Thú Huyết Phi Đằng


Thiên nga tộc cũng giống Phúc khắc tư Hồ tộc là chủng tộc sinh ra nhiều mỹ nữ. Thiên nga thiếu nữ là thiếu nữ thanh khiết nhất trong cả đại lục. Đôi cánh trắng tinh trên người họ làm cho họ giống như thiên sứ từ thiên đường giáng lâm xuống nhân gian, nếu như nói thiếu nữ Phúc khắc tư mị lực có thể làm xiêu lòng tất cả nam nhân thì Thiên nga thiếu nữ thánh khiết chắc chắn sẽ làm nam nhân đối với nàng ta sinh ra ước vọng chiếm hữu và bảo vệ.
Cũng giống Hồ tộc, Thiên nga thiếu nữ ở chợ đen nhân loại có giá cả cao đến kinh người, cùng với Cô tộc thiếu nữ đều là những món hàng được đầu cơ tích trữ để bán với giá cao.
Có rất nhiều người nhận định bức bích họa (tranh vẽ lên tường) thiên sứ trong các Thánh đường thờ Chúa của Thánh bảo la giáo, giáo phái truyền bá rộng rãi nhất trong Ái Cầm đại lục, kỳ thực chính là Thiên nga thiếu nữ, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất là Thiên nga thiếu nữ trên đầu không có vòng hào quang mà thôi.
Thái ấp Thiên nga tộc nằm trong bán kính phía Tây Nam vương quốc, cách một khoảng xa với Lạc Nhật Đại chiểu trạch (đầm lầy Lạc Nhật). Đầm lầy Lạc Nhật là địa bàn của Đức Lỗ Y, nơi này có mấy chục bộ lạc Đức Lỗ Y sinh sống nơi đầm lầy, nhân số khoảng năm vạn người, đủ để uy hiếp mức an toàn của Bỉ Mông vương quốc. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đức Lỗ Y cùng tinh linh có quan hệ huyết thống khó nói rõ nhưng Đức Lỗ Y lại không hề có dung mạo xinh xắn trời sinh như tinh linh, đại đa số người Đức Lỗ Y đều rất thô kệch, thường thường trên mặt mỗi người có xăm hình quỷ dị dày đặc làm cho người không rành rẽ chẳng biết dựa vào đâu mà phân biệt bọn họ là nam hay nữ.
Tộc Đức Lỗ Y còn gọi là Mãnh Cầm Đức Y, bọn họ là người dạy thú điêu luyện nhất. Thuật dạy thú cổ xưa của Đức Lỗ Y có thể thuần phục rất nhiều dã thú mạnh mẽ, khiến cho chúng ngoan ngoãn nghe lời. Trên Ái Cầm đại lục từng có một đại vương triều ngắn ngủi của tinh linh, công lao khi ấy của Đức Lỗ Y không thể nào mai một, trong bài ca của các ngâm du thi nhân còn có thể thấy được thân ảnh bọn họ.
Chẳng qua về sau không biết vì sao Đức Lỗ Y chia rẽ với Tinh linh, từ đó hai bên không còn qua lại, cũng không còn nhận quan hệ họ hàng với nhau nữa.
Mãnh cầm Đức Lỗ Y là binh chủng đánh giáp lá cà nhanh chóng và cơ động bởi vì bọn họ không chỉ có thể thống lĩnh đại quân dã thú mà bản thân họ đồng thời cũng có thể huyễn hóa thành Hùng ưng mạnh mẽ can đảm có thể bay qua các ngọn núi cao. Vào thời Tinh linh cường đại nhất, Đức Lỗ Y chính là binh chủng chủ bài xuất hiện trong các cuộc chém giết thảm liệt của Tinh linh. Thân thể cường tráng của bọn họ tạo thành bức bình phong che chở tốt nhất cho cung tiễn thủ Tinh linh.
Trong truyền thuyết một khi Đức Lỗ Y tu luyện đến cảnh giới cao nhất thì bọn họ thậm chí có thể biến thành sinh vật cường đại nhất đại lục - Cự long, có được long lực và các bộ phận đặc biệt khác của rồng.
Bỉ Mông quốc vương bệ hạ an bài Thiên nga tộc ở đó ý đồ chính là dựa vào Cấm không chiến ca của Tư mại tộc phong tỏa không trung kìm kẹp năng lực biến thân cường đại của Đức Lỗ Y.
Thử nghĩ xem nếu như không có Thiên nga tộc, vương đô Sa Ba Khắc trong một đêm vô số liệp ưng đáp xuống đất biến thành chiến binh thì sẽ ra sao đây?
Thiên nga tộc có ba phụ dong tộc. Tộc ở Bỉ Mông vương quốc là có một không hai, cho dù là vương tộc Lai nhân cùng Thái qua cũng vẻn vẹn là hai phụ dong tộc thôi.
Áo tư thôi đặc Đà điểu nhân là gia thần truyền đời của Thiên nga tộc nhưng bị điều đến trú đóng ở dải sa mạc trên biên giới Tây Bắc, cho nên cùng Thiên nga tộc trấn thủ đầm Lạc Nhật chính là hai chi thủy tộc lưỡng thê hoàn chỉnh nhất còn lại trong cuộc Hải Lục đại chiến hai ngàn năm trước, phân biệt là Tả đan nô Oa nhân chiến sĩ cùn Mô đặc tộc Quy nhân chiến sĩ hiệp trợ Thiên nga trấn thủ biên cương tiếp giáp với Đức Lỗ Y.
Phụ thân Ca Thản Ni kỵ sĩ là Tế tự truyền kỳ trong vương quốc Mục Lý Ni Áo đại nhân, loại danh gia vọng tộc này đến Phỉ Lãnh Thúy làm cho Hải Luân có cảm giác được sủng ái mà kinh hãi, hơn nữa thân phận của nàng chỉ là Bỉ Mông bình dân.
Không hổ danh là quý tộc trong quý tộc, Tư mại Thiên nga truyền thuyết, Ca Thản Ny vừa hạ mũ trụ xuống làm cho mọi người đều tròn mắt ngắm nhìn.
Thiên nga kỵ sĩ Ca Thản Ny không chỉ có khôi giáp bao bọc khắp thân hình tuyệt mỹ mà còn có gương mặt xinh đẹp khiến cho người ta phải ngạt thở. Bên dưới nét môi thanh tú như đẹp như vẽ có một nốt ruồi nhỏ màu đen, lại do làn da trắng mịn màng cho nên càng thêm nổi bật.
Nhìn qua cũng biết khôi giáp và thập tự trường kiếm đều do danh sư chế tạo, càng làm cho nét hoa lệ có thêm khí khái hào hùng bột phát ra.

Thứ hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất là đôi cánh màu trắng sau lưng nàng, đôi cánh phối hợp với dung mạo tuyệt mỹ lộ ra một cảm giác thánh khiết khó mà diễn tả, loại cảm giác thánh khiết này làm cho người ta nhìn thấy không tự chủ được mà cảm giác thấy mình thua kém.
Đây là ưu điểm cũng chính là khuyết điểm.
Chính là vì đối với đôi cánh thánh khiết này, vẻ mỹ lệ của Ca Thản Ny thủy chung có điểm làm cho người ta cảm giác là không thể tiếp cận, nàng phảng phất như từ băng tuyết tạc thành, ánh mắt chỉ có vẻ lạnh lùng, toàn thân trên dưới đều tỏa ra khí tức cao quý ở trên Bỉ Mông cả ngàn dặm.
"Nàng ta là một khối tuyết đông cứng lại thành băng." Ngưng Ngọc đứng phía sau Lưu Chấn Hám nhỏ giọng thì thầm vào tai Ngải Vi Nhĩ.
"Rất cao hứng khi nghe vậy." Lưu Chấn Hám há to miệng nhìn Ca Thản Ny gật đầu. Nữ hài này tuy xinh đẹp nhưng lại làm Lưu Chấn Hám có cảm giác không thoải mái, Lưu Chấn Hám phi thường không ưa những người cao ngạo, mặc dù hắn là người rất cao ngạo.
Đã xuất thân từ Tư mại tộc danh môn, lại là ái nữ của Tế tự truyền kỳ Mục Lý Ni Áo đại nhân, thân phận tôn quý cơ hồ ngang với công chúa của vương quốc. Thần miếu sai nàng đến làm thủ hộ kỵ sĩ cho tiểu hồ ly, có thể thấy được là họ đã vừa ý với Hải Luân.
Loại "vừa ý" này của Thần miếu làm cho Lưu Chấn Hám cảnh giác, từ đó đối với vị Thiên nga tộc này cũng có chút địch ý.
"Ca Thản Ny tỷ tỷ nguyên lại là con gái Mục Lý Ni Áo sư phụ a! Ta nghe Thôi Bội Thiến sư phụ nhắc qua tỷ, ta thực sự là không dám tin, Thiên nga tộc sao có khả năng trở thành chiến sĩ, hiện tại mới biết sư phụ nói thực." Hải Luân nhiệt tình nắm tay nữ kỵ sĩ.
"Hải Luân tế tự, Thần miếu sai ta đến bảo hộ ngài là niềm kiêu ngạo của ta." Ca Thản Ny bỏ miếng hộ thủ bằng bạc ra, cười bình thản vỗ nhẹ lên tay Hải Luân, cất lên thanh âm êm ái mê người như dung mạo hồi đáp:"Tư mại tộc xuất hiện chiến sĩ, sao bằng Thất cách tộc xuất hiện tế tự chấn động lòng người chứ."
Câu này làm cho Lưu Chấn Hám nghe mà ngứa lỗ tai.
"Thần miếu đã đem sự tình Hải Luân có thể sinh ra Sinh mệnh lễ tán thành công thu phụ một con Song hệ ma pháp Khoa Ma Đa chiến tranh cự thú báo cáo lên Chủ thần miếu ở vương thành. Sự kiện này làm Hồng y Đại tế ti tối cao phải kinh động." Mỹ nữ xà cười cười nhìn ái đồ Hải Luân đứng bên cạnh:"Vương quốc đối với chuyện này quan tâm quá mức tưởng tượng của các ngươi đó."
"Đây không phải là việc tốt gì đâu." Lưu Chấn Hám nói.
"Vương quốc đối với Khoa Ma Đa chiến tranh cự thú tế tự lần nữa xuất hiện trong lịch sử trần gian tương đương với việc động trời, đối với tiền đồ của Hải Luân, Thần miếu vương quốc đã tiến hành bàn bạc. Nội bộ Thần miếu Đông Bắc đã tranh luận kịch liệt, thương thảo chủ yếu sẽ cử hành ở tiết xuân sang năm trong Toàn quốc Áo lâm Thất khắc tế tự đại hội ghi thêm Hải Luân vào danh sách tham gia, nếu như Thần miếu biết được Hải Luân tự nhiên tiến hóa Bỉ Mông chiến vũ thì cuộc phân tranh này càng không phải hồi hộp." Mỹ nữ xà nói:"Đối với Phỉ Lãnh Thúy ở sâu trong hoang nguyên, Duy An đại tát mãn kỳ thực không yên tâm, bởi vì chiến tranh biên giới Tây Bắc phát tác mạnh mẽ, quân đội các biên cảnh đều điều quân tinh nhuệ đi ra tiền tuyến cho nên lực lượng phòng vệ gần Đông Bắc hành tỉnh nhất định sẽ yếu ớt. Thần miếu không hề biết được thực lực của võ sĩ tùy tùng của các ngươi nên phải sai phái hai vị Thánh điện kỵ sị ưu tú đến nơi này mới có thể yên tâm được. Nếu như cần phải như thế, ta có thể sau khi dạy các loại chiến ca tương ứng cho các ngươi còn có thể lưu lại đây một thời gian nữa."
"Chiến vũ kết hợp cùng chiến ca đồng thời sử dụng có thể xuất hiện hiệu quả của hai loại chiến ca, nếu như không để Hải Luân đại nhân tham gia Toàn quốc Áo lâm Thất khắc đại hội thì thực là báng bổ!" Cả đến Bạch ngân kỵ sĩ cũng gật đầu.
Một Á long tế tự cùng một Thánh điện kỵ sĩ lưu lại tức thì làm cho An Độ Lan trưởng lão đứng bên gật đầu, cảm giác an toàn tăng lên mạnh mẽ.
Lão đầu này không biết là ma sủng Quả Quả của lãnh chủ lão có thể đánh khắp Đông Bắc hành tỉnh vô địch thủ, so với ma sủng Á long còn lợi hại hơn nhiều.
"Các lão gia Thần miếu vương quốc nghĩ thế nào là chuyện của bọn họ nhưng ta phải để Hải Luân ở đây, nàng ta là đạo sư của ta, ta không thể không quản tới." Lưu Chấn Hám nghe ra thì biết Thần miếu có ý muốn chiếm đoạt Hải Luân từ bên cạnh hắn tức thì nói thẳng thừng ra.
"Lý Sát! Không thể lấy ý chí làm việc, tương lai Hải Luân ngươi không thể khống chế được." Mỹ nữ xà nhẹ nhàng than một hơi:"Vì nghĩ tới tiền đồ của Hải Luân, ngươi nên thoải mái một chút không cần luôn luôn phải ước thúc nàng ta."

"Thần miếu thật là thực dụng! Lúc nhà của Hải Luân cùng cả Phong diệp thôn của Phúc khắc tư tộc toàn bộ bị người đánh cướp sát hại, Thần miếu sao không khẩn cấp áp dụng biện pháp này? Bây giờ nhìn thấy Hải Luân có Sinh mệnh lễ tán và Tự nhiên tiến hóa thì bắt đầu thay đổi thái độ?" Lưu Chấn Hám không để lời nói của Mỹ nữ xà vào tai. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Đây là đời sống thôi, Lý Sát." Mỹ nữ xà giọng điệu có điểm không tự nhiên.
"Đây chính là xu viêm phụ thế (bợ đỡ nịnh hót), đạo sư đại nhân của ta, Thần miếu nghĩ gì cũng đều không có ý nghĩa gì, nhưng có một điểm..." Lưu Chấn Hám nói:"Hải Luân ở đây không đi! Là ở bên cạnh ta!"
"Lý Sát đại nhân, xin lưu ý! Lời nói của ngài đã xúc phạm đến Thần miếu!" Ca Thản Ny đứng bên lạnh lùng nói.
"Bớt làm phiền ta đi! Âu bỉ tư lạp kỳ! Là xúc phạm cái quỷ miếu đó! Sao nào?" Lưu Chấn Hám hiện tại đối với những người bên cạnh coi như trân bảo của mình, trong lòng một bụng bực bội đang buồn không có nơi phát tác.
"Lý Sát..." Hải Luân các người đồng thời la lên làm Lưu Chấn Hám lập tức im miệng, loại tội danh xúc phạm Thần miếu này nói lớn thì là lớn nói nhỏ thì là nhỏ.
Ca Thản Ny động tác so ra nhanh hơn cả tiếng nói của bọn họ, sau khi quát lên một tiếng toàn thân trên dưới đều phát ra một vầng khí màu trắng bạc như có như không, mái tóc màu bạch kim không gió mà lay động mang theo kình lực mạnh mẽ đầy sức uy hiếp hướng tới Lưu Chấn Hám. Đôi mắt đẹp của nàng ta đầy giận dữ và phẫn hận.
Lưu Chấn Hám toàn thân chẳng có nửa điểm quang mang xuất ra nhưng vẻ nanh ác trong mắt còn hơn xa Ca Thản Ny nữ kỵ sĩ.
"Đấu khí?" An Độ Lan trưởng lão đứng bên tròn mắt.
Đấu khí là một loại vũ kỹ cao thâm độc quyền của chiến sĩ nhân loại bậc cao, giống như Tự chủ cuồng hóa của Bỉ Mông vũ giả bậc cao nổi danh khắp đại lục.
Nhưng trong Bỉ Mông mà nói thì chưa có chiến sĩ nào tu luyện loại vũ kỹ thần bí này, Thiên nga tộc nữ kỵ sĩ này thân thể yếu nhược chưa nghe danh tuổi còn nhỏ đã có thể phát xuất đấu khí, có phần kinh thế hãi tục.
Cả đến Thôi Bội Thiến cũng không kềm nổi kinh ngạc. Bất quá nàng cũng rất nhanh minh bạch là Mục Lý Ni Áo đại nhân từng đi du lịch qua các nước nhân loại, dưới tay ngài có một tùy tùng nhân loại vũ kỹ kiệt xuất, đấu khí của vị Thiên nga đại tiểu thư này đại khái là học từ võ sĩ tùy tùng của phụ thân.
"Chẳng cần biết đấu khí hay không đấu khí, một đao chém xuống cũng chết thôi. Có đấu khí cũng là vô dụng." Lưu Chấn Hám lạnh lùng cười một tiếng, việc bản mỏng chuyên phá vũ thuật, đao bén phá khí công hắn thấy nhiều rồi, loại hoa lệ bề ngoài này dọa người khác thì còn được, đối với hắn thì đúng là nằm mơ.
Bọn dân binh Phỉ Lãnh Thúy nhìn thấy địch ý của Thiên nga nữ kỵ sĩ, thảy đều cất tiếng gầm lên, tranh nhau tiến tới vây chặt nữ kỵ sĩ lại.
"Cần đánh thì để ta đánh!" Khoa Lý Nạp tay cầm thanh Tượng nha đại khảm đao, bước lớn tới.
"Các ngươi nghĩ gì đó? Muốn tạo phản à?" Lưu Chấn Hám ngoác miệng chửi:"Điên rồi sao? Ca Thản Ny kỵ sĩ ;à tùy tùng của Hải Luân đại nhân.
"Lý Sát đại nhân, ta yêu cầu ngài xin lỗi câu nói xúc phạm Thần miếu vừa rồi!" Ca Thản Ny trong mắt không hề có vẻ gì sợ sệt bầy lừa vây chung quanh, xem như trước mặt không có một lũ đại hán trừng mắt nhìn mình đăm đăm. Trong mắt lấp lánh ánh lạnh lẽo, tay án lên thanh thập tự kiếm, nhìn chòng chọc vào Lưu Chấn Hám.

Câu nói của nàng làm bọn dân binh Phỉ Lãnh Thúy náo động, Cổ Đức trừng mắt, bóp tay lắc cắc.
"Muốn ta xin lỗi cũng dễ, ngươi có thể nâng cây bổng này lên thì ta sẽ xin lỗi." Lưu Chấn Hám cầm Mật tập trận quăng trước mặt Thiên nga kỵ sĩ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thiên nga nữ kỵ sĩ lạnh lùng nhìn hắn một cái, đấu khí màu bạc lại phình ra mạnh mẽ bao bọc lấy Mật tập trận nằm trên mặt đất, tuy vất vả phi thường nhưng cũng có thể nâng lên được.
Quả Quả và tiểu trư tể đi mấy vòng trước mặt nàng, tròng mắt nhỏ màu xanh lục nhìn Lưu Chấn Hám, vẻ mặt như muốn làm trò xấu, Ngưng Ngọc nhanh chóng đi qua ôm cả hai đi nơi khác.
"Thực sự lợi hại a!" Lưu Chấn Hám tấm tắc:"Âu bỉ tư lạp kỳ, đây là hiệu quả tăng thêm của đấu khí sao? Lợi hại lợi hại! Ta xin lỗi."
"Là thủ hộ kỵ sĩ, tất cả việc ăn uống của Hải Luân tế tự đại nhân đều do ta phụ trách, Thần miếu đã cấp cho ta quyền lợi đặc biệt đó." Ca Thản Ny lấy ra một cuộn giấy da dê:"Cho dù là Phỉ Lãnh Thúy lãnh chủ cũng không có quyền can thiệp và ước thúc ta."
Xong rồi, sau này sẽ phải xa rời Hải Luân. Lưu Chấn Hám buồn bã.
"Con điếm nhỏ này dựa vào cái gì chứ? Không phải là một quý tộc sao? Âu bỉ tư lạp kỳ!" Ngải Vi Nhĩ có điểm nhìn không ưa.
Ca Thản Ny nhìn vương miện thủy tinh trên đầu Ngải Vi Nhĩ, quan sát tỉ mỉ mỹ nhân ngư, không nói câu nào chỉ cười lạnh một tiếng, xoay người đánh vào đầu sau Ngải Vi Nhĩ.
"A a... Ta điên mất!" Lưu Chấn Hám nói.
Hải Luân dưới sự thôi thúc của Ca Thản Ny quay về động trước, một bước đi lại quay đầu nhìn.
Lưu Chấn Hám nhìn theo bóng lưng hai người càng lúc càng xa.
Mọi người đều mất hứng, lúc đầu rất là vui vẻ, bị một đòn này hứng thú đã không còn.
Ầm một tiếng vang lên. Cổ Đức quăng chén rượu lớn làm bằng trúc xuống, giận dữ đứng bật dậy chạy nhanh tới bên rừng trúc nhìn cả nửa ngày, bẻ ngang một cây trúc lớn, tước hết cành lá trên mặt cây.
"Phan soái, ngươi làm sao vậy?" Ngưng Ngọc nhìn Cổ Đức.
"Đầu tiên đi đập đầu con nhỏ đó thành tương rồi mới nói..." Cổ Đức đầu không ngoảnh lại nhìn hồng thổ cao pha, kéo lê nửa cây trúc trên mặt đất làm tung lên một đường bụi mờ mịt.
Ngưng Ngọc vừa định tới cản hán thì bị Lưu Chấn Hám cản lại.
Chưa đầy một công phu, sơn động trên hồng thổ cao pha vang lên tiếng kêu buồn thảm, một thân ảnh to lớn từ cửa động lạo thẳng ra, đáp xuống trên cây Sa la tiêu làm gãy hết mấy gốc cây, nặng nề rơi xuống đất.
Bụi đất bay mù, Cổ Đức nằm thẳng cẳng trên mặt đất, phía sau gáy đầy lá cây.
Trên mặt đất có tảng đá, lúc Cổ Đức rơi xuống khuôn mặt đập vào đá, tảng đá bể nát thành ba mảnh.

Một cây trúc côn cũng bay ra theo từ sơn động, rơi xuống mặt đất gãy rời.
Khoa Lý Nạp cùng Bối Lạp Mễ cũng đứng dậy.
"Dừng lại!" Thôi Bội Thiến lạnh lùng nhìn bọn chúng.
Cổ Đức đứng dậy, rờ thử chiếc mũi, hít thử vài hơi, hoàn hảo, không hề chảy máu.
"Tiếp tục uống rượu." Lưu Chấn Hám vỗ vai Cổ Đức, cất tiếng kêu gọi mọi người xung quanh.
"Lý Sát là một tế tự, uống rượu nhiều không tốt đâu!" Thôi Bội Thiến cảm ơn tiểu nha đầu đưa Nãi kỳ lâm cho mình, cười cười nhìn Lưu Chấn Hám.
"Biết rồi, biết rồi..." Lưu Chấn Hám cảm thấy cái đầu mình biến thành hai cái.
Cái này không được, cái kia không chuẩn, ta sống ở thế giới này làm gì chứ? Lưu Chấn Hám bực bội trong lòng.
Bối Lạp Mễ nhìn ra được lão gia không thoải mái tức thì thôi thúc bọn nô lệ đẩy nhanh tốc độ đưa lương thực, một đám nô lệ đang ăn như hổ đói bị bắt ăn hết phần của mình cho nhanh, rồi trở về sơn động.
"Cái này là ta tranh thủ lấy từ Thần miếu cho ngươi." Mỹ nữ xà đạo sư móc trong túi ra một cái Mỹ đỗ toa huy chương ngân quang lấp lánh đưa cho Lưu Chấn Hám đang sa sút tinh thần:"Một khi chiến tranh trên chiến tuyến Tây Bắc nổ ra, binh lực cả Đông Bắc hành tỉnh đều căng thẳng, Phỉ Lãnh Thúy lãnh địa là trạm tiền tiêu của Đông Bắc hành tỉnh, tương lai là bình phong che chở cho bình dân Bỉ Mông phía Bắc Tang kiền hà, Lý Sát ngươi cần phải gánh vác trách nhiệm nặng nề này. Huy chương này giao cho ngươi chúc ngươi sớm ngày thu được một con cự hình ma thú."
"Thần miếu không hề gởi ngài một ít tiền sao?" Lưu Chấn Hám nhận lấy huy chương, huy chương làm bằng bạc thay đổi góc độ chiếu ra vô số phản quang mỹ lệ.
"Tiền?" Mỹ nữ xà đạo sư nhếch mép cười:"Chiến tranh nếu như tiếp tục, chỉ sợ quý tộc thượng nghị viện phải đến thu quân phí với ngươi, ai bảo ngươi là quý tộc."
Ai đến thu thuế thì đánh cho một trận. Lưu Chấn Hám mặt cười lòng không cười gật đầu, trong lòng bắt đầu có ý niệm đem huy chương bạc này đổi thành tiền.
"Mỗi năm vào lúc này, thương lữ nhân loại Đông Bắc hành tỉnh sẽ về quê, ngươi có thể lập bến đò, thu lấy một ít phí dụng tương ứng." Mỹ nữ xà đứng dậy:"Ta có thể dạy ngươi nhiều hơn nữa, là một đạo sư, nguyên bổn không nên dạy ngươi đi cướp tiền như vậy, cái này phải che đậy nội tâm ma quỷ của ngươi."
Lưu Chấn Hám nhìn Mỹ nữ xà đạo sư trên con đường dọc ngang của hồng thổ cao pha rồi nhìn đến sơn động của tiểu hồ ly và Thiên nga nữ kỵ sĩ, ánh mắt lấp lánh bất định.
"Ngày mai bọn ta có cần tiếp tục thảo phạt địa tinh bộ lạc ở Thế đao hoang khâu và Bạch đầu Ô nha dã nhân bộ lạc không?"
"Không đi." Lưu Chấn Hám mân mê ly rượu rồi hạ xuống, cầm một cái đùi La toa thú to đưa vào miệng cắn.
"Vì sao không đi?" Khoa Lý Nạp ấm ức, vừa rồi hắn nghe Cổ Đức cùng lãnh chủ thổi phồng khoe khoang loạn cả lên, trong lòng không chịu được, chuẩn bị ngày mai thử hiển lộ thân thủ.
"Đối ngoại trước tiên phải cần an nội!" Lưu Chấn Hám cười ha hả.
Yến tiệc đầu tiên ở Phỉ Lãnh Thúy cuối cùng đã kết thúc trong bầu không khí nặng nề.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận