Anh lại ấn cô lên bồn rửa mặt lần nữa.
Anh thích nhất là tư thế cô chổng mông để anh cắm vào, dâm đãng lại không có sức phản kháng.
Lâm Ngọc Nhiêu đã tỉnh táo phần nào, nhận thấy gậy thịt của chú nhỏ hình như lại lớn thêm vài phần đang chọc chọc mông cô lần mò xuống dưới, rồi dừng lại trước cửa động thịt dính nhớp.
Anh chọc chọc nhẹ vài cái, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ sảng khoái.
“Chú nhỏ, tôi muốn mút cho cậu.” Lâm Ngọc Nhiêu cố sức nâng cơ thể mềm mại vô lực lên, xoay người vươn tay đẩy đẩy vòng eo cường tráng của anh ra: “Cậu rửa qua gậy thịt đi, tôi dùng miệng hút ra cho, cậu đừng chơi tôi nữa, được không?”
Hướng Minh Vũ không nhìn ra trong ánh mắt chị dâu có nét gian tà, ngược lại bị sự chủ động của cô kích thích không thôi.
Chẳng qua lúc này anh đang giống như tên đã căng cung, chỉ muốn chơi động dâm cho sướng.
“Chị dâu, sau này lại mút, sau này còn nhiều cơ hội lắm, bây giờ em chỉ muốn….”
“Đi rửa đi mà, nhanh lắm, chẳng lẽ cậu không thích chơi miệng tôi? Không muốn bắn tinh vào họng tôi à?” Ánh mắt đưa tình của Lâm Ngọc Nhiêu mị mị câu lấy hồn em chồng, cô vươn lưỡi liếm hạt đậu đỏ nhô lên trên ngực anh, còn cố ý phát ra tiếng vang sắc tình.
Núi đôi mềm mại cọ lên cơ thể nóng rực như lửa của anh: “Chú nhỏ, lưỡi tôi sẽ làm cậu sung sướng.”
Tuy bây giờ Hướng Minh Vũ rất muốn chơi chết cô, nhưng anh vẫn dựa vào lực tự chủ mạnh mẽ, quyết định chơi đùa với cô.
“Chị dâu rửa cho em được không? Dù sao trên đó cũng đều là dâm thuỷ của chị dâu cả.”
“Tôi mới cao trào, giờ mệt lắm, cậu để tôi nghỉ chút đi.” Lâm Ngọc Nhiêu lắc mông hờn dỗi, gỡ khăn tắm ở trên móc treo, cười tủm tỉm ném lên người anh: “Cậu rửa cho đàng hoàng.”
Hướng Minh Vũ bị dáng vẻ nhu mì khó có được của chị dâu làm cho nhiệt huyết sôi trào, bắt lấy khăn tắm xoa xoa gậy thịt.
Nhân lúc anh đang phân tâm, Lâm Ngọc Nhiêu lẳng lặng đi tới cửa, không hề do dự vặn chốt chạy biến ra ngoài.
Cô vội vàng chạy dọc hành lang, vừa chạy vừa tròng váy ngủ nắm chặt trong tay lên người.
Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm bị mở mạnh ra, cô vui vẻ khi mưu kế thành công, chui tọt vào phòng ngủ.
Hừ! Ai bảo anh trước đây cứ đùa bỡn cô chứ! Cô biết rõ anh sẽ không đi ra đâu, bằng không cũng chẳng để phí sức cả nửa ngày trời kia.
Nhưng cô vẫn không có dũng khí đối mặt với anh.
Buổi chiều trời trong, còn xuất hiện cầu vồng, Hướng Minh Hưng tỉnh rượu muốn ra đồng đi dạo.
“Em với anh cùng đi đi.” Lâm Ngọc Nhiêu không dám ở nhà, cô sợ bị Hướng Minh Vũ chơi chết mất.
“Không cần đâu, không phải em bảo trong nhà hết gạo với đồ ăn à, đúng lúc lát nữa Minh Vũ sẽ lái xe đi đổ xăng, em đi cùng nó mua chút đồ đi.”
Gì cơ! Này chẳng phải bảo cô nhảy vào hố lửa à: “Em không….”
“Chị dâu, chị sửa soạn đi, chút nữa chúng ta xuất phát.” Hướng Minh Vũ thò đầu từ trong hành lang ra, vẻ mặt nguy hiểm nhìn chằm chằm Lâm Ngọc Nhiêu.
Ánh mắt kia tràn ngập cảnh cáo, lời từ chối tới bên miệng Lâm Ngọc Nhiêu lại phải nuốt ngược về: “Được, được rồi.” Cô sợ tên khốn Hướng Minh Vũ này bị chọc tức sẽ nói chuyện hai người yêu đương vụng trộm cho Hướng Minh Hưng biết thì chết.
Tuy là cô cũng không phải quá mức để ý, dù sao ngay từ đầu là anh em bọn họ có lỗi với cô trước.
Nhưng mất lần xảy ra quan hệ với Hướng Minh Vũ, là do cô không giữ được quan điểm của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...