Bọn mãnh mã kỵ binh nâng thụ mâu lên, Trường mao mãnh mã tượng tuy mệt mũi khịt ra khói trắng, nhưng không hề do dự phát động xung kích vào bọn cường đạo.
Các tộc phụ dong cũng chen chúc quanh Ngưng Ngọc và Ngải Vi Nhi đánh thọc lên.
Ngoại chiến tranh cự thú của Hải Luân còn đang từ từ tiến bước, chỉ có mỹ nữ xà đạo sư và Ca Thản Ny kỵ sĩ là còn đứng ngẩn ra.
Đám cường đạo này rất đáng tôn kính, tuy có không ít kẻ tuyển chọn việc bỏ trốn, nhưng đại đa số chúng đều kiên trì chiến đấu. Sau khi bọn chúng đã chịu thương vong cực lớn, cuối cùng ổn định lại trận cước.
Các nhân viên chiến đấu của Phỉ Lãnh Thúy rất ít ỏi, nếu dành đủ thời gian cho chúng điều chỉnh đội hình, lại không bị la ngại về chuyện sẽ bị cẩn tận sát tuyệt, nên hơn năm trăm đại địa tinh cường đạo còn lại kết thành chiến trận hình tròn bày ra một thuẫn trận chỉnh tề. Chúng đột nhiên giương hơn mười cây thụ thương lên mong khiến cho bọn Mãnh mã tượng kỵ binh lần thứ hai xông đến mà vuốt nước mưa mà quay về.
Khoa Lý Nạp lần này không hề tránh né, mà muốn dùng mang lực liều áp tới. Nhưng trong cơn so kè giữa thụ thương và đằng giáp, cường đạo đã dùng sự gãy rụm toàn bộ thụ thương để đổi lấy tiếng kêu trầm buồn của hai mãnh mã tượng, khiến chúng ngã sụm xuống đất ngăn đường tấn công của các mãnh mã kỵ binh phía sau.
Tọa kỵ của KHoa Lý Nạp là thú thân đệ đệ của hắn khi xông vào đụng với thụ thương, đã bị lực tác dụng cực mạnh văng ra, trong khi đó cây gỗ to bằng bắp tay bị họ đụng gãy, thân thể khôi ngô của Khoa Lý Nạp bị té lăn ra đất.
Tiểu Văn Sâm Đặc sớm đã bị ngất đị.
Khoa Lý Nạp cầm chiến đao từ từ đứng dậy, hai mắt đỏ hồng của hắn đượm lên ý chí chiến đấu và khát vọng báo thù cho thân nhân, đó là trạng thái Đồng thể cuồng hóa cùng với mãnh mã thú thân. Lực lượng cuồng bạo của "Đồng thể cuồng hóa" hầu hết là do tọa kỵ có thân hình to lớn gánh chịu, còn Bỉ Mông chiến sĩ vẫn còn có thể giữ được đầu óc bình tĩnh. Tuy nhiên, Khoa Lý Nạp lần này cuồng hóa cũng giống như lĩnh chủ đại nhân vậy, hoàn toàn tự chủ cuồng hóa, như vậy cho thấy trong dân binh Phỉ Lãnh Thúy ngoài Duy Ai Lý ra còn có Bỉ mông chiến sĩ cao cấp thứ hai.
Sau khi cuồng hóa xong, Khoa Lý Nạp cầm hai tay hai tham tượng nha đại khảm đao, trực tiếp dùng thân thể đánh nát thuẫn bài của bọn cường đạo, lao đầu vào mở màn cho một trận máu huyết đầy trời.
Một dãy thuẫn dài bị một mình hắn phá nát tanh bành, vũ khí của bọn cường đạo có kích trúng hắn đi chăng nữa, cũng càng làm tăng thêm sự phản kích của hắn.
Một Mãnh mã đại lực sĩ cuồng hóa rồi thì đừng nói gì cường đạo, cho dù là thánh kỵ sĩ đi chăng nữa cũng lùi xá ba xá, cùng chiến sĩ dũng mạnh da đá trời sinh cái đùi như cột đình này đối kháng đồng nghĩa với tự tìm cái chết.
Hai thanh tượng nha đại khảm đao nhanh chóng bị gảy, Khoa Lý Nạp lại rút ra hai cây khác từ sau lưng, hoàn toàn quên đi sự phòng ngự và ngăn trở cho bản thân, mở rộng cửa chém giết không ngừng.
Bọn cường đạo trang bị thuẫn tay đơn giản dưới những cây đao ngà voi này tới tấp bị ngã rạp xuống đất. Một mình Khoa Lý Nạp mà bá chiếm cả hành lang trung ương, giống như dòng nghịch lưu ngăn chặn chiến trận có trật tự của bọn cường đạo, biến chút thành một cái đầu bị ghẻ chốc.
Để trả giá cho chuyện này, ngực và lưng của hắn đã bị trúng mấy cú chém cực mạnh của các đại địa tinh trưởng quan cầm song thủ đại kiếm, đàng giáp hai tầng vỡ ra từng lớp tan nát.
Các Mãnh mã kỵ binh còn lại bắt đầu xoay chuyển phương hướng, chuẩn bị mở rộng cự ly để xung phong lần nữa.
Khoa Lý Nạp đã ngã xuống! Không biết từ đâu bay ra một viên đồng đạn thấu xảo chui vào trong vết rách trên giáp, nổ mạnh một tiếng bung ra những mảnh vỡ bằng đồng, khiến đằng giáp nơi ngực hắn bay mất hết cả, một suối nước màu hồng thắm tức thời vọt ra. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Khi bọn cường đạo quanh đó chuẩn bị bổ thêm một đao thì một căn lang nha bổng hoành không xuất thế xoáy tròn kịch liệt, trong chớp mắt dọn sạch toàn bộ khu vực quanh chỗ Khoa Lý Nạp đang nằm, mấy tên địa tinh cường đạo đang cong người vung vũ khí bị cây gậy sắt đập nát thành những đống thịt bầy nhầy.
Một thân hình như liệp báo chợt từ xa tiến vụt lại, mấy cái thuẫn dày ngáng đường bị phá nát thành những mảnh gỗ vụn bay đầy trời.
Vụn gỗ và hoa tuyết từ từ rơi xuống, Lưu Chấn Hám mấp điếu xì gà đang nhả khói đột nhiên xuất hiện bên cạnh Khoa Lý Nạp.
Toàn thân Lưu Chấn Hám giờ đầy huyết như một chiến thần, đầu tóc màu vàng giờ đã biến thành màu đỏ, ngoại trừ chỗ vai nơi Quả Quả đứng còn hơi sạch một chút, những chỗ khác đều đầy máu hồng.
Mặt đầy đầy máu tươi và khí nóng khiến hoa tuyết rơi xuống phải tan ngay, mục quang của Lưu Chấn Hám nhìn xuyên qua mưa tuyết đầy trời trông đến chỗ bọn cường đạo trước mặt. Ánh mắt của hắn giống như băng tinh vạn năng giữa kỷ băng hà.
Không có cường đạo nào dám bước lên thiêu chiến hắn, không có ai nữa, vì dưới ánh mắt của hắn, bọn địa tinh cường đạo chỉ còn giữ lại được vẻ sợ sệt và thối súc, ngay cả những đại địa tinh trưởng quan có biểu tình lạnh lùng cũng không ngoại lệ.
Gã thất cách này ngay từ đầu đã là tiêu điểm của chiến trường. Hắn có thể phóng mộc trục tạo ra tà ác quang hoàn, giết chết đại địa thát kỵ sĩ, phóng ra ba kim nhân khủng bố, ngoài ra còn có thần lực kinh nhân dùng hoài không hết!
Không có địa tinh nào không vì sự anh dũng của hắn mà cả kinh, máu đối với hắn chính là huân chương tuyệt vời nhất!
Từ chiếc tay nãy rách nát trên vai, Lưu Chấn Hám rút ra một Linh hồn tỏa liên chiến ca quyển trục, xé rách làm hai, một đạo hào quang nhiễu xuyên qua người hắn tới Khoa Lý Nạp và hai cự tượng đã ngã xuống trong vũng máu.
CHính vào lúc này, viên đạn hoàn bằng đồng xanh thần bí đó lại bắn tới ngực Lưu Chấn Hám. Cây trúc trong tay Quả Quả thoát thủ bắn ra chạm mạnh vào quả đạn đó. Một tiếng nổ cực lớn vang lên, cây trúc vỡ nát, ma tinh bay đến cỏ cây ở xa xa, đạn hoàn nổ xong tạo ra vô số mảnh đồng, nhưng chỉ cắt đứt vài cọng lông tơ của Lưu Chấn Hám, tạo ra vài tiếng kim khí chạm nhau để rồi dội ngược cả lại.
Các địa tinh cường đạo bị các mảnh vỡ này ngộ thương đều rú lên kinh khủng, ôm bụng ôm ngực ngã xuống mấy tên.
Mấy cọng lông ngực bị cắt đứt của Lưu Chấn Hám từ từ rơi xuống.
Đây là Bỉ mông gì vậy? Da thịt lỏa lồ mà cường tráng và cứng như vậy sao? Mọi địa tinh cường đạo đều cảm thấy như có một bồn nước tuyết đổ lên đầu, toàn thân giá lạnh.
"Cút đi cho ta!" Lưu Chấn Hám chỉ vào bọn cường đạo phía trước mặt quát, ánh mắt không giấu được sát khí từ từ lan ra.
Thanh đồng đạn hoàn không thể đi vòng vo, thứ đạn đạo đáng tức cười này căn bản không qua được con mắt kẻ đã từng sống chết trên sa trường như Lưu Chấn Hám.
Toàn bộ các nhân viên chiến đấu của Phỉ Lãnh Thúy đều đứng phía ngoài chiến trận của bọn cường đạo, không ai tiến lên nữa.
Còn vì sao mới lúc nãy vì sao lại liều mạng chém giết trên chiến trường thì không ai rõ cả. Họ như không ước mà cùng làm như vậy.
Khách Thu Toa vội tha bụng bự quệt đuôi teo chạy đến dưới chân Lưu Chấn Hám, dùng đầu ủi ủi vào ba ba của nó.
Hô hấp của bọn cường đạo được cố ý giảm nhẹ. Vì sao lại như vậy thì chúng không biết. Chúng cũng không biết vì sao chúng không ước hẹn mà cùng làm như vậy.
Các tăng lữ đã tiếp cận chiến trận, dùng đảo cáo vỗ về thân thể thụ thương của Khoa Lý Nạp. Biểu tình của các Lục đảng tăng lữ giống như đang hòa mình vào trăm hoa trong vườn, bình tĩnh và điềm đạm vô cùng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Có bước ra không? Tên đánh lén hèn hạ!" Lưu Chấn Hám nhìn vào đám đại địa tinh cường đạo rõ ràng là đang cố tình che lấp cho nhau.
Đại địa tinh rõ ràng là muốn dùng thân thể của chúng tạo thành một bức tường nhằm che giấu cho nhân vật trọng yếu.
"Không chịu ra thì chết hết đi!" Lưu Chấn Hám cúi người ôm tiểu trư tể lên, các mũi thủy tiễn xán lạn bắt đầu rãi ra một vòng tròn diễm lệ.
Ma pháp thủy tiễn đầy thủy nguyên tố có uy lực không bằng nỏ sáng nhưng trong cự li ngắn thế này quả thật khủng khiếp. Nó khiến Lưu Chấn Hám nhớ lại lúc nhỏ quậy phá chuyện môn dùng một cái que chuyên đi chọc các vách bằng giấy hoa ở nhà hàng xóm.
Rất giọng a! Hàng đầu ngã xuống, hàng sau tiếp theo. Gương mặt Lưu Chấn Hám bắt đầu hiện nụ cười nanh ác.
Bọn đại địa tinh cường đạo trơ mắt nhìn những đồng bạn bị đánh ngã trong chớp mắt, cơ thể như những cái tổ ong. Sau khi chịu thứ đả kích nhiều phía thế này, bọn chúng đã có điểm đờ đẩn, đấu chí đã hoàn toàn tiêu biến trước vị Thất cách dũng sĩ đứng trước chiến trận này.
Gặp phải Tiểu trư tể cứ phung ma phá thủy tiễn như mưa rào, bọn cường đạo vốn đã thần kinh không bình thường sau khi bị kim nhân giày vò, giờ đã không còn có chút tìnhtự nào nữa.
Và trên gương mặt chút đã hiện lên vẻ chờ chết vô cùng bất lực.
Thủy tiễn dân tới kình phong đẩy tan những hoa tuyết rơi xuống đầy trời. Trong không khí chợt đùn xuống một làn sương mỏng đầy huyền ảo, giống như trận mưa đầu mùa xuân nhiều như lông trâu vậy, gió bắc vừa thổi, gương mặt đã cảm giác lnh2 lạnh.
Ánh mắt của Quả Quả ngưng tụ lại, chẳng mấy chốc đã biến thành màu hồng, lông đọng vài giọt nước, nhìn hấp dẫn phi thường.
Không hổ thẹn là đại địa tinh có kỹ luật nhất, trước khả năng bị tiêu diệt toàn bộ, chúng chưa hề có người buông vỏ vũ khí.
Khách Thu Toa dừng lại việc phun thủy tiễn. Trước mặt Lưu Chấn Hám đầy xác chết, và có thi thể của một vị đại địa tinh mặc khải giáp rất tinh trí hấp dẫn mục quang của hắn. Trước khi chết y đã từng cố gắng phản kích tuyệt vọng về phía Lưu Chấn Hám. Đây là tên đại địa tinh duy nhất muốn phản kháng, do đó y chết nhanh nhất.
Y là một đại địa tinh rất sạch sẽ, điểm này vô cùng bắt mắt giữa đám đại địa tinh. Trên người y chẳng có mùi hôi nào, ngược lại còn có hương vị đượm mùi hoa khổ qua hoặc kinh *** trên hoang nguyên.
Trong đại địa tinh, chỉ có những kẻ có trí tuệ cực cao mới chú trọng chỉnh khiết và vệ sinh. Và thứ địa tinh này có thể coi như là vương giả trong chúng/
Dưới sự càng quét của các ma pháp thủy tiễn dày đặc, mặt của y chẳng hề bị hủy giống như gạp kỳ tích vậy.
Nhìn gương mặt đầy vết ban mốc màu xám này, Lưu Chấn Hám đột nhiên cảm thấy tên địa tinh này thật ra không khó coi, nếu cẩn thận nhìn ngũ quan và kết cấu thân hình y, hắn còn cảm giác y thật anh tuấn.
Phía dưới thân hình cố tình đè lên của y, Lưu Chấn Hám rút ra một cây gậy bằng đồng xanh, kết luận đó chính là kẻ bắn đồng đan vào hắn và làm bị thương Mã thứ kỵ sĩ Khoa Lý Nạp.
Tạo hình cổ nhã trên mặt ống đồng tuy trông có vẻ phục cổ (theo văn hóa cổ đại), được lau chùi sáng loáng, nhưng dấu vết thương tang cùng tuế nguyệt rõ ràng đều ở đó. Lưu Chấn Hám chỉ cần đưa mắt nhìn là đã nhận ra đấy là di tác từ thời thượng cổ, những hoa văn đồ án vẽ trên đó đều thô nhưng mang thần vận rất linh động, không thuộc trào lưu hiện tại,, hơn nữa văn tự trên đó là từ cổ tượng hình, không thuộc thời đại này.
Không ngờ trong thời kỳ thần ma đại chiến, cổ lực ải nhân thanh đồng hỏa súng đã được phát hiện.l
Tuy đây là điều trong ý liệu, nhưng hai tay của Lưu Chấn Hám vẫn run.
Đây tuyệt đối là thanh đồng hỏa súng được tạo ra từ vạn năm trước, do đại địa tinh hiền giả thông minh nhất là Gia Bố Lâm kết hợp cùng ải nhân đại hiền giả Đạo Căn chuyên chế tạo đồ vật hợp tác chế thành!
Một vạn năm trước, nhân vì công nghệ chế tác quá phức tạp, nên tổng số thanh đồng hòa súng tạo ra chỉ được một trăm, và cho tới ngày này vẫn còn hoàn hảo không tổn thất gì chỉ còn có 1 đang xuất hiện trước mặt Lưu Chấn Hám.
Thứ thanh đồng hỏa súng có độ dài lớn, ngay cả bộ phận bắn và cầm giữ đều đặt trên thân súng, hơn nữa trên thân còn có các hoa văn khảm vào vài viên bảo thạch thuần tịnh cực lớn, trước miệng súng còn đặt một bộ ngắm và nửa xích súng kiếm. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hỏa súng có trang hoàng tinh mỹ như vậy, dù cho bất kỳ hoa văn hay đồ án nào đều không gây ảnh hưởng đến mỹ cảm, lại còn có thêm sát khí ngút trời.
Chuyển họng súng nhìn, hắn sau khi kinh lịch bao nhiêu gió bụi, hình xoắn bên trong họng súng vẫn còn tốt.
"Nòng súng được làm bằng thủ công!" Ngực Lưu Chấn Hám như bị cái gì đó chẹn lại.
Đội quân Cổ lực ải nhân mặc áo bào đỏ giữ trong tay Thanh đồng thủy điểu lực chiến Thạch tượng quỷ và Hắc diệu của ma tộc, hủy diệt hai đội quân cực lớn đầy hào quang này cho đến giờ vẫn còn được miêu tả rất rõ trong "Tế tự pháp điển."
Các đồ họa trong Tế tự pháp điển rất rõ và đẹp, tuy không sánh với cầm súng thật trong tay, nhưng cảm giác về lịch sử tang thương hiện ra rất rõ ràng.
Dòng sông lịch sử sau khi rửa sạch mọi thứ. Cổ lực ải nhân năm xưa từng giữ súng thực hiện cuộc chiến bất khuất chống lại ma tộc nhập xâm, thì hiện giờ đã trở thành người lùn ngay cả số cũng không biết đếm. Còn địa tinh thì lại luân lạc thành danh từ dành cho cường đạo và thổ phỉ.
"Quyền lợi sinh tồn...." Lưu Chấn Hám ngưng thần nhìn thanh đồng hỏa súng trong tay lầm bầm nói, bước vào giữa bọn cường đạo đã trơ ra như phỗng.
Lời của hắn tựa như đang hỏi bản thân, nhưng dường như cũng đang hỏi người khác.
Bọn nô lệ được Tạp Lỗ chiêu hô cùng áp tới, chém giết bọn đại địa tinh cường đạo đã ngờ nghệch si ngốc. Huyết quang bắn đầy, bọn dân binh thì đang lãnh nhãn bàng quan.
"Dừng tay hết mẹ nó cho ta! Ta cho chúng quyền lợi tự sát!" Lưu Chấn Hám ngẩng đầu lên rống một tiếng thật to.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...