CHƯƠNG 201: CHÂN TƯỚNG HỦY DUNG
Editor: Luna Huang
Ba ngày sau, Trường Lan cùng Cố Ninh Tuyết mang theo thuốc giải cổ độc cổ độc đi tới Việt gia Phong Đô.
Dưới sự trợ giúp của Việt gia, bọn họ bắt đầu ở trị liệu người chết trúng cổ độc bên trong Phong Đô thành, cũng ở chung quanh đường cái đốt dược hương dùng để khu cổ.
Liên tiếp mấy ngày, ôn dịch Phong Đô rốt cục có thể giải quyết. Ngoại trừ người trúng độc sâu không thể xuống giường ra, người còn lại đã sống lại.
Mà lúc này, bách tính Phong Đô mới hiểu được, căn bản không phải quỷ vương quấy phá, mà là bởi vì họa!
Việt gia.
Đám người Dạ Quân Ly bận rộn nhiều ngày, lúc này mới rảnh rỗi ngồi xuống, thương thảo bước tiếp theo nên như thế nào tìm được người thao tác phía sau màn Phong Đô.
Mấy người chưa dứt, chỉ thấy Lăng Túc sốt ruột chạy đến, hắn ôm quyền bẩm: “Vương gia, thuộc hạ dẫn người kiểm tra qua, mọi người trúng ôn dịch ở Phong Đô đều ở, ngoại trừ vị tiểu thư Thẩm gia kia.” Hắn dừng một chút tiếp tục nói: “Còn có lúc trước ngươi để thuộc hạ điều tra chuyện Việt Phong Linh huỷ hoại dung nhan, thuộc hạ đã điều tra rõ.”
Trước kia Phong Đô đầy khó, căn bản không chỗ đi thám thính tin tức, nhưng Trường Lan mang giải dược về, Phong Đô giải trừ khủng hoảng, hỏi thăm tin tức liền tiện rất nhiều.
Mi phong của Dạ Quân Ly hơi nhướng, đáy mắt nhộn nhạo chút sóng trôi nổi nụ cười thản nhiên nói: “Vậy nói nghe một chút.”
Mạnh Thanh Hoan cũng hết sức tốt, đến tột cùng tiểu thư Thẩm gia mất tích, cùng với thứ Việt gia bị hủy dung, có liên hệ gì?
Lăng Túc nói: “Nghe nói, Việt Phong Linh này đó là bị tiểu thư Thẩm gia hủy dung. Tiểu thư Thẩm gia này tên là Thẩm Tri Thu là độc nữ của Thẩm phủ, từ nhỏ ngang ngược càn rỡ. Thẩm Tri Thu biết được Việt Phong Linh muốn gả cho cha của nàng làm tục huyền, sinh lòng khó chịu, sai khiến người hủy dung mạo Việt Phong Linh.”
“Nghe nói dung mạo của Việt Phong Linh bị hủy xong gả cho đồ tể trong Lâm trấn, không bao lâu nàng liền chết. Bất quá cũng có người nói, nàng là bị tỷ tỷ của mình bán cho đồ tể Lâm trấn!” Những điều này là tin tức do Lăng Túc trong miệng bách tính Phong Đô lấy được.
Bởi vì thời gian có hạn, hắn cũng không kịp kiểm chứng là thật hay không, chỉ có thể bẩm Dạ Quân Ly trước.
Mạnh Thanh Hoan nghe thế có chút ngoài ý muốn, nàng nao nao làm như bắt được một ít linh quang, hỏi bọn họ: “Các ngươi cảm thấy Việt Phong Linh có chết hay không?”
Sở dĩ nàng hoài nghi, là bởi vì toàn bộ manh mối thái quá mức trùng hợp, Thẩm Tri Thu hủy dung mạo của Việt Phong Linh, Việt Như Yên bán nàng cho đồ tể Lâm trấn, nếu hết thảy là thật, như vậy trận lén lút Phong Đô này tám phần có quan hệ với nàng.
Chỉ là nàng sao có năng lực, nhấc lên trận gợn sóng này?
“Hiện giờ đủ loại dấu hiệu tỏ rõ, Việt Phong Linh là hiềm nghi lớn nhất. Trước mắt chúng ta phải chứng minh, nhìn xem Việt Phong Linh này có chết thật chưa.” Dạ Quân Ly nói xong ngẩng đầu nói với Lăng Túc: “Đến Lâm trấn tra tin tức của Việt Phong Linh.”
Vọng Thư Uyển.com
Lăng Túc gật đầu lên tiếng, lại nghe Dạ Mạch Hàn đột nhiên gọi hắn lại: “Đợi một chút.” Hắn nói xong ánh mắt quét đám người một mắt, nói: “Không cần đi Lâm trấn, chuyện tình của Việt Phong Linh, Việt gia rõ ràng nhất.”
Dạ Quân Ly gật đầu nói: “Cũng phải, trước hết chúng ta đây từ chỗ Việt Vĩnh Nham tìm một chút khẩu phong.”
Mạnh Thanh Hoan có chút mệt, nàng xoa nhẹ cánh tay nói với bọn hắn: “Ta sẽ không đi, đã nhiều ngày ta mệt muốn chết rồi, ta muốn hảo hảo ngủ một giấc.”
Dạ Quân Ly trắc mâu nhìn mỏi mệt trên mặt nàng, có chút đau lòng, những ngày này, nàng chiếu cố bách tính trúng cổ độc, duy trì trật tự Phong Đô, mọi chuyện tự làm, không thể kém hơn nam nhi bọn họ.
Nữ nhân này thuần lương như vậy, bảo sao hắn không thích không thương?
“Được, vậy nàng lưu lại nghỉ ngơi thật tốt, ta để Vân Thường coi chừng nàng.” đáy mắt Dạ Quân Ly ôn nhu, thanh âm cưng chìu đầy phòng.
Mạnh Thanh Hoan gật đầu, nhìn theo bọn họ rời đi, nàng đứng ở trước phòng hít sâu một hơi, đang chuẩn bị đi về nghỉ ngơi, đột nhiên cảm giác trên mu bàn tay một trận đau đớn.
Nàng nâng tay thấy một con kiến màu đen dừng ở trên mu bàn tay, nàng khẽ nhíu mày, cho rằng chỉ là con kiến bình thường cũng không lưu ý, chỉ đưa tay khẽ vỗ quét con kiến kia đi, sau đó ngáp một cái, trở về đi ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...