Thú Nam Và Tiểu Bạch

Một ngày, Tần Miểu lấy việc công để làm việc tư phái Viên Lai Lai đi đưa tập văn kiện cho Hình thị, Viên Lai Lai vì không muốn đi viện cớ có thể mang về nhà cho Hình Diễn, sau đó Hình Diễn mang về công ty giao cho phòng kế hoạch của Hình thị, kết quả bị Tần Miểu phê bình không có ý thức nhận biết mối nguy hiểm.
Cô đã nói như thế này: "Mặc dù cậu đã kết hôn, nhưng nhìn cậu ăn mặc quần áo thật tầm thường, ăn cơm cũng không có phẩm vị, ngay cả tướng đi cũng chẳng ra gì, cậu cần phải thường xuyên cảm thấy mối nguy hiểm, thầy là người đàn ông ưu tú như vậy mặc dù đã bị cậu "chiếm" rồi, nhưng nếu cậu không thường phát huy tinh thần Thánh mẫu soi sáng thầy, bất cứ lúc nào thầy cũng có thể phản bội, hơn nữa cậu cũng không phải không biết gần đây thầy đang làm trong ngành giải trí, bên cạnh là hàng hà xa số những Tiểu Minh Tinh, ai lại không muốn leo lên giường thầy ấy?"
"Lần trước Lưu Hằng nói lúc bọn họ cùng đi công tác có thấy Tiểu Minh Tinh vào phòng của thầy kia mà, hơn nữa Tư Tình vẫn còn ở bên cạnh mắt nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, hai người bọn họ đúng là ngày nào cũng ăn cơm chung, có câu nói gần quan được ban lộc, sớm muộn gì cậu cũng mất đi ánh trăng sáng của cậu. . . . . ."
Viên Lai Lai đầu hàng: "Được rồi được rồi, tớ sẽ đi đưa, vậy được rồi chứ?"
Tần Miểu há miệng thở dóc, cô còn chưa nói hết mà! Vẫy vẫy tay: "Đi đi, đi đi! Về báo cáo lại tình hình!"
Viên Lai Lai lái xe đến Hình thị, đem văn kiện đưa đến phòng kế hoạch sau đó trực tiếp vào thang máy đi lên tầng cuối cùng, không tránh được bị đồng nghiệp cũ làm tổn thương.
Đồng nghiệp A: "Viên Lai Lai, cuối cùng cô cũng đã đến, mau nói cho chúng tôi biết bí quyết để quyến rũ người đàn ông đẹp trai giàu có đi!"
Viên Lai Lai: "Cô tin Phật chứ, Bồ Tát sẽ nói cho cô biết . . . . . . . . . . . ."
Đồng nghiệp B: "Viên Lai Lai, dáng người của BOSS thoạt nhìn rất được, một đêm mấy lần?"
Viên Lai Lai: ". . . . . . Cô đoán?"

Đồng nghiệp C: "Viên Lai Lai, sao cậu có thể khiến BOSS không thay lòng đổi dạ?"
Viên Lai Lai: "Nắm được lòng của một người đàn ông thì phải để cho anh ấy nắm được dạ dày của cô, sau này kêu anh ấy nấu ngon cho cô ăn, dĩ nhiên là chạy không thoát. . . . . ."
Hâm mộ đố kỵ căm ghét. . . . . .
Đợi đến khi cô trả lời hết mọi câu hỏi của đồng nghiệp xong, cô rốt cuộc thở hổn hển một hơi: "Bây giờ tôi có thể vào trong đó không?"
"BOSS không có ở trong đó . . . . ." Một giọng nữ u oán nói.
Sao không nói sớm! !
Nội tâm ầm ầm dậy sóng, nhưng cô lại giả được ngoài mặt sóng yên biển lặng: "Vậy tôi vào đó chờ anh ấy." Sau đó quay đầu lại nói thêm một câu: "Đừng nói với anh ấy nhá."
Thật ra cô chỉ muốn lười biếng vào phòng nghỉ ngơi ngủ một giấc mà thôi.
Nhưng ai có thể nói cho cô biết, nhưng cô vừa ngủ vừa cảm thấy, sao lại trở thành tình huống như thế này?
Mơ mơ màng màng cô nghe thấy Hình Diễn đang thảo luận công việc với một người phụ nữ, cô nửa tỉnh nửa mê mơ mơ màng màng hình như nghe được giọng nói của Tư Tình.
"A Diễn, chúng ta thật sự không thể quay lại được sao?"
Trong nháy mắt cô liền tỉnh táo! Tình huống gì đây! Lúc đó không phải cô ta nhìn thấy mình kết hôn ư! Sao bây giờ lại hỏi chuyện này! !
"Tình Tình, em nên nhìn về phía trước." giọng Hình Diễn rất trầm, vì không thấy vẻ mặt của anh, Viên Lai Lai không thể nào đoán được tâm trạng của anh lúc này.
"Năm đó nếu em không bỏ đi chúng ta sẽ không có kết quả như thế này, phải không?"
"Chuyện đã như vậy, dù cho lúc ấy là gì, cũng không thể quay lại được, " dừng một lúc anh lại nói tiếp: "Chuyện này về sau đừng nhắc lại nữa, anh và em tiếp xúc quá thường xuyên, nói thế Lai Lai sẽ không yên tâm, anh không muốn khiến cho cô ấy bất an."
"Anh thật sự yêu cô ấy sao?"

"Dĩ nhiên, anh vô cùng chắc chắn." Lúc nói câu này giọng Hình Diễn có chứa ý cười trong đó, khiến Viên Lai Lai cũng không tự chủ được, tâm trạng dần tốt lên.
"Năm đó anh yêu em có nhiều hơn bây giờ anh yêu Lai Lai không?" Tư Tình không cam lòng, giờ phút này cô bỗng cảm nhận được tâm tình của Tư Ninh rồi, nhưng tất cả đều do cô gieo gió gặt bão, năm đó là cô cố ý rời đi, cố ý muốn cùng anh chia tay, cho dù bây giờ trở về, cũng chẳng thay đổi được gì.
"Không thể so sánh." Hình Diễn thẳng thắng cự tuyệt trả lời.
"Em muốn nghe câu trả lời thật lòng của anh."
"Anh yêu cô ấy, hơn nữa cô ấy là người cùng anh đi hết cuộc đời này, sau này anh cũng sẽ yêu cô ấy, trở về bên cạnh Johnson đi Tình Tình, đừng tự lừa mình dối người nữa." Giọng Hình Diễn có chút bất đắc dĩ.
Tư Tình lắc đầu một cái, trong mắt chứa sự đau đớn, "Em muốn hôn anh lần cuối." Nói xong liền nhón chân lên, ôm cổ Hình Diễn.
Viên Lai Lai ‘ vọt ’ ngồi thẳng lên, chuyện này còn đi đến đâu? Cũng gần gũi lắm rồi ! ! Bắt kẻ thông dâm! Phải bắt kẻ thông dâm!
Nhưng người đó căn bản không cho cô cơ hội, một khắc ngăn cản Tư Tình quàng lên cổ anh rồi đẩy ra cô ta, nhỏ giọng khiển trách: "Sau này đừng như vậy nữa!"
Ánh mắt Tư Tình dừng trên người cô, Viên Lai Lai đang từ phòng nghỉ đi ra, giọng nói chứa đựng sự vui vẻ, ban nãy cô chỉ muốn thử dò xét phản ứng của anh mà thôi, cô đã sớm biết việc Viên Lai Lai đang ở trong phòng làm việc của anh, "Dĩ nhiên sẽ không xảy ra."
Hình Diễn nhìn theo ánh mắt của cô, sau đó sửng sốt một chút, nhanh chóng đi đến bên cạnh Viên Lai Lai kéo cô vào lòng, "Sao em lại ở đây?"
"Em tới. . . . . . Ách. . . . . . Bắt kẻ thông dâm." Viên Lai Lai nhún nhún vai, buông tay nhìn Hình Diễn.

Hình Diễn cảm thấy buồn cười, "Vậy em có bắt được không?"
Viên Lai Lai nhìn Tư Tình một chút, buồn bực nói: "Không phải có rất nhiều Tiểu Minh Tinh đến câu dẫn anh sao? Em tới để xem minh tinh . . . . . ." Thứ lỗi cho sự tư lợi của cô nhé . . . . .
Mặt Hình Diễn sầm xuống, "Ai nói với em?" Tư Tình nhìn Viên Lai Lai một cái rồi lui ra ngoài.
Viên Lai Lai buồn bực: "Tất cả mọi người đều nói như vậy đó." Trên thực tế chỉ có Tần Miểu nói như vậy thôi.
Hình Diễn kéo cô đến trên ghế sofa ngồi xuống, bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Làm trong ngành giải trí thì không tránh khỏi phải giao thiệp với minh tinh, em không nên nghe người khác nói lung tung." Dừng một chút lại nói: "Ban nãy Tình Tình cố ý trêu chọc em, em đừng để ý."
Tâm trí của Viên Lai Lai căn bản suy nghĩ về việc này: "Vậy anh sẽ giới thiệu minh tinh cho em, phải không?" Trong đầu cô dần hiện ra rất nhiều anh chàng đẹp trai được bao quanh bởi ánh sáng mờ ảo lung linh lấp lánh.
Hình Diễn nhíu mày: "Em là người phụ nữ đã kết hôn rồi, khi nào thì em mới có thể nhận thức được chuyện này?"
"Phụ nữ cũng có nhân quyền, cũng có quyền quen biết trai đẹp. . . . . . A!" Sao anh lại hôn cô! Hơn nữa cũng không nhìn xem nơi đây là nơi nào! !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui