Thốn Mang

Trong phòng ngủ Lý Dương.
"Hô~~~, xem ra bộ y phục này bị huỷ rồi, ừm, trước hết đi tắm cái đã !" Dùng độn thuật quay về căn phòng của mình Lý Dương thấy bộ dạng mình trong gương giống như gà gặp mưa, không còn cách nào đành cười trừ, dưới áp lực nước cường đại như vậy, y phục bản thân bị huỷ cũng là bình thường.
Mười phút sau, sau khi tắm xong, Lý Dương thần tình khí sảng mặc áo ngủ vào đi ra ban công, lúc này mới chỉ 6 giờ sáng, toàn bộ Manhattan vẫn còn yên tĩnh, người đi trên đường không nhiều. Hướng mắt nhìn xuống Manhattan đường số 57, Lý Dương hít lấy một hơi thật sâu, liền đó quay người đi xuống dưới lầu.
Khi xuống đến tầng dưới, không ngoài dự liệu của Lý Dương, bữa sáng đã chuẩn bị xong.
Phòng khách ở tầng 1 toà biệt thự khá lớn, ở giữa có đặt một bộ sofa, tổng cộng là 3 cái ghế sofe phân biệt chia làm ba hướng, hướng còn lại có treo một chiếc tivi siêu mỏng, đằng sau bộ sofa là một chiếc bàn ăn dài. Bình thường tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ vẫn ngồi trên sofa xem tivi.
"Ô, hôm nay Lỵ Lỵ tiểu thư sao lại làm cả chục món vậy ? Bữa sáng thì 5-6 món là đủ rồi !" Lý Dương nhìn bữa sáng bày ê hề trên mặt bàn, miệng nói vậy, nhưng bản thân thì đã ngồi xuống, nhanh tay cầm đũa lên, hắn vẫn có thói quen thích dùng đũa.
"Mộc Dịch tiên sinh, tối hôm qua 3 nữ giúp việc đã đến đây, tôi đã an bài cho bọn họ ở tầng dưới, bữa sáng này chính là một khảo nghiệm nhỏ của tôi đối với bọn họ, 15 món ăn sáng này phân biệt do ba nữ giúp việc hoàn thành". Lỵ Ly một thân đạm hồng sắc, hiện lộ vẻ phấn khởi. Sau lưng nàng là ba nữ giúp việc người Philippin đang cung kính đứng.
"Mộc tiên sinh mạnh giỏi !" Ba người nghiêng mình nói, cả ba người đều nói tiếng Anh thuần chính.
Lý Dương nhẹ nhàng phất tay cười nói : "Ngon lắm, bữa sáng các người làm đích xác rất ngon". Lý Dương nói xong lại ăn thêm vài miếng nữa. Bất ngờ, Lý Dương phát hiện tiểu Kiệt Khắc đang ở một bên vẽ tranh sơn dầu, tiểu Kiệt Khắc tựa hồ không chú ý đến Lý Dương, hoàn toàn tập trung vào việc vẽ tranh.
"Hi, tiểu Kiệt Khắc, em thích vẽ tranh sơn dầu à ?" Lý Dương rõ ràng cảm thấy rất tò mò.

Tiểu Kiệt Khắc nhíu mày thấp giọng nói : "Đương nhiên rồi, khoảng thời gian này em hầu như mỗi ngày đều vẽ, chỉ là Mộc Dịch đại ca không có rời khỏi phòng ngủ cho nên không biết đó thôi". Lý Dương nghe thấy không khỏi ngớ người, liền đó tò mò đi đến bên cạnh tiểu Kiệt Khắc, cẩn thận quan sát bức tranh của nó.
"Không tưởng được nha, tiểu Kiệt Khắc bức tranh sơn dầu của em trình độ tuyệt đối ở cấp đại sư". Lý Dương chấn kinh nhìn bức tranh của tiểu Kiệt Khắc, đừng xem thường nó hãy còn là thiếu niên, mới mười mấy tuổi thôi nhưng bức tranh sơn dầu này trình độ tuyệt đối là rất cao, Lý Dương đối với tranh vẽ mặc dù không tinh thông nhưng vẫn có hiểu biết đôi chút.
Lỵ Lỵ nghe Lý Dương tán dương dệ đệ mình thì cũng cao hứng cười.
Hiện tại tâm tình của hai tỷ đệ đã tốt lên nhiều rồi, bọn họ mặc dù vẫn thường xuyên tu luyện, nhưng cừu nhân chính tay giết mẫu thân bọn họ đã bị Lý Dương giết chết rồi, trong lòng họ lúc này điều muốn làm là tìm Giáo đình để báo cừu, bất quá thế lực của Giáo đình quá là cường đại, hai tỷ đệ cũng hiểu chuyện này không thể gấp gáp, chờ đến khi bọn họ đạt đến Lang vương cảnh giới, lúc đó mới có thể yên tâm tìm người của Giáo đình để báo thù.
"Hừm hừm, em là thiên tài !" Tiểu Kiệt Khắc bỏ bút vẽ xuống, nói với Lý Dương, biểu hiện rất ư là kiêu ngạo.
Lỵ Lỵ tức thì nói : "Kiệt Khắc nó đối với phương diện nghệ thuật rất thích thú, mà cũng rất có thiên phú, tại các phương như vẽ tranh, đánh đàn đều có trình độ khá cao, về vẽ tranh đã từng đoạt giải nhất cuộc thi toàn nước Mỹ cho thiếu niên dưới 18 tuổi !"Lỵ Lỵ hiển nhiên cũng cảm thấy kiêu ngạo vì đệ đệ của mình.
Lý Dương nghe thấy không khỏi mở trừng mắt nhìn tiểu Kiệt Khắc, một lúc sau mới thốt nên lời : "Thực đúng là nhìn không ra à !"
Tiểu Kiệt Khắc cười "hắc hắc", dương mày nói : "Ha ha, em là thiên tài mà ~~~"
Địa hạ quyền đàn.
Đối thủ thét lên một tiếng hai chân mang theo kình phong quét tới Lý Dương, sắc mặt hung ác khủng bố.

Còn Lý Dương thì chờ cho đối phương gần kích trúng mình, thoáng chốc một cú đá tạt với lực lượng cường mãnh mang theo toàn phong hung hãn quật vào đầu đối thủ, quỹ tích kỳ dị của nó khiến đối thủ không cách gì phòng thủ, máu văng tứ phía, khi đối thủ đang ngã xuống, lúc này hắn đã chết, nhưng Lý Dương đã tung một cú bay đá hất đối thủ lên không, kế tiếp là một cú lăng không toàn thích đá bay đối thủ đi.
"Mộc !""Mộc !""Mộc !""Mộc !""Mộc !""Mộc !"… …
Lần này lại là một chiến thắng khác của Lý Dương tại địa hạ quyền đàn.
Trong một biệt thự ở Manhattan.
Một nữ giúp việc xinh đẹp đang đẩy xe đựng bữa sáng đến địa điểm đã chỉ định --- phòng ngủ của ông chủ.
"Tiên sinh, đây là… …á !" Một tiếng thét cao vút từ miệng người nữ giúp việc phát ra, bởi vì trên giường ngủ, ông chủ mập như heo đang ngoẹo đầu sang bên với một cái lỗ trên trán.
Đây là nhiệm vụ thứ 10 cấp B của Lý Dương.
Dưới sông Hudson.
Dưới áp lực nước cường đại, căn bản là người bình thường không thể chịu được, còn Lý Dương để trần nửa thân trên, thoải mái ổn định ở trong nước không chịu ảnh hưởng của các dòng chảy, tiên thiên chân khí trong thể nội vận hành, cơ nhục càng thêm săn chắc, tạo thành lực lượng cường chống lại áp lực của nước.

"Hô !""Hô !"
Lý Dương ở dưới nước bắt đầu hành động, một cú đá thẳng, một cú đá vòng, một chiêu phách không chưởng… …tiên thiên chân khí đều ẩn hàm bên trong, mỗi khi Lý Dương đánh ra một chiêu một thức thì trong lòng lại như diễn ra tràng cảnh trong "Xuyên vân toạ vụ""Như phong tự bế""Đoạn xuyên phân hải", những tràng cảnh ẩn hàm thiên địa chí lý đó khiến các động tác của Lý Dương càng trở nên phiêu hốt, trở lực trong nước cũng nhỏ đi, uy lực trong những chiêu oanh kích có ẩn hàm tiên thiên chân khí càng thêm lớn mạnh.
Lại một đêm trôi qua, việc tu luyện dưới đáy sông của Lý Dương đã kết thúc.
Thời gian trôi qua, cuộc sống Lý Dương vẫn như bình thường, hiện tại Lý Dương tiếp nhận nhiệm vụ sát thủ, đấu vài trận trên võ đài, rồi lại xuống đáy sông tu luyện, khi rảnh rỗi thì có thể chơi đùa với tiểu Kiệt Khắc khả ái.
Lý Dương mở máy tính, vào trang web "nhiệm vụ 1 tỷ USD".
"Trời đất, tên đệ nhất độc hành hiệp sát thủ "Bính" này sao còn chưa xuất thủ ? Đến hiện tại vẫn chưa có kết quả, hắn tiếp nhận nhiệm vụ cũng đã được gần 20 ngày rồi, ừm, bất kể là sao, một sát thủ tiếp nhận nhiệm vụ thì nội trong 30 ngày phải chấp hành, đành chờ thêm một thời gian nữa !" Lý Dương làm sao lại không hiểu cách mà một sát thủ tinh anh làm việc, sát thủ chân chính dùng phần lớn thời gian vào việc phân tích đối phương, còn khi xuất thủ thì chỉ trong chớp nhoáng. Sát thủ chân chính đã không ra tay thì thôi, một khi ra tay là toàn lực.
Không còn cách nào khác, so với người khác thì quá trình chấp hành nhiệm vụ của Lý Dương quá giản đơn !
Đầu tiên, để Bá vương Hạng Vũ dùng nguyên thần kiểm tra, lập tức biết được tình huống hiện tại của đối phương.
Sau đó, dùng độn thuật kết hợp với đạn châu để giải quyết.
Nhiệm vụ thành công !
"Bá vương, tại sao tôi có cảm giác là thời gian này thực lực bản thân đề cao tuyệt không có giống như tôi tưởng tượng, đã đạt được gấp 10 lần chưa ?" Lý Dương hốt nhiên hỏi Hạng Vũ.

Hạng Vũ trách mắng : "Thực đúng là tham vọng quá sức, công kích trong "Ma thần lục tuyệt" ngươi đã học được "Đoạn xuyên phân hải", mặc dù là ngươi đã mô phỏng theo quỹ tích của Hồng Quân đạo nhân cũng đã bắt chước một cái "vạch" đó, tiên thiên chân khí xạ xuất ra có thể có uy lực tăng lên 10 lần, nhưng mà công kích hai chân của ngươi thì lại không có cách nào mô phỏng, cái này chỉ có thể dựa vào tâm cảnh cảm ngộ của ngươi, ngươi mô phỏng theo động tác quỹ tích của Hồng Quân đạo nhân, tâm cảnh cảm ngộ càng cao thì động tác phát ra càng thêm tiếp cận thiên đạo chí lý, uy lực đương nhiên là càng lớn".
Lý Dương cũng hiểu, thời gian này uy lực công kích hai tay, hai chân hắn đều được đề cao lên không ít, lực công kích có thể gần gấp đôi rồi.
"Ai, nếu như tôi có được một phi đao pháp khí, thì lực công kích chắc chắn là đại tăng rồi !" Lý Dương bất ngờ than, ngọn phi đao thép phổ thông căn bản là không thể có được năng lượng quá lớn lao, nếu đối phó với tiên thiên cao thủ thì còn miễn cưỡng, nhưng đối phó với cao thủ Kim Đan kỳ thì không thể được. Chỉ là Lý Dương từ nhỏ đã huấn luyện phi đao, đối với phi đao có một tình cảm đặc thù.
"Lý Dương, ngươi không cần phải thất vọng, dĩ tình nhập đạo, dĩ phi đao nhập đạo ! Hiện tại phi đao của ngươi chẳng qua chỉ là phi đao của phàm giới, còn Lý Tầm Hoan đó là dĩ phi đao nhập đạo, là phi đao của tu chân giới, dĩ kiếm nhập đạo thì thành tựu là trở thành kiếm tiên với lực công kích đệ nhất tiên giới, còn dĩ phi đao nhập đạo uy lực rốt cuộc lớn đến mức nào, ngay bổn Bá vương cũng không cách gì tưởng tượng được, nếu như ngươi có phúc duyên, tu được chân chính phi đao tu chân đại đạo, khi đó uy lực chắc chắn là phi thường !"
Hạng Vũ mặc dù không hiểu được sự khủng bố của phi đao nhập đạo, nhưng hắn từ những chữ viết trong quyển sách dạy Lý Dương tu tập "Tinh cực tam cảnh" đã cảm ứng được một cỗ khí thế, một cỗ đao khí vô kiên bất tồi ! Cái cảnh giới chí cao của đao khí đó không phải là thứ Lý Dương có thể cảm ứng được, Lý Dương mặc dù thường xuyên giở quyển sách đó ra nhưng lại thực sự không cảm ứng được gì, nhưng Hạng Vũ đã đạt đến Ma vương chi cảnh, công lực so ra còn mạnh hơn Lý Tầm Hoan, đương nhiên là dễ dàng cảm ứng được.
Phi đao chi khí, cực cương cực dương, ngưng tụ đến cực trí, vô kiên bất tồi !
Lẽ nào đó chính là đao khí của phi đao nhập đạo sao ?

Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui