CHƯƠNG 287: CHÂN HUNG
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan và Dạ Quân Ly trở lại đông cung, liền dựa theo phương pháp thông linh Thương Minh nói, bắt đầu triệu hoán vong linh, bọn họ viết sinh thần bát tự của Nam Cung Ảnh viết lên bùa, lập tức cắt tay hai người, nhỏ máu của mình lên đó.
Vết máu kia theo sinh thần bát tự trên phù chú từng chút thay đổi sang đỏ.
Bên trong cung điện tĩnh dật, một ngọn gió u lãnh từ chung quanh kéo tới, phù chú bị gió thổi lên, bay lên không trong nháy mắt đột nhiên hóa thành hỏa diễm đốt đốt, liền thấy trong khói mù bay ra một luồng khói xanh bay đến chỗ Mạnh Thanh Hoan.
Mạnh Thanh Hoan chỉ cảm thấy trước mặt phác qua một cơn gió lạnh, không chờ nàng phản ứng kịp, trước mắt nàng hiện lên rất nhiều hình ảnh, mà nàng lại như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Trong bóng đêm, trong giả sơn u tĩnh, đột nhiên từ phía sau có người nhô ra, bưng miệng của nàng kéo nàng tới sau giả sơn.
Nàng liều mạng phản kháng, lại trốn không thoát kiềm chế của nam nhân kia, quần áo trên người bị xé nát, nam nhân kia tùy ý lăng nhục rong ruổi trên người nàng, nương ánh trăng hơi lạnh, nàng thấy rõ tướng mạo của nam nhân kia.
Ngay sau đó là bàn tay to lực lớn, bóp cổ của nàng đưa nàng đến tử địa!
Mạnh Thanh Hoan cảm giác mình hình như hít thở không thông, thẳng đến nghe được thanh âm khẩn trương của Dạ Quân Ly đang gọi nàng: “Tiểu cửu!”
Nàng bỗng nhiên mở hai mắt ra, miệng to thở phì phò, trên trán mồ hôi hột ứa ra, nàng từ từ hoàn hồn, lại phát hiện mình ở trong lòng Dạ Quân Ly.
“Tiểu cửu, nàng không sao chứ?” Đáy mắt Dạ Quân Ly tràn đầy lo lắng, mới vừa rồi Mạnh Thanh Hoan đột nhiên té xỉu, hơn nữa giống như mộng yểm, cả người co quắp, sắc mặt thống khổ.
Vô luận hắn gọi thế nào đều không có phản ứng, thực sự là sắp dọa hắn bay hết hồn phách.
Mạnh Thanh Hoan thở dài nhẹ nhõm, cả người vô lực ngã vào trong lòng Dạ Quân Ly, cảm thụ mới vừa rồi, chính là trước khi chết Nam Cung Ảnh trải qua.
Bởi vì thông linh, cho nên nàng thiết thực cảm thụ được thống khổ và dằn vặt Nam Cung Ảnh từng chịu đựng trước khi chết.
Thực sự là quá đáng sợ!
Vọng Thư Uyển.com
Trách không được Thương Minh nói phương pháp thông linh rất hao tổn tâm thần, đúng là như thế.
“Ta nhìn thấy hung thủ sát hại Nam Cung Ảnh, hắn chính là phó tướng Vũ Lâm vệ ở đông cung.” Đêm qua, nàng đi tìm Trường Lan, từng gặp qua nam nhân này.
Dạ Quân Ly nghe lời này cũng đột nhiên ôm chặt Mạnh Thanh Hoan, lực đạo mạnh đến nỗi coi như muốn khảm nàng vào xương cốt, kèm theo thanh âm trầm thấp khẽ run của hắn: “Ta cho rằng thống khổ này, là hai người chúng ta cùng nhau chịu. Nếu như biết là một mình nàng chịu, ta kiên quyết sẽ không sử dụng, tiểu cửu!”
Thanh âm tràn đầy đông tích hối hận của hắn, để đáy lòng Mạnh Thanh Hoan khẽ động, đáy mắt tràn đầy sáp ý.
Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu nhìn hơi ẩm loãng ở đáy mắt Dạ Quân Ly, nàng giơ tay lên khẽ vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của hắn, cười nói: “Dạ Quân Ly, ta cũng không phải búp bê sứ, còn nữa, có thể tìm ra hung thủ giải oan cho người chết, vốn là chuyện chính nghĩa. Chúng ta phải cảm thấy vinh hạnh, chẳng lẽ không đúng sao?”
Mi tâm của Dạ Quân Ly nhíu lên, hắn biết Mạnh Thanh Hoan nói đúng, nhưng hắn chính là không đành lòng nàng chịu một chút thống khổ!
“Dạ Quân Ly, ngươi cau mày xấu quá.” Mạnh Thanh Hoan vuốt lên mi tâm của hắn, đáy lòng tràn đầy ngọt ngào và trầm trọng, nam nhân này đến tột cùng yêu nàng cỡ nào a?
“Nói chung, phương pháp thông linh này sau này không thể dùng lại.” Dạ Quân Ly nói, từ trong lòng móc ra một tấm phù chú cuối cùng liền muốn hủy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...