"Cương Tử, đợt đầu quả nhiên là thất bại rồi, đại ca suy đoán thật chuẩn, Lý Thạc đích xác là lợi hại, thứ hắn dùng lúc chót hình như là độc, hừm hưm, đã biết Tiểu Lý Phi Đao, lại còn biết thuật dùng độc, thực đúng là thâm tàng bất lộ". A Trí trong một căn nhà dân cạnh đó thông qua ống nhòm hồng ngoại đã nhìn thấy tất cả. Đồng thời thông qua máy bộ đàm ra lệnh cho tiểu đội hai tiến hành kế hoạch 2.
Cương Tử cũng là tâm phúc của Tằng Hồng Cương, chỉ là đầu óc không đủ nhanh nhẹn. Do vậy chỉ phụ trách những chuyện đơn giản, nhưng luận về bản thân thực lực, Cương Tử còn mạnh hơn A Trí một bậc.
"Nếu như bọn nó giải quyết không xong, đích thân ta sẽ rat ay !" Cương Tử ồn ào nói.
Hốt nhiên Lý Thạc thông qua máy bộ đàm thấp giọng ra lệnh cho thuộc hạ của mình "Truy sát dư nghiệt !"
"Tằng Hồng Cương, lẽ nào ngươi nghĩ ta không biết ngươi định ra tay với ta ? Lần phục kích này chắc mới chỉ là bước đầu, nhất định có người trong bóng tối quan sát tất cả, đáng tiếc là tiểu đội đặc chủng do ta huấn luyện sẽ tìm ra những người còn lại của ngươi".
Ở vị trí cách Lý Thạc khoảng một dặm, một đội viên trong tiểu đội đặc chủng của Lý Thạc đang nhìn vào thiết bị trong xe, cuối cùng đưa ra phán đoán : "Mục tiêu thứ nhất : hướng Bắc 37 độ Đông, cự li 1350 mét trong khu dân cư có tín hiệu của máy bộ đàm loại đặc biệt. Mục tiêu thứ hai : hướng 52 độ Đông, cự li 2005 mét trong khu dân cư cũng là máy bộ đàm loại đặc biệt. Sau khi xác định, trong mục tiêu thứ nhất có 15 người, còn mục tiêu thứ hai có 4 người".
"Xuất kích !"
Lúc này tại Dương Châu trong tầng hai một toà trà lâu.
Toàn bộ trà lâu chỉ có vài người, tuy vậy niên kỷ đều đã lớn, người trẻ nhất xem ra cũng 4-5 chục tuổi, nhưng phía dưới trà lâu đều là các loại xe sang trọng, vệ sĩ xếp hàng, người bình thường căn bản không thể đến gần.
"Nhị trưởng lão, có biết đại trưởng lão kiếm chúng ta làm gì không ?" Một người trung niên cảm thán với lão già áo đen bên cạnh.
Lão già áo đen nói : "Không rõ, bất quá, lão ngũ à, đại trưởng lão bảo chúng ta đến, chúng ta đương nhiên phải đến, ai, chờ sau khi tuyển cử, khi đó là lúc đại trưởng lão chính thức nghỉ hưu, lão đại ca nghỉ hưu thế này, nhất thời thật chưa quen được". Người trung niên chính là ngũ trưởng lão của Hồng Bang, Hồng Bang có tổng cộng 6 vị trưởng lão, đây là quy củ đã truyền suốt ngàn năm rồi.
"Phải à, đại trưởng lão vì Hồng Bang ta đã lao lực gần trăm năm rồi, Hồng Bang trong những lúc nguy hiểm nhất đều do lão đại chủ trì, hiện tại đại ca nghỉ hưu, toàn bang trên dưới thật không cam lòng, nhưng đại trưởng lão đã quá trăm tuổi rồi, cũng là lúc cần nghỉ ngơi. Huynh đệ trong bang không đành lòng để đại trưởng lão phải lao tâm lao lực nữa !" Ngũ trưởng lão cũng cảm thán .
Đại trưởng lão tại Hồng Bang uy tín rất cao, đã đạt đến đỉnh điểm, các trưởng lão khác đều luôn đi theo sư dẫn đầu của đại trưởng lão. Đại trưởng lão giữa Lý Thạc và Tằng Hồng Cương thật không biết phải chọn ai, Lý Thạc nhập môn thời gian không lâu, chỉ khoảng 10 năm, nhưng lại rất được đại trưởng lão yêu thích. Còn Tằng Hồng Cương lại là đại đệ tử của mình, hơn nữa thành tựu khá lớn, đại trưởng lão cũng luôn xem trọng hắn.
"Khái khái… …" Cùng một tràng tiếng ho, toàn bộ trà lâu đều tĩnh lặng lại, 5 vị trưởng làõ và Bang chủ hiện nhiệm đều nhìn về phía cầu thang, một lão nhân tóc bạc thân mặc bạch sắc miên áo đang chống gậy đến gần.
"Đại trưởng lão !"
Những người có mặt đều nghiêng nói với đại trưởng lão, bao gồm cả Bang chủ hiện nhiệm. Vị Bang chủ này là sư điệt của đại trưởng lão, là đồ đệ của sư huynh lão, nhưng sư huynh của lão đã chết trong thời chiến loạn, vị Bang chủ này là do một tay đại trưởng lão dựng lên, vũ công cũng la do đại trưởng lão dạy, cảm tình sâu sắc như cha con.
"Mọi người mời ngồi !" Đại trưởng lão ngồi xuống rồi mới cười nói.
Tức thì 5 vị trưởng lão còn lại cũng lập tức nhập tọa, còn Bang chủ hiện nhiệm thì đến ngồi bên cạnh đại trưởng lão.
"Hôm nay kêu mọi người đến đây cũng là vì chuyện sau khi ta nghỉ hưu, ta nghỉ hưu thì sẽ trống một vị trí trưởng lão. Khoảng thời gian trước, ta cân nhắc rất nhắc mà vẫn chưa đưa ra được quyết định. Dù gì A Thạc và Hồng Cương đều là ái đồ của ta, hơn nữa năng lực cũng không phân cao thấp.
Đại trưởng lão nói đến đó, tam trưởng lão liền gật đầu nói : "Phải à, năng lực hai người này mọi người đều đã thấy rõ, bất quá Hồng Cương dù gì cũng ở trong Hồng Bang được hơn 20 năm, kinh nghiệm cũng nhiều hơn, còn A Thạc mới nhập bang được 10 năm, niên kỷ cũng quá trẻ, chỉ sợ khó mà phục chúng à !"
Lục trưởng lão liền lập tức phản bác : "Tam trưởng lão, A Thạc hắn 16 tuổi gia nhập Hồng Bang chúng ta, cùng năm đó đã thanh trừ hoàn toàn bang Đầu Búa tại Sơn Đông, bang Đầu Búa tuy thuộc về bang phái địa phương, thực lực không bằng được Hồng Bang, nhưng gốc rễ tại Sơn Đông rất sâu, 16 tuổi đã lập được đại công như vậy, hơn nữa hắn vì Hồng Bang đã cống hiến suốt mười năm qua, làm sao có thể bằng một câu kinh nghiệm không đủ là đã bài trừ nó rồi ?"
Ngũ trưởng lão liền đứng lên nói : "… …"
Từng vị trưởng lão bắt đầu tương hỗ tranh chấp, hiển nhiên đối với hai vị hậu bối, các vị trưởng lão này tranh chấp không thôi.
"Rót trà !"
Đại trưởng lão bình tĩnh nói, nhất thời các trưởng lão đều tĩnh lặng xuống, không dám nói câu nào, mấy vãn bối đứng phía sau của bang cấp liền vội vàng rót trà cho các vị cao cấp Hồng Bang.
"Đừng tranh cãi nữa, ta đã có quyết định rồi !" Đại trưởng lão hốt nhiên nói.
Đại trưởng lão thanh âm không lớn, nhưng những người có mặt đều kinh ngạc mở bừng mắt, phải biết là cũng vì đại trưởng lão lúc trước không định ra chủ ý, do vậy mới xảy ra vụ tuyển cử này, hiện tại Lý Thạc và Tằng Hồng Cương đều đã đến, các đường chủ của các đại thành thị cũng đều đã đến vì chuyện tuyển cử này, bây giờ Đại trưởng lão không ngờ lại nói --- ông đã có quyết định !
Một câu nói này của đại trưởng lão đã tuyên bố mọi tranh chấp vốn có đều vô dụng.
Nhưng năm vị trưởng lão và Bang chủ hiện nhiệm không có chút oán ngôn, người nào cũng nhìn về hướng đại trưởng lão, bọn họ hy vọng biết được đại trưởng lão rốt cuộc chọn ai.
Bất kể đại trưởng lão chọn ai, bọn họ đều không một chút hoài nghi hoặc phản đối.
"Ta chọn A Thạc !"
Đại trưởng lão tuyên bố quyết định của người.
"Đại trưởng lão vì sao hốt nhiên quyết định chọn A Thạc vậy ?" Tam trưởng lão hỏi, lão vừa nhìn thấy các trưởng lão khác nhìn qua mình liền vội vàng giải thích : "Không, tôi không phải hoài nghi quyết định của đại trưởng lão, tôi chỉ là tò mò, là tò mò mà thôi !" Tam trưởng lão lúc này đã chảy mồ hôi lạnh, chỉ riêng việc bất kính với đại trưởng lão, e rằng cái vị trí trưởng lão của lão cũng bị triệt hạ.
Đại trưởng lão cười nói : "Hồng Bang ta sở dĩ có thể đứng vững tại phương Đông, không có bang phái nào dám gây sự, trừ việc bản thân chúng ta mạnh ra, còn có một nguyên nhân khác ! Tin rằng mọi người đều biết".
Bang chủ Hồng Bang gật đầu nói : "Sư thúc nói đúng, Hồng Bang chúng ta và Thanh Bang vốn đồng khí liên chi, là lưỡng đại siêu cấp bang phái của người Hoa, chúng ta tương hỗ phù trợ, trên thế giới không có một thế lực nào đám gây sự lưỡng đại bang phái của người Hoa chúng tôi !"
Đại trưởng lão gật đầu tán đồng : "Đúng vậy, ta sở dĩ chọn Lý Thạc, cũng là vì Thanh Bang thái thượng trưởng lão đã gọi điện thoại nói với ta, Lý Thạc chính là sư điệt của lão".
Những trưởng lão còn lại liền lập tức biến sắc, Thanh Bang thái thượng trưởng lão là một nhân vật truyền kỳ, bọn họ thân là trưởng lão Hồng Bang, là những nhân vật cao tầng của Hồng Bang, bọn họ đương nhiên là biết Thanh Bang thái thượng trưởng lão chính là tu chân giả trong truyền thuyết.
"Khi Lý Thạc đã là sư điệt của Thanh Bang thái thượng trưởng lão, vậy bối cảnh của Lý Thạc… …" Nhất thời các vị trưởng lão đều minh bạch đại trưởng lão vì sao chọn Lý Thạc.
Do vẫn còn bận thi nên phải đến 26/6 ta mới hoàn toàn rảnh để dịch tiếp được. Giờ post tạm 1 Chương lên để các anh em đọc cho đỡ ghiền
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...