Sau khi con quái thú thần bí phát ra tiếng gầm gần như một lời tuyên cáo, nhất thời hai con quái thú Hoàng Cấp phía sau nó, một con là quái thú như bạch tuộc tám chân, lớn trùm cả trời đất, tựa như một hòn đảo trên không, một con cùng loại với Cự Long trong thần thoại Trung Quốc, thân thể uốn lượn trên một cây số, toàn thân nó lôi điện lóe ra.
Hai con Thú Hoàng cũng phát ra tiếng gầm rung trời!
Ầm ầm…
Tiếng gầm hình thành sóng xung kích lan ra bốn phương tám hướng. Vô số quái thú thủy vực trong nước lập tức phát ra các loại thanh âm, nhanh chóng bắt đầu di chuyển dọc theo con sông, xông vào khu vực nội địa của nhân loại!
Hoa Hạ Quốc, cơ sở Giang Nam Thị Dương Châu thành, trong nhà La Phong.
Bây giờ là tám giờ tối.
Trên sofa trong phòng khách, La Phong và Từ Hân ngồi với nhau, cùng xem TV. Trước mặt còn để một vài món trái cây ăn vặt.
- Hôm nay một con bé lính của ta chạy đến chỗ ta đâm thọc. Mặc dù ta không thích nghe những viên chức đâm thọc, nhưng không thể không nói, quản lý kinh doanh của công ty chúng ta rất yếu về phương diện xử thế làm người! Nịnh nọt đâu có cần phải lộ liễu như vậy? Làm ta cũng rất khó xử.
Từ Hân vừa xem TV, vừa nói với La Phong.
- Đuổi hắn đi.
La Phong nói đơn giản.
- Kinh doanh công ty không thể làm bậy như vậy. Muốn đuổi ai là đuổi.
Từ Hân nói:
- Dù sao năng lực nghiệp vụ quản lý kinh doanh cũng không tệ. Khi nào về công ty sẽ gõ đầu hắn.
- Ờ, dù sao ta cũng không hiểu.
La Phong tùy ý nói:
- Được rồi, ba mẹ ta ngày mai về đó.
- A.
Từ Hân giật mình.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
- Làm sao bây giờ? Khờ thế! Ngươi cứ ở lại đây mà chào.
La Phong quay đầu nhìn Từ Hân, trêu:
- Dù sao ngươi cũng là "người của ta" rồi, còn thẹn thùng gì.
- Cái gì gọi là người của ngươi!
Từ Hân trợn tròn mắt.
La Phong nhất thời cười ha ha.
- Ngươi!
Từ Hân nói rồi muốn giương nanh múa vuốt xông lên.
- Chờ một chút, có điện thoại.
La Phong vội kêu.
- Đừng gạt ta.
Từ Hân không tin.
- Thật có điện thoại mà.
La Phong quơ tay sang bên cầm lấy điện thoại di động, ấn nút speaker, nhất thời thanh âm điện thoại truyền ra.
- Xin chào, La Phong.
Thanh âm hùng hậu vang lên.
- Ồ, Mặc Hán Đức Sâm.
La Phong khẽ mỉm cười.
- Tìm ta có việc gì thế?
Băng Tuyết Đại Đế 'Mặc Hán Đức Sâm'?
Từ Hân bên cạnh kinh ngạc che miệng, không dám phát ra âm thanh quấy rầy La Phong và người khác nói chuyện.
Từ sau chiến dịch đảo sương, Băng Tuyết Đại Đế và La Phong xem như kết thù. Song phương vẫn không hề liên lạc. Không ngờ hôm nay đệ nhất nhân Hoa Kỳ, đệ tam nghị trưởng Băng Tuyết Đại Đế 'Mặc Hán Đức Sâm" lại gọi điện thoại cho mình.
- Chuyện rất trọng yếu, quan hệ đến cả sinh tử tồn vong của nhân loại Địa Cầu, ngươi mau vào Chiến Thần Cung, tất cả nghị sĩ, nghị trưởng, lãnh đạo chính phủ toàn cầu đều sẽ tới.
Mặc Hán Đức Sâm liền nói.
- Chuyện gì?
La Phong giật bắn người.
Sinh tử tồn vong của nhân loại?
- Không có thời gian nói nhiều, ta còn phải thông báo cho những người khác. Ngươi mau mau vào Chiến Thần Cung đi.
Nói xong, Mặc Hán Đức Sâm cắt điện thoại.
Đích xác, chính phủ Hoa Kỳ muốn thông báo cho các đại nhân vật cỡ La Phong, nếu tùy tiện phái một nhân viên gọi điện thoại, e rằng La Phong cũng không tin! Còn Mặc Hán Đức Sâm tự mình gọi điện thoại, vẫn rất có lực thuyết phục.
Phòng khách yên lặng như tờ.
La Phong cau mày.
- La Phong, phát sinh chuyện gì thế?
Từ Hân cũng rất lo lắng.
- Không biết, ta tiến vào không gian giả định xem một chút. Lát nữa sẽ nói với ngươi.
La Phong nhắc nhở một tiếng, rồi lên thẳng lầu hai, tiến vào Trọng Lực Thất.
Trọng Lực Thất đóng lại. Khi ở trạng thái bình thường, La Phong chỉ bảo trì mức một lần trọng lực Địa Cầu thôi.
La Phong khoanh chân ngồi xuống.
- Ba Ba Tháp, giúp ta nối với không gian giả định 'Chiến Thần Cung'.
La Phong dùng niệm lực nối liền với không gian trên vòng tay, nói với Ba Ba Tháp.
- Không thành vấn đề!
Trong không gian vòng tay, Ba Ba Tháp đang mặc quần cộc, cởi trần nằm trên ghế dài, thoải mái để người hầu xoa bóp.
Xoát! Căn phòng cực lớn, chính là phòng riêng mà La Phong lần đầu tiên tiến vào Chiến Thần Cung. La Phong một thân trường bào kim sắc xuất hiện trong phòng.
- La Phong nghị sĩ, xin mời lập tức lên sảnh hội nghị cao nhất.
Thanh âm điện tử vang vọng trong phòng.
- Sảnh hội nghị tầng cao nhất?
La Phong hơi giật mình.
Đó là sảnh hội nghị lớn nhất chiến thần cung, bình thường hội nghị Chiến Thần Cung sẽ được cử hành ở đó. Lần này tập hợp mọi người vào đó… Hiển nhiên là xảy ra đại sự.
La Phong nhanh chóng rời khỏi phòng, chạy về phía đó.
Trên thang lầu xoay tròn, La Phong còn gặp hai vị nghị sĩ khác, rồi cũng thấy cả một vài chiến thần mặc áo bào trắng. La Phong và hai vị nghị sĩ khác chào nhau đơn giản, nhưng hiển nhiên… hai vị nghị sĩ này cũng không rõ lắm việc gì vừa phát sinh, chỉ biết là bên Hoa Kỳ khẩn cấp thông báo, liền lập tức tiến vào không gian giả định.
Sảnh hội nghị ở tầng cao nhất Chiến Thần Cung, trong sảnh hội nghị đã xuất hiện trên năm mươi nghị sĩ mặc kim bào, cũng có nhiều chiến thần mặc áo bào trắng! Hơn nữa trong những nhân viên mặc áo bào trắng, cũng có người tuyệt nhiên không phải là chiến thần, mà là vài lãnh đạo của ngũ đại cường quốc lần này đặc biệt được cấp quyền vào đây.
Những lãnh đạo đó có lẽ là tổng thống hoặc phó tổng thống, nhưng thực lực vũ giả tuyệt nhiên không phải ai cũng là chiến thần.
Bình thường họ không có quyền vào đây, ngày hôm nay, họ được quyền đặc biệt.
- La Phong.
- Cổ Nghị.
La Phong đi tới bắt tay Cổ Nghị.
- Biết chuyện gì không?
- Tựa hồ Hoa Kỳ xảy ra đại sự, họ kể lại những tình huống cũng không rõ lắm.
Cổ Nghị lắc đầu.
- Nhưng dựa theo lý do mà tổng thống Hoa Kỳ đưa ra cho chúng ta, việc này nghiêm trọng phi thường! Một thảm họa. Nhưng hắn cũng chưa kịp nói nhiều, đã phải lập tức thông báo cho các quốc gia khác.
- Thảm họa?
La Phong cảm thấy lòng trầm xuống.
- Có khá nhiều người lãnh đạo khác của Hoa Hạ Quốc chúng ta mà ngươi chưa biết, đi, đi gặp họ một chút.
Cổ Nghị lôi La Phong, cùng đi tới gặp mấy vị thủ trưởng.
Người trong sảnh càng ngày càng nhiều.
Không khí cả sảnh hội nghị cũng trở nên rất ngưng trọng. Vẻn vẹn chỉ năm phút, tất cả nghị sĩ toàn bộ đã đến đông đủ. Lãnh đạo các nước ngũ đại cường quốc, bọn người nghị trưởng liên minh HR hôm nay đều tham dự hội nghị!
Có thể nói…
Ngắn ngủn trong khoảnh khắc, mọi lãnh đạo có tính thống trị trên Địa Cầu toàn bộ đều tề tụ về nơi này.
- Đệ Nhất Nghị Trưởng tới rồi.
- Tổng thống Hoa Kỳ cũng tới rồi.
La Phong quay đầu nhìn lại.
Nhóm người Hồng, Lôi Thần, Mặc Hán Đức Sâm gần như đến cùng nhau.
Tổng thống Hoa Kỳ đã tới.
Trong sảnh hội nghị toàn bộ an tĩnh lại.
Tổng thống đi thẳng đến đài chủ tịch.
- Các vị lãnh đạo, các vị nghị trưởng, nghị sĩ.
Vị tổng thống da đen trông mặt rất khó coi, trầm thấp nói:
- Bây giờ, tất cả các đại biểu cao nhất trên Địa Cầu chúng ta toàn bộ tề tụ. Vốn lần tụ họp này phải rất long trọng. Nhưng ta phải nói cho mọi người biết… tai nạn trên Địa Cầu, ngày tận thế của chúng ta, đã tới rồi!
Mọi người sảnh hội nghị đều biến sắc.
Tổng thống một nước, không thể nói bậy trước mặt họ.
- Ta không thể nói hết lời, xin mời mọi người xem một đoạn video!
Tổng thống da đen nói trầm trầm.
Xoát!
Phía trước sảnh hội nghị, xuất hiện một màn hình thật lớn, trên màn hình bắt đầu chiếu phim video.
Từ đầu Video, là trời ngả chiều. Một căn cứ chiến tranh kéo vắt qua một con sông
- Đây là khu vực New York trước thời kỳ Đại Niết Bàn.
Cổ Nghị nói nhỏ.
- Rốt cuộc là chuyện gì thế?
La Phong nhíu mày, nhìn chằm chằm vào màn hình.
Trên màn hình.
Căn cứ chiến tranh yên lặng đáng sợ, đột nhiên… Một ảo ảnh từ khu thủy vực xa xa phá nước phóng ra, tốc độ cực nhanh, căn bản không thể thấy rõ. Chỉ có thể lờ mờ thấy một luồng ảo ảnh màu đen, sau đó nó lơ lửng phía trước căn cứ chiến tranh! Đây là một con con quái thú thần bí mọi người ở đây chưa bao giờ thấy! Móng vuốt mạnh, cánh kín vảy, đuôi mạnh mẽ, chiếc sừng đâm lên trời! Còn nữa, đôi mắt màu vàng tối lạnh giá vô tình! Đây là một con cự thú thân thể dài trên một trăm tám mươi thước!
- Đây là gì quái thú gì?
- Chưa thấy qua!
- Nhìn chiều dài, hẳn là quái thú Vương cấp rồi.
- Quái thú Vương cấp xuất hiện trước căn cứ chiến tranh, là chết chắc rồi? Pháo phóng xạ sẽ bắn nó chết ngay.
Vài cường giả nghị sĩ phía dưới và một vài lãnh đạo quốc gia thì thầm thảo luận, nhưng mọi người đều dán mắt vào đoạn video, muốn xem những phát triển kế tiếp. Đồng thời… lúc mọi người ở đây thấy con con quái thú thần bí, trong lòng đều tự nhiên có một loại cảm giác sợ hãi một cách bí ẩn, chỉ là mức độ mạnh yếu khác nhau. Đám người Hồng, La Phong thì chỉ hơi sợ hãi! Điều này làm mấy vị cường giả tuyệt đỉnh như Hồng, Lôi Thần, La Phong cảm thấy nghi hoặc.
Tới cấp độ này, trên Địa Cầu hẳn là không có gì có thể làm họ sợ hãi chứ.
Trên màn hình, ba cột sáng chói mắt bắn trúng vào đầu con quái thú thần bí trong nháy mắt, làm tất cả mọi người trong sảnh nín thở xem cột sáng tiêu tán!
- Cái gì!
- Lân giáp không hề hư hao?
Không thể!
Cho dù là Thú Hoàng, mặc dù có thể ngăn cản được pháo laser công suất cao nhất, nhưng cũng sẽ bị thương.
Sảnh hội nghị nhất thời nổ tung! Cho dù cường giả có tỉnh táo tới mấy, kể cả Hồng, Lôi Thần, La Phong, đều biến sắc! Dưới pháo phóng xạ uy lực mạnh nhất, cho dù Thú Hoàng, cho dù Hồng, La Phong cũng không dám nói không hề tổn hao chút nào!
- Các vị, ta cam đoan ba lượt súng bắn đó, đã là công suất cao nhất rồi.
Tổng thống da đen nói trầm thấp:
- Xin mọi người tiếp tục xem phần sau!
An tĩnh! Mọi người tiếp tục dán mắt xem.
Trên màn hình, con quái thú thần bí mở ra cái miệng, đồng thời không gian chung quanh cũng mờ ảo vặn vẹo, mắt thường có thể thấy được.
Căn cứ chiến tranh to hơn con quái thú thần bí đó không biết bao nhiêu lần, lập tức bay lơ lửng! Hơn nữa bay về phía miệng con quái thú, càng bay càng nhỏ, cuối cùng căn cứ chiến tranh thành một cục dài rộng không tới năm thước, bị quái thú nuốt trọn một hơi.
- Thượng đế!
- Không thể!
- Trời.
Các lãnh đạo, các tuyệt thế cường giả có tỉnh táo tới mấy… Lúc này cũng dại ra! Cảnh này hoàn toàn vượt quá phạm vị giải thích trong tư duy lô-gích của nhân loại. Cảnh này căn bản là không thể dùng việc nghiên cứu mà ra được!
Căn cứ chiến tranh dài trên năm trăm thước bay lên, hơn nữa không ngừng thu nhỏ được sao? Việc này sao có thể được chứ? Căn cứ chiến tranh bị ăn rồi à?
- Cả nội bộ căn cứ chiến tranh, năm vạn binh lính, toàn bộ bị ăn sạch, không còn một người còn sống.
- E hèm!
Tổng thống da đen hít sâu một hơi.
- Đây, chỉ là bắt đầu!
Tổng thống da đen nhìn về phía màn hình, chụp cảnh con con quái thú thần bí vênh mặt gầm lên.
Với sự đáng sợ của con quái thú thần bí cầm đầu, hai con Thú Hoàng và vô số quái thú hải vực, nghe được hiệu lệnh của nó, đã bắt đầu tiến công vào nội địa!
- Nói rồi, trên video xuất hiện cảnh những con quái thú thủy vực điên cuồng di chuyển dọc theo bờ sông.
Trên màn hình lại đổi cảnh, xuất hiện những cảnh con người sống ở Bắc Mỹ châu.
- Con quái thú thần bí lại nuốt mất cả một căn cứ chiến tranh à!
- Không thể chống cự!
- Căn cứ chiến tranh có kiên cố tới mấy, binh lính có dũng cảm mấy, vũ giả có lợi hại mấy, gặp nó…
- Tai nạn!
- Ngày tận thế!
Tổng thống da đen nhìn về phía mọi người trong sảnh hội nghị, song tất cả mọi người đều trầm mặc, nhất thời không ai mở lời.
----- o O o -----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...