Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

CHƯƠNG 210: TA KHÔNG SAO

Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly vội vàng đỡ lấy nàng, lại nghe Mạnh Thanh Hoan ghé vào tai hắn thấp giọng nói: “Thượng Uyên chưa đi, mới vừa rồi Thượng Uyên dạy ta nói.”

Nàng nguyên tưởng rằng Thượng Uyên đã luân hồi chuyển sang kiếp khác, nhưng mới rồi nàng loáng thoáng cảm thấy Thượng Uyên khống chế ý niệm của nàng, khiến nàng không khỏi nói một phen lời kia, nhưng lại không giống như là bị phụ thân.

Mà kỳ quái chính là, Thượng Uyên cũng không có hiện thân!

Nghe được Mạnh Thanh Hoan nhắc tới Thượng Uyên, vẻ mặt Dạ Quân Ly buồn bả, hắn theo bản năng ôm chặt Mạnh Thanh Hoan, khóe môi chà nhẹ tai của nàng thấp giọng nói: “Sự tình phía sau, giao cho ta!”

Mạnh Thanh Hoan gật đầu, đáy mắt lộ ra kiên định nhìn hắn.


Dạ Quân Ly nhướng mày, híp híp hai mắt nói: với Mạc Thượng Tà: “Việc của Quỷ Âm sơn, ta không biết rõ, chờ đợi sau khi hồi kinh ta nhất định tra ra chân tướng việc này, cho ngươi một công đạo!”

Mạc Thượng Tà hoàn hồn, khẽ quét Dạ Quân Ly một mắt, khinh thường khẽ hừ một tiếng: “Công đạo? Cho dù tra ra việc này là thật, không biết Hiên vương tính toán cho ta một cái công đạo như thế nào? Nếu là hủy Quỷ Âm sơn, ta cũng làm được. Ta muốn chính là dùng máu tưới của đám người Dạ thị ngươi rửa sạch thống khổ mười mấy năm của ta. Ngươi có thể làm được sao?”

Hắn liễm liễm lửa giận đáy lòng, những hậu duệ quý tộc hoàng thất này, một đám dạng chó hình người ngăn nắp xinh đẹp, sau lưng không biết là dùng bao nhiêu máu tươi nhuộm thành?

Vì sao bọn họ có thể ngồi hưởng giang sơn, nhận bảo vệ của bách tính, mà những người như bọn họ lại phải ở trong bóng đêm chịu dày vò?

“Ngươi hận Quỷ Âm sơn, vì sao không hận người đem ngươi mang đến Quỷ Âm sơn? Ngươi là Mạc gia trung liệt, vì sao vận mệnh của ngươi cùng ca ca ngươi bất đồng như thế? Nguyên do trong chuyện này ngươi không muốn biết rõ ràng sao?” Dạ Quân Ly lạnh giọng chất vấn hắn.

Mạc gia từng là khai quốc công huân Dạ Chiêu quốc, luôn đóng ở Đồng thành, sau này thảo phạt Thánh Dương quốc, Mạc tướng quân chết trận, Mạc phu nhân tuẫn táng, chỉ để lại cô nhi Mạc Thượng Uyên.

Hoàng thượng cảm động và nhớ nhung công đức Mạc gia, đặc biệt nhận Mạc Thượng Uyên đến kinh thành, thành thư đồng của Dạ Quân Ly, khi đó Mạc Thượng Uyên mười tuổi.

Hắn cùng với Mạc Thượng Uyên cùng nhau lớn lên, tập võ, luyện kiếm. Sau lại thành lập Long Đằng quân, giết địch trên chiến trường, Thượng Uyên cho tới bây giờ đều là phụ tá đắc lực của hắn!

Thượng Uyên tuy là thuộc hạ của hắn, nhưng giống như là bằng hữu của hắn, bọn họ cơ hồ không chuyện không nói. Nhưng từ những năm nay, hắn lại không biết hắn có một đệ đệ cũng chưa từng nghe Thượng Uyên nhắc tới, nhưng Thượng Uyên hiển nhiên là biết đến!

Vọng Thư Uyển.com

Đến tột cùng trong chuyện này có ẩn tình gì?

Dạ Quân Ly nghĩ lung tung, đáy lòng đột nhiên tự nhiên sinh ra một chút sợ hãi, hắn sợ chân tướng so với tử vong càng tàn khốc, hắn sớm có loại dự cảm này!

Lời nói của Dạ Quân Ly, lòng Mạc Thượng Tà có một ít thả lỏng, hắn bình tĩnh nghĩ, vì sao chính mình không có trí nhớ lúc trước mười tuổi, vì sao hắn chỉ nhớ rõ bài thơ mình từng biết không quên?

Người mang hắn đến Quỷ Âm sơn, đến tột cùng là ai?

“Ngươi nói đúng, có lẽ ta hẳn là tìm ra người đẩy ta vào trong bóng tối kia.” Mạc Thượng Tà làm ra quyết định, cho dù hắn hiện tại giết Dạ Quân Ly cùng Dạ Mạch Hàn, Dạ thị còn có thái tử còn có hoàng thượng.

Hắn chỉ có thể tạm thời buông cừu hận xuống, trước tìm ra toàn bộ sự thật!

“Hiên vương điện hạ, ta cho các ngươi thời gian điều tra chân tướng sự tình, nếu tra không ra, nói vậy các ngươi biết kết quả. Phải biết rằng mạng của y tiên công tử còn trên tay của ta.” Mạc Thượng Tà nói xong,, tà mị quyến cười nhìn về phía Trường Lan.


Trường Lan đột nhiên cảm thấy cánh tay một trận đau đớn, hắn hơi kinh hãi vừa nhíu ấn đường, vẻ mặt dị thường bình tĩnh.

Không nghĩ tới thủ đoạn thủ đoạn của Mạc Thượng Tà cao thâm như thế, hắn không có chút phát hiện, cũng đã trúng cổ, nam nhân này muốn giết bọn hắn, quả nhiên dễ như trở bàn tay!

Mạnh Thanh Hoan nghe lời này, nhất thời cả kinh, nàng mở to hai mắt nhìn nhìn về phía Trường Lan, đáy mắt có chút kinh hãi.

Có lẽ là cảm giác được ánh mắt của Mạnh Thanh Hoan, Trường Lan đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng về phía nàng, thấy thu mâu như nước của nàng nhấp nháy lên tinh thần, đáy lòng hắn xẹt qua tia nước nhỏ.

Hắn lắc đầu với nàng, dương môi cười thanh âm trước sau như một ôn nhuận thanh nhã: “Yên tâm, ta không sao.”

Luna: Happy new year


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận