Thú Huyết Phi Đằng


Cho dù có đến bốn nghìn quân, bọn cường đạo triệt để bị hơn trăm người trước mặt uy nhiếp.
Đối thủ của chúng chỉ dùng một chút khí thế mà đã khiến lông tóc chúng dựng ngược cả lên. Đụng trận với những kẻ như vậy, bọn cường đạo quả thật là kêu trời hông thấu! Đối diện với địch thủ đông gấp bốn lần mà tại sao địch thủ của chúng lại lạnh lùng và bình tĩnh quá như vậ? Vì sao ánh mắt của họ giống như đang bước đến một tảng đá để mài đao cho bén vậy?
Bọn cường đạo đầu đao đều đã nhuốm đầy máu đều biết rằng ánh mắt đó biểu hiện cho cái gì, hung khí bức người có thể bồi dưỡng được, chứ thứ háo chiến từ trong tận xương thủy đó không thể nào bồi dưỡng ra được.
Việc truy sát các địa tinh kỵ binh đã đến hồi kết thúc, "Hải khắc tư vịnh xướng", "Lực lượng cấp thủ chiến ca" quả nhiên ngạt độc phi thường. Tuy Hải Luân mới chỉ tu tập thứ chiến ca tạo ra tà ác quang hoàn đến giai đoạn thứ nhất, nhưng đã có thể hút đi một phần ba lực lượng của địch nhân đem bù cho các chiến sĩ phụ dong tộc sau mỗi lần hoàn tất chiến ca, rồi cộng thêm ảnh hưởng của "Tắc nhâm hư nhược chiến vũ", hình thế của trận chiến đã đảo chiều.
Quân của Phỉ Lãnh Thúy phân thành bốn cánh, phân biệt do Ngưng Ngọc và Ngải Vi Nhi dẫn đầu bọn xạ nhân đạn cung thủ và ma pháp sư tạo thành một biên đội hỗn hợp; tế tự và phụ dong tộc tạo thành tiểu tổ chiến đấu; Tạp Lỗ dẫn theo các chiến sĩ nô lệ; và Mãnh mã kỵ binh tiểu đội cùng kết hợp vây tiểu các địa tinh kỵ binh, từ từ tiến đến chiến trường phía bên kia.
Không bàn về lực chiến đấu, bốn đội mấy trăm quân này từ từ áp đến gần đã tạo cho bọn cường đạo một thứ ảo giác là chúng đã bị bao vây!
"Dự bị!" Đối diện với uy hiếp cực lớn, một kẻ ẩn trong bọn cường đạo bắt đầu dừng giọng điệu gấp rút ra lệnh, vài ngọn cờ mang hàm nghĩa chỉ dẫn cũng không ngừng dựng lên.
Các cung tiển thủ của bọn cường đạo lác đác giương cánh cung trong tay, số khác thì dùng búa tay, phi tiêu, tiêu thương... đều là các vũ khí dùng để ném.
Nhưng sự tấn công dần dập theo óc tưởng tượng của chúng không hề diễn ra, dưới hiệu lệnh của lĩnh chủ đại nhân, hơn một trăm dân binh không ngờ lại kết thành một thế trận hình bán nguyệt phía sau y. Thế trận này giống như một cái lưỡi hái với Mãnh mã tượng và hà mã thi nhân đứng trước, vòng trong là bọn hùng miêu và ngao nhân chiến sĩ, sau lưng các hùng miêu chiến sĩ là các gậy trúc đã cắn xước cho bén nhọn.
Những chiến sĩ Bỉ Mông này có thân hình hùng tráng, điều hiếm có đó là toàn thân trắng như tuyết, chẳng lẽ đây là Hùng Bỉ mông (gấu) ở bắc cực lạnh lẽo hay sao? Bọn cường đạo không biết đó là do bọn hùng miêu nhuộm lông tóc, nên đều rất lo lắng buồn phiên.
Gặp quỷ rồi, sao toàn là các chủng tộc Bỉ Mông kiêu dũng thiện chiến không vậy nè?
Án chiếu khí thế của đối phương, bọn cường đạo nghĩ họ nhất định sẽ xung phong, ai ngờ chỉ tạo ra một thế trận phòng thủ phiên phiến.
Có điên mới xung phong! Lưu Chấn Hám nhìn trận địa đầy thương và thuẫn của đối phương mà cười lạnh.
Lưu Chấn Hám còn mười lăm chiếc chiến ca quyển trục, trong đó bao gồm 3 chiếc linh hồn tỏa liên chiến ca, 5 chiếc cuồng hóa, 5 chiếc trì độn và 2 chiếc khác.
Sau lượt chiến đấu vừa rồi, hắn đã dùng hết hơn phân nửa "tài sản".

Khi bọn cường đạo được giọng nói thần bí ra lệnh công kích, chiến ca quyển trục của Lưu Chấn Hám cũng bay ra, bắn loạn cả lên, sau đó phất tay ra lệnh cho các chiến sĩ trong trận hình cung. Hà mã thi nhân và Mãnh mã đại lực sĩ múa may vũ khí trong tay ngăn những vật bay tới, thỉnh thoảng bị hụt khiến chúng chạm vào đằng giáp tóe lửa. Thứ chiến giáp này sáng lắp lánh, không những mềm mại mà còn chắc chắn, có lực đàn hồi và chống chịu rất cao.
Bốn cây lăng thương trên người bọn hùng miêu vũ sĩ đồng thời thoát thủ, trong vòng năm mươi mét mà đối diện thứ tam lăng liệp ma thương của các Phan tháp vũ sĩ này, không có cường đạo bị nhiễm trì độn chi lực có khả năng sống sót.
Mục tiêu của Liệp ma thương đều nhắm vào bọn cường đạo có thân hình to lớn nhất, ví dụ như tên Khâu lăng cự nhân cường đạo khi đang xông tới, cái thuẫn trong tay tuy che hơn phân nửa thân hình của y, nhưng khi lăng thương mang theo lực xoáy cực mạnh bắn tới, mộc thuẫn trở thành tờ giấy bị kim xuyên ra, để rồi xuyên thẳng vào gò ngực vạm vỡ và khỏe mạnh của y, mộc thuẫn bị vỡ tóac, Khâu lăng cự nhân phát ra một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa.
Trong phạm vi năm chục mét ấy, cự nhân bị phóng lao vỡ thuẫn trúng thương đã cảnh cáo cho bọn cường đạo rằng: cho dù trốn ở phía sau thuẫn cũng không hề an toàn.
Thứ ra uy này có hiệu quả tức thì: đối diện với sự uy hiếp cực lớn, ngoại trừ số ít địa tinh cường đạo vẫn còn giữ trầm tĩnh, những tên khác đều náo loạn cả lên. Không ít tên đã sợ sệt lui về phía sau, buộc các đại địa tinh đầu lĩnh múa song kiếm chém chết mấy tên nhát gan mới giữ được thế trận.
Tà ác quang hoàn từ từ khuyếch trương, trì độn chi lực khiến cho trận hình chữ V của bọn cường đạo biến thành thế tiến của các bù nhìn bằng gỗ, để rồi mạc cho các cây lăng thương tước đoạt tính mệnh. Tuy số chết này chẳng là bao so với số lượng bốn nghìn tên của bọn cường đạo, nhưng khi tận mắt chứng kiến đồng bạn bị thương xuyên qua người, rồi tiếp tục xuyên thêm hai đồng bạn nữa rồi cùng ngã xuống, cảm giác nhận được quả không dễ chịu chút nào.
Dưới sự chỉ huy của thanh âm thần bí, phần lớn cường đạo ở cánh chuyển vào trung bộ, bổ sung cho trận tuyến.
Song phương dùng đợt vũ khí tầm xa đầu tiên này mở màn cho sự "giao lưu".
Bọn hùng miêu đem bốn cây lăng thương cắm xuống đất, rồi rút từng cây lên phóng vút vào không khí tìm kiếm mục tiêu hoàn hảo.
Bọn cường đạo bị tà ác quang hoàn nhiễm phải, rất chậm chạm trong việc nâng thuẫn lên che, mà dù có che trước thì cũng thật tiếc cho chúng, lực khí của bọn hùng miêu quá mạnh, lại chuyên chọn những tên ngờ ngệch vì bị trúng phép mà diệt. Nếu bọn cường đạo không quá đông, thì lòng tin của chúng đã sớm bị xóa sạch. Trận tuyến hình chữ V của chúng hết lần này đến lần khác bị tiện mòn đầu nhọn đi. Sự xé thịt cắm sâu vào thân thể cùng những tiếng rên la tạo ra một trường khủng bố như ở địa ngục. Do không có lỗ thoát máu, hầu hết bọn cường đạo bị trúng trúc mâu không chết ngay, dùng tiếng kêu rên trầm thấp từ từ khiến cho lông tóc người ta đều dựng cả lên.
Các mãnh mã lực sĩ và hà mã thi nhân đang đứng ở đầu trận của dân binh Phỉ lãnh thúy cũng phóng ra một làn dày đặc búa tay và phi tiêu. Còn Quả Quả thì đã giải quyết xong các đại địa thát còn lại, vác cái mu rùa bước trở lại. Thế trận bán nguyệt ở hai cánh của lĩnh chủ đại nhân giương thuẫn bài bằng mu rùa lên tạo thành lá chắn như hai khối bàn thạch nghênh đón từng trận mưa tên hay phi phủ. Dưới sự cầm giữ của Duy Ai Lý kỵ sĩ và lĩnh chủ đại nhân, hai cái mu rùa ổn định và kiên cường tiếp xúc thân mật với các vũ khí viễn cự ly của bọn cường đạo, khiến chúng vô cùng thất vọng. Thứ có thể phá hoại hai cái mua của con tinh vĩ quy và long tử đại nhân tuyệt không thể xuất hiện trong tay bọn cường đạo này, nhưng có một điều khiến lĩnh chủ đại nhân phải chú ý.
Đó là một viên đạn bằng đồng chợt nổ lên trước mu rùa, bộ vị rõ ràng là chuyên nhắm vào hắn. Thứ thuốc súng quen thuộc này khiến cho Lưu Chấn Hám giật mình, bắt đầu chú ý đến quỹ tích của đạn đạo.
Không chờ hắn tìm ra kẻ bắn lén thần bí trong đám cường đạo, bọn chúng đã có cử động mới.
Giao phong tầm xa không chiếm được lợi thế nào, âm thanh thần bí đã ra lệnh cho bộ hạ triển khai trận thuẫn và thương từ từ di động về phía đối phương.
Cự ly năm chục mét không thể kể là xa, nhưng do muốn chống đỡ các mãnh mã kỵ binh không gì không phá được đó, bọn cường đạo không hề có ý định bỏ thuẫn và trường thương xuống, dù không thể dùng chúng để đối phó hữu hiệu với các Bỉ Mông chiến sĩ này.

Các cường đạo có thân hình khá khôi ngô cùng nâng thuẫn vung vũ khí giống như những cái chùy liều mạng xông tới.
Trong toàn đại lục, cho dù là Bạch ngân cơ tọa chiến sĩ của Thánh Phất Lang Tây Tư Khoa đế quốc hay là trọng trang cự liêm vũ sĩ với ba tầng tháp thuẫn của Bàng Bối đế quốc đều không dám coi thường tác hại của những vũ khí trọng hình này. Nhân vì dù được các bạch ngân cơ tọa chiến giáp che phủ, nhưng khi bị thứ vũ khí cỡ lớn này đập đánh phải, chấn động cực lớn đã khiến cho lục phủ ngũ tạng của các chiến sĩ mặc nó bị nát nhừ.
Do trang bị nặng gây ra sự chậm chạm, trong chiến thuật biển người nhất định sẽ có kẻ đánh vũ khí nặng đắc thủ, và bọn cường đạo tuyệt đối tự tin về sức mạnh dã man của mình.
Lưu Chấn Hám không khỏi muốn tìm hỏi xem kẻ đứng đằng sau hò hét chỉ huy bọn cường đạo này là ai. Tên này quả thật không đơn giản: chỉ đạo kịp thời, mục quang sắt bén, có thể dung hợp điều chỉnh bọn ô hợp này thành đội ngũ như vậy, tại sao lại đi làm cường đạo chứ?
Chiến trường tàn khốc không dành cho lão Lưu nhiều thời gian để mà cảm thán, bọn cường đạo đã xông tới trước mặt hắn rồi.
Phỉ Lãnh Thúy có khá nhiều vũ khí bí mật, khôi giáp đao thương bất nhập của dân binh không phải là trang bị nặng, mà chỉ là đằng giáp làm từ hai lớp ghép lại mà thôi. Bọn mãnh mã lực sĩ huy động tượng nha trường đao và các hà mã thi nhân múa đại chùy chính là những kẻ có thiên tính sùng bái man lực.
Nhưng lãnh chủ đại nhân lại đứng trước trận, toàn thân chẳng mặc phiến giáp nào khiến y trở thành biểu hiện của lực lượng và quyền uy tuyệt đối. Y bị trớ chú mà có được long lực, một lực lượng thần bí và vô cùng vô tận, dù hiệu quả phụ của nó không ít lần khiến các hồng nhan tri kỹ của y đỏ mặt tía tai.
Những cường đạo dã nhân nhào đại vào y, dùng chiến chùy của nhân loại đập vào mai rùa. Lực phản chấn cực lớn khiến hổ khẩu của chúng tê dại, rồi rách toạc cả ra.
Lưu Chấn Hám giống như đang ôm một tấm cửa sắt quay mòng mòng tại chỗ. Xác rùa của Long tử đại nhân chợt bay ra, đập mạnh tạo ra một khoảng trống không trước mặt.
Xác rùa đen đập mạnh vào thân hình bọn cường đạo đang chạy như bay tới trước mặt hắn, để rồi đẩy và kéo theo thân thể của chúng cùng đập vào trận cự hình chiến thuẫn đang ép tới, va vào các cây thương tạo ra những tiếng "xột xột sực sực" kỳ dị. Rừng thương đã làm giảm lực xung kích của xác rùa, khiến cho nó không hủy được các cự thuẫn khi va chạm.
Chỉ có các dã nhân bị xác rùa đập trúng là xui xẻo: thân thể của chúng bị ép giữa xác rùa và cự thuẫn, tạo thành từng miếng thịt ép thật đáng sợ.
Duy Ai Lý cũng học theo cách đó, vung cái xác cực lớn của tinh vĩ quy lên đạp về phía các cường đạo đang đánh tới. Sự khác biệt về lực lượng hiện ra rất rõ ràng: quy xác sau khi đánh ngã mấy chục cường đạo, bị rừng thương nhẹ nhàng ngăn lại.
Máu tươi và sự chiến đấu kích động tính dã man của bọn cường đạo, càng lúc càng có nhiều dã nhân từ trong thuẫn trận lao ra, múa may vũ khí la hét chiến đấu vang trời, tên này bị chém chết, tên khác ở phía sau xông lên không hề do dự.
Thấy bốn cánh quân chi viện sắp đến, thanh âm thần bí trong bọn cường đạo lại phát ra chỉ lệnh, hai cái mai rùa bị thu về trận tuyến, thay thế cho các mộc thuẫn bị phá tổn nặng, và hiện lên màu sắc rất khác biệt trong trận thuẫn ấy.

Tiếng còi hiệu bi thương lại cất lên.
Năm con động huyệt cự hùng từ phía sau trận cờ rợp trời xông lên. Năm con này so ra còn cao lớn vạm vỡ hơn mười con đại địa thát vừa rồi. Mắt chúng đỏ hồng như bồn máu, trên người khóac giáp phiến bằng đồng xanh có sự gia công rất tinh tế. Số phiến giáp này che dày đặc trên thân thể của chúng, và rõ ràng là đã được gia công thêm nên độ dày đã bằng ngón tay cái, chỉ bằng chiếc chiến giáp này thôi trọng lượng cũng phải hơn nghìn cân.
Mười hai cái móng vuốt nhọn hoắc của chúng còn ánh lên sắc đồng xanh, các kỵ sĩ ngồi trên lưng chúng là những đại địa tinh khôi ngô hiếm thấy.
Trường kích bằng đồng xanh của động huyệt cự hùng kỵ sĩ vô cùng sáng loáng dài hơn năm mét, lại có bộ phận giảm lực xung kích được lắp trên lưng các cự hùng.
Những động huyệt cự hùng này có thể nói là được vũ trang từ đầu đến chân!
Tất cả các binh chủng trang bị trọng giáp đều là những cái máy đốt tiền, và cho dù là các đế quốc của nhân loại có lượng mỏ quặng phong phú cũng không thể biến chế quá một liên đội trọng trang bộ binh và kỵ binh, và việc phục vụ đáp ứng cho nhóm quân này cần số lượng mã xa và người phục dịch nhiều gấp mười lần như vậy.
Dự bị đội! Không ngờ lại xuất hiện thêm nhóm quân dự bị này! Lưu Chấn Hám dùng mật tập trận đánh dạt một tên dã nhân cường đạo đang la hét xông tới, sự kinh ngạc hiện rõ lên mặt.
Thật quả là chẳng giống với cường đạo chút nào a! loan đao trong tay trái của Lưu Chấn Hám lại chém ngã thêm một tên nữa.
Năm con động huyệt cự hùng mở to con mắt đỏ hồng, khịt khịt mũi khua chân chạy như điên về phía thế trận vòng cung của dân binh, mục tiêu chính là Lưu CHấn Hám và Duy Ai Lý.
Từ khi quy thuẫn rời khỏi tay, lĩnh chủ đại nhân và Duy Ai Lý kỵ sĩ đánh giết di chuyển dần ra vị trí trung ương của bán nguyệt trận, số lượng thi thể trước mặt hai người giờ đã đạt đến con số khủng bố. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, đại bộ phận dã nhân cường đạo xung kích tới đều ngã xuống dưới lang nha bổng của y và xa luân đại phụ của Duy Ai Lý. Bọn dã nhân sử dụng dây xích và chiến chùy nặng thế mà bị y đập một cái khiến cả người và vũ khí văng ra xa. Còn về phía hùng kỵ sĩ, một búa đưa ra là một mạng về chầu trời, nên bọn dã nhân cường đạo tự giác tránh xa vòng qua phía họ tấn công về phía bán nguyệt viên trận.
Năm nghìn quân bị chiến trận hơn trăm người ngăn chặn! Hậu quả thế nào thật không khó tưởng tượng. Hình thế trên chiến trường vừa nhìn là sáng tỏ ngay, đội quân vừa đánh tới rõ ràng là có lực sát thương rất lớn, ngoài mãnh mã kỵ binh ra, chỉ sợ các chiến sĩ trong lĩnh địa không phải là đối thủ.
Năm cự hùng kỵ sĩ này chỉ xét về lực xung kích thôi rõ ràng là tương đương với mãnh mã kỵ binh. Và đến giờ phút này, rất nhiều cường đạo đã cảm thấy thắng lợi trong tầm tay.
Chiến sĩ của Phỉ Lãnh Thúy tuy đạt được chiến quả không nhỏ, nhưng đã bạo lộ toàn bộ thực lực. Các thụ mâu do kỵ binh dựng lên tuy không giết chết mãnh mã tượng ngay, nhưng khi thời gian đánh nhau đủ dài, sức lực tiêu hao, thì mãnh mã trường mao tượng vốn trời sinh ra là sợ lửa không còn là địch thủ đáng sợ nữa.
Động huyệt cự hùng trọng trang kỵ binh trong thế dĩ dật đại lao xung kích vào thế trận hình vòm không có thuẫn bài, không hầm chông hay lủy tre.... thì kết quả thế nào khỏi nói cũng đoán được. Bọn cường đạo vui mừng mở mộc thuẫn tạo ra một thông đạo, vô số cường đạo theo đó xông tới bám theo bước chân trầm trọng của động huyệt cự hùng, gấp rút vươn tới thắng lợi. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Bốn lộ viện quân không ngờ bọn cường đạo lại mai phục cú đánh trời giáng đến như vậy, cho dù là bọn côn khắc tộc xú dứu nhân yếu đuối ngu si nhất cũng đoán được một khi những con gấu núi khổng lồ này xông đến, đối với họ nó có ý nghĩa gì.
Mãnh mã kỵ binh ở phía xa lúc này dừng hẳn việc xung sát, cố gắng thúc mãnh mã trường mao tượng chạy nhanh về chi viện cho bán nguyệt trận. Các ải cước mã địa tinh kỵ binh vốn đã rệu rã sắp tiêu tán tới nơi hiện giờ đột nhiên liều mạng xốc tới công kích, cố sức làm chậm bước tiến của họ.
Ải cước mã trên hoang nguyên rõ ràng là chẳng thể bì với tốc độ của mãnh mã trường mao tượng, một trăm địa tinh kỵ binh tham dự đợt ngăn cản này chẳng thể tạo ra tác dụng bao nhiêu, nhưng rõ ràng là chúng đã thành công trong việc trì hoãn bước chân của nhóm viện quân thứ ba này.

Hơn nữa, các ảo tượng vũ sĩ do Ngưng Ngọc tạo ra không ngừng bị phá tan dưới sự phản kích liều mạng của bọn cường đạo, khiến chúng ngày càng to gan hơn.
Hình thế chợt chuyển sang vô cùng gay go, hai vị tế tự bị rớt lại phía sau hoa dung không ngừng biến sắc. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Và thế rồi ca thanh cực lớn và vui tai chợt cất lên. Thanh âm của Hải Luân bao giờ cũng dễ nghe cả.
Đó chính là chiến ca trả giá bằng sinh mệnh, triệu hoán ra tinh vân liên tỏa thiểm điện, có tên là "Tối hậu đích vãn ca", tạo ra từng làn sấm chớp mây mù, chính là khúc ca mà chiến tranh tế tự Hải Luân mới học được mấy ngày.
Nhưng chiến ca lập tức bị ngắt ngang, Thôi Bội Thiến đã dùng thuật Ngưng mâu hóa thạch đặc biệt của chủng người rắn của mình biến đệ tử thành đá, đồng thời ngắt ngang chiến ca này.
Chẳng những cười đạo có dự bị đội, mà Lưu Chấn Hám cũng có. Hắn vốn là thiết huyết chiến sĩ trong quân đội, vốn là đội dự bị dành làm con cờ chiến thắng cuối cùng, nên rất rành rẽ nguyên lý này.
Ba vân tần kim nhân và một khối hình người khổng lồ bằng đồng bị đốt cháy đen chợt xuất hiện trên chiến trường. Năm con động huyệt cự hùng bị đống đồng nát đó đụng phải. Lực lượng của chúng rõ ràng cực lớn, tiếng kim chung vừa nổi lên, thì chúng đã xoay vòng vòng 360 độ, đụng mạnh vào thân hình như một bức tường đồng cao vút của đối phương. Một tiếng va chạm cực mạnh nổ ra, vân tần kim nhân đứng đầu còn đứng không vững lắc lư, cái chân đầy vết thương đã không còn chịu nổi lực phản chấn này gãy đánh rắc một tiếng, đồng nhân quỳ một chân xuống đất. Còn toàn bộ đối thủ của nó ngã lăn ra đất, năm thanh trường kích bằng đồng xanh cắm vào đùi của kim nhân.
Trong tiếng kêu cả kinh của bọn cường đạo, hai kim nhân còn lại từ từ di chuyển thân người trầm trọng dựng đứng giữa chiến trường, từng bước từng bước đạp nát những nhân ảnh khắp nơi. Những bước chân ấy chẳng những khiến đất đai rung chuyển, mà còn nhấn chìm những tên cường đạo xui xẻo vào trong lòng đất.
Do thời gian triệu hoán kim nhân là có hạn, nên Lưu Chấn Hám ẩn nhẫn thật khổ bấy lâu nay, để rồi cuối cùng cho bọn chúng tiến nhập vào chiến trường vào thời điểm thích hợp nhất.
Bằng lòng nhẫn nại này, dự bị đội của Lưu Chấn Hám vừa đánh là đã có hiệu quả. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thuẫn trận của đối phương vẫn bảo tồn tương đối hoàn chỉnh, ngoại trừ các đại địa tinh chiến sĩ còn hơi do dự, những cường đạo khác đều rút lui. Bọn đại địa tinh trưởng quan làm đốc chiến có chém chết bao nhiêu đi chăng nữa cũng không ngăn được bước chạy thụt mạng lui về sau như đợt sóng rút đi của bọn chúng.
Sự chậm chạp của Kim nhân khiến chúng không tan vỡ ngay, nhưng rốt cuộc rồi cái gì đến sẽ phải đến.
"Tối hậu đích vãn ca" khiến cho Lưu Chấn Hám kinh hãi đến tột cùng, phóng bốn đại kim nhân ra xong, hắn cùng mở ra ngày "Tinh không chi môn" của song tu kết giới, nhảy lên lưng của thủy nguyên tố nhân ngư muốn thông qua "Tinh không chi môn" trở về bên cạnh người nhà coi sự thể ra sao. Chỉ có điều trọng lượng của hắn quá nạng, thủy nguyên tố ngân ngư dưới vóc dáng của Ngải Vi Nhi ì ạch cõng hắn lê từng bước. Lưu Chấn Hám tức điên, vung một cước đạp nó trở về kết giới, rồi cho kim nhân bị gãy chân đưa hắn lên trên cao.
Trong không trung khoảng bảy mét cách mặt đất, Lưu Chấn Hám nhìn thấy Hải Luân đã bị cứng đờ vì hóa đá trên lưng chiến tranh cự thú.
Khóe mắt của hắn tràn lệ nóng.
Một thứ lực lượng kỳ lạ và đáng sợ chợt lan tỏa từ đại não của hắn ra khắp tứ chi.
Dị biến lại bắt đầu trong tiếng kinh hô vang vọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận