Thú Huyết Phi Đằng


Bọn dong binh sống sót tụ tập quanh trọng trang cự liêm thủ, biểu tình hung tàn lộ rõ trên gương mặt, không ngờ là đánh nhau loạn xạ lại có thể lên tới bờ bên kia.
Nhiều tên dong binh đã quăng mất vũ khí, lúc này chúng đều rút chủy thủ giấu trong giày ra.
Bọn trọng trang cự liêm thủ đã quăng mất tháp thuẫn chế bằng ba tầng tinh thiết, bất quá liêm đao thì dùng xích sắt xích lại, chuôi còn nằm trên thiết giáp, giờ đây cự liêm đều được bọn Bàng bối đại hán nắm chặt trong tay.
"300 người! Bọn ta còn có 300 người!" Tên dong binh đeo phù hiệu trung đội trưởng vui mừng la hét.
Nhìn thấy địch thủ chỉ có hai ba trăm người, hơn nữa còn là Địa tinh và Thứ vị nhân, Xú dứu nhân thấp bé, mấy mỹ nữ cũng không hề bỏ chạy, bọn dong binh thực sự là có lý do để vui mừng.
Dưới sự lãnh đạo của tên trung đội trưởng và tiểu đội trưởng may mắn sống sót, bọn dong binh lấy cự liêm thủ là trung tâm hợp thành trận tuyến công kích hoàn chỉnh hình chữ V, bài ca Đa Lạc Đặc hùng tráng lại vang lên.
Ngưng Ngọc bỏ đi chướng ngại do huyễn thuật tạo thành, thứ chiến trận mà bọn dong binh cười nhạo là tinh hoàn, là nghiệp dư liền trở thành hung trận cực phẩm. Hai toán quân cầm thuẫn ở giữa chiến trận, cách đó một trăm thước ở phía sau là mười hai Mãnh mã trường mao tượng và ba con đại địa thát, ngoài ra còn thêm một con Động huyệt cự hùng hợp thành một trận hình hỗn tạp, cự thú đáng sợ toàn thân mặc chiến giáp màu vàng, mười sáu Nga Lặc Phân võ sĩ râu dài sặc sỡ ánh mắt lạnh lẽo ngồi trên, mỗi người cầm hai thanh chiến kích độ dài còn khủng bố hơn cả đại khảm đao ánh sáng rực rỡ.
Con voi dẫn đầu trên lưng có treo lá cờ đón gió tung bay, có hình đầu heo bằng xương trắng sáng rực, góc bên dưới là hình hai thanh kiếm gác chéo qua một cái đầu rồng nhe nanh đầy máu, trên mặt có thêu hai chữ lớn bằng cổ ngữ Bỉ Mông: Hương quân!
Sao lại là Nga Lặc Phân võ sĩ? Còn là trọng trang kỵ sĩ, bọn dong binh có người quay đầu chạy nhanh xuống dòng sông Tang kiền hà lạnh buốt.
Ánh sáng huy hoàng lóe lên, Thiên nga mỹ nữ yêu kiều đó lại đảo người nhảy lên một con Thiết thập tự thú đang bay trên không, cái đuôi lửa dài ngoẵng quét loạn xạ, một cụm đấu khí xán lạn phóng ra.
Trong bọn dong binh có người đã hôn mê, càng có thêm nhiều người mất đi tự chủ.
Một hùng nhân cao lớn khôi ngô đột nhiên từ trong bọn Địa tinh xoa mũi đứng dậy, thân hình to lớn như thiết tháp sừng sững như ngọn núi trên đất bằng, một con Cự hình thụ thát thân mặc thiết giáp cũng xuất hiện theo hắn. Con thú này có hàm răng khủng bố và móng vuốt sắc bén dài đến mười hai thốn, so với Động huyệt cự hùng còn to lớn hơn, cả người toát lên vẻ hung tàn bạo lực như là hóa thân của bọn dã man. Hùng nhân ngồi trên lưng Cự hình thụ thát lấy một cự phủ và chiến thuẫn to như cái bàn ra, toàn thân ánh lửa rực lên, cơ bắp săn chắc đột nhiên nổi lên cuồn cuộn. Bọn trọng trang cự liêm thủ cảm thấy lông tóc toàn thân đều dựng ngược cả lên.

Hai kỵ sĩ này gắn Mễ sa huy chương trên mũ trụ, thứ huy chương này chính là thứ miêu tả thân phận của họ một cách sinh động nhất. Loại chiến sĩ Bỉ Mông này nếu như nói còn có đối thủ thì chỉ là Thánh kỵ sĩ của nhân loại và Tử vong kỵ sĩ của Ma tộc trong truyền thuyết mà thôi.
Cho dù hiện tại chỉ cần Kinh *** kỵ sĩ (Kỵ sĩ có huy chương hình bụi gai) hoặc là Cương thiết kỵ sĩ thì cũng đủ để cho bọn dong binh tay không tấc sắt sụp đổ hoàn toàn rồi, thế mà đây lại là Bạch ngân kỵ sĩ và Thanh đồng kỵ sĩ! Trong Thần miếu Bỉ Mông, ở biên chế Thánh điện kỵ sĩ thanh danh loan truyền khắp đại lục thì thấp nhất là Kinh *** kỵ sĩ có hai mươi người, Cương thiết kỵ sĩ có mười người, Thanh đồng Thánh điện kỵ sĩ chỉ có năm người. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hoàng kim Thánh điện kỵ sĩ và Bạch ngân Thánh điện kỵ sĩ biên chế chỉ khoảng chừng hai người mà thôi!
Nơi này còn có vương tử hay là công chúa của Bỉ Mông? Còn có Duy An đại tát mãn không? Trận hình của bọn dong binh chớp mắt đã tan vỡ, chúng giống như vừa tỉnh mộng, trong đầu chỉ còn một ý niệm là chạy trốn cho mau. Kỵ binh Phỉ Lãnh Thúy nhanh chóng phân tán đội hình bắt đầu từ bên cánh ập vào, trường đao huy vũ, quái thú giẫm đạp. Ác mộng... lại diễn ra thêm một lần nữa.
Bọn dong binh cầm chủy thủ chỉ có một cách phản kháng duy nhất là đưa cần cổ ra để chống lại trường đao và móng sắt đáng sợ, loại chủy thủ này đừng nói là dùng để đối phó với Mãnh mã trường mao tượng khổng lồ, cho dù là cạo lông cho chúng cũng còn không được.
Kỵ binh Phỉ Lãnh Thúy dùng cổ lễ của Bỉ Mông chiến sĩ biểu đạt sự khâm phục đối với các chiến sĩ nhân loại dũng cảm dám chiến đấu bằng phương thức ngu xuẩn này.
Bọn Hà mã cũng đã lên bờ, chúng gia nhập vào vòng vây các dong binh đang chạy tứ tán. Chúng tay không tấc sắt nhưng có vũ khí hay không đối với thân hình cường tráng của chúng mà nói thì cũng chẳng sai biệt bao nhiêu.
Khoa Lý Nạp vung đao dẫn Đại địa tinh và Động huyệt cự hùng tạo thành đội kỵ binh lạnh lùng nhắm vào bọn trọng trang cự liêm thủ không hề trốn chạy.
Khoa Lý Nạp thực sự rất coi trọng bọn trọng trang cự liêm thủ, không ngờ chúng lại không hề trốn chạy. Đối mặt với đội hình trọng kỵ binh vây cả trước lẫn sau, còn có hai Thánh điện kỵ sĩ đang đứng bên chăm chú quan sát thì cho dù chạy trốn cũng có tác dụng gì? Đứng yên bất động còn có thể liều mạng một phen, quay đít bỏ chạy thì chỉ khiến cho người ta giẫm đạp.
Vành mắt của bọn trọng trang cự liêm thủ đã hơi ẩm ướt.
Bá tước đứng bên bờ đối diện lúc đầu nhìn thấy một toán bộ đội lên bờ được, lại nhìn thấy có cả đội hình trọng trang cự liêm thủ trong đó thì cũng vui mừng giống như bọn dong binh lúc trước, bất quá cảm giác vui mừng này nhanh chóng bị một chuỗi đả kích đến nỗi trở thành bán thân bất toại.
"Lửa... Lửa... Lửa!" Bá tước nhảy xuống ngựa chụp cổ áo Áo Đặc Gia đại sư, liều mạng xô đẩy, ăn nói loạn xạ cả lên:"Voi rất sợ lửa! Nhanh dùng ma pháp hỏa diễm đối phó với chúng! Còn có Thánh điện kỵ sĩ... A, không sợ, Thánh điện kỵ sĩ sẽ không phát động công kích trước, bọn ta cần phải tranh tiên, nhanh lên, mau giải quyết chúng đi!"
"Còn ngươi nữa!" Bá tước tay kia nắm cổ Phất Lan đại sư, hoàn toàn dùng giọng điệu ra lệnh la hét, nước bọt văng đầy đầu đầy mặt hai vị đại sư.

Hai vị đại sư bị Bá tước điên cuồng xô đẩy, các khớp xương của thân hình già nua như muốn long ra, vội vàng chỉ huy ba tên Ma pháp học đồ theo hiệu lệnh của Bá tước đại nhân, gắng gượng dùng hết lực khí phát xạ ma pháp hỏa cầu về bờ bên kia, chỉ là ma lực của bọn học đồ còn non kém, bắn đi chưa xa thì đã rơi vào trong Tang kiền hà.
Giống như Bỉ Mông tế tự, Ma pháp sư không phải ai cũng có thể công kích ở tầm xa, điều này phải xem thực lực từng người. Bỉ Mông tế tự nhất lưu ví dụ như Huy hoàng quang hoàn và Tà ác quang hoàn của Quyền trượng tế tự phạm vi gia trì có thể đạt đến 1500 thước, còn Chiến tranh tế tự thì nhiều nhất chỉ đạt đến mức 1000 thước mà thôi.
Nói tóm lại, phạm vi công kích của ma pháp sư so với tế tự thì xa hơn, Phất Lan đại sư là cao cấp ma pháp sư của Công hội, phạm vi công kích đại khái trong vòng bán kính 2000 thước, còn Áo Đặc Gia đại sư là trung cấp ma pháp sư của Công hội, bán kính công kích chừng 1500 thước. Trong ma pháp sư thì chia thành bảy đẳng cấp: Ma pháp học đồ, Kiến tập ma pháp sư, Trung cấp ma pháp sư, Cao cấp ma pháp sư, Ma đạo sĩ, Ma đạo sư, Thánh kỳ áo ma pháp sư. Hai vị đại sư này cũng tuy rằng nằm ở bậc trung nhưng không bột đố gột nên hồ, vì vừa rồi triệu hoán hai quyển trục uy lực thập phần ghê gớm nên giờ họ gần như đã trở thành phế nhân. Hiện tại chỉ có lòng mà không có sức, đặc biệt là ma pháp học đồ của họ trình độ ma pháp yếu đến đáng thương, đưa ra sử dụng nơi chiến trường thảm liệt tranh nhau từng phút từng giây này thực sự là quá coi trọng bọn họ rồi.
"Ta không cần ma pháp học đồ! Ta cần hai vị đại sư các ngươi giáo huấn cho bọn Bỉ Mông hỗn đản đó giúp ta! Dùng cấm chú đi, dùng Địa hỏa phần thành cho ta, dùng Liệt diễm phong bạo cho ta, dùng Dị thứ nguyên không gian chuyển di thuật cho ta! Nhanh lên!" Bá tước đại nhân chụp cổ hai vị đại sư lắc lư điên cuồng.
Tùy tùng của hai vị đại sư gần như đã chết sạch, đối với cử chỉ cực kỳ thô lỗ không chút lễ mạo của Bá tước đại nhân thì lúc này chẳng ai dám đến cứu.
Hai vị đại sư bị lắc đến mắt trợn tròng trắng, đối mặt nhìn nhau, trong lòng đều rất thê lương.
Và cùng vô lực như nhau.
Bá tước cũng khá biết hàng, nói ra toàn những cái tên đỉnh cấp ma pháp, chỉ là ma lưc của hai vị đại sư sớm đã tiêu hao gần hết sạch. Suy cho cùng có ai ngờ rằng trận chiến này lại bị đánh te tua như thế, rõ ràng là binh lực cùng trang bị đều mạnh hơn so với đối thủ thế nhưng chẳng biết vì sao mà càng đánh càng thua, càng đánh càng loạn.
Tất nhiên là Nhiếp chính vương tương lai đã nói thì hai vị đại sư không thể không theo, cố gắng chống chọi thân thể vô lực, thông qua ngâm xướng miễn cưỡng triệu hoán hai ma pháp hỏa diễm điểu bay sang bờ bên kia.
Bá tước đại nhân vẻ mặt đầy hy vọng lại một lần hụt hẫng, ma pháp hỏa diễm điểu còn chưa bay đến bờ bên kia thì giữa lưng chừng trời đột nhiên bị mười đạo thủy tiễn (mũi tên nước) bắn tắt ngúm, mưa lửa bay tán loạn.
"Thủy hệ ma pháp sư?" Tròng mắt hai vị đại sư trợn tròn cả nửa ngày, cả hai há hốc miệng, ánh mắt toàn là tròng trắng đảo lộn.
"Là mỹ nhân ngư! A... trời ơi, đất ơi, thần ơi. Là mỹ nhân ngư đáng chết đó!" Bá tước đại nhân bực dọc vung quyền lầm bầm.

"Ma lực bọn ta nếu như hoàn chỉnh vô khuyết thì một thủy hệ ma pháp sư làm sao có thể áp chế được hai vị hỏa hệ ma pháp sư chứ?" Áo Đặc Gia đại sư vốn tâm cao khí ngạo tức đến râu tóc dựng ngược.
Hỏa hệ ma pháp chính là khắc tinh của Thủy hệ ma pháp. Hôm nay ngược lại, phượng hoàng rụng lông không bằng con gà què, hai vị ma pháp sư tinh thông hỏa hệ lại thêm ba ma pháp học đồ ở bên chỉ có thể nín nhịn, bị thủy hệ ma pháp khắc chế.
"Bỉ Mông kỵ binh đang chém giết bộ hạ của ta! Đại sư! Mau sử dụng Không gian truyền tống trận đi! Phê mao tê kỵ binh của ta nhất định có thể chống lại bọn Bỉ Mông kỵ binh này! Ngài giúp ta truyền tống 40 kỵ binh qua bên đó đi! Van xin ngài, đại sư!" Nữ đoàn trưởng Trân Ny Phật của Kim chúc sắc vi mặt đầy nước mắt kéo áo Phất Lan đại sư, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng xuống bộ ngực cao đến mức khoa trương, giống như lấy thân ra ép đại sư khiến Phất Lan đại sư hạ thể liền dựng đứng.
"Không gian truyền tống? Truyền tống 40 kỵ sĩ sang bờ bên kia, ta nếu như không bị hao phí ma lực thì còn miễn cưỡng làm được, còn hiện nay ma lực của ta đã không còn nhiều, Trân Ny Phật đoàn trưởng, cô làm như Không gian ma pháp truyền tống của ta cũng rẻ tiền như rượu lúa mạch hay sao? Có thể bán sỉ bán lẻ đều được chắc?" Phất Lan đại sư vốn đã yếu đuối nghe Trân Ny Phật nói vậy thì sắc mặt càng thêm phiền muộn.
"Đánh tiếp! Không được dừng lại! Đánh tiếp cho ta!" Bá tước đại nhân hung hăng quát hai vị đại sư.
"Bá tước đại nhân, vì triệu hoán cấm chú, ma lực của bọn ta đã gần như cạn kiệt rồi, vừa rồi triệu hoán hỏa diễm điểu đã là rất khó khăn, còn miễn cưỡng sử dụng nữa sẽ làm cho thân thể bọn ta phải bị tổn thương." Phất Lan đại sư hết cách xòe tay lắc đầu nói.
"Bọn Bỉ Mông này quá mức lợi hại." Áo Đặc Gia đại sư cúi gằm mặt xuống, vất vả lắm mới thốt được mấy tiếng.
"Nói bậy!" Bá tước đại nhân cơ hồ phát điên.
Sắc mặt anh tuấn của y vốn đã trắng nhợt như bịnh lâu ngày chợt đỏ bừng lên.
"Ta không cho phép các ngươi thừa nhận thất bại như vậy! Dùng ma pháp thanh trừ lũ xú trùng trong dòng sông này cho ta! Dùng ma pháp đánh lui bọn voi khốn kiếp này cho ta!"
Hai vị pháp sư cười thê thảm, thân là Ma pháp sư mà lại bị đối phương một người kềm chế hai người làm họ mất hết mặt mũi, bất quá tình thế bức bách không thể không chấp nhận.
"Ma lực không đủ thì sao... Cái này có làm hay không làm?" Thác Đế Bá tước do dự một thoáng rồi lấy trong ngực ra một một lô bình thủy tinh cổ dài dùng da bọc lại, trong mỗi bình toàn là dịch thể màu đỏ tươi đang lắc lư.
Hai vị đại sư cơ hồ cướp lấy bình thủy tinh cổ dài đó. Phất Lan đại sư tay run run mở một cái nút bình, lập tức một cỗ ma pháp ba động từ miệng bình bay ra ngoài sung mãn trong không gian.
"Là huyết tủy, chính là huyết tủy!" Áo Đặc Gia đại sư cả người run rẩy kịch liệt, cặp mắt đầy tơ máu rực lên ánh tham lam, ánh mắt lão giống như con đỉa đói, không cách nào che giấu được dục vọng chiếm hữu trong đó.
"Nhanh lên, nhanh lên! Không được lãng phí thời gian nữa!" Bá tước không kiên nhẫn nổi, đối phương đang tẩy lễ cho bọn trọng trang cự liêm thủ, giờ đây Bá tước chỉ còn một tia hy vọng nhỏ nhoi.

Lai lịch của huyết tủy không đơn giản, đây là tinh hoa của Hấp huyết quỷ lưu truyền trong dân gian, là máu huyết tinh hoa của Bỉ Mông phản đồ trong chiến dịch Hải Gia Nhĩ, Hoa luân bạc nhĩ huyết tộc. Vì Biên bức nhân thủy chung lấy máu làm thức ăn, máu ma thú là thứ thức ăn chúng ưa thích nhất cho nên trong cốt tủy của mỗi Biên bức nhân đều ngưng kết thành Huyết tủy. Mỗi Biên bức nhân cả đời chỉ có thể rút ra 20 áng ti (Ounce, đơn vị trọng lượng bằng 1/16 bảng) Huyết tủy, còn trong Huyết tủy thì có lực lượng nguyên tố phong phú dị thường, chỉ cần hấp thu 10 áng ti có thể bổ sung ma lực mà một cao cấp ma pháp sư phải tu luyện trong chớp mắt. Biên bức nhân sau khi phản bội, từng ở trong chiến dịch Hải Gia Nhĩ giúp đỡ ma pháp sư nhân loại đối kháng với Bỉ Mông tế tự, lập nên công trạng bất hủ. Bất quá thỏ chết chó cũng vô nồi, sau chiến dịch Hải Gia Nhĩ Biên bức nhân đã bị Tài phán sở (Sở phán xét) của Thánh bảo la Giáo đình chụp cho cái mũ lớn là Hấp huyết quỷ, sớm bị tiêu diệt gần như sạch sẽ. Trước mắt hậu duệ còn lại của Biên bức nhân từ sớm đã một mực ẩn tàng trong đám người phổ thông, muốn lấy được Huyết tủy chính là người điên nói mơ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cuối cùng cũng là đệ nhất gia tộc của Đa Lạc Đặc quyền thế giàu có nên Bá tước mới có thể bỏ ra một lúc tám bình Huyết tủy. Bất luận là ai cũng phải đều lưu lại một chiêu Sát thủ giản.
Hai vị đại sư không cần suy nghĩ vì sao Bá tước lại có thứ bảo bối cực phẩm trong mắt các ma pháp sư này mà vội vàng uống cạn một bình huyết tủy cơ hồ vô giá đó.
Ma pháp sư khôi phục ma lực thì rất đáng sợ, Phất Lan đại sư trước hết tập kết hết tám con Phê mao tê và 30 khinh kỵ binh thi hành một Không gian truyền tống trận.
Sau khi ngôi sao sáu cánh lóe lên bọn quân sinh lực này liền xuất hiện ngay bên bờ sông Tang kiền hà rộng rãi.
Sau khi uống thêm một bình Huyết tủy, Phất Lan đại sư lại nhanh chóng cùng Áo Đặc Gia đại sư, ba tên Ma pháp học đồ thi triển Thất trọng thuật, năm tên Ma pháp sư tức thì mất đi trọng lực giống như sợi lông hồng nhẹ nhàng bay lên bầu trời Tang kiền hà.
Chớp mắt, năm vị Ma pháp sư kiêu ngạo đã đến trên tầng trời phía Bắc cách Tang kiền hà một trăm thước.
Sự kiêu ngạo của đại sư tuyệt đối là có lý do, có Huyết tủy chi trì, hiện tại đối mặt với hai vị Ma pháp đại sư thực ra là đối mặt với sáu vị ma pháp sư đánh xa luân chiến.
Phía Bắc Tang kiền hà ánh sáng huy hoàng liền lóe lên, một Khoa ma đa Chiến tranh cự thú to như một tòa núi nhỏ ngóc cái đầu dính đầy lau sậy lên, phẫn nộ rống lên một tiếng kinh thiên động địa. Điện quang trên cái sừng hình chữ T tức thì lưu chuyển.
So với nó, một con Tấn mãnh long đồng thời xuất hiện rõ ràng là thua kém hơn nhiều.
Hai mỹ nữ không tỏ ra kém thế, một người đánh chiến cổ da trâu, một người rung lắc Tam giác linh.
Nếu không nhờ Thất trọng thuật làm tiêu tan lực hấp dẫn thì hai đại sư chỉ sợ là đã té xuống dòng sông Tang kiền hà lạnh giá rồi.
Họ không phải không biết hai mỹ nữ yêu kiều này là tế tự nhưng căn bản là họ không ngờ đó lại chính là hai Á long tế tự.
"Ngày xui của ta." Áo Đặc Gia đại sư nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận