Thú Huyết Phi Đằng


Cờ xí màu đỏ treo lên trên vùng trời hồng thổ cao pha Phỉ Lãnh Thúy, dưới cái tiêu chí hình đầu lâu heo màu đỏ là một cặp đầu rồng đan chéo nhau rất bắt mắt.
Bọn nô lệ Hùng địa tinh từ trong sương mù sáng sớm đến nhận phần ăn sáng của mình.
Phần ăn sáng này chỉ là uống gió Tây bắc rít gào thổi qua.
Một trăm mấy chục tên Hùng địa tinh cường tráng rõ ràng là đã không ngủ suốt một đêm, cặp mắt sưng đỏ, ẩn ước có nước mắt.
Cổ Đức và Bối Lạp Mễ dẫn bọn võ sĩ Hùng miêu và Ngao nhân trở về, mỗi người khiêng một một cây gỗ chưa xẻ to lớn làm cho bọn Hùng địa tinh đứng trên đầu gió đứng ngẩn người nhìn chăm chú.
Đặc biệt là mấy cây lăng thương lấp lánh trên lưng bọn Hùng miêu võ sĩ càng hấp dẫn tầm mắt của bọn chúng. Họ ném cây gỗ xuống đất làm bốc lên một lớp bụi mù mịt, càng làm cho bọn Hùng địa tinh chân tay bủn rủn.
Bọn Mãnh mã đại lực sĩ cung kính nhìn Lưu Chấn Hám đang mắng chửi liên hồi, bọn Hùng miêu và Ngao nhân toàn bộ đều cúi đầu im lặng. Khi Hùng miêu và Ngao nhân biết được đêm qua chúng vừa đi khỏi thì bọn cường đạo và thổ phỉ này liền đến cướp bóc, liền oán hận nhìn bọn Hùng địa tinh làm chúng trong lòng phát run.
Bọn Hùng địa tinh hiện tại trong lòng hoàn toàn nguội lạnh, nhiều dũng sĩ cường tráng dũng mãnh như vậy, theo như sức lực mang vác cây thô to lớn đến thế thì một cú đấm không biết là có thể đánh chết mấy người bọn chúng.
Lưu Chấn Hám mắng chửi một hồi rồi đem gậy đầu đinh phát trở lại cho bọn Hùng địa tinh.
"Mấy lời thừa không cần phải nói nữa, các ngươi hôm nay nếu muốn ăn cơm thì phải theo bọn ta đi ăn cướp!" Lưu Chấn Hám ngậm điếu xì-gà lớn thong thả đi loanh quanh.
"Ăn cướp?" Không chỉ bọn Hùng địa tinh mà bọn Hùng miêu đứng xung quanh cũng ngẩn người.
"Mục tiêu chính là các bộ lạc cường đạo trên hoang nguyên! Lần càn quét đầu tiên chính là bọn ngươi! Ta sẽ tự thân lãnh đạo đôn đốc bọn nô lệ các ngươi! Đừng nghĩ tới chuyện bỏ trốn, càng không được nghĩ tới việc kháng cự!" Lưu Chấn Hám ngoắc ngón tay út với Cổ Đức:"Cho bọn con cháu này đại khai nhãn giới đi!"
Cổ Đức không nói gì, chỉ thét lên một tiếng cuồng dã, động tác tiêu sái rút lăng thương đeo sau lưng ra, xoạt một tiếng phóng ra, chớp mắt đã trúng một cây tre trên hồng thổ cách đó hơn ba mươi bước, nửa cây thương cắm sâu vào gốc tre.
Một loạt bốn cây lăng thương liên hoàn phóng ra, cắm sít sao với nhau vào gốc cây tre trên hồng thổ với bán kính đều đặn như một hình mai hoa trận bằng lăng thương.
Tuyệt kỹ phóng lăng thương bách phát bách trúng bằng cả hai tay của Cổ Đức làm cho bọn Mãnh mã lực sĩ phải động dung, lưỡi thương sắc bén cùng khe giữa mũi thương ở trên đầu cây thương ba lưỡi trong khoảnh khắc làm cho hoang nguyên khí lạnh căm căm.
"Phỉ Lãnh Thúy là địa phương dân chủ phi thường, trong các ngươi nếu như có ai không thích làm vậy thì xin mời đứng ra đây, ta chỉ cần những người tình nguyện thôi." Lưu Chấn Hám nhìn bọn Hùng địa tinh hỏi.
Không có tên Hùng địa tinh nào dám nói không nguyện ý, chúng nhìn ra trong gương mặt hòa ái của Lưu Chấn Hám có ẩn tàng sát cơ, dân chủ của Phỉ Lãnh Thúy thật đã ghi khắc ấn tượng sâu đậm trong lòng chúng.
"Tốt lắm, mọi người đã đồng ý thì không có gì tốt hơn. Bất quá ta cũng nói rõ, trong bọn ngươi tên nào bỏ trốn thì kết cục là sẽ bị tập thể đồ sát, muốn phản kháng thì kết cục cũng y như vậy! Hoan nghênh mọi người tố giác đồng bạn âm mưu làm loạn, chỉ cần các ngươi có thể chứng minh sự dũng mãnh và lòng trung thành của mình thì ta không tiếc gì mà sẽ khao thưởng xứng đáng!" Lưu Chấn Hám ôm tiểu trư tể trong lòng cười gằn nói.

Cả bọn Hùng địa tinh đều rùng mình.
"Tạp Lỗ là đầu lĩnh của bọn ngươi, hôm nay chức vụ của bọn ngươi sau khi chiến đấu sẽ do hắn phân phối! Ghi nhớ, giết sạch bọn cường đạo dám chống đối với các ngươi! Nô lệ và tài bảo là phương thức duy nhất chứng minh bản thân các ngươi!" Lưu Chấn Hám kêu Thực nhân ma tới, Tạp Lỗ nằm rạp trên đất hôn lấy đôi ủng của Lưu Chấn Hám để biểu đạt lòng cảm kích.
Bọn Mãnh mã võ sĩ không đi theo tham dự cướp bóc, bọn họ sức lực so ra rất mạnh mẽ nên được lưu lại để xây dựng hàng rào, một tên Mãnh mã võ sĩ cắp một lần cả hai cây gỗ thô, tình cảnh đáng sợ đó làm cho bọn Hùng địa tinh một phen kinh sợ.
Lưu Chấn Hám cự tuyệt không cho ba mỹ nhân đi theo, đưa cho họ túi da đựng "Sinh mệnh chi tuyền" cùng với Thiên diệp điểu la, Sa la tiêu và hạt giống hương qua, để bọn họ trồng trọt ở vùng phụ cận hồng thổ cao pha.
Bọn Hùng miêu lấy ra măng từ bụi tre ra, cười đùa cợt nhả giao cho ba vị lão bản nương.
"Ngàn vạn lần không được uống Sinh mệnh chi tuyền, cái thứ này thực sự có thể làm các nàng mang thai đó!" Lưu Chấn Hám dặn dò cẩn thận.
Đại đội ăn cướp đặc thù này, mục tiêu đánh cướp đầu tiên không phải là người khác, chính là bọn cướp Hùng địa tinh lúc đầu. Bộ lạc Khoa sâm Hùng địa tinh cư trú trong phạm vi năm mươi dặm ở trong hoang khâu, vô số ngôi mộ trên hoang khâu bị đào lên, bên trong chính là sào huyệt của bọn chúng.
Bọn chiến sĩ Hùng địa tinh trưởng thành hoặc là biến thành nô lệ, hoặc là biến thành du hồn nơi hoang dã. Sở dĩ công chiếm Khoa Sâm Hùng địa tinh bộ lạc hầu như không hề có một sự kháng cự nào là do mười thấy tên Hùng địa tinh canh giữ vừa mới thấy đồng bạn khải hoàn trở về vui mừng cao hứng chạy ra nghênh tiếp tức thì bắt giết.
Bọn Hùng miêu và Ngao nhân động tác sát nhân vô cùng nhanh nhẹn khiến bọn Hùng địa tinh phải mướt mồ hôi.
Lưu Chấn Hám dẫn theo năm tên Mãnh mã cự tượng, chuẩn bị thu thập chiến lợi phẩm trở về. Điều làm hắn thất vọng là chiến lợi phẩm của bọn Hùng địa tinh thực tại không lớn, sau khi kiểm kê chi tiết tỉ mỉ, lương thực thì còn có một chút, nhưng kim tệ mà Lưu Chấn Hám mơ tưởng nhất thì lại không hề có chút gì, chỉ có ngân tệ và đồng tệ dính đầy dầu mỡ dơ dáy.
Chỉ có thu hoạch lớn nhất là bọn Hùng địa tinh cái và Hùng địa tinh nhỏ hôi thối ngút trời.
Xét về vấn đề lương thực, Lưu Chấn Hám mới đầu nghĩ là vứt bỏ hết toàn bộ bọn Hùng địa tinh nhỏ bé, chỉ đem địa tinh giống cái đem về làm đồ khao thưởng, bất quá nghĩ tới nghĩ lui thì lòng không đủ mức tàn nhẫn để làm vậy.
Mấy tên nhóc này nước mũi lòng thòng còn nằm trong tã lót làm hắn thực sự không nỡ hạ thủ.
Khoa sâm Hùng địa tinh bộ lạc còn giam giữ mấy nô lệ nhân loại gầy giơ xương, bọn nô lệ này bị dày vò hành hạ đến mục quang ảm đạm, bọn chúng ánh mắt vô thần đờ đẫn nhìn Lưu Chấn Hám đang quan sát chúng. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lưu Chấn Hám thực sự không thỏa mãn với thu hoạch nhỏ bé thế này, nhân lúc sắc trời còn sớm, nghỉ ngơi sơ qua một chút rồi quyết định đối tượng cướp bóc tiếp theo, Cường sâm Thực nhân ma bộ lạc ở ngoài sáu mươi dặm vùng nham thạch.
Lưu lại mười mấy tên Hùng địa tinh coi giữ tù binh, Lưu Chấn Hám dẫn bộ đội tiếp tục lên đường. "Không sợ bọn chúng bỏ trốn sao? Có cần ta để lại vài người canh giữ bọn chúng không?" Cổ Đức cẩn thận hỏi.
"Không chạy mới là thằng ngốc!" Lưu Chấn Hám cười nói:"Ta chính là cho bọn chúng cơ hội chạy trốn, loại này ta lưu giữ lại chỉ tổ tốn tiền nuôi dưỡng."
Hang ổ của cường đạo đều rất thần bí, không có người tinh thông đường lối dẫn đường thì thực sự là không thể tìm ra.
Nơi trú đóng của bọn Cường sâm Thực nhân ma bộ lạc nằm trong một nơi đầy những tảng đá lớn nằm ngang dọc như bàn cờ. Cự thạch trận là do mấy chục cây thạch trụ tạo thành, nằm chằng chịt đan xen lẫn nhau, phảng phất như án chiếu theo từng loại cố định mà sắp xếp theo thứ tự. Mấy trụ cự thạch này đều to như một toà núi nhỏ, nhưng phía ngoài giống như bức tượng bằng ngọc thạch đã được mài rất lâu, hết sức êm ái trơn láng, tựa hồ như đã điêu khắc qua một thời gian dài, có mắt có mũi nhưng nhìn thì thấy có vẻ quái dị không tả được.

Mỗi khuôn mặt trên thạch trụ đều nhìn hướng lên chân trời, như đang chờ đợi kẻ lãng tử trở về nhà.
Một vài khuôn mặt người khắc trên thạch trụ còn đội một cái mũ, cũng được chế tác từ đá. Khi có gió thổi qua cũng làm nghiêng ngả nhẹ nhàng.
Trên mặt đất có quá nửa là nham thạch màu hồng, mỗi bước chân đi đều làm vang lên tiếng xào xạo của sỏi cát.
Lưu Chấn Hám cho bọn Mãnh mã trường mao tượng dừng lại cách đó nửa dặm, sợ rằng thể trọng cùng thân hình khổng lồ của chúng làm lũ Thực nhân ma này sinh lòng cảnh giác.
Mấy chiếc lều to lớn làm bằng da thú của Thực nhân ma nằm ẩn trong cự thạch trận, giống như một đám nấm khổng lồ mọc lên san sát.
Đây là Song quan Thực nhân ma bộ lạc cường hãn nhất chỉ có hai mươi mấy gia đình. Cách sinh sống của Thực nhân ma không giống như các nhóm cường đạo khác, mỗi gia đình chỉ có từ mười đến hai mươi Thực nhân ma giống cái nhưng Thực nhân ma giống đực cũng là cự ma vĩnh viễn chỉ có một mà thôi. Thực nhân ma trong bộ lạc ngoại trừ lúc liên thủ chống lại các nhóm cướp khác tới tranh đoạt địa bàn ra thì thời gian còn lại thì từng người đều tự quản lý quản lý gia đình mình, không quan tâm đến chuyện gì khác.
Đây chủng tộc tự tư nhất. Lưu Chấn Hám bình phẩm.
Tạp Lỗ cảm thấy lão gia nói rất đúng, gật đầu liên tiếp.
Trong lều, thần tượng to lớn chôn nghiêng nghiêng trong đá và đất bùn, thần tượng bám đầy đất và đá cao khoảng ba bốn nhận, dáng vẻ điêu khắc xinh đẹp, quỷ thủ thần công, từ phần bụng và ngực phân tích thì đây đại khái là nữ thần thời thượng cổ được một chủng tộc sùng bái, phong sương tuế nguyệt đã làm phai tàn dung nhan mỹ lệ của nàng, xuất hiện vô số vết nứt chằng chịt như lưới nhện, trong tay nàng giơ cao một chiếc khay có hình giống bông hoa đã bị sứt mất một góc, dây leo bồ đào hoang dã quấn quanh thân thể ảm đạm của nàng.
Một miếng da thú treo trên chiếc khay hình bông hoa để hong khô, lại còn có một khối thịt chân để bên cạnh.
Bộ lạc Thực nhân ma này rất tự tin nên không hề cắt đặt lính canh gác, chỉ có mấy tên Thực nhân ma nhỏ bé đùa nghịch như điên ở bên ngoài.
"Bố nhĩ!" Lưu Chấn Hám không biết là khen ngợi hay là cười nhạo.
Thấy không có lính gác, bọn Hùng địa tinh không cần nghe lão bản phân phó, dưới sự suất lĩnh của Tạp Lỗ ùa vào như ong vỡ tổ nhắm vào mấy tên Thực nhân ma nhỏ tuổi.
Sau khi huy bổng đánh mấy tên Thực nhân ma nhóc con đang chơi trò bịt mắt bắt dê, mấy tiêng la thảm thiết vang lên làm bộc lộ trận tập kích này, hàng loạt âm thanh kêu thét tức thì vang vọng trong cự thạch trận, phát ra từng đợt tiếng vọng trở lại.
Hai mươi mấy tên Thực nhân ma hai đầu giận dữ điên cuồng chạy từ trong lều ra, bọn Thực nhân ma cao trên dưới ba nhận thực sự là hơn xa năng lực kháng cự của bọn Hùng địa tinh, hơn một trăm tên Hùng địa tinh đứng đối mặt với Thực nhân ma chen nhau thối lui.
Không phải vì mấy tên Hùng địa tinh tại đương trường lâm trận thối lui đều bị Hùng miêu dùng lăng thương đánh chết thì bọn Hùng địa tinh chắc chắn là toàn quân tan vỡ. Bị áp lực tử vong đáng sợ từ phía sau dồn bức, Hùng địa tinh đành cố gắng dừng lại không dám lui về phía sau nữa. Khi bỏ trốn, mấy tên Hùng địa tinh đều chạy tứ tán khắp nơi như ong vỡ tổ nhưng toàn bộ đều bị lăng thương cắm xuyên qua thân thể không ai trốn thoát, thực là quá đáng sợ! Mấy tên đốc quân cầm lăng thương so với bọn Thực nhân mà ghê gớm hơn, huống gì còn có một Lãnh chủ đại nhân tàn nhẫn đáng sợ đang đứng phía sau quan sát, hắn ôm tiểu trư tể vào lòng làm Hùng địa tinh nhớ tới hình phạt rút gân sống lưng.
Bọn Hùng địa tinh cân nhắc một lúc, chỉ đành phải nghiến răng mà nghênh đón bọn Thực nhân ma đang tiến tới.

Nhân số cùng thực lực chênh nhau quá lớn làm cho bọn Hùng địa tinh liên tiếp thua chạy, chúng không ngừng bị Thực nhân ma dùng Thạch bổng đánh ngã, kêu thảm liên hồi.
Bọn Hùng miêu liên tục nốc Lang mỗ tửu loại nặng độ của trù sư Bán thân nhân đặc biệt phối chế cho chúng, nhãn thần lăng lệ nhìn khắp chiến trường. Rượu bốc ra lỗ chân lông rơi xuống đất, chúng từ từ tiến lên, tròng mắt màu đen trợn lên.
Bọn Ngao nhân trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, tay cầm Cốt đầu bổng miết đi miết lại tạo ra âm thanh hưởng ứng.
Âm thanh chém giết cùng gió từ hoang nguyên thổi qua tai Lưu Chấn Hám, hắn chợt có một tia linh cảm lóe lên như chớp giật, trong lòng khẽ máy động.
Lưu Chấn Hám nắm Mật Tập trận tiến đến gần, ngồi phệt xuống đất, lấy cây đàn tam huyền sau lưng ra đặt trên đùi, chậm rãi so dây.
Bọn Hùng miêu và Ngao nhân kỳ quái nhìn lão bản đang chuẩn bị lao lên công kích lại đột nhiên ngừng lại, không hiểu được hắn định làm gì.
Cổ Đức nhìn cái chuôi làm bằng gỗ dày gắn vào lang nha bổng vốn trước kia được dùng cho tam lăng thứ kiếm đến xuất thần, thấy lộ ra chiếc đầu nhỏ của loài bò sát nhỏ bằng đầu ngón tay út.
"Lẽ nào có sâu mọt sao?" Cổ Đức tiếp cận bờ vực say rượu cuồng hóa, đầu óc hỗn độn suy đoán kỳ quái.
Tiếng ca thê lương thuần thục cất lên làm ngắt mạch suy nghĩ của y.
"Nhà ta ở tại hồng thổ cao pha.
Thực nhân ma từ trên cao nguyên chạy đến.
Nhòm ngó sơn động của ta
Nhớ đến cánh tay của ta
Chỉ có ta mang theo Mãnh mã nhân
Không quản đã qua bao nhiêu năm tháng
Chiến thần Khảm Mạt Tư ở phía sau ta
Để cho ta ở lại hát chiến ca bát ngát vô biên
Chỉ còn ở khúc sông Tang kiền hà này mà thôi."
Đi kèm theo với tiếng dây đàn du dương thê lương, ca lực hùng hồn giống như thủy triều cuồn cuộn sục sôi, tiếng ca mạnh mẽ từng tiếng như tiếng sấm nổi vang lên trên bầu trời của thạch đầu trận máu thịt mơ hồ.
Trong tiếng đàn du dương của dây đàn Long huyền tử, Long tinh bạo phát một đạo tử sắc quang hoàn bay lên trời bao bọc lấy bọn Hùng địa tinh và Thực nhân ma đang ác chiến với nhau. Bọn chúng bị đạo quang hoàn này bao phủ, ánh lên một tầng quang mang màu tím đen, làm khuôn mặt chúng biến đổi giống như là chùm nho chín.
Bọn Hùng địa tinh và Thực nhân ma đang đánh nhau kịch liệt ngươi chết ta sống đột nhiên đều cảm thấy thân thể trở nên nặng nề, đầu óc bắt đầu trở nên hồ đồ tăm tối, vung vũ khí đánh loạn cả lên không theo phương hướng gì, đánh loạn vào cả người phe mình, hoặc đánh vào khoảng không.
Thực nhân ma nhân số so ra thì nhiều hơn, có mấy tên không bị quang hoàn bao phủ, nhìn thấy bọn Hùng địa tinh bỗng nhiên động tác trở nên chậm chạp cứng nhắc vô cùng thì không hề khách khí vung gậy liên tiếp đánh gục từng tên, cất tiếng cười ha hả vì sự dũng mãnh của mình.

Nếu như có Hải Luân ở đây khẳng định nàng ta sẽ kêu lên thất thanh kinh ngạc. Ca lực của bài Hồng thổ cao pha bộc phát một cách bất ngờ vừa rồi chính là Tà ác quang hoàn của loại chiến ca Khương chi nhẫn nại quỳ ca mà chỉ quyền trượng tế tự mới có tư cách thi triển!
Chiến ca của Bỉ Mông Thánh đàn tế tự có hai chủng loại khác nhau cấu thành, một loại là chiến ca có tính chất Huy hoàng quang hoàn, loại này dùng để gia trì cho chiến sĩ bên mình là loại chiến ca phụ trợ, lại có một loại là chiến ca mang tính Tà ác quang hoàn, loại này dùng để gia trì trên thân thể địch nhân. Trong Bỉ Mông chiến ca, có thể tính là loại chiến ca công kích.
Tế tự suy cho cùng cũng không phải là ma pháp sư nhân loại có chức nghiệp chủ yếu là công kích, chiến ca Tà ác quang hoàn thuộc về loại công kích chiến ca này tiêu hao ca lực vô cùng, không phải là cấp bậc quyền trượng tế tự có ca lực hùng hồn thì tuyệt đối không có tế tự nào dám tùy tiện sử dụng loại chiến ca này.
Hiệu quả biểu hiện của bài hát Hồng thổ cao pha này tuyệt đối chính là đặc tính to lớn của Trì độn chiến ca trong Khương chi nhẫn nại quỳ ca!
Lưu Chấn Hám lấy làm đắc ý.
Mỗi lần Lưu Chấn Hám dồn hết tâm trí sáng tác chiến ca nhưng lại chẳng nghĩ ra được ý tưởng nào, thế nhưng tiến nhập chiến trường thì không biết vì sao lại luôn luôn trong bầu không khí máu thịt tung tóe lại có một đạo linh quang lóe lên, tìm kiếm được suối nguồn linh cảm mà sáng tác.
Nhìn thấy Hùng địa tinh và Thực nhân ma trong chiến trường toàn bộ động tác đều biến thành cứng nhắc như người gỗ, Lưu Chấn Hám nổi lòng trẻ nít, hăng hái hát ba lần bài Hồng thổ cao pha, từng đạo từng đạo Tà ác quang hoàn màu tím tăm tối không ngừng gia trì lên thân thể lũ cường đạo.
Một lần đùa giỡn này, thật là đùa giỡn ngoài ý liệu.
Chiến ca là chiến ca do lão Lưu tự sáng tác, tác dụng hùng hồn của chiến ca cũng y như ca lực nhưng thực sự mà nói thì cũng thật là kỳ cục.
Liên tiếp hát bốn bài chiến ca Tà ác quang hoàn cực kỳ hao phí ca lực, cho dù là Duy An đại tát mãn cùng mười hai vị chủ tế có trình độ ngang bằng, khẳng định cần phải có ma tinh tồn trữ ca lực để chống chọi.
Hát liên tiếp bốn bài như vậy lại không có tác dụng gì, Bỉ Mông chiến ca không mang hiệu quả trùng lặp, sử dụng nhiều lần chỉ tổ làm lãng phí tài nguyên.
Nếu như Tề Đan đại tát mãn ở đây nhất định sẽ bị trúng phong triệt để bởi vì cả Bỉ Mông vương quốc tuyệt đối không tìm ra một tên tế tự thứ hai nào lụn bại và không chút hiểu biết như tên này.
Nhạc khí tăng gia ca lực Thứ kiếm huyền tử của lão Lưu có khảm một khối ma tinh cực phẩm của Địa ngục hắc long, phẩm chất của loại ma tinh này thậm chí có thể lưu trữ hoàn toàn mấy bài chiến ca hoàn chỉnh được nhập vào, dùng để làm tồn trữ ca lực thật là đại tài tiểu dụng, nếu như lão Lưu bình thời không có chuyện gì làm, lưu trữ toàn bộ lời ca cùng ca lực vào Long tinh thì lượng tồn trữ giúp hắn hát thêm ba khúc chiến ca Tà ác quang hoàn cũng không có vấn đề gì. Vấn đề có thể là lão Lưu căn bản không hề nghĩ tới việc tích tụ ca lực, khối Long tinh đáng thương do Hải Luân có lòng tốt giúp đỡ Lưu Chấn Hám bổ sung một chút ca lực, ở vào lần thứ nhất thi triển Khương chi nhẫn nại quỳ ca đã hoàn toàn hết sạch. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cho dù xuất thân là Thiên sinh linh hồn ca giả, được chiến thần Khảm Mạt Tư cấp cho ca lực trời sinh, Lưu Chấn Hám sau bốn lần hát khúc Khương chi nhẫn nại quỳ ca Tà ác quang hoàn liên tục thì lập tức cả người mềm nhũn ngã chổng vó lên trời, đầu óc vang lên tiếng ong ong, giống như bị một gậy của Thực nhân ma đánh thẳng vào đầu, miệng sùi bọt mép.
Cổ Đức và Bối Lạp Mễ hoảng sợ vội vàng chạy đến bên cạnh nâng đỡ lão bản, liều mạng kêu gào.
Lúc này đầu óc có chút thanh tỉnh, Lưu Chấn Hám cuối cùng mới nghĩ tới chuyện hắn làm lần này thật sự quá hoang đường.
Ca lực tiêu hao quá mức có thể làm cho tế tự mất mạng, điều này được chú thích rất kỹ càng trong Tế tự pháp điển, bản thân hắn lại không để ý đến điều này. Nếu như không bị trớ chú của Long tử cùng trứng rồng cải tạo thể chất, hôm nay bốn khúc chiến ca liên tiếp có thể làm hắn cưỡi hạc tây du (chết, cách nói văn vẻ) tại đương trường.
Lưu Chấn Hám lật người, nôn ọe hai cái, mở túi đựng Nguyên tố chi tuyền ra, nắm chặt lấy nó dốc vào miệng uống một hơi Nguyên tố chi tuyền được thiên hạ xưng tụng là có thể phục nguyên toàn bộ ca lực trong chớp mắt.
Nguyên tố chi tuyền uống vào quả nhiên có hiệu quả thần kỳ, lão Lưu đang giống con rối dây cót tức thì gương mặt trở nên hồng hào đứng dậy.
Cũng may là ngày đó Khách Thu Toa không uống hết toàn bộ Nguyên tố chi tuyền nên đã giúp cho lão Lưu giành lại được cái mạng nhỏ của mình.
"Cổ Đức, Bối Lạp Mễ, các ngươi lần lượt làm bọn cường đạo này mở mắt đi!" Lưu Chấn Hám vừa vung tay ra lệnh cho Hùng miêu và Ngao nhân tấn công vừa thầm phát thệ sau này không bao giờ sử dụng cái thứ tử quỷ chiến ca đáng ghét này nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui