Phệ Kính Vương truy sát phía sau cũng lọt vào không gian loạn lưu. Trong không gian loạn lưu đầy các loại mảnh vỡ không gian, mỗi phiến mảnh vỡ không gian không thua gì một mảnh tinh cầu, khiến cho Phệ Kính Vương cho dù điên cuồng va vỡ vô số mảnh vỡ không gian loạn lưu, nhưng tốc độ vẫn giảm đi, căn bản không thể truy sát La Phong.
Phệ Kính Vương không giận mà vui, truyền âm gào lên:
- Chí bảo này có uy năng quả thật bất phàm. Chí bảo như vậy, một nhân loại như ngươi không tư cách dùng. Ta là sinh mạng đặc thù cường đại trong vũ trụ, mới xứng với chí bảo như vậy. Giao chí bảo ra đây, ta tha cho ngươi một mạng.
Ầm!
Khí tức Phệ Kính Vương tăng vọt, hắn đã thiêu đốt thần thể. Để có chí bảo, hắn vui lòng thiêu đốt thần thể. Hơn nữa Bắc Cương Liên Minh vì muốn thu nạp hắn, đã cung cấp tài nguyên bất tận. Hắn cũng có rất nhiều các loại bảo vật khôi phục thần thể.
- Ầm!
Phệ Kính Vương có thần thể vượt qua Vũ Trụ Tôn Giả bình thường, một khi thiêu đốt thần thể, thực lực nhất thời tăng vọt tới mức nghịch thiên.
- Ầm ầm…
Tốc độ Phệ Kính Vương nhất thời một lần nữa tăng vọt, nghiền nát không gian loạn thành một thông đạo rộng lớn. Tất cả mảnh vỡ không gian cản trở hắn toàn bộ đều bị chấn vỡ hóa thành dòng hạt.
La Phong phát hiện tốc độ Phệ Kính Vương phía sau tăng vọt, sắp truy tới nơi.
"Tốc độ ta không bằng hắn. " La Phong thấy tình thế không ổn, lập tức hai cánh rung lên.
Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát!
Chỉ thấy La Phong như một con bướm, không ngừng biến hướng trong không gian loạn lưu, lúc thì xông lên phía trước, lúc thì dạt sang trái, thậm chí còn rẽ ngoặt…
Phương hướng không ngừng biến ảo, như quỷ mị. Phải biết rằng tốc độ càng nhanh biến hướng càng khó, tựa như một chiếc xe đua tốc độ cao, khi thay đổi phương hướng rất có thể lật xe. Cùng một đạo lý, Phệ Kính Vương nhất thời trở tay không kịp.
- Linh hoạt như vậy à?
Phệ Kính Vương cũng không ngừng biến hướng, truy sát La Phong.
Nói về gia tốc theo đường thẳng, La Phong cho dù thi triển Thí Ngô Vũ Dực hình thái thứ hai, hình thành không gian loạn lưu, cũng đánh không lại sinh mạng đặc thù đã thiêu đốt thần thể ' Phệ Kính Vương '.
Chỉ khi nào biến hướng, Phệ Kính Vương mới hơi bối rối.
- Phong tỏa.
Phệ Kính Vương giận dữ, khống chế thần lực áp chế La Phong, lại bị Thí Ngô Vũ Dực của La Phong xé tan những sức ép.
- Phệ Kính Vương, ngươi tội gì phải truy ta?
La Phong truyền âm nói:
- Chí bảo cánh chim của ta chính là do Vũ Trụ Chi Chủ ban cho. Ngươi cho dù cướp đi, sợ tương lai cũng sẽ bị đoạt lại.
- Ha ha, đừng có đem Vũ Trụ Chi Chủ ra dọa ta. Liên minh Nhân Loại các ngươi có Vũ Trụ Chi Chủ. Bắc Cương Liên Minh ta không có à? Ha ha, chí bảo không hổ là chí bảo. Về mặt cơ sở, ta vượt qua ngươi rất nhiều, gia tốc cũng vượt qua ngươi. Nhưng linh hoạt biến hướng lại thua xa ngươi. Chỉ có thể bằng vào tốc độ mà đuổi theo ngươi, không thể để ngươi thoát đi.
Phệ Kính Vương ngược lại rất hưng phấn.
Tư Nha Tôn Giả và năm người nhận truyền thừa Bất Hủ khác phía sau nhìn Phệ Kính Vương truy sát Đao Hà Vương, cả hai bay tán loạn giữa không trung. Họ sớm đã chạy ra khỏi phạm vi đảo đá hoang, bay trên bầu trời Cửu U Hải.
- Phệ Kính Vương thiêu đốt thần thể mà vẫn đuổi không kịp? Không hổ là chí bảo.
- Thiêu đốt thần thể, có thể làm tốc độ tăng nhiều, nhưng tốc độ càng lớn, biến hướng càng khó.
Tư Nha Tôn Giả nói:
- Phệ Kính Vương chỉ có thể cam đoan không vứt lại, chắc hắn sắp động thủ rồi.
Phệ Kính Vương đuổi không kịp, rốt cục trước mặt hắn chợt xuất hiện một tinh cầu màu tím.
Vèo!
Tinh cầu màu tím dưới thần lực của Phệ Kính Vương điều khiển, tốc độ tự nhiên vượt xa tự thân Phệ Kính Vương, tới thẳng trên đầu La Phong. Chỉ thấy thể tích tinh cầu màu tím tăng vọt, lúc đầu chỉ lớn bằng bàn tay, bây giờ đã biến thành siêu sao đường kính mấy ngàn km. Phía dưới ngôi sao màu tím này lộ ra một cái hố khổng lồ.
- Ầm ầm…
Không trung xuất hiện một vòng xoáy. Một luồng lực hút ngập trời tác dụng thẳng vào người La Phong. Vốn La Phong đang linh hoạt vô cùng, không ngừng biến hướng giữa không trung, nhất thời bị ảnh hưởng.
- Đây là trọng bảo phong ấn của ta. Tuy ta không hiểu đầy đủ quy luật Không Gian, nhưng có trọng bảo, lại bằng vào thần lực thiêu đốt của ta, còn mạnh hơn thủ đoạn phong ấn của Vũ Trụ Tôn Giả một bậc. Ta không tin, ngươi có thể tránh thoát.
Phệ Kính Vương cười ha ha truyền âm.
La Phong lọt vào lực hút vô tận, thân hình hơi loạn.
"Khi sử dụng trọng bảo loại phong ấn, trước hết phải làm trọng thương địch nhân, làm cho sức phản kháng của địch nhân cực yếu, rồi trấn áp phong ấn. Ngươi lại mưu toan trực tiếp trấn áp phong ấn ta. Quả thực là nằm mơ. " La Phong trong lòng gầm lên." Thí Ngô Vũ Dực, phá vỡ nó đi! " Nhất thời rất nhiều thanh chiến đao bên bờ Thí Ngô Vũ Dực cắt vỡ không gian, khuấy nát tất cả.
Trọng bảo có rất nhiều loại.
Trọng bảo loại phong ấn, mạnh về 'trấn áp phong ấn', về năng lực công kích thì bình thường khá yếu. Muốn hút một cường giả vào, trừ phi hai người thực lực chênh lệch quá lớn, nếu không không làm được.
La Phong tự tin, mình có Thí Ngô Vũ Dực bên người, nếu Phệ Kính Vương sử dụng trọng bảo công kích đường xa, mình nhất định không đỡ được. Nhưng chỉ dựa vào trọng bảo phong ấn mà hút mình vào, vậy thì hắn cũng quá kiêu ngạo rồi.
- Xoẹt xoẹt xoẹt… phốc!
La Phong giữa lực hút vô tận, dùng Thí Ngô Vũ Dực cắt nát, rốt cục cũng giúp La Phong chạy ra khỏi phạm vi sức hút.
- Hả?
Cảnh này làm Phệ Kính Vương luôn cười ha ha phải giật mình, sau đó cười khẩy:
- Chí bảo đích xác bất phàm. Đao Hà Vương, ta vốn không muốn giết ngươi, bây giờ… đừng trách ta.
Phệ Kính Vương đột nhiên há miệng…
Tĩnh!
Thoáng cái cảnh vật yên lặng lại. Miệng Phệ Kính Vương mở ra cực to.
Sáu người bọn Tư Nha Tôn Giả xa xa nhìn thấy cảnh này nhất thời đều khiếp sợ.
- Phệ Kính Vương rống lên, Đao Hà Vương sợ là phải chết rồi.
"Đao Hà Vương có thủ đoạn phân thân thiên phú mà. "
"Bất luận như thế nào, phân thân sợ cũng phải chết. Chí bảo cũng sẽ lọt cả vào tay Phệ Kính Vương rồi. " Năm người nhận truyền thừa Bất Hủ âm thầm truyền âm. Tư Nha Tôn Giả cũng nghĩ như vậy.
Vì hai đại bí pháp thiên phú của Phệ Kính Vương tuyệt đối là độc bộ vũ trụ, một dùng để dò xét, một dùng công kích.
Dò xét, có thể xuyên suốt qua tất cả.
Công kích, là hủy diệt cả linh hồn.
La Phong khi thấy Phệ Kính Vương hé miệng, đã cảm thấy một luồng công kích vô hình phủ xuống.
- Rống…
Một tiếng gầm đáng sợ vô cùng.
Cho dù ý chí của La Phong trong nháy mắt cũng hoàn toàn trống rỗng. Tiếng gầm trong linh hồn thế như chẻ tre muốn nghiền nát hủy diệt cả linh hồn La Phong. ' Tháp Châu ' trấn giữ hạch tâm linh hồn nhất thời hiện lên, tóe ra hào quang, bao phủ lấy linh hồn.
Tiếng gầm lên vang dội.
Thậm chí phía trước linh hồn La Phong, hiện ra một con Phệ Kính Vương. Hư ảnh đầu Phệ Kính Vương mở cái mồm to như chậu máu, gầm lên với linh hồn La Phong.
- Ong ong oanh…
Tháp Châu cũng khẽ rung động.
Linh hồn La Phong đang run rẩy, bên bờ tinh thần lực hoàn toàn bị chấn nát, chỉ còn lại có đại bộ phận hạch tâm linh hồn là được Tháp Châu bảo vệ, cố chống cự.
- Rống…
Những tiếng gầm vang lên.
- Oanh…
Tháp Châu ra sức trấn áp bảo vệ.
"Thủ đoạn đáng sợ thật. " Ý thức trống rỗng của La Phong theo trong nháy mắt đã khôi phục thanh tỉnh, cảm nhận được tất cả mọi thứ trong cơ thể, không khỏi khiếp sợ
"Khi Tháp Châu chưa hiện ra, chỉ cần công kích vừa phủ xuống, ý thức ta đã hoàn toàn trống rỗng. Hiển nhiên ta không có lực chống cự chút nào. Nếu không phải có Tháp Châu, tuyệt đối sẽ bị nghiền thành hư vô. "
"Hơn nữa Tháp Châu hiện ra, cũng phải cố hết sức. " La Phong khiếp sợ.
Càng là sinh mạng đặc thù cường đại, thủ đoạn thiên phú càng nghịch thiên.
Như Ngân Mâu, cũng chỉ coi như bình thường.
Như Phệ Kính Vương, Trục Trùng Vương, thủ đoạn thiên phú khó tin hơn nhiều.
"Chạy trốn. " La Phong vừa tỉnh lại, biết có bay lung tung cũng khó trốn thoát, lập tức nghiến răng, lao thẳng về phía Cửu U Hải phía dưới
Cửu U Hải…
Chính là nơi rộng lớn nhất, cũng là nơi nguy hiểm nhất cả Cửu U Thời Không. Đặc biệt là Cửu U Tuyền Qua. Nhưng lúc này La Phong cũng không còn nghĩ gì nhiều.
Bành!
Nước biển bị xé rách, La Phong đã nhảy vào Cửu U Hải.
- Không thể!
Phệ Kính Vương trong mắt đầy vẻ khiếp sợ, không dám tin Đao Hà Vương lại có thể chống cự được công kích mà mình kiêu hãnh. Hắn lúc này có vẻ rất dữ tợn, gầm lên bay theo sát, nhảy luôn vào nước biển Cửu U Hải.
Trên bầu trời.
Bọn sáu người Tư Nha Tôn Giả từ trên không nhìn xuống, ai cũng kinh ngạc.
- Ngăn cản được sao?
- Ủa, lại không chết?
Sáu người này đều không dám tin.
Tư Nha Tôn Giả liên tục lắc đầu, nói:
- Thần thể Phệ Kính Vương vô cùng cường hãn, năng lực gần với Vũ Trụ Tôn Giả. Lúc này thiêu đốt thần lực, lại thi triển bí pháp thiên phú… chiêu này uy năng tuyệt đối có thể sánh ngang với công kích của một Vũ Trụ Bá Chủ bình thường. Uy năng như vậy thì làm sao mà nhân loại Đao Hà Vương có thể chống đỡ được?
- Tư Nha Tôn Giả, Phệ Kính Vương có thực lực Vũ Trụ Tôn Giả. Khi thiêu đốt thần lực tiến hành công kích bằng bí pháp thiên phú, uy năng như vậy làm sao Đao Hà Vương có thể chống được? Chẳng lẽ, hắn còn có một món chí bảo khác bảo vệ cho linh hồn?
- Chí bảo bảo vệ linh hồn?
Những người nhận truyền thừa đều kinh ngạc.
- Đúng, chí bảo.
Tư Nha Tôn Giả gật đầu lia lịa.
- Hắn là nhân loại, nên phải có linh hồn. Khẳng định bị công kích như vậy, bằng vào kỹ năng tự thân của hắn thì làm sao cản nổi. Nhất định là chí bảo! Chí bảo bảo vệ linh hồn! Trục Trùng Vương có tới hai món chí bảo, nhân loại trọng thị Đao Hà Vương như vậy, hắn mà có hai món chí bảo cũng không lạ.
- Lại là hai món chí bảo.
Năm người nhận truyền thừa khác không dám tin.
- Quá… quá điên cuồng.
Tư Nha Tôn Giả không kìm được lòng tham. Hắn chính là Vũ Trụ Tôn Giả, nhưng lại chẳng có lấy một món chí bảo.
Còn Phệ Kính Vương, Trục Trùng Vương, đều đã có chí bảo.
Đến cả Đao Hà Vương, cũng có tới hai món chí bảo trong người.
"Nếu ta may mắn tìm được, không phải chuyện lớn. Cứ trốn đi. Đây là hai món chí bảo lận. Một cặp cánh chuyên chạy trốn, một món là để bảo vệ linh hồn… " Đôi mắt Tư Nha Tôn Giả lóe lên chút hung quang, lúc này cũng lao thẳng vào trong nước biển.
Nước biển u lãnh, trong nước biển tràn ngập những luồng khí tức làm cho người ta phải run sợ.
- Ầm ầm…
Phệ Kính Vương điên cuồng truy đuổi trong nước biển. Thời khắc nào cũng duy trì phong tỏa không gian, đồng thời truyền âm gầm lên:
- Nhân loại, ngươi trốn không thoát đâu. Lại có thể ngăn cản bí pháp thiên phú của ta công kích. Ngươi nhất định là có một chí bảo bảo vệ linh hồn, nhất định có! Mấy thứ đó phải là của ta!
Phệ Kính Vương hoàn toàn điên cuồng.
Chí bảo bảo vệ linh hồn, còn quí hơn chí bảo loại phi hành nhiều.
- Rẽ!
La Phong lại giữa vô tận Cửu U Hải, không ngừng biến hướng, không ngừng chui sâu vào trong tìm kiếm. Nơi nào nguy hiểm là xông tới chỗ đó.
----- o O o -----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...