Thông Thiên Đan Y

"Quá khứ, Vân Tiên
Lâu chúng ta vẫn tương đối nhân tính hóa, các cô nương bán mình hoặc bán nghệ là tùy ý các nàng lựa chọn, các cô nương lớn tuổi, chúng ta cũng
để cho các nàng toàn bộ quyết định tự nguyện đi hay ở, nhưng dù là bất
kể đi hay ở, Vân Tiên Lâu chúng ta cũng sẽ cấp cho họ một số tiền tài,
bảo đảm cuộc sống sau này không phải lo nghĩ, chúng ta cũng không bạc
đãi người của mình, điều này cũng chính là nguyên nhân mà các cô nương ở bên ngoài nguyện ý đến Vân Tiên Lâu chúng ta.

Về phương diện
năng lực, các cô nương đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, bất kể là tài nghệ, khí chất, phong cách, hay là thủ đoạn lung lạc các khách nhân
cũng đều rất đa dạng, hơn nữa mọi người đồng tâm nhất trí cố gắng phấn
đấu, cùng nhau quyết tâm chịu khổ, tiền lời kiếm ra cũng rất khả quan!”

Thiếu nữ ngồi ở một bàn vị trí đầu não, những người khác hoặc ngồi hoặc đứng, cùng lắng nghe thiếu nữ nói chuyện, thanh âm của thiếu nữ tinh khiết
trầm thấp, câu chữ thong thả rõ ràng dễ nghe, nghe nàng nói chuyện cũng
là một loại hưởng thụ, mấy người ở đây dùng ánh mắt cuồng nhiệt mê luyến nhìn thiếu nữ, thiếu nữ so với bọn hắn tuổi còn nhỏ hơn, thân thể nàng
thoạt nhìn đơn bạc nhỏ yếu, nhưng lại cho bọn hắn một loại cảm giác an
toàn tựa như Thái Sơn vững vàng có thể tin tưởng, bọn họ đã thành thói
quen được nàng che gió che mưa, chỉ điểm tiền đồ.

Mười năm trước, thiếu nữ chỉ là một hài tử năm tuổi, bọn họ khi đó lần lược liên tiếp
trước sau đi đến bên cạnh nàng, nhưng không một ai là không bị khí độ
cùng tâm trí của nàng thần phục, đi theo nàng tay trắng dựng nghiệp, sản nghiệp cùng thế lực nghiêng ngã lảo đảo, vài lần vấp phải khó khăn gập
ghềnh rồi từ từ lại lớn mạnh hẳn lên, tình cảm của bọn họ cùng thiếu nữ
từ đó ngày càng sâu nặng khắc cốt ghi tâm, có thể đi theo nàng cùng nhau trải qua sóng gió ba đào, thành bại vinh nhục, cuộc đời này bọn họ sống không uổng.

Cho dù thiếu nữ có một gương mặt đáng sợ, nhưng ở
trong mắt của bọn,trái lại thiếu nữ lại có diện mạo đẹp nhất lại chính
là người thân nhất của bọn họ!

Đã từng, mấy người bọn hắn nói đùa, nói: Thiên Ca sau này không ai thèm lấy thì làm sao bây giờ?

Mấy tên thiếu niên lại nhất trí đồng thanh trăm miệng một lời nói: có chúng ta đây!


Chuyện này, mấy người bọn hắn thường lén lút đem ra nói cho vui chút thôi, bất quá, chỉ có bản thân thiếu nữ là không hề hay biết.

"Như thế,
nguyên nhân chính là như thế ——" Hạng Thiên Ca bỗng nhiên giọng điệu vừa chuyển, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chung quanh một lượt, nhìn thấy mọi
người đều hết sức chăm chú, tâm tình của nàng nghiêm túc trịnh trọng hẳn lên,tiếp tục nói:" Chúng ta danh tiếng ngày càng thịnh, dần dần sẽ xuất hiện những sai sót, nhiều người sẽ đối với chúng ta sinh ra hiềm khích, nên biết, cây cối làm nên cánh rừng, gió vẫn thổi bật rễ! Bao gồm cả
chúng ta ở bên trong, Hoàng Đô có tất cả mười hai kỷ viện, Nam Phong
Quán Diệc có hơn bảy cái, đã ở đây tồn tại mười chín năm, có thể ở nơi
mênh mông rộng lớn như Đại Vũ HoàngThành sinh sống nhiều năm, kia một
nhà cũng không phải là đèn cạn dầu, thậm chí xét cho cùng, trong chuyện
này còn cất dấu sản nghiệp hoàng gia, ví dụ như kia Đào Hoa Các, chủ
nhân chân chính phía sau lưng nó chính là Đại Vũ Tín Vương _ Lưu Nặc, mà Lưu Nặc, chính là đương kim Đại Vũ Hoàng Đế thân tín chi thần. Chỉ
riêng chúng ta Vân Tiên Lâu căn cơ nông cạn, phía sau lại chẳng có núi
dựa, đừng thấy Vân Tiên Lâu chúng ta hiện tại làm ăn thịnh vượng, ngày
thu vào vạn kim, danh tiếng vang dội, nhưng phải biết được đạo lý thịnh
cực tất suy".

"Tiểu thư có ý nghĩ gì?" Mọi người cảm thấy kinh sợ, Lịch Phi Vũ thần sắc lại càng ngưng trọng nói.

"Thu liễm, điệu thấp, tìm một chỗ dựa cường đại!" Hạng Thiên Ca ngôn từ ngắn gọn đơn giản nói.

Nghe được tiểu thư muốn tìm núi dựa, mọi người không hẹn mà cùng nhau đưa
mắt nhìn sang khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Nam Cung Nguyệt La, cả
Hoàng Đô này người nào mà không biết thái tử Lưu Triết ngưỡng mộ Nam
Cung Nguyệt La quả thực đã đạt đến trình độ như si như cuồng.

Hạng Thiên Ca liền thấy rõ ý nghĩ của bọn họ, lại nhìn thấy Nam Cung Nguyệt
La một bộ dạng rối rắm nhưng vẻ mặt lại chấp nhận hy sinh bất cứ giá
nào, không khỏi vừa bực mình vừa cảm thấy buồn cười," Thôi đừng quậy,
chúng ta lúc nào thì cần phải hy sinh người của mình để kiếm núi dựa
rồi? Huống chi, kia Lưu Triết mặc dù là thái tử tôn quý, nhưng phân
lượng còn chưa đủ , ít nhất, hắn không hơn được Hoàng Đế đi!"



của tiểu thư là?" Nam Cung Nguyệt La không khỏi thở phào nhẹ nhõm, để
cho nàng dùng sắc đi dụ dỗ cái tên thái tử sắc lang kia, híc..hậu quả
nhất định rất là nghiêm trọng.

"Tinh Hải Các, ta muốn bước chân
lên con thuyền lớn thần bí khó lường này, cùng bọn thành lập mối quan hệ hợp tác lâu dài đôi bên cùng có lợi, sau đó, đem Vân Tiên Lâu biến
thành một thế lực lớn thứ hai như Tinh Hải Các, trải rộng khắp đại lục!" Hạng Thiên Ca không chút nào che dấu, phơi bày ra dã tâm của nàng.

"Tinh Hải Các sở dĩ có thể trải rộng khắp nơi trên toàn bộ đại lục, là bởi vì bọn hắn tổ chức mua bán hợp quy cách, ta từ xưa đến nay chưa từng thấy
thanh lâu sở quán nào có thể trải rộng toàn bộ đại lục, loại địa phương
như thanh lâu sở quán này, không bị chèn ép cũng đã không tệ rồi, làm
sao có thể đường hoàng trắng trợn mà phát triển cho được?" Vân Niệm
khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại sâu kín nói.

"Đây cũng là điều kế tiếp ta muốn nói!" Hạng Thiên Ca gật đầu nói.

Mọi người nghe vậy đều tò mò nhìn nàng với ánh mắt sùng bái, bọn họ đều
biết, không có vần đề gì mà vị thiếu nữ trước mặt này không giải quyết
được.

"Tu luyện, tư chất, thiên phú, bất kể đi đến đâu, trên
phiến đại lục này, đều là những chủ đề vĩnh hằng mãi mãi, Vân Tiên Lâu
chúng ta phải làm lúc này chính là mua bán làm ra thức ăn ngon kỳ lạ đó
là dược thiện cùng linh tửu, nhưng dược thiện cùng linh tửu này không
những cải thiện được thể chất cùng tư chất của chiến sĩ, còn có thể chữa trị được những ám thương nhiều năm tích tụ lại trong cơ thể của chiến
sĩ , và còn có một chút tách dụng giúp cho đột phá bình cảnh..vân..vân.
Thử nghĩ xem, vừa hưởng được thức ăn ngon, uống linh tửu, vừa có được mỹ nhân trong ngực, không có một chút áp lực nào lại có thể tăng lên tu
vi, đồng thời còn hưởng thụ được phong hoa tuyết nguyệt, cỡ nào chuyện
tốt, cả thiên hạ này người nào không muốn hướng đến, có ai lại muốn

nguyện ý đi làm khổ hạnh tăng bao giờ?.

"Về phần phương thức làm
dược thiện cùng linh tửu, mọi người cũng không cần phải lo lắng, chỗ này của ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, hiện tại mọi người cần làm chính là cải cách Vân Tiên Lâu, trước mắt phải thu liễm lại khí thế, buôn bán
điệu thấp một chút, giữ vững địa vị ở vị trí chính giữa là được, về phần Tinh Hải Các bên kia, ta sẽ từ từ nghĩ biện pháp để cho bọn họ chủ động lấy lòng". Hạng Thiên Ca tràn đầy tự tin.

Như thế hai ngày trôi qua, Hạng Thiên Ca tính toán hôm nay ra ngoài mua một chút tài liệu luyện
khí, chính là luyện khí, luyện chế Không Gian Dung Khí, đây sẽ là tiền
vốn mà nàng muốn cùng Tinh Hải Các hợp tác.

Luyện chế Không Gian
Dung Khí, cho dù là luyện khí sư đứng đầu trên đại lục cũng không dám
mạnh miệng nói có thể bách luyện bách thành*,có thể luyện chế ra được
một cái thực không dễ dàng, cũng chính bởi vì Không Gian Dung Khí khó
luyện chế mới có thể tạo thành vật hi hữu cùng quý giá, cho dù là ở Hạng Gia, cũng chỉ có gia chủ Hạng Liên có được một cái Không Gian Dung Khí
mà thôi, hình như nó là một chiếc nhẫn.

bách luyện bách thành*: luyện một trăm thành một trăm

Chợ đen.

Hoàng Đô chợ đen là nơi tập tụ đủ loại hạng người, đủ loại nhân vật, lại càng không thể thiếu lai lịch các loại đồ tốt.

Hạng Thiên Ca lẫn trong đám người, đi một chút lại xem một chút, bao vải cầm trong tay đã muốn đầy, có thể thấy được thu hoạch tương đối phong phú,
nàng đang dừng chân bên quán nhỏ ven đường ở khu quẹo phía trước, kia
quán nhỏ lão bản vừa nhìn chính là một gã chiến sĩ hàng năm ở trong đao
kiếm mạo hiểm đỗ máu, trên mặt của hắn vắt ngang một cái vết sẹo con rết dài dữ tợn, cánh tay phải cũng bị chém đứt, cả người phát ra sát khí
nghiêm nghị.

Mà Hạng Thiên Ca lại bị một khối đá bám đầy bụi được đặt trước người hắn hấp dẫn tầm mắt, nàng được truyền thừa từ Hắc Đỉnh
'Tạo Thế'(cái đỉnh trong người của Ca tỷ tên là Tạo Thế) cho nên theo sự hiểu biết của nàng, tảng đá bị bám đầy bụi này không đơn giản chút nào.

"Lão bản, tảng đá kia bán làm sao?" Hạng Thiên Ca ngồi xổm người xuống, vuốt tảng đá thô ráp cùng với đường vân kỳ lạ sinh ra xúc cảm nói.

Lão bản có vết sẹo dài kia có chút bất ngờ nhìn Hạng Thiên Ca, một là bởi
vì tướng mạo của nàng, hai là bởi vì nàng chỉ là một tiểu cô nương lại
nhìn trúng một tảng đá bị bám đầy bụi.


"Sinh Cơ tán một, hoặc Hồi Huyết đan một". Đao Ba lão bản liếm liếm môi, thanh âm khàn khàn nói.

Hắn lạnh lùng nói xong, liền không nhìn Hạng Thiên Ca nữa, hắn biết mình
công phu sư tử ngoạm, cũng không trông mong vào vị tiểu cô nương trước
mắt thật có thể lấy ra đan dược hắn muốn, nhưng hắn cũng là có chút bất
đắc dĩ.

"Sinh cơ tán sao? Lão bản, ta có, tảng đá kia ta muốn rồi!" Một giọng nói ngọt ngào đột nhiên giòn giã vang lên.

Hạng Thiên Ca cùng vết sẹo lão bản nhìn lại nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy
Hạng Thiên Lộ xinh đẹp động lòng người nghiêng đầu, bàn tay nhỏ bé trắng noãn đang cầm một bình thuốc nhỏ, mà bên cạnh nàng, là một gã hộ hoa sứ giả làm cho Hạng Thiên Ca cảm thấy bất ngờ và không muốn gặp một chút
xíu nào.

Lê Thần Hân tò mò đánh giá Hạng Thiên Ca, cũng không
phải vì nàng có khuôn mặt dữ tợn mà biểu lộ ra vẻ mặt khác thường, mà
chỉ dùng một đôi mắt xinh đẹp nghiền ngẫm đang chờ xem cuộc vui.

"Thiên Ca tỷ tỷ, không nghĩ tới chỗ này gặp phải ngươi, Lộ Nhi chủ ý thế này,
một mình sống ở bên ngoài không dễ dàng đâu! Tảng đá đó Lộ Nhi
thích,Thiên Ca tỷ tỷ không ngần ngại bỏ những thứ mình yêu thích chứ?
Rồi mới nói, tảng đá kia, rất quý đấy!" Ngụ ý, tảng đá kia, không phải
ngươi có thể mua được.

Hạng Thiên Lộ âm thanh kiều nhu, nhưng
từng câu từng chữ sắc bén, trong đôi mắt to ngập nước đều chứa đựng cao
ngạo đắc ý, đùa cợt liếc nhìn Hạng Thiên Ca.

Lê Thần Hân hiếu kỳ
nhìn Hạng Thiên Ca, hoa văn đắp mặt, Hạng Thiên Lộ lại gọi là tỷ tỷ, Lê
Thần Hân rốt cuộc cũng đoán ra được thân phận của Hạng Thiên Ca, nàng
chính là danh xấu vang dội, không ai không biết, không người nào không
hiểu người quái dị này chính là phế vật Hạng Thiên Ca, dĩ nhiên, hắn
chẳng qua là nghe nói mà thôi, không nghĩ đến hôm nay lại gặp được kỳ
nhân.

Bất quá, hắn chóp mũi nhẹ nhàng động đậy ngửi hai cái, bỗng nhiên hai mắt mở to ra nhìn, vươn ra ngón tay mềm mại thon thả, run rẫy méo mó chỉ vào Hạng Thiên Ca," Là ngươi, chính là ngươi, ta nhận ra mùi của ngươi"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận