Nước hồ, vô tận nước biển, tất cả đều lơ lửng giữa không trung.
Đoạn Đông Hà nghiêm mặt nói:
- Khi người ta còn yếu còn có thể dựa vào việc vùi đầu tu luyện, đột phá. Nhưng khi thực lực trở nên mạnh lên bất kỳ siêu cường giả nào cũng đều phải trải qua vô số chiến đấu mới có thể ma luyện ra. Tỷ như muốn trở thành Chân Thần, cũng là Vũ Trụ Tối Cường Giả của các ngươi, cũng phải trải qua vô số chiến đấu, có vô số thu hoạch, cuối cùng mới có thể đột phá.
- Từ giai đoạn Chân Thần trở lên, mỗi một bước đều cực kỳ khó khăn!
- Cường giả phải luôn đi tiếp giữa sinh tử, đứng vững không chao đảo.
Đoạn Đông Hà nói.
La Phong nghe xong gật đầu.
Hắn nhớ kỹ những lời này.
Kỳ thật hắn xem ra, thậm chí muốn trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, cũng phải trong chiến đấu tôi luyện mới có thể đột phá. Như Tọa Sơn Khách, như Hỗn Độn Thành Chủ, lúc trước đều bảo mình lang bạt tôi luyện để đột phá.
Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tối Cường Giả (Chân Thần)
Đều cần phát triển giữa sinh tử.
- Rất nhiều người có thiên phú, có nghị lực, có lẽ họ có thể có được chút thành công.
Đoạn Đông Hà nói khẽ:
- Quả thật đã đứng trên đỉnh cao nhất, người nào mà không có một vài kỳ ngộ? Chỉ cần một cường giả, nếu chỉ có một mình thì căn bản không thể đi đến đỉnh cao. Đoạn Đông Hà nhất mạch ta có tam đại tuyệt học quan trọng nhất, đó là thứ giúp cho ngươi có xác suất sống sót trong vô số chiến đấu sinh tử cao nhất.
- Đương nhiên, cho dù như thế vẫn tuyệt không thể không chết. Các thế hệ người nhận truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch ta ai nấy đều đã chết. Đến cả tổ sư đời thứ ba cũng đã chết…
Đoạn Đông Hà lắc đầu:
- Do đó ngươi nhất thiết không được sơ ý.
La Phong gật đầu, lập tức nở nụ cười:
- Thời đại bây giờ, đã thua xa nền văn minh cũ, cũng còn may.
- Không đơn giản như vậy đâu.
Đoạn Đông Hà nhè nhẹ lắc đầu.
- Không đơn giản như vậy?
La Phong giật mình ngơ ngác:
- Là sao?
- Ngươi trước hết hãy cẩn thận quan khán ba bộ tuyệt học mà ngươi nhận được.
Đoạn Đông Hà nói thẳng.
Ý thức La Phong bắt đầu cẩn thận quan khán. Vì ba bộ tuyệt học, mỗi một bộ đều có số lượng tin tức nhiều tới không tưởng tượng nổi. Chỉ cần ghi lại cũng phải mất rất lâu. Ký ức truyền cũng vẻn vẹn chỉ nhồi nhét vào bên trong ký ức La Phong, còn muốn đọc, thì La Phong còn phải từ từ mà đọc.
Với tốc độ đọc của La Phong, chỉ nghiên cứu một bộ tuyệt học Đoạn Diệt cũng phải hơn mười ngày mới đọc hết.
Hắn đột nhiên biến sắc.
- Đã phát hiện?
Đoạn Đông Hà cười mà như không.
- Sao, sao không có?
La Phong kinh ngạc nhìn về phía Đoạn Đông Hà:
- Đoạn Diệt là tuyệt học của tổ sư đời thứ ba, dựa theo những lời giới thiệu tuyệt học, hẳn nó phải vô cùng khổng lồ, hẳn là có chín quyển mới đúng. Nhưng sao vẻn vẹn chỉ có ba quyển đầu đơn giản nhất? Sáu quyển sau ta rõ ràng cảm ứng được vẫn bên trong ký ức, nhưng ta lại không thể đọc, đây là tại sao?
Cảm giác vô cùng kinh ngạc.
Như một việc mình rõ ràng nhớ kỹ, nhưng thật sự nghĩ không ra. Cả bộ tuyệt học Đoạn Diệt đều đã ở bên trong ký ức, nhưng sáu quyển sau thật sự vẫn nghĩ không ra, rồi lại cảm ứng được nó vẫn ở bên trong ký ức.
Loại cảm giác quên này, nếu khi còn trẻ, thực lực khi còn cực yếu, thì có thể sẽ phát sinh. Từ ngày trở thành siêu cường giả, tất cả những gì trải qua cả đời, mỗi một phần ký ức đều có thể dễ dàng mở ra xem, không hề quên chút nào.
- Bởi vì ba quyển đầu là cực hạn mà giai đoạn trước Chân Thần có khả năng tu luyện.
Đoạn Đông Hà nói.
- Cực hạn của giai đoạn Chân Thần?
La Phong thoáng nghĩ đến cái gì đó.
- Ba bộ tuyệt học, và những thứ này…
Đoạn Đông Hà chỉ vào rất nhiều viên viên đá đen dưới đáy hồ nước:
- Còn có cả những thứ ấy!
Lại chỉ ra rất nhiều viên viên đá đen bỏ ngoài hải dương vô tận.
- Tất cả tin tức, cho dù ngươi đã được truyền, nhưng ngươi nhiều nhất cũng chỉ có thể quan khán tới giai đoạn đỉnh cao của Chân Thần. Rất nhiều tin tức tầng cao hơn tất cả đều không thể quan khán.
Đoạn Đông Hà nói thẳng.
- Sao lại như thế?
La Phong nghi hoặc.
Hắn thật ra cũng không quan tâm.
Không thể đọc được cũng không sao.
Dù sao những tin tức trong vô số Truyền Thừa Chi Thạch, từ Bất Hủ tới Vũ Trụ Tối Cường Giả đỉnh cao, tất cả đều có những ghi chép chi tiết. Đối với mình thì cũng là đủ rồi. Dù sao mình bây giờ mới chỉ là một Vũ Trụ Tôn Giả.
Nhưng mình rõ ràng đã nhớ kỹ trong lòng, không biết vì sao làm mình không thể lật xem chính ký ức của mình?
- Bởi vì…
Ánh mắt Đoạn Đông Hà chớp lên, nhẹ giọng than thở:
- Là ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy!
- Ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy?
La Phong sửng sốt.
- Là nó!
Đoạn Đông Hà cảm thán gật đầu.
- Vũ Trụ Nguyên Thủy, là thiên thể khổng lồ nhất trong Vũ Trụ Hải. Thiên thể khổng lồ như thế, mỗi thời mỗi khắc hút vào năng lượng hỗn độn vô cùng đáng sợ. Thuyền Vũ Trụ mà so với nó, quả thực là…
Đoạn Đông Hà lắc đầu.
La Phong gật đầu.
Thuyền Vũ Trụ mặc dù rất lớn, nhưng nếu so với Vũ Trụ Nguyên Thủy, cũng giống như một con thuyền giấy lớn bằng bàn tay so với một mặt trời!
- Nếu sống trong Vũ Trụ Nguyên Thủy, được Vũ Trụ Nguyên Thủy bao bọc, cũng không tệ.
Đoạn Đông Hà gật đầu:
- Nhưng nếu không còn là hài tử của Vũ Trụ Nguyên Thủy nữa, Vũ Trụ Nguyên Thủy cũng không còn bảo vệ ngươi, vậy thì rất phiền phức.
- Trong Vũ Trụ Hải, cường đại nhất là ai?
- Không phải là phe lục địa, mà là ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy!
Đoạn Đông Hà nói:
- Thực lực các ngươi rất yếu, nhưng hẳn là cũng có thể cảm giác được. Khi các ngươi và Chân Thần chiến đấu, nó có thể trợ giúp các ngươi. Bất luận các ngươi ở chỗ nào trong Vũ Trụ Hải, nó đều có thể trợ giúp các ngươi.
- Thực lực của Chân Thần, hết thảy đều bị áp chế. Thần lực phát huy cũng hoàn toàn bị nó áp chế.
Đoạn Đông Hà nói.
La Phong gật đầu.
Đúng
Đúng là như thế. Ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy khổng lồ không thể chống cự. Còn Nguyên Tổ lúc trước đã chống lại ý chí bản nguyên, kết quả là bị trấn áp vĩnh cửu.
- Có Vũ Trụ Nguyên Thủy hậu thuẫn, ý chí bản nguyên có khả năng phát huy uy năng, hoàn toàn vượt qua những gì ngươi tưởng tượng.
Đoạn Đông Hà cười khẩy:
- Thuyền Vũ Trụ vì sao lại bị vỡ…
Đoạn Đông Hà chợt biến sắc.
- Không thể nói nhiều hơn.
Đoạn Đông Hà nhìn về phía La Phong, trịnh trọng nói:
- Có những thứ ta không có cách nào nói ra. Ngươi phải biết rằng, cả vũ trụ, không có chỗ nào không có ý chí bản nguyên của Vũ Trụ Nguyên Thủy khống chế. May mà nó chỉ là quy luật vận chuyển đơn giản hình thành ra ý chí, chứ không có dục vọng gì. Nếu không không biết biến thành cái dạng gì.
- Muốn siêu thoát, duy chỉ có một biện pháp…
Đoạn Đông Hà nhìn La Phong:
- Xông vào Luân Hồi!
- Vượt qua Luân Hồi, sẽ tiến vào một hoàn cảnh ngộ mới.
- Rất nhiều tin tức trong Ký Ức Chi Thạch Đoạn Đông Hà nhất mạch ta, ngươi bây giờ chỉ có thể quan khán được giai đoạn Chân Thần. Nhưng nếu ngươi vượt qua Luân Hồi, có thể quan khán tất cả.
Đoạn Đông Hà nói.
La Phong khẽ gật đầu.
Đoạn Đông Hà mặc dù không nói, nhưng La Phong thoáng hiểu ra. Lúc trước đám người Đoạn Đông Hà và rất nhiều cường giả trong nền văn minh đó ngồi trên Thuyền Vũ Trụ, sợ có liên quan tới ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy. Hơn nữa việc hủy diệt của Thuyền Vũ Trụ, rất có khả năng chính là do ý chí của Vũ Trụ Nguyên Thủy làm.
- Ngươi khác ta. Ngươi là một phần tử của Vũ Trụ Nguyên Thủy, ít nhất bây giờ là như vậy.
Đoạn Đông Hà cười nói:
- Do đó, ngươi được nó bảo hộ.
Đoạn Đông Hà đột nhiên vung tay lên.
Dưới lớp nước biển lơ lửng vô tận, trong những rãnh biển rộng lớn, những hẻm núi cực lớn, rất nhiều viên đá đen phân tán, còn có những viên đá đen dưới đáy hồ nước trước mặt, tất cả đều bay lên, bay tới Đoạn Đông Hà.
Chẳng mấy chốc, tất cả đều được Đoạn Đông Hà thu hồi.
- Ầm ầm…
Nước biển lơ lửng trên bầu trời lúc này mới ầm ầm rơi xuống, nước biển cũng hạ xuống.
- Đi theo ta.
Đoạn Đông Hà chỉ về phía trước. Trước mắt lập tức xuất hiện sóng gợn dập dờn, hình thành một cửa vào không gian.
La Phong ngoan ngoãn đi theo.
Hai người một trước một sau tiến vào cửa vào không gian. Chẳng mấy chốc họ đã đi tới một không gian mới.
Đây là nhìn thế giới rộng lớn vô biên vô bờ, chung quanh là tăm tối vô tận, dưới chân là một khoảng lục địa, lục địa vẻn vẹn chỉ có đường kính hơn mười km.
- Đây là không gian có thời gian gia tốc.
Đoạn Đông Hà chỉ vào hắc ám vô tận xa xa:
- Nhìn như tăm tối khôn cùng, trên thực tế đều là giả dối. Không gian có thời gian gia tốc rất nhỏ, vẻn vẹn chỉ có phạm vi là một khoảng lục địa.
- Phạm vi nhỏ, thời gian gia tốc sẽ tiêu hao năng lượng ít.
Đoạn Đông Hà cười nói:
- Ta sớm đã chết rồi. Chỉ với khống chế của ta, cũng chỉ có thể làm nó gia tốc thời gian lên vạn lần.
- Về phần ngươi, thần lực ngươi càng mạnh, thì khống chế thời gian gia tốc của nó cũng nhanh hơn.
- Dưới thời gian gia tốc, mới có thể làm cho thời gian tu luyện trở nên dài hơn.
Đoạn Đông Hà vung tay lên.
Những viên đá đen lơ lửng trước mặt La Phong.
- Vốn, cô tịch thời đại luân hồi vô tận, ta có rất nhiều lời muốn nói, có rất nhiều thứ muốn giao phó, cũng có rất nhiều thứ đáng kiêu hãnh của Đoạn Đông Hà nhất mạch ta muốn nói cho ngươi nghe.
Đoạn Đông Hà từ từ lắc đầu:
- Nhưng khi ngươi vừa nhận ba bộ tuyệt học, ta đột nhiên ý thức được, kỳ thật ta đã chết từ lâu. Có cần phải quyến luyến thế không? Do đó ta ghi lại tất cả vào một viên Ký Ức Chi Thạch.
- Viên Ký Ức Chi Thạch này ghi lại những gì ta muốn nói cho ngươi, và cả những bí ẩn về Truyền Thừa Không Gian, tất cả đều ghi vào đây.
- Ngươi xem đi, tất cả sẽ hiểu hết.
Đoạn Đông Hà lập tức ngẩng đầu nhìn vào hắc ám khôn cùng, rồi ngồi xổm xuống, nhè nhẹ bắt lấy mầu đất trên lục địa, nhè nhẹ ngửi, rồi cười:
- Ta đã chết từ lâu. Ta bây giờ chỉ là ý thức giả định thôi.
- Giả định, giả định mà thôi…
- Ta căn bản không phải là sinh mạng…
Rào…
Đoạn Đông Hà lập tức tan tành, hoàn toàn tiêu tán.
- Sư phụ!
- Đoạn Đông Hà!
La Phong vội gào lên. Nhưng chung quanh chỉ còn lại có một mình La Phong.
Việc này, việc này…
Mình bị kẹt ở nơi này, mình làm sao ra ngoài?
- Ầm…
Những sợi hào quang vô tận sinh ra trong bóng đêm, nhanh chóng bao phủ. La Phong ngẩng đầu nhìn lên trời. Những sợi hắc quang, bạch quang hạ xuống, căn bản không chỗ nào trốn được, tụ tập thẳng về phía La Phong.
Ấn ký truyền thừa trên mày La Phong cũng tự động hiện lên.
Ấn ký chuyển động, hào quang vô tận tràn vào trong cơ thể La Phong, lập tức tất cả trở lại bình thường.
Một loại cảm giác vô cùng thân quen sinh ra trong lòng. La Phong nhìn chung quanh, động tâm ý. Nhất thời cả lục địa bắt đầu sinh ra một gốc cây nho nhỏ, đâm lên khỏi mặt đất, đầy sức sống, thậm chí còn lan ra chung quanh. Chỉ một lát sau, lục địa hơn mười km tất cả đều biến thành một bãi cỏ.
"Nhận chủ? " La Phong giật mình.
Truyền Thừa Không Gian nhận chủ rồi.
Tuy mình còn có vẻ lạ lẫn, nhưng có khả năng cảm ứng được cả Truyền Thừa Không Gian.
"Đoạn Đông Hà chủ động bỏ qua quyền khống chế rồi? " La Phong nhìn sang bên cạnh, nơi vừa rồi Đoạn Đông Hà nắm lấy nắm đất, rồi hồi ức lại những lời vừa rồi, La Phong đột nhiên hiểu được…
Đoạn Đông Hà…
Sợ đã vĩnh viễn biến mất.
Vũ Trụ Hải chỉ còn lại có mình, Đoạn Đông Hà đời thứ 193.
----- o O o -----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...