nàng chỉ cờ nghệ chỉ có chút ít mà thôi, nhỏ giọng nói: “ Lộng Ngọc thua rồi”
“ Ân” Thiên An gật đầu đem các quân cờ xếp lại vị trí cũ cười nói: “ không sao cả, luyện nhiều một hồi sẻ lên tay nghề mà thôi”
Lộng Ngọc nhìn các quân cờ xếp lại mà nàng vẫn đi trước, có thất bại từ trước nàng sẻ không lập lại bài cũ rồi, cắn môi lấy quân pháo bình qua ăn chốt.
“ Chuyển pháo sang chiếu tướng, sau đó xe băng xuống, Lộng Ngọc tỷ nước cờ này cũng hiểm ác, có điều tỷ lại quên mất chỉ cần huynh ấy đem xe xuống ngay tuyến pháo 4, liền chặt được quân pháo lại có thể chiếu tướng khép tỷ vào thế bí” Lăng Sương liền lên tiếng, thế cờ chỉ sau một nước đả thất bại cho dù có đi tiếp bại cục cũng là nàng mà thôi.
“ Pháo 2 bình 5” Ván mới được triển khai, Lộng Ngọc liền chuyển đổi thế công.
“ Chuyển pháo sang trung lộ, một nước này chặn được pháo chín của đối phương còn triển khai thế công, trước thủ sau công, một nước lợi hại” Hàn Phi liền mở lời tán thưởng.
“ Một nước lợi hại, nếu quân xanh không chú ý sẻ thua ngay, cũng là nước cờ mạnh nhất của quân đỏ” Dược Thiên Sầu cười nói
Lăng Sương gật đầu tiếp lời nói: “ Thông thường người cầm quân xe, xẻ bình xe chạy đến vị trí 1 hoặc 2 chờ đợi một nước thẳng xuống khép cờ quân đỏ. Nhưng quân đỏ có nước cờ rất hay có thể phản lại quân xanh lật ngược thế cờ đó là chuyển xe sang chiếu tướng, buộc pháo xanh cản lại, khi đó con pháo còn lại chỉ việc di chuyển qua chiếu tướng thí xe, nếu pháo xanh ăn lấy chỉ cần dời pháo đầu thành chiếu pháo trùng liền chết tướng”
Đám người nghe được trầm ngâm suy ngẫm hình dung lại nước cờ sau đó gật đầu đồng ý lấy, Hàn Phi liền tiếp lời: “ pháo xanh không thể ăn chỉ có thể dời vào pháo đầu vị trí vừa có thể phòng thủ lại uy hiếp pháo đầu, đứng trước thế cờ này pháo đỏ còn lại chỉ việc ăn lấy quân tốt bên kia, vị trí xe trống ra liền chiếu tướng, buộc pháo xanh phải rút về hóa giải thế nguy khi xe thọc xuống, chỉ cần thối vào phề liền cản được xe chiếu”
Trương Lương lại tiếp lời: “ Khi đó xe xanh buộc dời qua một bước để ăn pháo để chiếu bí, nhưng pháo chỉ cần tùy ý dời lên liền chiếu ngược lại, xe xanh không thể ăn pháo chỉ cần rời vị trí liền bị xe đỏ ăn pháo chiếu tướng, trung ương đả có tốt đỏ nhốt không thể chết hơn”
“ Không muốn chết liền dời xe qua, khi đó pháo chỉ cần dời qua chiếu tướng buộc pháo ăn xe chỉ cần lặp lại chiêu cũ pháo trùng liền chiếu bí cờ, còn pháo chạy chỉ cần đem pháo chặn lại quân xe lấy xe chiếu buộc pháo lại cản đi, khi đó chỉ cần ung dung đi chốt cũng có thể khép lại thế cờ” Vệ Trang là người tiếp theo lên tiếng.
Dược Thiên Sầu gật đầu đem quân xe di chuyển tấn lên vị trí bên cạnh pháo đầu: “xe 6 tấn lên là nước cờ mạnh nhất của quân xanh trong thế cờ hiểm ác này”
Lộng Ngọc một bên nghe lấy đám người phân tích hiểu rõ hơn thế cờ mạnh nhất của bên đỏ của mình, cũng là nước cờ đả bại Dược Thiên Sầu, mặc dù đám người nói ra ngăn đi nước cờ của nàng đi đến thắng lợi nhưng nàng biết rõ hắn đả sớm đoán được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...