Trên một con đường, lúc này đã không còn bóng người đi lại trên đó, à không vẫn có một thân ảnh nam tử đang đi lại trên này, thân hình có phần lảo đảo lung lay như say rượu một dạng.
Chỉ thấy hắn đụng phải một cây cột gổ ven đường rồi liên tục cúi đầu xin lổi, người này không ai khác chính là Hàn Phi từ Tử Lan Hiên trở về.
Lúc này trời tựa hồ đột nhiên trở nên càng thêm âm trầm, cho người có loại rợn cả tóc gáy cảm giác.
Chỉ thấy trong mắt Hàn Phi thấy được một đoàn thiết kỵ dục ngựa chạy nhanh đi qua người hắn hướng về cửa thành mà qua.
Chưa dừng lại mặt đất tràn lên vô số khói đen lan tỏa khắp nơi rồi hội tụ tại một nóc nhà phía trên, tại đó một thân ảnh nam tử vây trong khói đen nhìn không rõ dung mạo.
Tình cảnh đột nhiên phát sinh quỷ dị một màn như vậy để cho Hàn Phi lay đầu rồi nhìn kỹ thêm một chút, có phải hắn say rượu mà nhìn nhầm không.
Ngay lúc này chiếc lồng đèn trên tay hắn bỗng dưng phát cháy nhịn không được hắn đem vứt đi.
Lần nữa nhìn lại thần trí đả tỉnh táo hơn mọi thứ mà hắn thấy trước đả không còn chỉ còn lại một mảnh đường phố trống vắng.
Còn không để cho hắn suy tính căn nguyên một mũi tên bay xẹt qua cắm ngay vào thanh cột gỗ hắn vừa đụng, mũi tên còn run lên.
Không khí xung quanh trở nên âm trầm hơn, rồi từ xung quanh xuất hiện bốn năm cái quân sĩ, toàn bộ nổi giữa không trung.
Mũ giáp phía dưới, không có đầu lâu, chỉ có một đoàn còn tại nhún nhảy âm trầm màu xanh quang mang con mắt, trong tay còn nắm lấy sắc bén trường kiếm, kinh khủng không thôi!
"Quỷ binh!" Hàn Phi trong đầu thầm hô lên, thân ảnh quan sát sau đó cả người ngã xuống khi thấy được một đầu quỷ binh lao đến vung lên hai tay hai thanh sắc bén mũi kiếm đến yết hầu của hắn.
Thân hình Hàn Phi ngã xuống tránh đi một kiếm sắc bén, nhưng đầu quỷ binh ngay sau đó lao xuống trên tay sắc bén vũ khí lần nữa hướng đến Hàn Phi mà đến.
“ vù” Đột nhiên một đạo âm thanh xé gió vang lên, chỉ thấy một thanh nhuyễn kiếm như xà lao đến trói lấy tay của tên quỷ binh kịp thời cứu lấy cho Hàn Phi một mạng.
Một thân ảnh nữ tử mang trên người tím biếc y phục lao nhanh đến một cước đá lên thân hình quỷ binh, có điều giống như làm bằng khối bàn chân của nàng xuyên qua nó, trông rất là quỷ dị.
“ Quả nhiên là Tử Nữ cô nương đến cứu ta” Hàn Phi đứng dậy nhìn về nữ tử xuất hiện, sau đó dựa lưng vào nàng” ta biết cô nương quan tâm ta mà”
“ Lửa cháy đến chân mày, huynh còn tâm trạng nói đùa” Tử Nữ lên tiếng, trên tay Liên Xà bao bọc lấy hai người.
“ Bởi vì ta biết có người không muốn ta phải chết” Hàn Phi lên tiếng, ngay sau đó một chân bị Tử Nữ đạp nhẹ đem thân hình khụy đi về sau, vừa may tránh thoát đi thanh kiếm sắc lẻm của một tên quỷ binh tiến đến.
Hàn Phi sợ hải lấy, mới vừa quay đầu qua thì thấy được một đầu quỷ binh đã xuất hiện trước mặt mình.
Nhưng một lần nữa Tử Nữ lại cứu mạng hắn thanh Liên Xà kiếm như mũi khoan xoay tròn đâm thủng lấy thân hình quỷ binh.
Dị biến lập tức phát sinh, ngay lập tức thân hình tên quỷ binh này tỏa ra hàng loạt làn khói đen sau đó từ bên trong đó mười mấy con quạ đen vỗ cánh bay ra, để lại vô số lông quạ đen trên đó.
Đám quỷ binh còn lại thấy được thì chậm rải tan biến đi cực kỳ quỷ dị.
“ Tử Nữ cô nương thân thủ tốt thật” Hàn Phi tiếp nhận tay nàng đưa ra thân ảnh đứng lên.
Ánh mắt xoay chuyển nói “ Đến cả quỷ binh cũng phải sợ cô. Tử Nữ, chắc không phải là tên thật của cô nương nhỉ. Ta thật hiếu kỳ, cô nương trước khi trở thành chủ nhân của Tử Lan Hiên, rốt cục là người thế nào”
“ Thăm dò quá khứ của ta,sẻ nguy hiểm lắm đấy” Lời vừa dứt thân hình cúi xuống quan sát đám lông quạ đen bên dưới, nói: “ Nếu không tận mắt chứng kiến,quả thật khó lòng mà tin. Quỷ binh lại có thể biến thành quạ đen, biến mất trong vô hình”
Hàn Phi nhìn về đám lông quạ, nói:“ Dường như lần nào quỷ binh xuất hiện, cũng không thể thiếu được vai phụ là quạ đen”
Hắc thủ sau màn dạ tập này cũng là người sát hại những tên chủ thẫm gần đây là thanh hung khí của Cơ Vô Dạ đại tướng quân, thống lỉnh của Bách Điểu sát thủ tổ chức Mặc Nha là người dạ tập trong đêm.
Không chỉ sở hữu khinh công độc bộ thiên hạ mà hắn còn có tài năng câu thông điều khiển quạ đen, tinh thông huyễn thuật.
Dù sao Hàn Phi là công tử không mấy được ưa thích, sự nhúng chàm của hắn làm cho ván cờ của Cơ Vô Dạ có nguy cơ bị phá hỏng.
Hàn Phi được Tử Nữ tương cứu trong đêm liền trở về phủ đệ mình cũng bình an, yên lặng trong gian phòng của mình ngắm nhìn thanh Nghịch Lân.
Không gian xung quanh càng thêm ma mị, cho đến khi Trương Lương tù vương cung trở ra tìm đến phủ đệ của hắn.
Báo cho hắn biết Hàn Vương đả chấp nhận đem hai vị vương đệ của mình tống vào ngục giam. Chỉ chờ có thể hắn liền mang theo Trương Lương đến vương phủ dẫn người vào lao tù.
“ Hàn Phi ngươi đưa bọn ta đến đây, muốn làm gì” An Bình Quân phẩn nộ lên tiếng nhìn về Hàn Phi
Hàn Phi không vì hắn mà thay đổi sắc mặt, nói: “ Vương thúc, ta tuy là vãn bối, nhưng ở đây, ta là pháp luật của Hàn quốc. Ta đã xin với phụ vương, e là hai vị vương thúc phải chịu khổ ở đây rồi”
“A” An Bình Quân và Long Tuyền Quân miệng há to ra, kết quả này hai người bọn họ không ngờ được.
Trước đó, An bình Quân cùng Long Tuyền Quân đều sẽ dựa theo trước đó ước định, kiên trì tới đáy, tuyệt không thừa nhận chính là tin tưởng vào thân phận vương thất của mình.
Thu hết biểu hiện của hai người vào mắt Hàn Phi thân ảnh xoay người, mìm cười lên rời khỏi ngục thất.
Đem an bài hai người này vào trong này chính là một nước cờ của hắn, đem hai người tách riêng biệc ra chính là muốn bóc lấy sự thật cho mình.
Về phần Tử Nữ trở về Tử Lan Hiên, liền đi đến gian phòng của Vệ Trang, tay còn mang theo một căn lông quạ.
“ Lông quạ” Vệ Trang mày nhíu lại, nói: “ở hiện trường vụ án cũng xuất hiện qua”
Tử Nữ cười nói: “ trong cái thành Tần Trịnh này, quạ đúng là không thiếu”
Đem tay nhặt lên lông quạ, Vệ Trang tiếp lời: “ Bách Điểu”
Tử Nữ gật đầu: “ tổ chức phụng sự dưới trướng của Cơ Vô Dạ, chuyên thanh trừ cho hắn những mầm họa, các thành viên đều lấy chim làm danh tự”
“ Có kẻ nào khả nghi” Vệ Trang nói.
Tử Nữ đáp: “ Bách Điểu có hai thống lĩnh, nhưng lông quạ này ta nghĩ đến một người, hẳn là y đứng sau đạo diễn cướp lương, cũng là hành thích các vị chủ thẩm”
“ Mặc Nha” Vệ Trang trầm mặc một hồi, suy nghĩ nói.
Tử Nữ nói tiếp: “ hắn là một trong hai thống lĩnh, khinh công rất nhanh, là trợ thủ đắc lực nhất của Cơ Vô Dạ”
Vệ Trang trầm ngâm nói: “ Hàn Phi bị hắn cảnh cáo, xem ra hai tên vương gia kia cũng không giữ được lâu”
Tử Nữ mày nhíu lại, nói: “ Cơ Vô Dạ muốn giết người diệt khẩu”
“ Hẳn là” Vệ Trang đáp.
Manh mối duy nhất chính là hai vị thân đệ của Hàn An, cướp 10 vạn quân lương là trọng tội, Cơ Vô Dạ làm sao để cho cái tin tức này lộ ra được, cho nên bằng mọi giá hắn cũng phải dập đi cái mồi lửa ẩn hoạn này.
Hai vị vương gia là kẻ đầu mối duy nhất, Hàn Phi tham dự vào, cái thân phận là hoàng thất của 2 người cũng vô dụng. Một khi bị tra ra manh mối, khi đó Cơ Vô Dạ trộm gà không được mà còn mất sạch, rơi vào vực sâu thâm uyên, binh bại như núi đổ.
Để cho an toàn, hắn sẻ không cho phép hai kẻ kia có thế sống sót được, Quỷ Cốc Vệ Trang đương nhiên cũng đoán ra được, song hắn không có nhắc nhở Hàn Phi, mà muốn xem thử cửu công tử sẻ làm được gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...