Tần Trịnh cổng thành.
Dòng người tấp nập ra vào nhộn nhịp, trong dòng người đó một người thanh niên dung mạo hết sức bình phàm, giống như những người dân qua đường không thể bình thường hơn được.
Song ở người bình thường này lại có thứ khác thường, từ người hắn lại tỏa ra một thứ gì đó vô hình, làm cho rất nhiều người xung quanh đi đường đều không tự chủ được nhường đường cho hắn.
Nam tử bình phàm xoay người nhìn về cổng thành phía trước được xây bằng các viên đá xếp chồng lên nhau cao đến ba mươi mét, độc nhất một cánh cửa lớn ra vào có quân lính canh giữ hai bên, trên thành là các binh lính trên tay thiết kích lẫn cung nỏ canh giữ.
Rất nhanh thân ảnh hắn theo chân đám người dân bước vào thành lấy, đối với ven đường người dân như ngốc ngếch đần độn chất phát đơn thuần người.
Thân ảnh cất bước đi đến trên đường lớn vào thành, dòng người qua lại tấp nập nhưng cũng hỗn loạn lấy, chính là mạnh ai nấy đi tự tránh né lấy nhau.
Hoàn toàn khác với Thiên Hạ Vô Song thành trong, ở nơi đó phàm là người dân hay thương khách đến di chuyển đều tuôn theo luật giao thông đường bộ, hệ thống làn đường phân bố, dòng người di chuyển hoàn toàn không lo sợ hỗn loạn.
“ Cuối cùng cũng chờ được, Thiên Anh Cửu Ca” Thiên An trong lòng thầm hô lên, cất bước hòa vào đám người bên trong di chuyển.
Hắn chờ nhiều năm như vậy, chính là chờ một ngày này cốt truyện Thiên Anh Cửu Ca mở ra.
Thông qua phân thân báo về Lý Tư và Hàn Phi đả rời khỏi đất Tang Hải, hắn cũng lên đường đến Tần Trịnh, mục đích chẳng có gì chính là muốn đích thân trải nghiệm những sự việc sắp đến.
Tần Trịnh là Hàn quốc đô thành đương nhiên so với các tòa thành trì khác thì nhộn nhịp giàu có hơn nhiều. Nơi này toàn là tông thất vương công quý tộc là một trong những tòa thành giàu có nhất nước Hàn.
Những kiến trúc ở nơi này đều được xây bằng gỗ và được quét một lớp bao phủ mỏng chống mối mọt. Những mảnh ngói thì được làm nên từ đất đá.
Kiến trúc của chúng khá là cổ kính với những chiếc mái được lợp lên bởi những mảnh ngói này. Chỉ có tường thành thì mới được xây bằng những viên đá lớn và rắn chắc.
Hoặc những nhà giàu có mới có thể xây tường nhà bằng những viên gạch chắc chắn. Nơi phồn hoa như Tân Trịnh này hiển nhiên với những kiến trúc nhà khá là đẹp. Không giống như vùng ngoại thành đều là nhà tranh, vách đất.
Loay hoay một hồi đến chiều tà thì hắn bị thu hút bởi một tòa kiến trúc là ba tầng đại lâu to lớn, lụa mỏng tím sắc lượn lờ trên các cửa sổ.
Một tấm biển lớn trên đó là ba chữ lớn vàng kim văn tự mà hắn không hiểu, hai bên là những cây hoa anh thụ màu tím hồng cánh hoa rơi lả tả, chính là nổi danh nhất Tần Trịnh thành.
Là điểm nổi bậc nhất trong tòa thành này, bất cứ nam tử nào cũng nguyện ý đến nơi này chơi đùa, cũng là điểm thu hút của đô thành,Tử Lan Hiên.
Tọa lạc tại Hàn quốc đô thành, phồn hoa nhất đường lớn nằm ngay tuyến đường từ cửa thành Tần Trịnh di chuyển đến vương cung.
Tử Lan Hiên mặc dù là một chỗ phong nguyệt nơi chốn, tràn đầy nơi bướm hoa vận vị, nhưng lại cùng thanh lâu hoàn toàn khác biệt.
Nơi này cô nương uyển chuyển xinh đẹp, có cô nương giỏi ca múa, khẽ múa khuynh thành, làm cho người lưu luyến quên về.
Có cô nương lại là am hiểu đánh đàn thổi tiêu, một khúc động lòng người, cho người như si như say, không chỉ mỹ nhân như ngọc mà còn có Lan Hoa Tửu mị vị nổi danh cùng với mỹ thực, khiến cho rất nhiều nam tử tìm đến nơi này đều quên cả hồn về.
Không chỉ đợi đêm tối mới là thời khắc Tử Lan Hiên sinh ý tốt nhất mà ban ngày khách nhân cũng tìm đến nơi này vui đùa.
Như mọi đêm Tử Lan Hiên đại môn mở rộng chào đón khách nhân của mình, nhưng hôm nay so với mọi đêm phá lệ đặc biệc khi một vị khách hết sức đặc biệc ghé qua nơi này.
Làm cho không ít cô nương lẫn lảo bản nơi này kinh ngạc xen lẫn bất ngờ khi có vị khách này ghé thăm.
“ Nếu đả đến không thể bỏ qua rồi” Thiên An nhìn tòa lầu các phía trước, liền cất bước di chuyển đến nơi phong nguyệt này.
Tử Lan Hiên có thể nói là toàn bộ Tân Trịnh thành nam nhân hướng về vị trí, quan lại quyền quý, thân hào phú thương, nơi nơi đều tại đây uống rượu mua vui, tiêu khiển buông lỏng.
Tử Lan Hiên cô nương nhìn như yếu đuối nhu nhược, tay trói gà không chặt, nhưng trên thực tế lại là bước chân nhẹ nhàng, thâm tàng bất lộ.
Các nàng trên đầu tinh sảo trâm gài tóc, bên hông mềm mại dây lụa, đều có thể trở thành vũ khí giết người.
Mặt ngoài là nơi phong nguyệt nhưng thực chất là nơi tai nghe bát phương, chuyện lớn chuyện nhỏ Hàn quốc Tử Lan Hiên đều biết cả.
Mà Thiên Hành Cửu Ca đa phần sự việc đều xảy ra trong Tử Lan Hiên nơi, Thiên An muốn trải nghiệm làm sao mà không đến nơi này được.
Cũng chả cần phức tạp gì cho lắm, dù sao nơi này là nam nhân hướng đến. Hắn bây giờ cũng như bao nam nhân khác tiến đến nơi này tìm vui.
Nhìn cánh cửa cao đến năm mét mà năm nam tử dang ra xảy tay còn chưa kín hết chính là cửa lớn của Tử Lan Hiên.
Phía trước đả có xuất hiện hai nữ tử cầm quạt nhỏ đứng lấy, đồng thời những chiếc lồng đèn cũng được treo lên.
Ánh mắt thích thú quan sát lấy nơi này, bơi vì hắn biết chốn phong hoa ong bướm này chỉ là trá hình mà thôi chính là nơi thu thập nghe ngóng tin tức, hơn nữa cũng là chốn hút tiền khổng lồ.
Tử Lan Hiên nằm trên tuyến đường phồn hoa nhất của Tần Trịnh không chỉ thế nó còn chiếm cứ lấy một diện tích lớn ở đô thành. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Không chỉ mỹ nhân xinh đẹp, ẩm thực mỷ vị mà những cô nương nơi này đánh đàn ca múa cũng khiến cho nhiều nam nhân mê say không thôi, chưa kể nơi này còn nhưỡng rượu là hiếm có rượu ngon lấy.
Nhưng mà kinh phí một đêm cũng không phải ít gì, dân thường chính là không có cửa mà vào nơi này.
"Công tử là mới đến Tử Lan Hiên sao, tới chơi a, ngươi là muốn nghe hát, vẫn là xem múa?" Một tên dáng người uyển chuyển nữ tử, cũng không vì Thiên An bình phàm dung mạo, y phục không đắt tiền mà khinh rẻ, tiến đến chào hỏi.
“ Hồng Du, là nàng” Thiên An nhận ra cô gái phía trước này, một bộ y phục màu vàng tóc đen nhánh, gương mặt tinh xảo thân hình đẩy đà, như giọt sương tươi mát còn vướn đọng lên kẻ lá khi sớm mai rơi xuống.
Theo ký ức của hắn thiếu nữ này cũng xui xẻo, trở thành người thế mạng chết thay cho Lộng Ngọc khi bị một tên sát thủ của Bách Việt lẻn vào giết chết.
Nhìn cô gái mười sáu mười bảy tuổi âm thanh thanh thúy dể nghe, mặc dù tư sắc so với đám nử nhân của hắn còn kém một bậc, nếu thang điểm là 10 thì Hồng Du hẳn được 7 đi.
"Tìm một chỗ nhã gian, một bình rượu ngon, một bàn thức ăn ngon. Về phần nghe hát vẫn là xem múa, đều được cả” Thiên An cười nói.
“ Mời công tử đi theo tiểu nữ” Hồng Du khẻ nói, xoay người rời đi dẫn đường cho Thiên An bước vào bên trong.
Mặc dù nam tử này hết sức bình thường, không thể bình thường hơn nhưng ở người nam nhân này lại cho nàng một cảm giác khó diễn tả nên lời.
Đặc biệc nàng vậy mà sinh ra cảm giác thần phục, kính sợ người nam nhân này. Một cảm giác mà nhiều nam nhân khác nàng chưa gặp được.
Thiên An gật đầu cất bước đi vào Tử Lan Hiên, bên trong cũng là cực kỳ trống trải, trước đây hắn chỉ xem qua màn ảnh bây giờ càng nhìn trực diện, mới thấy được gian đại sảnh này rộng lớn.
Tại cái này hình vành khuyên đại sảnh bốn phía, có mấy cái thang lầu thông hướng trên lầu, mà tại nơi thang lầu màu son thỉnh thoảng xuất hiện một số nữ tử xinh đẹp, ánh mắt bọn họ đều mở ra khi nhìn về hướng của chính.
Mặc dù còn chưa đến thời điểm sinh ý thịnh vượng khách nhân đông đúc, nhưng ở bên trong hắn thấy không ít nam nhân đến nơi này.
Một cái bồn nướctinh xảo chiếm giữ đại sảnh, bên trên có hoa thơm dị thảo còn có nước chảy, hết sức ưu nhã xinh đẹp, có thể ngồi trên cái bệ đá quan sát cảnh đẹp, hay trò chuyện với mỹ nhân.
Điển hình là một đôi nam nử đang ở trên đó trò chuyện, dung mạo hết sức bình phàm của Thiên An cũng không quá thu hút chú ý của người ở nơi này.
Hắn chậm rải thưởng thức, một cách chậm rải đi qua đại sảnh, nhìn các cô nương trong đây, khách quan đến du ngoạn, rồi đi qua bệ nước, thẳng về một cái cầu thang đỏ thẫm gỗ lót thảm lụa từng bước thẳng hướng lên lầu hai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...