Thủ Hộ Thần


Cả bọn mở cửa xe bước ra, nhiệt độ bên ngoài quá lạnh rồi lại còn khô hanh, cảm giác con lạnh xâm nhập vào cả mạch máu, từng hơi thở ra nặng nề...
“Má ơi nó lạnh vãi!” Vân vận nguyên lực chạy khắp cơ thể nhưng mà vẫn đến nhăn mặt, hai bàn tay chà sát vào nhau sưỡi ấm.
Vũ Tiên trực tiếp bùng phát kim lôi bao phủ cơ thể, vài tia kim lôi đánh ra bên ngoài xua tan lớp sương mù quây quanh.

“Đứng yên trong này!” Long lấy ra Tản Thiên che cho Vũ Hà, bọn còn lại có thể vận dụng nguyên lực mà chống lại cái lạnh còn cô bé này thì không thể.
“Hì hì cám ơn anh rễ.” Vũ Hà cười hì hì cầm lấy Tản Thiên, đứng trong chiếc ô thần kỳ này cô bé tuyệt không cảm giác lạnh lẽo nào nữa.
Vũ Tiên cũng an tâm với em gái, cô nàng dẫn đầu đi về phía trước, kim la bàn giờ đã chỉ đúng một hướng nhất định, đưa mắt nhìn quanh chỉ thấy sương mù che chắn tầm nhìn.

Vũ Tiên trực tiếp gọi ra thiên nga và kim hổ sử dụng quang cùng lôi phá tan một mảng sương mù.
QUÉC! GRÀO!
Thiên nga đập cánh gọi gió xua tan một vùng sương mù, kim hổ phóng xuất kim lôi phá băng...
“Quao đẹp quá!” Vũ Hà vỗ tay ánh mắt lấp lánh nhìn lấy hai Chủ Thần uy chấn.

“Chị hai cố lên!”
“Cực Quang.” Vũ Tiên ra lệnh cho thiên nga phóng lên giữa không trung dùng ánh sáng của nó chiếu rọi xung quanh phá tan lớp sương mù mỏng manh đang dần hình thành.
Ánh sáng trực tiếp thiêu đốt một vùng rông lớn,nhiệt có chút tăng lên, tuy nhiên phía trước lại có một màn sương mù đậm đặc không chịu tác động của Cực Quang.
“Nó bên trong đó sau? Blancwing Quang Cầu, Dunames Lôi Cầu.” Vũ Tiên huy kiếm chỉ huy, phải đánh tan màn sương kia thì Ma Sứ mới lộ diện mà bắt được nó.
Thiên nga cất cánh bay lên trực tiếp ngưng tụ ra ba quả Quang Cầu thả vào lớp sương mù kia, kim hổ há to cái mồm nó ngưng tụ một viên Lôi Cầu có sức công phá cực lớn...
Chíu! Chíu! Chíu!
Ba tia sáng xanh nhạt từ trong sương mù bắn thằng vào ba quả Quang Cầu...
Cộp! Cộp! Cộp!
Ba quả Quang Cầu lập tức biến thành ba viên băng đá lấp lánh vô hại, âm thanh ba khối đá vang vọng từ trong sương mù vào tai Vũ Tiên.
“Cái gì vậy?” Vân kinh hô lên, không tin được công kích của thiên nga lại bị hóa giải như vậy.
Lúc này kim hổ mới phát ra công kích bạo tạc của nó...
Lôi Cầu mang theo sức mạnh hủy diệt một đường thẳng tấp bắn đến làn sương mù, trên đường đi của nó các lớp băng bị phá nát thành những mãnh vỡ lấp lánh ánh nắng...
Chíu! Chíu! Chíu!

Lại tiếp tục là ba tia sáng kia đánh thẳng vào Lôi Cầu...
Cộp!
Lôi Cầu dù có sức mạnh phá hủy khủng khiếp cũng bị biến thành khối băng vô hại.
“Đóng băng công kích.” Long đứng quan sát đưa ra kết luận, hắn cũng đang tỏa ra thần thức đi truy tìm con Ma Sứ có khả năng tàng hình kia, nhưng mà dường như nó lũi đi đâu rồi.
“Nè sao anh không lên giúp chị hai?” Vũ Hà nhìn Long thắc mắc.
“Không thích!” Long nhún vai rồi lại nói: “Nhóc có muốn xông lên chơi chung không?”
Vũ Hà nắm chặt Tản Thiên lắc đầu nguầy nguậy.
Đúng lúc này từ trong làn sương mù kia lan ra tràn ra một làn sương vụ, nó tràn đến đâu là nơi đó lại đóng băng.
GRÀO...
Kim hổ tức giận gầm lên một tiếng dài, âm ba công kích từ tiếng gầm của nó đánh tan lớp băng xung quanh trực tiếp va chạm với dòng làn sương vụ kia.
“La Thiên Chưởng.” Vân đánh ra liên tiếp vài chưởng cùng giúp kim hổ đẩy lui màn sương kia.
“Ma Thần Quang Lôi Trãm.” Vũ Tiên phóng lên không trung chém ra đường kiếm uy chấn, kim hổ cùng thiên nga trực tiếp cộng hưởng lực lượng cho Ma Thần Kiếm, đường kiếm với uy thế hủy diệt tuyệt đối lao đi vun vút, không gian như bị chẽ đôi trước đường kiếm này...
Làn sương vụ mỏng manh kia bị chém nát, đường kiếm vẫn uy thế hủy diệt tiến đến vùng sương mù đậm đặc kia.
Chíu....Chíu...Chíu....
Hàng loạt tia lam quang chíu trúng đường kiếm nhưng không hề có tác dụng bởi bì lực lượng kim lôi có sức công phá cực mạnh giờ đây được cường hóa thêm bởi quang hệ, sức mạnh công phá mạnh mẽ vô cùng.
Đường kiếm một đường chẻ đôi màm sương mù dày đặc...
Ầm.
Trong ánh mắt kinh dị của Vũ Tiên, Ma Thần Quang Lôi Trảm chém lên một núi băng ngay giữa trung tâm sương mù, kim lôi cùng ánh sáng phát xạ ra xung quanh thắp sáng một vùng u tối...
Núi băng kia cứng cáp quá mức không theo lẽ thường, va chạm trực tiếp với đường kiếm đó mà chỉ làm nó nức vỡ một mảng rồi thôi...
Sau khi năng lượng tản đi, sương mù lại được hình thành che phủ cảnh vật bên trong...
Vũ Tiên đánh giá tình hình trước mắt rồi quay sang nói với Vân: “Em cùng Blancwing và Dunames câu giờ mở đường cho chị được không?”
Vân gật đầu, sau đó cô nàng leo lên lưng thiên nga.
Vũ Hà chỉ tay về trước, “Em nhìn thấy có con cá voi lấp ló bên trong đó, chính nó tạo ra sương mù kia, núi băng là do nó tạo ra để phòng thủ.”
Hai cô nàng quay lại nhìn Hà thì thấy Long gật đầu.
“Tiến lên!” Vân trên lưng thiên nga hô to, cô nàng thật phấn khích khi được chiến đấu chung với hai Chủ Thần, từ lần nhìn thấy thiên nga nàng đã muốn được bay lượn cùng nó.
QUÉC! GRÀO!

Thiên nga cùng kim hổ theo hai hướng lao đến, hàng loạt chiêu thức viễn công được tung ra, vì đã xác định được vị trí đối phương bên trong sương mù nên công kích đánh ra không còn thăm dò như lúc đầu nữa.

Từng đợt từng đợt công kích liên tục được đánh ra bên trong cũng liên tục phản công bằng hoàng loạt tia lam quang đóng băng công kích...
Hai bên liên tục đánh trả nhau ác liệt, băng được hình thành thì lại bị bộ ba của Vân phá đi, công kích bộ ba đánh vào thì bị lam quang phá giải...
Cũng có một vài công kích đánh thẳng vào lớp sương mà không bị phá giải, mỗi lần như thế Vân đều nhìn thấy núi băng kia lấp ló...
Thấy tình trước mắt, Vân trực tiếp ngưng tụ ra một chiêu Cửu Phẩm Liên Hoa, thiên nga với khả năng cơ động cất cánh lạng lách trên không vừa tránh được những tia lam quang đóng băng vừa giúp Vân tìm vị trí thích hợp mà thả boom dọn dẹp sương mù để Vũ Tiên dức điểm.
Vũ Tiên bên này lấm tấm mồ hôi, tinh thần tập trung đến cực hạn để ổn định lại Quang Lôi Cầu đang có dấu hiệu bạo tạc dù chỉ mới dung hợp được bốn viên năng lượng, phải tối thiểu sáu viên mới đạt chuẩn công kích nàng mong muốn...
Ầm..Ầm...Ầm...
Vân kích nổ thành công quả boom cô nàng tạo ra ngay phía trên vị trí mà Hà đã chỉ, lực lượng bạo tạc lan tỏa xung quanh, lớp sương mù cũng tan bớt phần nào, khối băng kia lại xuất hiện, lần này trước sức công phá của Cửu Phẩm Liên Hoa trên mặt băng có một vài vết rạn nho nhỏ...
“Chiêu này được!” Long gật đầu khen ngợi, Vân rất có thiên phú trong lĩnh vực vận chuyển và điều hòa nguyên lực nếu có thể tìm được minh sư dạy dổ đúng sỏ trường thì tiền đồ cô bé này rất sáng lạng, chính điều này đã làm Long đưa ra quyết định bắt Vân về cùng đội với Vũ Tiên để cả hai có thể học hỏi lẫn nhau trong lĩnh vực này.
“Phù.” Vũ Tiên thở ra một hơi nặng nhọc, Quang Lôi Cầu sáu viên đã ổn định trong tay nàng, sau viên dung hợp là giới hạn hiện tại của Vũ Tiên.
Quang Dực tung cánh, Vũ Tiên lao đến sương mù, hai Chủ Thần cùng Vân viễn công càng thêm mạnh mẽ mục đích là mở đường cho Vũ Tiên tung đòn kết liễu.
Sương mù cũng tuôn trào nhanh chóng để bảo vệ nhưng mà trước thế công liên thủ của hai Chủ Thần thì không chống đỡ được bao lâu.
Rốt cuộc trước mắt Vũ Tiên đã hiện ra núi băng, hai Chủ Thần nhanh chóng tách ra hai bên cùng lúc tung chiêu theo chỉ định của chủ nhân.
Vũ Tiên lao đến với tốc độ cao nhất của nàng, liên tục Đạp Không né tránh các tia lam quang bắn ra...
“Quang Lôi Cầu!” Vũ Tiên hét lên, tay cầm quả boom đập thẳng vào núi băng trước mặt, vừa làm xong nàng cất cánh lao vút lên không trung nhanh nhất có thế.
Quang Lôi Cầu khi va chạm không bạo tạc như thực tế mà nó co rụt thể tích lại, chỉ trong thời gian tích tắt nó đã bằng với thể tích một hạt bụi và bay thẳng vào đúng ngay vết nức mà Vân đã gây ra trước đó...
“Chạy!” Vũ Tiên hét lên, ra hiệu cho hai Chủ Thần mang Vân rời xa phạm vi này, nanngf hiểu công kích kia là mạnh nhất của nàng hiện nay, sức công phá của nó không thể đo lường.
Bùm....
Như một qủa boom nguyên tử được kích nổ, đầu tiên là sóng sung kích bạo tạc ra sung quanh hủy đi tất cả lớp băng trong không gian này, Vân cùng Vũ Tiên dù đã chạy rất xa nhưng cũng bị sóng sung kích tác động đến phun máu.
Duy chỉ có vị trí của Vũ Hà là bình an vô sự, mặt dù công kích Vũ Tiên phát ra rất mạnh nhưng nhiêu đó vẫn chưa làm gì được Tản Thiên, thậm chí Vũ Hà còn không cảm nhận được một cơn gió nào lan lõi vào chiếc ô nữa cơ.
Khi sóng sung kích qua đi mọi thứ mới chính thức hiện diện trong mắt đám người, một con cá voi trắng dài chục mét có chút gầy hơn những con trên ti vi, với lớp da sần sùi xấu xí, những đường gân xanh chạy dọc theo cơ thể nó, cái đầu của nó quá to so với thân hình gầy gò, giờ đây nó nằm bẹp dí trên mặt đất.
“Má ơi quái vật kìa.” Vân bịt miệng ngăn cản chị huệ trào ra, nhìn con cá voi gớm chết đi được.
Bỗng nhiên từ trong cơ thể con cá voi, từng vết rạng nứt bắt đầu xuất hiện, ban đầu chỉ là một số ít nhưng chỉ sau vài hô hấp các vết rạng nức đã liên kết với nhau thành mạng nhện khắp thân con cá, từ bên trong truyền ra những tia sáng cùng kim lôi nhấp nháy...
Bùm...Xoẹt....Bùm...Xoẹt...

Lại một vụ nổ khủng khiếp sảy ra, ánh sáng chói mắt làm Vân cùng Vũ Tiên phải nhắm mắt quay đi nơi khác, bên tai nghe được âm thanh càn quét của lôi đình...
Chỉ có Vũ Hà và Long là chứng kiến hoàn chỉnh quá trình một con cá voi bị hủy diệt, từng mảng từng mảng cơ thể nó bị lôi đình đánh tan thành bụi mịn, tia sáng chiếu rọi lên kim lôi càng thêm lấp lánh...
Vụ nổ qua đi, trước mắt Vũ Tiên là một mảng đom đóm sáng, nàng giơ ra vòng tay, nó lập tức làm công việc quen thuộc rất nhanh một lá bài đã xuất hiện trước mặt nàng, lá bài Ma Sứ Forneus, cung cấp kỹ năng chủ động đóng băng mọi đòn công kích và kỹ năng bị động giúp chủ nhân nhận được sự mến mộ và khâm phục từ cả bạn bè lẫn kẻ thù.
Khi Ma Sứ bị thu phục tình trạng của Thuận Hải cũng trở lại bình thường.
“Có người kìa!” Vũ Hà kinh hô lên, cô bé chạy lại nơi con cá voi bạo tạc vừa nãy thì bên dưới có một cái hố sâu và có một bé gái chừng khoảng năm tuổi, da thịt trắng ngần có chút mập mạp, thân vận một bộ váy hồng xinh đẹp đang thiếp đi, lớp băng trên người cô bé đang dần bị tản đi.
Vũ Tiên cùng Vân chạy đến xem xét tình hình, nhìn thấy cô bé đang được Vũ Hà bồng trên tay mà hai người nhìn nhau.
“Chẳng lẽ con Ma Sứ ra tay với cô bé này ư?” Vũ Tiên vội kiểm tra tình hình cô bé.
“Nhanh đưa cô bé đến bệnh viện.” Vân thúc giục.
Cả ba đang định bồng cô bé lên xe thì Long đi tới nhìn qua cô bé rồi cất lời: “Về nhà đi, anh sẽ chữa cho nó.”
Ba cô gái nhìn nhau rồi gật đầu, mang theo cô bé trở lại xe rồi thẳng hướng trở về nhà.
“Tụi Ma Sứ thật đáng ghét, dám tấn công cả một bé gái vô tội như này.” Vũ Tiên nghiến răng ken két, mấy lần trước tụi Ma Sứ chỉ phá phách hoặc đnhs mấy tên không ra thể thống gì nhưng hiện tại lại đánh cả trẻ em, còn đông cứng cô bé nữa chứ.
“Thật tội nghiệp, không biết con gái nhà nào nữa.” Vân vừa nói liền lấy điện thoại ra định chụp ảnh bé gái lại gữi chô ông nội nhờ giúp đỡ tuy nhiên hành động của nàng đã bị Long ngăn lại.
“Không cần thiết phải tìm người thân của nó.”
Vũ Tiên nhìn lên kính chiếu hậu hỏi Long: “Anh nói vậy là sao? Con gái anh à?”
Long chỉ nhún va, rồi trong ánh mắt trợn tròn của Vân, bàn tay của hắn lần mò vào ngực cô bé mà móc ra một thẻ bài.

“Em nghĩ một đứa trẻ bình thường có thể đánh nhau với ba con Ma Sứ và thu phục một trong ba đứa chúng nó không hả?” Long đưa thẻ bài cho Vũ Tiên.
“Cái...Cái này là?” Vũ Tiên cầm lấy lá bài trên tay mà không tin vào mắt mình được, đây chính là lá Ma Sứ Vapula, hình dạng của nó là một con sư tử hiền lành có đôi cánh đại bàng.

“Chuyện này sao có thể chứ?”
“Thế gian này không gì là không thể cả.” Long nhàn nhạt đáp lời, hơn ai hết hắn biết rất rõ về con nhỏ đang nằm kia, Quỷ Vương Sát Ngọc Liên.
“Vậy là có đến ba Ma Sứ xuất hiện sau? Con còn lại đâu rồi?” Vũ Tiên hỏi.
“Chạy rồi, con đó có khả năng tàng hình rất bựa, em nên tìm nó sớm, kỹ năng của nó sẽ giúp em không ít đâu.” Long đưa ra đánh giá, nếu Vũ Tiên sở hữu thêm khả năng tàng hình dù chỉ trong vài phút ngắn ngữi cũng là một con bài cực kỳ mạnh mẽ.
Vũ Tiên đè nén tâm tình kích động đưa lại lá Ma Sứ Vapula cho Long, nàng đạp gas nhanh nhất có thể chạy để chạy về nhà.
Lúc này Long cảm nhận được có khách đến nhà, quan sát thì phát hiện đó là cô nàng giám đốc gợi cảm kia, hắn vội truyền âm cho Hoàng Yên cùng Lưu Ly tiếp đón, đợi hắn trở về.
“Ủa nhà có khách à?” Vũ Tiên hỏi khi thấy trong sân đậu chiếc xe hơi thể thao.
“Cô nàng giám đốc bán xe cho em đang được hai đứa Hoàng Yên tiếp đón ở sân sau.” Long trả lời.
Vũ Tiên nghe thế liền biết là ai, cô nàng nhìn Long lắc đầu rồi thở dài: “Chồng em thật có sức hấp dẫn, mới gặp có hai lần mà đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mỹ nhân rồi, giờ người ta tìm đến tận nhà luôn.”
“Đô đàn ông xấu xa.” Vân cùng Hà bĩu môi, hai cô nàng có chút không vui.
“Giao cô ta cho em, anh đi giải quyết con nhỏ này trước.” Long bồng bé gái vào nhà, liền trực tiếp mang nhỏ này vào phòng của hắn.

“Này này này, anh cua gái bao nhiêu em không quản, nhưng cấm ấu dâm.” Vũ Tiên trừng mắt cảnh cáo Long, cả Vân cùng Hà cũng nhìn hắn mà giơ ngón giữa cảnh cáo hắn.
“Ấu dâm?” Long gương mặt giật giật thật muốn tìm chổ nào mà chui xuống đất cho rồi, tính ra cái con nhỏ mà hắn bế trên tay sống cũng phải hơn hai ngàn năm rồi đó mấy thím.
Đặt Sát Ngọc Liên lên giường, Long kiểm tra tình hình cụ thể, chỉ là bị kiệt sức quá độ thêm quả cưỡng ép cấp độ ở 70 cấp để vượt qua phong ấn của hắn mà lên trên này và còn bị đóng băng trong thời gian dài, không có gì nghiêm trọng cho lắm.
Long lấy ra một ít đan dược trị thương cùng định thần đan cho co nàng uống, vì Thần Lực và Quỷ Lực chính là hai lực lượng đối nghịch nhau nên Long không sử dụng Thần Lực tác động lên cơ thể nàng mà hắn dùng đến thứ thân thuộc của nàng nhất, Quỷ Lực.
Quỷ Lực chậm rãi tiến vào cơ thể nàng sau đó dẫn động dược lực chạy khắp cơ thể nàng, cảm nhận mọi thứ đã ổn, Long liền đắp chăn cho nàng và rời đi.
Long vừa đi ra sân sau thì bắt gặp sáu cặp mắt lạnh lẽo nhìn hắn, đánh hơi được có mùi không ổn những vẫn phải tỏ ra là bình thường, ơ mà cả cô nàng kia cũng ném cho hắn ánh mắt lạnh lẽo kèm theo chút sát khí là sao vậy?
“Ra mắt Miện Hạ.” Cô nàng giám đốc trở lại dáng vẻ thường ngày hành lễ với Long.
Bốn đứa Vân Yên Ly Hà trợn mắt trước thái độ nàng ta, tên này còn là vua một quốc gia sao?
“Tôi tên Huân Long, cô cứ gọi tôi là Long.

Cô tên gì?” Long phất tay mời cô gái ngồi.
Cô nàng ngồi xuống bình tĩnh nhìn Long rồi cất lời: “Tôi là Nguyễn Hoàng Hạ Thảo, giám đốc kinh doanh tập đoàn Phương Thảo.”
Hoàng Yên cùng Lưu Ly lập tức nhận ra thân phận cô gái này, còn trẻ như vậy không ngờ là giám đốc kinh doanh của một trong ba tập đoàn lớn nhất Đại Nam, tập đoàn Phương Thảo không chỉ kinh doanh ở tại Tục Thế mà còn ở cả Huyễn Thế, ma Nguyễn Hoàng gia tộc cũng là gia tộc lớn bên trong Huyễn Thế, đến Trúc Lâm cũng phải nể mặt bọn họ vài phần.
“Không biết hôm nay Hạ Thảo đến nhà chúng tôi có chuyện gì vậy? Không phải chỉ là uống trà thôi chứ?” Long hỏi, trực giác của một cường giả cho hắn biết cô gái này sắp mang đến kèo ngon cho hắn.
“Miệng lưỡi thật ngọt, hèn gì con bé ngốc kia lại mê hắn như điếu đổ.” Hạ Thảo gắt trong lòng một tiếng, ngoài mặt thì nở nụ cười: “Ba ngày nữa tập đoàn Phương Thảo chúng tôi có tổ chức một cuộc đấu giá gây quỹ từ thiện, sự hiện diện của các vị là niềm vinh hạnh của chúng tôi.”
“Đấu giá từ thiện?” Vũ Tiên ngơ ngác hỏi, trước đây nàng từng có xem qua các chương trình đấu giá trên ti vi, cũng mong muốn có được một lần được tham dự nhưng mà nhà không có điều kiện thì chỉ có thể ước mơ thôi, thế nhưng hiện giờ sau khi lấy chồng thì thân phận của nàng đã siêu việt hơn trước rất nhiều, mong muốn trãi nghiệm một phen, nghĩ đến đây nàng đánh mắt sang Long.
“Đây mời phu nhân xem.” Hạ Thảo lập tức chớp thời cơ, nàng lấy máy tính bảng thao thao bất tuyệt giới thiệu cho cả bọn Vũ Tiên, hiển nhiên tại noi này nàng đánh hơi được Vũ Tiên mới là người có tiếng nói lớn nhất.
Long nhấp một ngụm trà rồi nói: “Sáu vé thường.”
“Vé thường? Với thân phận của ngài chúng tôi đã sắp đặt sẵn hạng vé mời thượng khách.” Hạ Thảo nói, cô nàng trực tiếp đưa luôn máy tính cho bọn Vũ Tiên ngâm cứu, chắc kèo trong đó có cả mớ mà đám nữ nhân này sẽ chi tiền.
Long lắc đầu: “Không cần phải khoa trương như vậy, sáu vé thường cho sáu người là được rồi.”
“Cho xin một vé với!” Âm thanh thánh thoát vang lên cắt đức trạng thái của đám người.
Cả đám nhìn lại thì thấy một bé gái năm tuổi váy hồng xinh xắn đi đến.
Mà cô bé vừa thấy Long thì vui mừng chạy lại rồi nhảy lên người Long dụi đầu vào ngực hắn, sau đó môi đỏ hôn vào má hắn, gương mặt xinh xắn mĩm cười rạng rỡ.

“Baba! Cuối cùng cũng gặp được người.”
Long chính thức hóa đá.
Cạnh!
Chiếc máy tính bảng rơi rớt trên mặt bàn đá, cả bọn năm người Vũ Tiên miệng há lớn, ánh mắt trợn ngược nhìn Long cùng bé gái.
“Baba?” Hạ Thảo nhìn cảnh này cũng ngạc nhiên không kém đám Vũ Tiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui