Thôn Phụ Trưởng Thành



“Cậu đừng có mà nói bậy, tôi không có nhốt cậu.” Lâm Ngọc Nhiêu tay chân luống cuống che quần áo trên ngực mình lại.

Cô rất muốn đẩy cái miệng đang ngậm vú cô của Hướng Minh Vũ ra.

Trước ngày tới tháng vú cô sẽ rất mẫn cảm, vừa chạm vào một cái là rất khó chịu rồi.

Bây giờ còn bị chú nhỏ ngậm trong miệng như vậy nữa.

Tay cô chống lên mái tóc tươi tốt của anh, sợi tóc thô cứng chọc vào tay cô buồn buồn: “Sao chỗ nào cậu cũng cứng được vậy.” Cô nhịn không được nhỏ giọng oán trách một câu.

Hướng Minh Vũ ngậm núm vú mút tới sung sướng, đột nhiên nghe được chị dâu hồn nhiên chẳng đề phòng gì mà nói ra một câu như thế, phía dưới vốn đã sưng tấy giờ bị kích động mà nảy lên mấy cái.

Hai tay anh linh hoạt tiến vào lưng quần chị dâu, không quan tâm tới phản kháng của cô, dễ dàng sờ tới qυần lót đã bị dâm thuỷ tẩm ướt.

Cách một lớp vải dệt mỏng, ngón tay chậm rãi vân vê trêu chọc động dâm của chị dâu: “Nghe nói trước khi tới tháng du͙c vọng của phụ nữ vô cùng mãnh liệt.


Em còn chưa làm chị dâu mà, chị dâu đã tự mình chảy nước ướt hết cả qυần lót rồi này.”

“Tôi không có chảy nước.” Lâm Ngọc Nhiêu đẩy đẩy đầu chú nhỏ, cơ thể mềm mại bị đẩy lên thân cây dang thành hình chữ X.

Toàn thân cô không có chỗ nào dùng lực được, hai bắp đùi còn bị đôi chân cường tráng của chú nhỏ đẩy mở ra.

Không biết từ lúc nào anh đã thay sang mặc quần đùi, lông trên cẳng chân cọ vào chân cô.

Cô vừa ngứa vừa kích thích, không khỏi mở rộng hai đùi hơn, giống như một dâm phụ chủ động cầu xin người tới chơi mình.

“Chị dâu, chị có biết sáng nay chị ném em lại bỏ chạy đi mất, em bắn ra bằng cách nào không?” Hướng Minh Vũ lưu lại dấu hôn mới trên vú lớn của chị dâu, đè chồng lên dấu vết cũ.

Nhìn thôi đã thấy dâm mới mức anh muốn dùng gậy thịt lớn đâm nát vú cô.

Bang một tiếng, anh tát lên đó một cái.


Anh cũng không dùng sức lớn bao nhiêu, ấy thế mà đôi vú lớn trắng như tuyết lại rung lên mãnh liệt, thịt vú rung rinh nhìn dâm cực kỳ, kích thích hai mắt Hướng Minh Vũ đỏ quạch.

“Ưm, đau!” Dáng vẻ Lâm Ngọc Nhiêu đáng thương hề hề cầu xin Hướng Minh Vũ buông tha cho cô, cái đầu lắc lắc: “Đừng có đánh mà, đau lắm!” Thật ra chú nhỏ không dùng bao nhiêu sức, chỉ là vú cô quá lớn, hơi động một chút là có thể rung tới kinh thiên động địa ngay.

Nghe cô nói thế, Hướng Minh Vũ thở hổn hển vài hơi, bàn tay thô to nâng hai vú lớn lên, cảm xúc ấm áp nằm trong lòng bàn tay, dáng vẻ cô đáng thương quá chừng nhưng núm vú cương cứng lại dâm dật vô cùng, quyến rũ anh mau ngậm lấy liếm láp trêu đùa.
Cuối cùng nhìn thấy dáng vẻ nước mắt lưng tròng vô cùng chọc người của chị dâu, Hướng Minh Vũ nhẹ nhàng xoa nắn, hôn khẽ lên môi hồng khẽ nhếch.

Anh thích trêu trọc đầu lưỡi mềm mại của cô, ép cho cô không còn chỗ trốn, chỉ có thể hoảng hốt bất lực thừa nhận anh mặc sức xâm phạm.

Lâm Ngọc Nhiêu được anh hôn tới mơ mơ màng màng, trên cổ còn lưu luyến môi lưỡi nóng bỏng của anh.

Đột nhiên cô nhớ ra chỗ ấy không thể để lại dấu vết, chỗ đó còn được, nhưng trên cổ thì…

“Minh Vũ, cậu nhẹ chút đi mà, đừng để lại dấu hôn.” Cô vừa dứt lời, đột nhiên cần cổ hơi xót, Hướng Minh Vũ nhe răng nanh ra cắn lên đó một cái, để lại một hàng dấu răng chỉnh tề.

Sau đó anh còn dùng sức liếm mút mấy cái, dấu vết đỏ tươi kia không thể nào biến mất trong vòng hai ngày được.

Lâm Ngọc Nhiêu tức giận lại bất lực, thở gấp mắng anh: “Cậu đúng là không tôn trọng tôi chút nào cả!”

“Tôn trọng?” Hướng Minh Vũ buồn cười nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, lúc cởi qυần cô ra mới lạnh nhạt nói: “Chị thấy qua em chồng nào tôn trọng chị dâu mà lại nhét gậy thịt lớn chơi nát động dâm của chị dâu chưa?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui