*Sau vài ngày chuẩn bị thì Bá Long bắt đầu đi đên đại lục trước đây,nhìn đám đệ tử đang hào hứng như muốn phát điên kia Bá Long cũng cười.
Trước khi đi thì hắn chỉ là một tên luyện huyết cảnh dứt áo ra đi,nay trở lại thì đã trở thành một luyện linh cảnh tứ tầng.
Nay trở lại ngoài đi tìm bảo vật ra thì nhân tiện trở lại thăm cố nhân,dù sao thì trước đây hắn cũng đã nhận giao tình của người ta.
Nay trở lại thì trở về thăm cũng không mất mát gì,nhân tiện dao chơi một chút cho đám đệ tử này nghỉ ngơi một chút.
Bá Long cũng biết việc phải chém giết liên tục ngày qua ngày có bao nhiêu áp lực đối với các đệ tử,hắn là người trong cuộc nên hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Cảm giác sinh mạng của bản thân có thể mất bất cứ lúc nào rất khó chịu,nhất là đối với các đệ tử tuổi đời còn nhỏ.
Vì thế nên trước khi đi Bá Long đã ra một quyết định,đó là mỗi tuần thì sẽ có một ngày thư giãn cho toàn tông môn.
Tuy việc chiến đấu là không bắt bược nhưng nhìn những đồng môn của mình tu vi ngày càng tăng tiến mà mình thì vẫn dậm chân tại chỗ rất khó chịu,vi thế nên các đệ tử trong tông rất cố gắng trong việc chém giết yêu thú.
Ngoài ra vẫn còn một số người đặc biệt như tên Văn An kia,hắn chỉ ru rú trong phòng tìm hiểu võ kỹ và tu luyện.
Nếu như tên này chịu ra ngoài chiến đấu thì chiến lực của hắn chắc chắn sẽ tăng nhanh,nhưng với cái bản tính cẩn thận và nhát gan như vậy thì việc này quả thật quá khó khắn với hắn.
Bá Long thấy thế cũng phai đưa ra một quy định là mỗi ngày ít nhất phải giết được một con yêu thú cùng giai,nếu không thì sẽ chịu trọng phạt.
Quy định này đưa ra cũng chỉ nhằm vào tên Văn An kia mà thôi,còn các đệ tử khác thì quy định này như không tồn tại.
Các đệ tử trong Lạc Thần tông mỗi ngày ít nhất phải giết chết một hoặc hai con yêu thú cùng giai mới miễn cương không bị xem thường,nếu không thì tên đệ tử đó cũng không có mặt mũi nào đi nhìn người.
Do vậy nên chiến lực của mỗi đệ tử Lạc Thần tông đều cao hơn đồng giai khá nhiều,nhất là trong việc phối hợp chiến đấu.
Vì để tăng tiến tu vi nhanh hơn nên bọn chúng quyết định đi săn giết những yêu thú cao hơn,mà nếu như vậy đồng nghĩa với nguy hiểm sẽ tăng lên.
Vì thế nên việc chiến đấu cùng đội xuất hiện,mỗi đội thường có nhưng vai trò quan trong và phải sao cho phối hợp với nhau nhịp nhàng nhất.
Bá Long cũng đưa ra quy định một tổ đội săn giết cần phải luyện tập với nhau từ trước để quen với việc phối hợp chiến đấu,mà luyện tâp hiệu quả nhất là chiến đấu.
Lúc đầu thì chúng sẽ chiến đấu với yêu thú mạnh hơn chúng không quá nhiều,và cứ thế độ khó ngày càng tăng lên cho đến khi có thể chiến thắng yêu thú mạnh hơn ít nhất ba tiểu cảnh giới thì mới xem như hợp cách và có thể ra ngoài chiến đấu.
Còn yêu thú để luyện tập ở đâu ra thì không phải chuyện Bá Long cần lo lắng,việc tông môn nằm trong Yêu khu tuy có chút nguy hiểm nhưng lợi ích cũng rất lớn.
Với lượng yêu thú dồi dào từ yêu khu thì Lạc Thần tông chưa bao giờ phải lo lắng đến vấn đề không có yêu thú để luyện tập,vì là một Yêu khu 4* nên yêu thú luyện tạng cảnh,luyện huyết nhan nhản ra.
Số lượng nhiều không kể xiết,mặc dù bị Lạc Thần tông giết cũng có hơn ngàn từ khi xuất hiện.
Tính thêm lần tập kích mà con mãng xà kia phát động thì Lạc Thần tông đã giết hơn một vạn yêu thú trong khi nó xuất hiện chưa tới hai tháng thời gian.
Đó là chưa kể Lạc Thần tông còn hủy giệt một tông môn1* và hai tông môn bị vạ lây,thêm một vụ Thiết Cương tông và bốn tông môn gần đây thì quả thật Bá Long cũng có cảm giác mình sát nghiệp quá nặng.
Tuy nói vậy nhưng Bá Long cũng chả có chút nào gọi là hối lỗi,là kẻ thù thì hắn không thể nhân nhượng cho dù đó có là một đứa trẻ.
Trong chiến tranh thì việc tha mạng cho một đứa bé cũng đủ đẫn đến một vài đồng đội thậm chí là bản thân bỏ mạng,Bá Long biết khá rõ về điều đó.
Trở về với thực tại,Bá Long sau khi nhìn thấy các đệ tử đã tâph hợp đầy đủ khong thiếu một ai thì mới gật đầu hài lòng và bắt đầu lấy tấm dịch chuyển bùa ra.
Hắn xé nhẹ tấm dịch chuyển bùa,một đạo ánh sáng từ trên trời chiếu xuống chỗ đám người Bá Long đang đứng và lan tỏa ra bao bọc lấy các đệ tử.
Sau khi một hồi thì ánh sáng biến mất thì Bá Long lại nhìn thấy cảnh vật quen thuộc khi xưa,tuy không khác nhau là mấy nhưng vì nơi này đã bị hắn cày nát rồi.
Có thể nói phía bên ngoài cả Yêu khu ở đại lục này đã bị Bá Long quen thược như nhà mình rồi,thời gian hắn đã ở đây phải tính bằng tháng nên việc quen thuộc địa hình nơi đây cũng là điều dễ hiểu.
Bá Long tiến tới khẽ sờ vào thân cây ở gần nhất Bá Long thở dài một hơi,Bá ong cũng không khỏi cảm khái về sức mạnh của thời gian.
Tuy rời đi không lâu nhưng mà Bá Long vẫn cảm thấy như mình đã xa nơi này cả một quãng thời gian dài vậy,quả thật là khó hiểu a.
Bá Long không biết được tại sao nhưng kẻ làm nhân vật chính kia sao có thể tu luyện hằng trăm ngàn năm như vậy mà không cảm thấy nhàm chán,đấy là cỡ nào tịch mịch cơ chứ.
Bá Long không khỏi nể phục bọn chúng đạo tâm thật kiên định,riêng bản thân hắn thì hắn cảm thấy mình không thể làm được điều đó.
Bá Long hắn dù tới nơi này đã lâu cũng được hơn một năm rồi nhưng khi nhớ tới chuyện cũ ở kiếp trước thì cũng không nhịn được mà lăn nước mắt.
Cái cảm giác mỗi ngày phải đeo một tấm mặt nạ để có thể thích ứng với thế giới này,nó rất khó chịu khó chịu làm Bá Long như muốn phát điên.
Dù sao thì thời gian tới đây Bá Long tiếp xúc rất ít người,chủ yếu là đám người đệ tử ra còn không thì chỉ có việc chém giết yêu thú làm thú vui cũng như là tu luyện mà thôi.
Vì tiếp xúc với thế giới này thời gian quá ít nên tâm cảnh của Bá Long còn chưa được mài dũa kỹ càng,dù sao thì Bá Long cũng tiếp xúc quá ít với thế giới này nên đạo tâm còn rất mỏng manh.
Đè nén cảm xúc lại trong lòng Bá Long nhanh chóng khôi phục sắc mặt lại bình thường,nhìn đám đệ tử đang nhó đông nhó tây kia Bá Long khé mỉm cười nói:
“Được rồi không cần ngó nghiêng gì đâu,chúng ta nhanh chóng hoàn thành mục đích rồi sẽ cho các ngươi đi chơi một hồi”
“Tông chủ van tuế”
“Tông chủ tuyệt vời”
!.
.
Vô số đệ tử sau khi nghe sẽ được đi chơi thì tất cả như gặp được vàng,tấ cả như con chó điên hú lên liên hồi làm Bá Long cũng có chút buồn cười nhưng cũng khó ồn ào.
Nhưng Bá Long cũng không lên tiếng trách mắng bọn chúng,dù sao thì việc tiếp xúc với bên ngoài của Lạc Thần tông là quá ít.
Lần tiếp xúc đầu tiên cũng là cuối cũng cũng là lần nhận đệ tử đầu tiên,lần đó Lạc Thần tông xuất hiện trước mắt các tông môn.
Lần đó cũng là lần Lạc Thần hủy diệt Hắc Thiết tông,thanh danh của Lạc Thần cũng duy nhất từ lần đó phát ra.
Ngoài ra thì tất cả thời gian không chém giết với yêu thú thì cũng là đánh nhau với các đệ tử khác,cuộc sống như vậy không phải là người bình thường có thể chịu được.
Nhất là đối với các đệ tử còn đang là thiết niên ý chí hừng hực,muốn ra thế giới bên ngoài thể hiện bản lĩnh của bản thân.
Bá Long do đã trải qua xã hôi đánh đập nhiều rồi mới miễn cưỡng chịu được,các đệ tử tuy khó chịu nhưng cũng không ai dám nói.
Dù sao thì uy danh của Bá Long đại ác ma cũng rất cao,nhất là sau lần huyết tẩy các đệ tử phản bội kia thì nhìn thẳng vào mắt Bá Long cũng là việc tìm chết.
Chỉ có ngang bướng như Như Nguyệt cùng Linh Băng,tâm tĩnh như nước Lãnh Tuyệt cùng Triệu Hàn mới có thể không thèm quan tâm đến chuyện đó mà đối xử với hắn như thường.
Đây cũng là điều mà Bá Long vừa vui vừa mừng,vui vì hung danh ác ma của hắn đã truyền ra,có nó thì việc quản lý tông môn sẽ dễ dàng hơn cá đệ tử cũng không dám làm loạn.
Còn buốn là khoảng cách giữa các đệ tử ngày càng giãn ra,nhưng vì lợi ích chung Bá Long đành phải chấp nhận biến hóa này mà thôi.
Bá Long nhanh chóng lần theo bản đồ đi tìm di tích,mặc dù có bản đồ nhưng Bá Long cùng đám đệ tử cũng phải tốn không ít thời gian để tìm được.
Vì cái bản đồ chết tiệt này cũng không có chí tiết như bản đồ ở thế giới trước,nó chỉ vẽ vài chi tiết đơn giản để chi đường tới nơi cần đến.
Vì thế Bá Long cần phải so sánh địa hình các thứ,có lẽ tấm bản đồ này được vẽ rất lâu rồi nên không còn chuẩn xác như trước nữa.
Vài con đường có trên bản đồ nhưng bên ngoại lại không tồn tại,nếu không nhờ hắn quen thuộc địa hình xung quanh thì có lẽ tìm đến mai cũng chưa tìm tới.
Nhìn hang động lớn như hang gấu này Bá Long khẽ cau mày,tại sao một nơi lớn như vậy lại không có một yêu thú nào sinh sống việc này quá vô lý.
Từ những dấu vết quanh hang động,Bá Long có thể khẳng định không có yêu thú đi quá đây trong một quãng thời gian dài.
Bởi vì xung quanh hang động này hắn không thể tìm được dấu vết hoạt động của yêu,cho dù là một dấu chân nhỏ nhất cũng không tìm ra.
Tuy chiến lực cực mạnh nhưng cũng nên cẩn thận thì hơn,dù sao thì đay cũng là bảo tàng chứ không phải cái hang động bình thường.
Không phải sao nhìn tên Văn An kia mà xem,cả người hắn không biết có bao nhiêu là võ giáp rồi chỉ nhìn qua thôi thì cũng đủ thấy nóng nực.
Vậy mà tên kia còn mặc một cách vui vẻ như vậy,điểm cống hiến của hắn là được Bá Long thưởng cho hắn do chuyện tầm bảo này.
Có hơn 10,000 điểm công hiến thì hắn dành hơn nửa để mua võ giáp mặc vào rồi,Bá Long cũng không quản hắn dù sao thì đó cũng là tiền của hắn sân si làm gì cho nặng nghiệp.
Bá Long cũng cẩn thận tiến vào bên trong hang động,nhưng mà là Bá Long khó hiểu là hắn tiến vào rất dễ dàng không có một chút cạm bẫy nào cản trở.
Nhưng cũng vì vậy mà Bá Long không những không thiếu cảnh giác mà là ngược lại,tinh thần cảnh giác của Bá Long bây giờ cao hơn bao giờ hết.
Bá Long cho dù bị đánh chết thì cũng không tin trong hang động này không có nguy hiểm,đây có thể là yên tĩnh trước bão tố mà thôi.
Bá Long thuận buồn xuôi gió tiến vào bên trong,nhìn cuối hang động không có gì khác ngoài đất đá thì Bá Long khó hiểu.
Cái la bàn tìm bảo mới được Bá Long tôn hơn 100,000 điểm để công hiến nay lại không có động tĩnh gì cả,không lẽ là bản đồ này sai.
Bỗng Bá Long nhớ tới cái gì,lần trước cái là bàn này cũng không có động tĩnh chỉ khi Bá Long tiến vào trong nhẫn trữ vật thì mới có động tĩnh.
Xem ra bảo tàng này cùng thế giới này không cùng một không gian,Bá Long cũng không tìm kiếm nữa mà nhanh chóng đi ra.
Bá Long lệnh cho các đệ tử dựng lều trại nghỉ ngơi chờ mấy ngày xem sao,sau khi dựng lều xong thì Bá Long mặc kệ bọn chúng chạy đi chơi còn mình thì mắc võng nằm ngủ.
Ngoài thời gian chiến đấu ra thì những lúc rảnh rồi Bá Long thích nhất là treo mình trên võng nằm nghỉ,nó làm cho hắn thấy rất thư giãn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...