Thôn Phệ Tinh Không

Hai con đường, chỉ có thể chọn một!
La Phong trong nháy mắt trở nên rất kiên định:
- Ta không cần lựa chọn!
Vì những gì mình thủ hộ, dù là hy sinh tính mạng cũng đáng giá, chứ đừng nói vẻn vẹn chỉ là Vũ Trụ Nhỏ của mình. Vũ Trụ Nhỏ mặc dù tan biến, cũng chỉ là đại biểu cho việc không thể nhắc phát triển nữa mà thôi.
Vũ Trụ Giả Định, Thần Điện lơ lửng, các Chân Thần Vũ Trụ Nguyên Thủy đều tề tụ.
Bản đồ hàng hải Vũ Trụ Hải lơ lửng biểu thị tất cả.
Cửu U Chân Chủ, Tinh Không Thủy Tổ, Thủy Hóa Đảo Chủ, các Chân Thần đều nhìn chằm chằm vào những điểm sáng dày đặc trên bản đồ hàng hải, ai nấy đều lo lắng.
- Giới Thú chia làm hai bộ phận?
Các Chân Thần lo lắng.
La Phong áo bào trắng ngồi phía trên cũng không giấu diếm. Đối mặt với nguy cơ sinh tử, không đáng để giấu diếm:
- Chư vị, bây giờ Giới Thú chia làm hai bộ phận, có bốn mươi lăm vạn Giới Thú đang vờn quanh Vũ Trụ Nhỏ của ta, tùy thời sẽ lập tức đến gần tiến hành ăn. Bộ phận khác cũng có bốn mươi lăm vạn Giới Thú, thì ở vùng Vũ Trụ Nhỏ trước kia của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, đang hai con ghép thành đôi, chiến đấu ăn nhau. Con thắng tiếp tục ghép thành đôi chiến đấu. Tiếp tục như thế, bốn mươi lăm vạn Giới Thú sẽ tiến hóa ra một Giới Thú vô cùng đáng sợ. Một khi đạt tới cấp sáu, ngay cả ta cũng không có hy vọng nữa.
Giới Thú cấp sáu, phân thân ngàn vạn.
Thực lực mình mạnh đến đâu, giết chết một con thì thôi. Nhưng dưới quy tắc vô hình, Ma La Tát cũng sẽ bị ép ra ngoài chiến đấu với Giới Thú cấp sáu, sau khi bị giết, con Giới Thú cấp sáu một khi trở thành vương giả, sẽ thai nghén ra hàng loạt chiến sĩ. Những chiến sĩ này còn đáng sợ hơn cả Giới Thú cấp sáu. Đại quân rầm rộ đó tuyệt đối có thể càn quét tất cả.
- Hai con chiến đấu theo đôi?
- Tiếp tục như thế, sẽ chẳng mấy chốc tiến hóa xuất Giới Thú siêu cấp.
- Chỉ có Ngân Hà Lĩnh Chủ, mới có hy vọng cắt ngang chúng lại. Nhưng nếu Ngân Hà Lĩnh Chủ tới đó, bốn mươi lăm vạn Giới Thú vây chung quanh Vũ Trụ Nhỏ của hắn sẽ lập tức ăn mất Vũ Trụ Nhỏ.
Phía dưới các Chân Thần ai nấy đều truyền âm thảo luận, lo lắng vô cùng.
Nhất thời chẳng ai biết phải làm gì. Đó là một lựa chọn lưỡng nan. Đám Giới Thú vốn rất cao ngạo. Mỗi một con đều mưu toan trở thành vương giả. Còn bây giờ đấu từng đôi như thế này kỳ thật chẳng hề công bình chút nào. Tỷ như Giới Thú bậc hai, nó bình thường sẽ chiến đấu với Giới Thú bậc hai, cứ như vậy không ngừng trưởng thành. Còn bây giờ nếu hai cứ đấu thành đôi, nó sẽ phải chiến đấu với Giới Thú bậc ba, biết rõ là chịu chết nó cũng phải làm.
Còn bốn mươi lăm vạn Giới Thú phụ trách vây khốn La Phong thì xác suất sinh ra cấp sáu rất thấp.
Do đó loại phân phối này cũng không công bình.
Nếu không có đủ uy hiếp, đám Giới Thú tuyệt đối sẽ không dùng loại phương thức này để đưa ra Vương Giả cuối cùng! Nhưng La Phong thật sự quá đáng sợ, làm chúng ai cũng sợ, phải lựa chọn ra phương pháp chiến đấu tàn khốc nhất.
Tuy tàn khốc, nhưng cũng hữu hiệu. Làm các tộc Vũ Trụ Hải bọn La Phong lập tức rơi vào tuyệt cảnh.

La Phong nhìn xuống phía dưới. Các Chân Thần phía dưới ai nấy đều đang thảo luận.
- La Phong.
Hỗn Độn Thành Chủ ngồi cạnh La Phong truyền âm nói:
- Kỳ thật không cần hỏi ý họ. Họ đều hy vọng La Phong ngươi đi liều mạng. Mặc dù như vậy sẽ làm Vũ Trụ Nhỏ của ngươi tan biến. Nhưng Vũ Trụ Nhỏ của ngươi tan biến thì các tộc khác căn bản cũng không quan tâm. Nhưng chúng không dám nói, sợ sẽ chọc giận ngươi.
La Phong gật đầu, hắn hiểu điểm này.
- Ta không có lựa chọn nào khác.
La Phong truyền âm cho sư phụ.
Hỗn Độn Thành Chủ than nhẹ một hơi. Đúng vậy, không thể chọn.
- Chư vị.
La Phong nhìn xuống phía dưới, mở lời.
Phía dưới rất nhiều Chân Thần toàn bộ ngẩng đầu nhìn lên, ai nấy đều lắng nghe cẩn thận.
- Vượt qua hạo kiếp Giới Thú là quan trọng nhất. Ta sẽ lập tức đi tới khu vực Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, kiệt lực ứng đối với uy hiếp của Giới Thú.
La Phong nói.
- Sư phụ.
- Ngân Hà.
- La Phong!
Lập tức có Chân Thần Nhân Loại hô lên. Như Hỏa Khung Chân Thần, Hồng lại càng lo lắng. Nếu lựa chọn xuất phát, vốn Vũ Trụ Nhỏ của La Phong to như thế, các Chân Thần cho dù giúp thủ hộ cũng rất khó khăn. Cơ hồ nhất định sẽ bị đám Giới Thú ăn. Như vậy tiền đồ của La Phong cũng mất, cũng không thể tiến thêm bước nữa.
- Đừng cản ta.
La Phong nói:
- Vũ Trụ Nhỏ của ta rất to, có lẽ có thể giữ được lâu.
- Nhưng đó là bốn mươi lăm vạn Giới Thú.

Hỏa Khung Chân Thần lo lắng.
La Phong lắc đầu:
- Ta không có lựa chọn nào khác!
Các Chân Thần Nhân Loại Vốn còn muốn khuyên đều im lặng. Đến cả các Chân Thần như Yêu Tộc, Trùng Tộc vốn khó tránh khỏi có vẻ hả hê, nhưng cũng nhất thời trầm xuống. Đúng vậy, không còn đường khác. Đến cả Ngân Hà Lĩnh Chủ cũng chưa từng được lựa chọn, các tộc họ cũng chỉ có nước bi ai hơn nữa. Chỉ có thể hy vọng Ngân Hà Lĩnh Chủ thành công. Nếu không nhất định sẽ rơi rụng.
- Lần này ta xuất phát, cũng không nắm chắc hoàn toàn.
La Phong lắc đầu:
- Khu vực bốn mươi lăm vạn Giới Thú ở Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, khi chiến đấu với nhau đã chết mất rất nhiều. Chúng đều chia ra. Chỉ khi có từng đôi chiến đấu, hai Giới Thú mới có thể với chiến đấu nhau. Khiến cho cho dù ta muốn giết, cũng không thể giải quyết đại quy mô được…
Các Chân Thần trong lòng trầm xuống.
- Ta sẽ toàn lực đi đối phó Giới Thú. Về phần bảo vệ Vũ Trụ Nhỏ của mỗi người.
La Phong nói:
- Thì phải dựa vào các ngươi, ta không thể phân tâm được.
Một khoảng an tĩnh.
Các Chân Thần ai nấy đều nhìn nhau. Mặc dù họ cảm thấy không muốn chấp nhận, nhưng cũng hiểu đến cả La Phong cũng không thể bảo trụ được Vũ Trụ Nhỏ của mình. Muốn bảo toàn được Vũ Trụ Nhỏ của họ lại càng khó.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, ngươi đi đi. Ngươi đã bất chấp an nguy Vũ Trụ Nhỏ của mình, chúng ta mặc dù tổn thất Vũ Trụ Nhỏ thì đã sao.
- Đúng, chúng ta vốn rất ít khả năng có thể siêu thoát Luân Hồi. Có Vũ Trụ Nhỏ hay không căn bản không khác nhau nhiều lắm.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, không cần phân tâm tới chúng ta.
- Hạo kiếp Giới Thú, chúng ta cũng không thể xuất lực, tự nhiên không thể ảnh hưởng tới Ngân Hà Lĩnh Chủ.
Các Chân Thần các tộc lúc này vẫn hiểu nặng nhẹ. Tiêu diệt Giới Thú là đại sự quan trọng nhất. Về phần những thứ khác? Tất cả đều có thể hy sinh! Mặc dù không cam lòng hy sinh, nhưng đại quân Giới Thú đánh tới thật, Vũ Trụ Nhỏ của họ làm sao mà ngăn cản chứ? Họ phải chấp nhận tất cả, đồng thời cũng chờ đợi, không biết La Phong có thể thành công không.
Đây là hạo kiếp chính thức!
Dưới hạo kiếp, có thể sinh tồn, sẽ là thắng lợi.

Khi các Chân Thần các tộc thảo luận tới tấp, Tọa Sơn Khách ngồi trong góc lại lặng lẽ nhìn tất cả, khóe miệng thoáng hơi mỉm cười:
- Quả thật là đệ tử ta. Không thấy có gì phân vân cả! Minh tâm kiến tính, thẳng vào bản tâm. Mặc dù là trở thành đệ nhất cường giả Vũ Trụ Hải, tâm của hắn vẫn trong suốt như thế, không bị cát bụi bao phủ.
Tọa Sơn Khách hiểu rõ.
Lúc thực lực còn nhỏ yếu, bước từng bước phát triển, có lẽ có thể làm tới mức minh tâm kiến tính thẳng vào bản tâm, trảm sạch tất cả hấp dẫn, sẽ trở thành một tồn tại mạnh nhất. Khi đó tự nhiên có thể yêu cầu nhiều hơn. Có được nhiều hơn, tâm nhân cũng sẽ càng trở nên tham lam, ham muốn nhiều hơn. Lúc này muốn tiếp tục bảo trì bản tâm trong suốt, là rất khó khăn.
- La Phong.
Tọa Sơn Khách truyền âm.
La Phong ngồi phía trên không khỏi nhìn ra xa về phía Tọa Sơn Khách.
- Sư phụ.
La Phong truyền âm.
- Con cứ xuất phát đi. Đi đối đầu với uy hiếp của Giới Thú. Về phần Vũ Trụ Nhỏ của con… Con cũng không cần phải lo lắng.
Tọa Sơn Khách nói:
- Ta sẽ lập tức đi tới Vũ Trụ Nhỏ của con, tạm thời ở tại trong Vũ Trụ Nhỏ của con. Ta có một bảo vật, đem hết toàn lực hẳn có thể bảo trụ được Vũ Trụ Nhỏ cho con.
- Cái gì?
La Phong ngồi phía trên giật mình. Bên cạnh Hỗn Độn Thành Chủ cũng cảm giác được La Phong tựa hồ tâm tính có biến hóa, không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn hắn.
- Sư phụ.
La Phong khiếp sợ vạn phần:
- Sư phụ nói, sư phụ có thể bảo trụ được Vũ Trụ Nhỏ của con?
- Ừm.
Tọa Sơn Khách tiếp tục truyền âm:
- Đúng.
- Vậy Vũ Trụ Nhỏ của sư phụ thì sao?
La Phong vội truy vấn.
- Ta chỉ có thể bảo vệ một cái.
Tọa Sơn Khách trả lời thẳng. Có thể nói, Tọa Sơn Khách tiến vào Vũ Trụ Nhỏ của La Phong toàn lực giúp cho La Phong, thì Vũ Trụ Nhỏ của hắn sẽ không được ai trông chừng.

La Phong nóng nảy:
- Sư phụ, Vũ Trụ Nhỏ của sư phụ một khi bị ăn, Vũ Trụ Nhỏ của con…
- Không cần nhiều lời.
Tọa Sơn Khách nói:
- Sư phụ mặc dù siêu thoát Luân Hồi cũng chẳng có tác dụng gì. Nhưng con còn sống là rất quan trọng! Sư phụ mất dùng hết tâm lực bồi dưỡng con, con còn cường đại và có tiềm lực hơn sư phụ tưởng tượng. Sao có thể dễ dàng đoạn tuyệt tiền đồ như vậy chứ. Không phải làm sự chờ đợi thời gian vô tận của sư phụ thành vô ích à?
La Phong giật mình.
Đúng vậy.
Mình đoạn tuyệt tiền đồ, mình không tiếc, nhưng Tọa Sơn Khách thì sao? Tọa Sơn Khách sư phụ bồi dưỡng mình. Nếu mình không thể tiến một bước nữa, đích xác sẽ làm cho sự chờ đợi của Tọa Sơn Khách thành con số không.
- Không cần suy nghĩ nhiều.
Tọa Sơn Khách nói:
- Sư phụ không thành được cấp Hư Không cũng không có gì. Con siêu thoát Luân Hồi mới là quan trọng nhất. Tương lai con sẽ biết được tất cả bí mật. Đến lúc đó sẽ hiểu nguyên nhân sư phụ làm như vậy. Đi đi, toàn tâm đấu tranh với Giới Thú đi. Vũ Trụ Nhỏ của con, sư phụ dù có chết cũng sẽ bảo toàn nó chu đáo.
La Phong ngồi trên vương tọa cao cao tại thượng, đưa mắt nhìn vào Tọa Sơn Khách ở một góc xa, lập tức nhắm mắt lại.
Tâm đang run lên.
Có lẽ Tọa Sơn Khách muốn lợi dụng mình, có lẽ có kế hoạch gì khác.
Nhưng vô số kỷ nguyên qua, trên con đường mình trưởng thành, Tọa Sơn Khách chưa bao giờ muốn mình giúp cái gì cả, mà Tọa Sơn Khách luôn vẫn giúp mình! Thậm chí đến giờ, Tọa Sơn Khách vẫn đang giúp mình. Phần ân tình to lớn này, thậm chí có thể nói sự trợ giúp này kỳ thật vượt xa cả Chân Diễn, Hỗn Độn.
Do vẫn cảm thấy Tọa Sơn Khách có kế hoạch gì đó, nên trong lòng mới có ngăn cách.
Nhưng, bất luận như thế nào, Tọa Sơn Khách vẫn luôn giúp mình. Mặc dù bỏ qua Vũ Trụ Nhỏ của mình, ông ta cũng muốn giúp mình!
"Sư phụ." La Phong trong lòng thầm nhủ: "Đợi đến hạo kiếp Giới Thú qua đi, những gì mình thủ hộ có thể được bình an, La Phong ta dù có chết cũng sẽ báo đại ân của sư phụ!"
Vèo!
Ở vách ngăn Vũ Trụ Nguyên Thủy khổng lồ, một thân ảnh xuyên thẳng qua vách ngăn bay ra. Hắn có giáp bạc, phía sau có năm cặp cánh.
"Giới Thú?" La Phong trong mắt lóe lên vẻ hung mang, lập tức biến mất luôn trong khí lưu hỗn độn vô tận.
Khi La Phong ly khai Vũ Trụ Nguyên Thủy, ở Thông Đạo Vũ Trụ đi thông từ Ngân Hà Thánh Địa tới Vũ Trụ Nhỏ của La Phong, Tọa Sơn Khách khoanh chân ngồi trên hòn núi rất thoải mái, mắt rất bình tĩnh, không có một chút buồn vui nào. Còn đám hộ vệ vốn đã nhận được lệnh tự nhiên không dám ngăn trở, tùy ý cho Tọa Sơn Khách trực tiếp bay vào Thông Đạo Vũ Trụ.
----- o O o -----


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui