CHƯƠNG 129: CẨN THỦ SƠ TÂM
Editor: Luna Huang
Nửa đêm kinh vũ, thanh âm tích tích đáp đáp truyền ra trong Thiên Huyền quan.
Trong thiện phòng thanh lịch, Dạ Quân Ly lẳng lặng ngồi ở phía trước cửa sổ, bưng ly trà, nhìn màn mưa ngoài cửa sổ.
Linh Hư đẩy cửa mà vào, nhìn Dạ Quân Ly ngồi ở chỗ kia vẫn không nhúc nhích hắn khe khẽ thở dài, đi tới chỗ hắn, ngồi xếp bằng đối diện hắn.
Dạ Quân Ly thu hồi đường nhìn, bưng ly trà khẽ nhấp một miếng hỏi: “Đưa đi chưa?”
“Ân.” Linh Hư nhàn nhạt lên tiếng, thẳng vì mình rót ly trà, nói rằng: “Lâm Ngọc Châu này sinh tiền không làm chuyện ác gì, nghĩ đến sau này chắc chắn đầu thai vào nhà tốt.”
Lâm Ngọc Châu nói ra toàn bộ bí mật mình biết, cũng buông tha muội muội mình, dư nguyện của nàng ở trên đời này đã xong cho nên an tâm luân hồi chuyển thế.
“Chuyện này, ngươi dự định xử lý như thế nào?” Linh Hư nhìn Dạ Quân Ly một chút, cuối cùng hỏi.
Dạ Quân Ly để chén trà xuống tùy ý vuốt ve ống tay áo, thanh âm kiên quyết nói: “Thân thế của Cửu nhi không thể tiết lộ ra ngoài, nếu không đó là đường chết! Nên việc này, phải giấu đi, chỉ có ngươi biết ta biết.”
Linh Hư gật đầu, hắn cũng tán thành cách làm của Dạ Quân Ly, việc này một khi công bố chắc chắn lại là tinh phong huyết vũ.
“Vậy Lưu Cảnh thì sao? Lẽ nào ngươi dự định buông tha Mạnh phu nhân cùng Lâm ma ma? Lén gạt cả thân thế của Lưu Cảnh?” Linh Hư tò mò hỏi.
“Không, thân thế của Lưu Cảnh không cần giấu diếm. Ngươi yên tâm, ta đã nghĩ xong đối sách, không chỉ có thể trừ khử Mạnh phu nhân cùng Lâm ma ma, còn có thể để Lưu Cảnh quang minh chính đại làm trưởng tử Mạnh phủ, hơn nữa không cho tiểu Cửu hoài nghi.” Dạ Quân Ly nói, đứng lên.
Linh Hư biết hắn phải đi, cũng không ngăn. Mà là hỏi hắn một vấn đề tương đối nghiêm túc: “Nếu như Cửu nhi không có quan trọng với ngươi, ngươi có thể chọc thủng thân thế của nàng để cho nàng đối mặt nguy hiểm hay không?”
Ánh mắt yêu dị của Dạ Quân Ly hơi chao đảo một cái, khóe môi vung lên một tiếu ý nhạt, hắn quét Linh Hư một mắt, tư thái ngạo nghễ trả lời: “Dạ Quân Ly ta sẽ không vô sỉ đến tính kế cả một nữ tử vô tội, cho dù đó là người ta căm hận.”
Vọng Thư Uyển.com
Linh Hư hài lòng cười cười, hắn bưng ly trà uống một hơi cạn sạch, lại nói thiên cơ: “Cẩn thận sơ tâm, phương đắc thiện quả. Phải nhớ kỹ sự lựa chọn của ngươi, không nên do dự, cũng không cần buông tha.”
Hắn nói, đứng lên, từ trong lòng móc ra tấm phù chú đưa cho hắn nói rằng: “Dung hợp máu của máu của ngươi Cửu nhi, chiếu văn lộ trên phù chú này mà vẽ lên, tùy thân thu trong hương nang của ngươi, như vậy ngươi là có thể cùng Cửu nhi thấy huyền linh trên thế gian này.”
Dạ Quân Ly tiếp nhận tấm phù chú kia cảm kích gật đầu một cái nói: “Đa tạ.”| Hắn cất xong phù chú, sau đó cáo từ Linh Hư xoay người tiêu thất trong mưa đêm.
Linh Hư nhìn Dạ Quân Ly đi xa, hắn yếu ớt thở dài, ánh mắt từ từ nhìn mưa đêm ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói: “Sư phụ a sư phụ, chuyện ngươi giao cho đồ nhi thật đúng là khó làm a.” Hắn khẽ than lắc đầu, ngồi xuống tiếp tục uống trà.
Một đêm mưa gió, ngày kế, ánh dương quang vạn lý, khí trời tốt thần kỳ.
Bên trong Hiên vương phủ.
Dạ Quân Ly từ phòng tối đi tới trên mặt tràn đầy âm. Hắn trở về phòng thay đổi một kiện áo bào, nghe Lăng Túc bẩm báo chuyện đã xảy ra hôm qua ở Mạnh phủ, nghe được Mạnh Thanh Hoan gặp Lâu Vũ Thần còn làm bộ phong hàn hôn mê bất tỉnh được Lâu Vũ Thần tiễn về phòng xong.
Dạ Quân Ly một cước đá ngã bình phong diện tước trong phòng, sợ đến Lăng Túc phác thông một tiếng quỳ ở trên mặt đất, tâm can loạn chiến.
“Đi ra ngoài.” Thanh âm của Dạ Quân Ly âm hàn toát ra, Lăng Túc vội vàng đứng dậy lui ra ngoài, giữ ở ngoài cửa, lắng nghe trong phòng.
Xác nhận Dạ Quân Ly không có tiếp tục phát hỏa đập đồ, hắn mới xuất một khẩu khí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...