"Hay quá... mau đi Hắc Ám nghị hội chơi một chuyến đi, tiêu diệt Ông Trùm, tiện tay cướp luôn thánh khí!" Jack chỉ sợ thiên hạ bất loạn, nhảy tưng tưng lên cao giọng hưởng ứng.
Điền Cương cũng ha ha cười lớn : "Được, ha ha …… vừa mới tiêu diệt Giáo Hoàng, bây giờ đi cướp của Ông Trùm, hắc hắc, thế mới gọi là sảng khoái chứ." Năm đó khi lần đầu tiên Điền Cương gặp Lí Dương, hắn tựa hồ rất lãnh khốc.
Đó là do hắn tự buộc mình phải làm ra như vậy. Quen hắn thời gian lâu, mới thấy bản tính của Điền Cương từ từ bộ lộ ra. Ở nhà thực ra hắn là một người hào sảng, ăn to nói lớn.
Lily sầm mặt lại, nhìn Điền Cương và Jack.
"Đệ đệ, ngươi bao nhiêu tuổi rồi ? Còn cả ngày làm bộ như trẻ con. Muốn học cách trầm ổn, thì lo mà học đại nhân kia kìa." Lily quay về Jack giáo huấn, Jack không ít lần gặp phải tình huống như vậy, phản ứng đầu tiên là - cúi đầu, cạy răng của không nói nửa lời!tt v
Mặc cho Lily nói thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ cúi đầu, làm như chăm chú nghe lắm. Lily bất lực, rồi nhìn về phía Điền Cương.t tv
Lily cứ nhìn chằm chằm Điền Cương như vậy, không nói một câu nào.
"Hắc hắc, bà xã, chẳng phải là chỉ đi chơi một chút thôi sao? Đâu có gì quan trọng đâu, hắc hắc!" Điền Cương vuốt tóc, làm bộ ngây thơ vô tội. Nếu là ngoại nhân cũng dễ bị bề ngoài của hắn lừa. Nhưng Lily là ai chứ ? Làm vợ chồng vài chục năm, từ bất kỳ động tác nào của Điền Cương, Lily đều có thể xem thấu tâm tư của hắn.
"Hừ, để sư huynh nói. Sư huynh cho phép thì mấy người đi, sư huynh không cho thì mấy người không được đi, mấy người không được nói gì thêm nữa !" Lily nói giọng khô khốc, ánh mắt hướng về Lí Dương, "Sư huynh, ngươi nói đi, có nên đi không." tt v
Lí Dương mắt hấp háy, việc này …… việc này cuối cùng sao lại đổ hết lên người mình nhỉ?
"E hèm ……" Lí Dương khẽ hắng giọng, " Việc này, à, nam nhân mà, đi chơi một chút cũng không có gì là lớn, mọi người ra ngoài chơi một chuyến cũng tốt!"tt v
"Sư huynh. Ngươi ……"t tv
Lily nhất thời nhìn Lí Dương nói không ra lời, hình tượng gương mấu của Lí Dương trong lòng Lily trong nháy mắt ầm ầm sụp đổ.
"Hoan hô, sư huynh cho đi rồi, nào, …… tất cả mọi người cùng đi thôi !" Jack hét toáng lên, khuôn mặt nở cười hì hà nhìn Lily nháy mắt lia lịa.
"Tối nay chúng ta sẽ đi !"t tv
Lí Thạc thấy thế, nhất thời đề nghị.
Lí Dương đang quay đi đột nhiên quay lại hỏi : " À …… có ai biết Hắc Ám nghị hội ở chỗ nào không ?"
Im thin thít!t tv
Tất cả mọi người đều im lặng, không như giáo đình quang minh chánh đại, các cơ sở của Hắc Ám Hội Nghị đều rất bí mật, chứ đừng nói đến đại bản doanh. Ngoại nhân căn bản không thể biết đại bản doanh ở đâu cả. Đương nhiên, mọi người ở đây cũng không ai biết cả.
"Thiếu chủ, để thuộc hạ dùng thần thức điều tra, mât thời gian khoảng nửa ngày là có thể kiểm tra cả …… Châu Âu!" Trần Giáp một trong Ma Sách tứ lão suy nghĩ một lát, rốt cục nhớ ra chữ 'Châu Âu' này.
Mấy người Lí Thạc mắt đều sáng lên.
"Đại trưởng lão quả nhiên lợi hại, tốt, tốt quá, chỉ i nửa ngày thôi mà?" Lí Thạc cười nịnh Trần Giáp. Trong Ma Sách Tứ Lão, Trần Giáp là đại trưởng lão.tt v
"Không cần!" Lí Dương bỗng lắc đầu, trên mặt hiện lên nụ cười tự tin.
Ma Sách Tứ Lão vượt qua năm lần tán ma thiên kiếp, tâm thần cảnh giới bất quá tiếp cận la thiên thượng tiên mà thôi. Nhưng Lí Dương thì sao? Tâm thần của Lí Dương đã gần đến la thiên thượng tiên hậu kỳ. Vượt xa Ma Sách Tứ Lão. Lí Dương dùng linh thức kiểm tra cả Châu Âu, bất quá mất khoảng hai ba giờ.
Lí Dương điều tra tất cả lục địa trên toàn cầu cũng không đến một ngày là xong, điều tra tất cả biển và đại dương, phỏng chừng phải mất công hai ngày. Do đó lúc trước Lí Dương nói, ba ngày là có thể lục sóat hết cả địa cầu.
"Không cần phiền toái vậy đâu !"
Lí Dương cười lấy điện thoại ra, quay số điện thoại của Steven.t tv
"Alô, Steven, là ta. Mộc Dịch!" Lí Dương mỉm cười nói.
"A, Mộc Dịch, bằng hữu thân ái của ta, ta rất vui khi nhận được điện thoại của ngươi. À này, lần trước ở Luân Đôn ngươi ra tay nặng thật, đã xử tử vài cao thủ cấp bậc Huyết Tộc Công Tước lẫn Lang Nhân Lang Vương." Steven nghĩ lại vẫn còn cảm thấy sợ run.
Châu Âu là đại bản doanh của Hắc Ám nghị hội, Luân Đôn Anh Quốc là một thành phố cổ kính tự nhiên có không ít huyết tộc, lang nhân. Nhưng chỉ trong một giờ, tất cả toàn bộ huyết tộc và lang nhân đều bị giết sạch.
Thậm chí đến cả những huyết tộc công tước cũng bị giết.
Việc này nhưng khiến cho cả Hắc Ám nghị hội chấn động.
"Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ!" Lí Dương với vẻ lãnh đạm.
Steven nhất thời kêu lên: "Trời đất, đây mà là việc nhỏ hả ? Vậy cái gì mới là đại sự đây?"
"À, ngươi đưa địa chỉ đại bản doanh Hắc Ám Hội Nghị cho ta, ta chuẩn bị tới đó chơi một chuyến." Nghe ngữ khí của Lí Dương, việc đi đại bản doanh Hắc Ám nghị hội tựa hồ như đi siêu thị chơi vậy, nên Lí Dương mới xin địa chỉ của Hắc Ám Hội Nghị. Steven là tộc trưởng gia tộc Pfister, tự nhiên phải biết địa chỉ hắc ám hội nghị.
"Phù!"tt v
Steven nhất thời thở khịt ra một hơi.
Hắn bị dọa sợ vãi.
"Mộc Dịch, huynh đệ của ta, ngươi đừng dọa ta chứ. Ngươi muốn làm gì ? Đại bản doanh Hắc Ám Hội Nghị, đó là tòa thành trì đã có hơn một ngàn năm lịch sử rồi, ngươi không được làm loạn đó." Vụ nổ ở đáy sông Hudson năm đó đã khiến Steven có thể đoán ra Lí Dương là một cao thủ tuyệt đỉnh.
Đêm sát máu ở Luân Đôn mấy hôm trước càng làm Steven biết thêm về thực lực của Lí Dương.
Diệt Hắc Ám nghị hội?
Theo Steven thấy, Lí Dương nói không chừng cũng có thực lực này.
"Đừng lo, ta bất quá đi chơi một chuyến, nhiều lắm là giết Ông Trùm thôi." Lí Dương an ủi.
Trong lòng Steven chợt máy động: " Mộc Dịch, huynh đệ của ta, ngươi đừng làm ta sợ chứ. Mặc dù ta chẳng ưa gì Ông Trùm, nhưng vô luận như thế nào, cũng không thể giết chết hắn được, hắn mà chết, giáo đình sẽ đối phó với chúng ta, mà trong số chúng ta không ai của đánh thắng được Giáo Hoàng cả."
"Đừng lo, Giáo Hoàng cũng bị chúng ta giết rồi."
Steven trợn mắt muốn lọt cả tròng, hắn cuối cùng cũng biết, hắn vẫn chưa thể tưởng tượng hết được sự biến thái của Lí Dương.
"Ngươi không phải khán Ông Trùm không vừa mắt mạ? Ta giết hắn, ta ủng hộ ngươi làm Ông Trùm, thế nào ? Đừng lo lắng, ta không có mục đích gì khác đâu, ta không để vào mắt thực lực nhỏ bé của Hắc Ám nghị hội đâu." Lí Dương cười nói.
Hắn quả thực không có xem Hắc Ám nghị hội vào đâu. Tùy tiện cử ra một người trong Ma Sách Tứ Lão là có thể đạp bằng cả Hắc Ám nghị hội rồi. Với lực lượng tuyệt đối như thế, số lượng nhiều cũng không hữu dụng.
Steven im lặng, mắt nhắm lại, liên tục tính toán trong đầu.
Lúc này, có vài sự thay đổi trong mười ba thị tộc của huyết tộc, đồng thời gia tộc Pfister của hắn cũng có thay đổi. Vị trí Ông Trùm của Hắc Ám Hội Nghị trước giờ luôn luôn do hắc ám pháp sư nắm giữ. Một khi Steven có thể trở thành Ông Trùm Hắc Ám Hội Nghị, vậy thì …… cả huyết tộc trên thế gian đều coi hắn là một anh hùng.
Nhưng nếu cứ duy trì tình hình hiện nay, Steven gỏi lắm chỉ là tộc trưởng một gia tộc trong huyết tộc mà thôi. Trong lịch sử huyết tộc, hắn cũng sẽ chỉ là một tộc trưởng bình thường.
Steven mở choàng mắt ra.
"Được, ta theo ngươi !" Steven rốt cục quyết định, cùng bước lên một con thuyềh với Lí Dương.
Trở thành anh hùng của mười ba thị tộc trong Huyết Tộc, trở thành huyết tộc truyền kỳ, trở thành người đầu tiên của huyết tộc là Ông Trùm Hắc Ám Hội Nghị.
"Được, thỏa thuận nhé, tối nay chúng ta xuất phát. Địa chỉ Hắc Ám Hội Nghị đâu?"
Steven rốt cục cũng đứng vào một trận tuyến với Lí Dương, qua đêm nay, hắn sẽ biết, lựa chọn của hắn sáng suốt đến đâu.t t v
Khu nhà ' Thư Hương Danh Phủ ở Tô Châu ', Trung Quốc. Khu nhà này dựa lưng vào đại học Tô Châu, được canh phòng rất nghiêm ngặt.
Trong một căn nhà ở khu 'Thư Hương Danh Phủ '.
Lâm Thiên Vũ mang theo hai bảo tiêu. Một là Huyết Tộc Công Tước. Một là Lang Nhân cấp bậc Lang Vương đi nhanh vào nhà. Lâm Thiên Vũ lần này về nước, chính là muốn truy sát nhi tử chính thức của Lâm Ngọc, cũng là người được Lâm Ngạo Thiên dùng mọi biện pháp để bảo trụ huyết mạch cho Lâm Gia - Lâm Phàm. Lâm Phàm là con trai chính thức của Lâm Ngọc, được Lâm Ngạo Thiên giao cho Lam Thúc luôn luôn chăm sóc và bảo vệ.
"Thiên Vũ, đây là những lời dặn dò cuối cùng của ông nội ngươi, cho dù có chết! Ta cũng sẽ không để ngươi thương tổn Lâm Phàm đâu." Lam Thúc nhìn Lâm Thiên Vũ, có vẻ rất kiên quyết.
Lâm Thiên Vũ cười lạnh.
"Lam Thúc. Thúc nuôi dưỡng ta lớn lên, luôn luôn cúc cung tận tụy với Lâm Gia ta, ta rất tôn kính thúc ! Nhưng …… thúc phải biết rằng, Lâm Ngọc phản phúc kia đã giết cha ta, giết mẫu thân ta, thậm chí còn giết cả ông nội của ta. Thúc biết chuyện này mà. Nếu không giết chết nòi giống súc sinh này, làm sao ta có thể gặp mặt liệt tổ liệt tông của Lâm Gia chứ !" Lâm Thiên Vũ lúc này đã khôi phục dung mạo khi trước.
Lam Thúc lắc đầu: "Ông nội ngươi nói rồi, cho dù phát sinh sự tình gì cũng phải bảo trụ Lâm Phàm, cũng là bảo trụ Lâm Gia huyết mạch, đây là điều quan trọng nhất. Cho dù phát sinh bất kỳ điều gì thì điều này sẽ không bao giờ được thay đổi!"t t v
Lâm Thiên Vũ khẽ nhíu, hắn là người, tốt xấu gì cũng có cảm tình. Lam Thúc là người nuôi hắn lớn lên, trong lòng Lâm Thiên Vũ, người giữ địa vị cao nhất đương nhiên là mẫu thân hắn, người kế tiếp chính là Lam Thúc và ông nội, về phần cha hắn, hắn còn không hề có cảm tình gì.
"Lam Thúc, lần cuối cùng, ngươi tránh ra, nếu không, đừng trách Thiên Vũ tâm ngoan!"
Trong mắt Lâm Thiên Vũ hiện lên tia lãnh quang.t t v
Lam Thúc giải quyết lắc đầu, vẫn che chắn cho thanh niên phía sau Lâm Phàm, Lâm Phàm sợ hãi nhìn tất cả cảnh này. Vừa rồi Lâm Thiên Vũ thay đổi dung mạo ngay trước mắt hắn, chỉ cần điều này thôi đã khiến cho Lâm Phàm cảm thấy run sợ.
"Thật không tránh hả ?" Lâm Thiên Vũ hỏi.
"Không !" Lam Thúc che chở Lâm Phàm phía sau, kiên định nói.
"Sát!"
Lâm Thiên Vũ đột nhiên trừng mắt, lạnh giọn ra lệnh, nhất thời lang vương phía sau hắn thân hình lóe lên.
"Xoẹt!"" Xoẹt!"
Thân thể Lam Thúc run lên, nhất thời trợn mắt, máu tươi bắt đầu chảy tràn trên mặt hắn, nhìn Lâm Thiên Vũ khó có thể tin được: " Thiên Vũ, ngươi quả …… nhiên dám …… giết …… ta ……?" Lam Thúc nuôi Lâm Thiên Vũ lớn lên, coi Lâm Thiên Vũ như con mình. Theo như Lam Thúc nghĩ, cho dù là lang sói, cũng phải có cảm tình, nhưng Lâm Thiên Vũ thì ngay cả bản thân hắn cũng có thể giết.t t v
"Hừ, ta vì nghiệp lớn của Lâm Gia, mặc kệ là ai, cho dù là giết cha mẹ, cho dù là giết vợ con thì có sao ? Huống chi là ngươi !" Lâm Thiên Vũ lạnh lùng nói.
Trong mắt Lam Thúc tràn đầy nỗi thống khổ, rồi từ từ nhắm lại mắt lại, không còn sinh khí nữa.
"Ngươi không phải người !" Lâm Phàm nhìn thẳng vào Lâm Thiên Vũ.
Lâm Thiên Vũ cười ha ha dạy đời: " Không phải người ? Ta vốn không phải người, ta là thần! Ngươi có biết không? Ta là thần!" Lâm Thiên Vũ hú lên, đồng thời trên tay hắn xuất hiện một chìa khóa đỏ như máu.
"Đây là cái chìa khóa đến với thần !" Lúc này, vẻ mặt Lâm Thiên Vũ vô cùng dữ tợn.
"Người làm nghiệp lớn, phần lớn phải cực kỳ vô tình, giết vợ giết con, chỉ là việc bình thường. Cảm tình ? Chỉ người yếu mới có cảm tình. Bất quá trước nay bọn chúng tranh chỉ để làm hoàng đế mà thôi, nhưng ta lại thành thần. Ha ha, thần là bất tử, thần là vô địch, Lâm Gia sinh ra một thần, huyết mạch tự nhiên sẽ không đoạn tuyệt. Về phần ngươi, vốn không nên lưu lại trên đời."t t v
Lâm Thiên Vũ căn bản không nhìn Lâm Phàm, vung tay lên. Sau một tiếng "Bùng! Lâm Phàm đã hóa thành một đống thịt
"Hai người các ngươi đi ra ngoài."
Lang Vương và Huyết Tộc Công Tước lập tức khom người đi ra. Lâm Thiên Vũ hai tay chập vào nhau, một màn hào quang màu đen xuất hiện chung quanh thân thể hắn, bất quá đây chỉ là một một loại pháp thuật hắc ám, là Ông Trùm truyền cho hắn cho vui, chỉ dùng để ngăn cách thanh âm.
"Alô!"
Lâm Thiên Vũ lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại, trên màn hình điện thoại LCD xuất hiện một hắc y lão giả, trên đầu có đeo vương miện, vị hắc y lão giả này chính là Ông Trùm của Hắc Ám Hội Nghị.
"Sao, Lâm, huynh đệ huyết mạch của ta, chuẩn bị xong hết rồi chứ hả?" Hắc y lão giả mỉm cười nói.
"Ông Trùm đại nhân, đương nhiên chuẩn bị xong hết rồi. Đã tìm được chìa khóa, mặc dù bản đồ hơi thiếu sót, nhưng miễn cưỡng có thể tìm được Thần Chi Huyết Dịch trong truyền thuyết. Phục dụng xong là có thể thành thần rồi, đúng là đáng kì vọng ," Lúc này, trong mắt Lâm Thiên Vũ lộ ra một khát khao bỏng cháy.
Ông Trùm cũng rất hưng phấn.
"Ha ha, huynh đệ huyết mạch của ta. Đến lúc đó, ngươi dùng máu của thần Jehovah trong truyền thuyết, ta phục dùng máu của thần Cai Ẩn, ha ha, đến lúc đó hai huynh đệ chúng ta đều thành thần cả, tất cả địa cầu đều nằm cả trong lòng bàn tay chúng ta." Ông Trùm cũng cười lớn.
Lâm Thiên Vũ không hề lo việc Ông Trùm sẽ hại hắn, Ông Trùm cũng không lo Lâm Thiên Vũ phản bội.
Bởi vì hai người đã kết linh hồn khế ước, dùng hắc ám pháp thuật chí cao đế kết khế ước, chỉ cần có một người phản bội khế ước, người này chắc chắn phải chết. Do đó, bên cạnh Lâm Thiên Vũ mới có nhiều cao thủ Hắc Ám Hội Nghị như thế.t tv
Hai người cũng không biết, máu của vị thần đó, bất quá là máu của hai tuyệt đỉnh cao thủ trong bộ tộc Huyết Ngục, huyết dịch của Jehovah và Cai Ẩn.
Năng lượng của bộ tộc Huyết Ngục vốn ẩn chứa trong máu, Jehovah và Cai Ẩn đều là cao thủ cấp bậc Ma Quân trong bộ tộc Huyết Ngục. Chỉ cần phục hấp thu máu của họ là có thể dễ dàng đạt tới thiên ma cảnh giới.
Đó là đạo lý khi nói "thành thần".
Bất quá …… Ông Trùm Hắc Ám nghị hội đáng thương không biết rằng Lí Dương đang mang theo nhân mã đến tận cửa rồi, hắn còn thời gian đi tìm máu của Cai Ẩn sao ? Chỉ sợ không còn cơ hội nào nữa.
Tập 7: Kim sắc huyết dịch
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...