"Trong nhóm lữ hành đó, ta dường như nghe ngài nói không có nữ nhân nào a?" Lưu Chấn Hám quay đầu lại hỏi hùng nhân Duy Ai Lý kỵ sĩ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Vốn là không có." Gương mặt của Hùng nhân tức thời như biến thành trái khổ qua: "Bọn họ là nam nhân đến không ai có thể là nam nhân hơn nữa, cơ bắp trên người có trình độ rắn chắc không thua kém gì Bỉ nhĩ tộc của chúng tôi."
"Sau khi uống vào nước của Sinh mệnh chi tuyền, vô luận là nam hay nữ đều có thể sinh ra một sinh mệnh mới." Ám tinh linh cười khành khạch: "Giống như cây cối vậy."
Cái giá của việc uống Sinh mệnh chi tuyền cũng rất đáng sợ: mỗi cá thể có sinh mệnh mới được sinh ra, thì đồng thời sẽ khiến nguồn lực sinh mệnh của bổn thân cạn kiện. Ám tinh linh đã ti bỉ lợi dụng đặc tính của Sinh mệnh chi tuyền mà ám sát những đối thủ bất khả chiến bại của chúng.
Mỗi người ở đó đều rơi vào trầm mặc.
Còn tiếp tục nữa không? Thâm nhập vào sào huyệt có mê cung như lưới nhện của Ám tinh linh nữa không?
Từng luồng hắc vụ cực lớn từ trong sơn động ùa ra, chớp mắt triển khai, tiếng bước chân cực nhanh đạp trên đá cuội tạo thành từng trận tạp thanh truyền đến tai của mọi con người ở đó. Trong luồn hắc vụ còn có tiếng quái thú cực lớn rống gầm.
Sự sợ hãi chưa biết rõ lớn hơn nhiều so với chính diện đối địch. Điều đó khiến cho các Bỉ Mông dũng sĩ đều cảm thấy kinh khủng.
Không có Bỉ mông chiến sĩ nào khi chính diện giao chiến với Ám tinh linh mà không thể hiện vẻ khẩn trương trên mặt, nhưng không có người nào lùi bước, các cung tiễn thủ Hào tự tộc Bán nhân mã nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí. Bọn họ bắt đầu giương dây cung trong tay thật căng.
"Quên nói cho các ngươi biết, nhóm trinh sát của chúng ta có cả thảy bảy người." Nữ tù binh ám tinh linh nở nụ cười đắc ý: "Còn có một người vừa trở về báo tin nữa."
"Biết rồi." Lưu Chấn Hám gật đầu, nắm chặt đầu của ả gặt sang bên phải. "Rặc rắc"... tiếng gãy xương nổi lên thặt giòn, đầu của nữ tù binh ám tinh linh bị vặt lìa sang một bên, trên mắt của chưa tiêu đi sinh khí chứa đầy sự kinh sợ.
"Lui mau." Lưu Chấn Hám đưa hai tay ra, không chế các ngưu đầu nhân vì sợ sệt và bất an dẫn đến trạng thái gần như điên loạn. Những ngưu đầu nhân này mỗi khi tiếp xúc trạng thái chiến đấu, đều trong chốc lát bạo phát một đặc điểm gọi là "Bán cuồng hóa". Thứ tính cách cố chấp này khiến ngưu đầu nhân chiến sĩ có thể đối diện với bất cứ đối thủ nào mà không hề e sợ, nhưng thứ tính cách cố chấp này cũng dễ dàng khiến họ hãm nhập vào tình trạng không có cách gì thoát thân.
Hải Nhân Sách tế tự cũng diêu động cái chuông hình la bàn ngâm xướng Thông linh chiến ca, dùng Bình tĩnh chi quang an ủi các ngâu đầu nhân chiến sĩ bắt đầu phì phò khí trắng ở lỗ mũi.
"Trường chiến đấu này can bản không có cách gì tiếp tục!" Lưu Chấn Hám quay sang hùng nhân Duy Ai Lý đang còn do dự đó lớn tiếng quát: "Đừng có thực hiện những hi sinh vô vị như vậy nữa! Sự dũng cảm của chiến sĩ không cần phải dùng những hi sinh vô vị để chứng minh!"
Luồng hắc vụ dày đặc và u ám càng lúc càng đến gần, chỉ chớp mắt là sẽ đến ngay, Hùng nhân cuối cùng cũng cắn răng quát: "Rút lui!"
Mệnh lệnh phát ra, nhưng vẫn còn nhiều ngưu đầu nhân chiến sĩ không khống chế được tình trạng điên cuồng của mình, vung cây gậy đồ bằng trong tay lên lao về phía hắc ám vô biên ấy.
Hào tư tộc bán nhân mã cung tiễn thủ muốn bắn tên chi viện, nhưng không có mục tiêu, cuối cùng dưới sự thôi xúc của hùng nhân và các tiểu đội trưởng, nhanh chóng thối lui.
Lưu Chấn Hám lấy viên Dạ minh châu của mình từ trong tay ngưu đầu nhân hộ vệ, tập trung nhìn vào đám u ám đó, người khác có thể lui, chỉ có mình hắn là không còn đường lui nữa. Điều kiện sinh hoạt của Bỉ mông đều không tốt, nếu như tư cách tế tự của hắn bị thủ tiêu, không có cách gì đạt được thân phận quý tộc để có phong địa, thì thủ hạ và bao nhiêu đồng nam đồng nữ đó lấy gì ăn mà sống?
Hắn còn có bốn đại kim nhân, hắn còn có ma pháp thuẫn bài bằng song tu kết giới.
Các ngưu đầu nhân chiến sĩ chỉ phát ra những tiếng hò hét chiến đấu ngắn ngủi rồi sau đó ngã phịch ra đất.
Hùng nhân Duy Ai Lý thấy Lưu Chấn Hám còn đứng ở đó, liền vội vã quay lại.
"Mau lui về sau! Lý Sát tế tự! Đối với sự dũng mãnh của ngài, ta đã từ trong chiến đấu mà hiểu rõ rồi. Tuy ngài là long tế tự, nhưng ta cũng biết long thú của ngài đã trận vong trong chiến đấu rồi. Tiếp tục ở lại không có ý nghĩa gì hết! Về điểm này, ta sẽ kể rõ trong bản ghi nhớ của thần miếu!" Hùng nhân ôm chầm lấy Lưu Chấn Hám, vừa nói vừa cố sức kéo hắn lui ra.
Bỉ nhĩ hùng nhân có thiên sanh thần lực là thế mà phảng phất cảm thấy như mình đang kéo núi Thái Mục Nhĩ Lạp Nhã, căn bản không có cách gì khiến vị tế tự thần bí này động đậy chút nào.
"Ta sao lại phải lui?" Lưu Chấn Hám khẽ vẫy tay tránh thoát ngay bàn tay cứng như sắt của hùng nhân.
"Ta muốn dùng Mật tập trận của ta đập vỡ sọ não của những ám tinh linh biến thái này, chọc vào cái đít thối của chúng! Sự quang vinh thuộc về tế tự! Khảm mạt tư!" Lưu Chấn Hám vụt một cái lột bỏ tế tự bào trên người, lộ ra cơ thịt săn chắc như đá và cái xâu chuổi có ba viên trân châu đeo trên cổ, phát ra một tiếng thét chiến đấu to rõ nhất.
Hắc vụ gặp phải quang tuyến mê li của Dạ minh châu giống như nước thủy triều va vào bờ đá rắn chắc, vỡ ra thành nhiều mảng, lộ ra hai vị thủ lĩnh ám tinh linh ngồi trên hắc báo dẫn theo cơ man nào là ám tinh linh cung tiễn thủ từ trong hắc vụ nối đuôi nhau bước ra.
Một tiếng rồng gầm cực lớn phát lên, một long thú màu đen từ từ bước tới.
Ngồi trên long thú là một vị nữ vương ám tinh linh, trên mái tóc dài như lụa đen ấy có đội vương miện màu ám hoàng kim, chứng minh thân phận bất phàm của người đội nó.
Không ai dám hoài nghi uy lực của Địa ngục Hắc long, cho dù là cự long của Ái Cầm đại lục cũng không đủ dũng khí để nghi ngờ như vậy.
Nữ vương không tránh khỏi có điểm dương dương tự đắc, nụ cười như một đóa hồng đen nở ra trên mặt nàng.
Nàng dùng một kế nho nhỏ vừa rồi để đùa một chút với hai tên Bỉ Mông ngu ngốc. Trong lúc đối đáp, kỳ thật nàng đã lén hạ chỉ lệnh công kích cho Địa ngục Hắc long, và dưới một chiêu tập kích như sét đánh ngang tay này của Địa ngục Hắc long, thì dù cho đối thủ có là Thái thản cự nhân đi chăng nữa cũng cầm chắc cái chết!
Nhưng, nụ cười của Ám tinh linh nữ vương chợt trở nên gượng gạo, cứng nhắc.
Sau khi Địa ngục Hắc long phun ra luồng lửa địa ngục màu đen sau cùng, phạm vi quanh đó bị bao trùm bỡi luồng hỏa diễm hắc sắc cực lớn. Nó như một lò lửa lớn cháy ngùn ngụt xào nấu thức ăn, nuốt gọn hai thân thể nhỏ bé của địch thủ. Tuy nhiên, cho dù có nóng bức thế nào, cho dù thế lửa lớn ra sao, nó cũng không thiêu rụi được đối thủ, mà ngược lại còn bị một lực lượng cực lớn gì đó kéo dẫn qua một bên, bám vào vách đá xung quanh, khiến vách đá bắt lửa giống như dính đầy dầu lửa vậy.
Long tức! Một loại long tức tự nhiên thuần chánh và vô cùng cường đại lan tràn khắp nơi. Địa ngục Hắc long cảm thụ được trong cổ long tức đó sự gây hấn cường đại, liền đình chỉ mọi xung động.
"Sao lại có thể được?" Trong lúc này, đại não của Hùng nhân Duy Ai Lý đã đờ đẫn đến giới hạn cuối cùng. Khi y phát hiện bản thân và long tế tự đại nhân còn sống trong luồng liệt diễm đáng sợ của Địa ngục Hắc long và hầu như không bị thương chút nào, hắn không còn dám tin vào chính mình nữa.
Sự kinh ngạc đồng dạng cũng xuất hiện ở phía Ám tinh linh. Sau khi kinh lịch cuộc chiến tàn khốc với bốn vị lữ hành đến từ viễn đông, ám tinh linh không dám tin rằng lại có người sống sót và tháo lui an toàn trước luồng liệt diễm của Địa ngục Hắc long như vậy.
Ám linh linh nữ vương cảm thấy vô cùng khẩn trương. Một dự cảm bất tường không ngừng dâng lên mạnh mẽ trong đầu nàng.
Bốn sóng màu vàng lóe lên, bốn kim nhân như thiên thần trước sau xuất hiện trước mắt mọi người. Toàn thân chúng đầy phù chú bằng thủy ngân lấp lánh, thân thể nặng nề đầy vết thương như những tòa núi cao, ánh lên những vết phản quang kim loại vô cùng đáng sợ.
Động đá rộng lớn nhân vì sự xuất hiện của chúng mà biến thành bé nhỏ chật hẹp. Thân hình to lớn của Địa ngục Hắc long trước mặt chúng chẳng qua chỉ là thứ ốm yếu cong queo.
Thân thủ mẫn tiệp của ám tinh linh tại thời khắc này biểu lộ ra rõ ràng nhất: vô số mũi tên lập tức bắn về phía thân thể to lớn của kim nhân. Từng đoàn hắc vụ cuốn tới, từng đội hắc khô lâu kỵ sĩ mặc chiến giáp cũ kỹ huy động song thủ đại kiếm thúc chiến mã bằng xương phát động xung phong về phía kim nhân không hề có chút úy kỵ gì.
Thực lực chênh lệch thực đáng sợ. Hắc khô lâu kỵ sỹ tuy không có sinh mệnh, không sợ tử vong, nhưng bọn chúng căn bản không có năng lực để đối diện với kim nhân cao hai mươi bốn bàng bằng thanh đồng ấy. Hành động của kim nhân trì hoãn nhưng do thân thể che hết cả không gian, cái chân cực lớn bằng đồng chỉ cần nhấc lên, là đã có thể khiến cho rất nhiều khô lâu kỵ sĩ và khô lâu chiến mã dưới khố chúng bị đạp nghiến thành bụi phấn.
Chiến ca cực kỳ mãnh liệt vang vọng khắp sơn động. Lưu Chấn Hám bắt đầu ngâm xướng chiến ca do mình tự sáng tác. Đó là một khúc "Cuồng hóa chiến ca" - Tướng quân lệnh, nhưng không phải cấp cho bản thân, mà là cho hùng nhân Duy Ai Lý phía sau hắn. Luồng "Huy hoàng quang hoàn" bao phủ toàn bộ thân người hùng nhân, khiến hai mắt y lập tức hóa hồng, từng sợi tóc cọng lông trên người dựng đứng hẳn cả lên, da thịt bành trướng khiến đai vũ trang của y lập tức đứt đoạn. Y huy động chiến phủ hai lưỡi như cái bánh xe trong tay, hòa nhịp cùng với Lang nha bổng của Lưu Chấn Hám xông về phía bọn ám tinh linh.
Hùng nhân không thẹn là kẻ được xếp vào đội Dữ long giác lực - chủ lực chiến tranh của Bỉ Mông. Sau khi được cuồng hóa, thanh chiến phủ cực lớn và đáng sợ trong tay Duy Ai Lý giống như được làm ra để chuyên môn đi thu hái sinh mệnh. Các giáp da khêu gợi có dư nhưng phòng hộ không đủ của bọn ám tinh linh dưới lưỡi chiến phủ của y giống như cỏ mật bị cắt ngọt dưới lưỡi hái bén. Một phủ đánh tới, một loạt xác bị chém đứt văng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Bị một chiến sĩ cường lực xông vào giữa đội hình, hậu quả thật là đáng sợ!
Nhưng kỹ năng cung tên của ám tinh linh đích xác là rất đáng ghờm. Bằng những đường tên phát ra từ những góc độ không thể ngờ, họ đã phần nào kềm hãm được bước tiến của hùng nhân.
Cuồng hóa quả nhiên là tuyệt kỹ không gì so sánh được của thú nhân chiến sĩ. Tên của ám tinh linh bắn ra cắm đầy trên những da thịt bị hở của Duy Ai Lý, thậm chí cắm vào thịt thật sâu, nhưng không có cách gì ngăn cản y vừa tiến bước vừa múa chiến phủ sát phạt.
Chỉ có hắc khô lâu kỵ sĩ được triệu hoán từ hắc ám pháp thuật là có thể dùng tốc độ cực cao lao lên chặn lại sự giết chóc điên cuồng của y.
Ám tinh linh vốn tưởng đánh cho đối thủ trở tay không kịp, nào ngờ chưa kịp thực hiện ý định là đã bị hai tên Bỉ Mông chiếm tiên cơ đánh tới, rốt cuộc đã không kịp trở tay. Rất may là ám tinh linh có nhiều người, nhanh chóng ổn định thế trận, rất nhiều hắc kỵ sĩ ngồi trên hắc báo được các ám tinh linh luân phiên triệu hoán ra. Bọn chúng kéo nhau thành từng đoàn như từng luồng khói đen mang theo mùi hôi thối nồng nặc lan tràn khắp không khí, phát động công kích như từng đợt thủy triều về phía hai Bỉ Mông chiến sĩ.
Trên mặt của Ám tinh linh nữ vương lúc này đã ứa từng giọt mồ hôi, vô vàng luồng "U ám hắc vụ" để gây nên sự bất lợi cho đối thủ do nàng tạo ra rốt cuộc đều bị ánh sáng chiếu ra từ dạ minh châu áp chế. Tên Thất cách cầm trong tay viên dạ minh châu ấy là một tên địch cực kỳ đáng sợ. Hắn dùng một tay múa thanh lang nha bổng, miệng không ngừng hô vang danh hiệu "Khảm Mạt Tư", một gậy đánh ra có thể đập tan một vị hắc khô lâu kỵ sĩ cùng tọa kỵ đang xung phong tới với tốc độ cực đại.
Sức lực sao mà đáng sợ đến như vậy!
Kim nhân lúc này cũng hành động. Thân thể cơ giới trì hoãn của chúng bài thành liệt đội trong sơn động. Kim nhân đầu tiên mang theo lực lượng kiên định và hùng hậu giáng một quyền thẳng xuống não của Địa ngục Hắc long. Chỉ bằng một quyền ấy, nó đã khiến cái sừng thô kệch trên đầu hắc long bị gãy thành hai đoạn.
Long thú phát ra một tiếng rống cực lớn, khiến ám tinh linh nữ vương đang ngồi trên lưng nó cũng bị hất văng. Luồng lửa nóng rực màu đen điên cuồng phun vào kim nhân trước mặt nó, bao phủ cả người kim nhân, rực cháy lên một luồng hỏa nhiệt. Tuy nhiên, một quyền nặng nề mang theo hỏa diễm của chính nó lại tiếp tục giáng mạnh xuống. Quyền này khiến cho mắt của long thú suýt vỡ nát, nhãn mô đầy vẫy cứng cáp của nó chớp mắt đã sưng tấy lên. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Địa ngục Hắc long bị đau, cái đuôi cực lớn quét mạnh khiến mấy chục ám tinh linh ở gần nó nhất bị đánh văng lên không trung, mang theo tiếng kêu thảm vọng dài, rồi lịch bịch rớt nặng nề xuống đất, kéo thêm những tiếng răng rắc do xương vỡ vụn.
"Gràoo...." Địa ngục Hắc long lần nữa phun ra luồng long viêm (lửa của rồng) đáng sợ, tiếp tục thiêu cháy cự nhân đang bốc lửa khắp người ở trước mặt nó. Móng vuốt sắc bén ở chân trước của nó cũng điên cuồng phóng ra cào cấu vào đối thủ như thiên thần ấy.
Những người xung quanh vội vã tránh né hai đối thủ đang quấn dính vào nhau này. Những lưỡi lửa rồng bị bắn văng ra từ trên người kim nhân mang theo sức thiêu đốt đáng sợ, chỉ cần dính vào một chút là thịt da bắt cháy phừng phừng.
Thực đáng sợ cho cuộc đối chiến quyết liệt này, có thể nói ngoại trừ có thể đọc thấy ở trong truyền thuyết và sử thi, căn bản nó không thể khả năng phát sinh trên thực tế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...