Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Đêm đen gió mạnh.
Ngoài cửa sổ, hàn phong gào thét từng hồi khiến người ta có thể nghe thấy rõ ràng, trong phòng khách vẫn lóe lên một đốm lửa nhỏ.
Khói thuốc tràn ngập.
"Một trăm bốn mươi tỉ đô la, hừ hừ, một một trăm bốn mươi tỉ đô la!" Trong làn khói thuốc truyền đến một tiếng lẩm bẩm trầm thấp mang theo đầy oán hận.
Lúc này Lâm Thiên Vũ phảng phất giống như một con dã thú muốn ăn thịt người, mắt hắn đỏ lừ lên trong một góc khuất tối tăm ở phòng khách. Hắn yên lặng ngồi đó, từng điếu từng điếu thuốc được rút ra…
Lâm Thiên Vũ hiểu rất rõ, cách làm sáng suốt nhất hiện nay chính là không dại mà dây vào Mộc Dịch, đành trực tiếp nuốt quả đắng thôi. Nhưng những những người sáng suốt như vậy quả thực rất khó tìm được, cho dù là Lâm Thiên Vũ, hắn cứ nghĩ đến một trăm bốn mươi tỉ đô la là lại cảm thấy đau lòng, cảm thấy oán hận, cảm thấy phẫn nộ! Đó chính là một trăm bốn mươi tỉ đô la, số tiền lớn như vậy mà đem đi đánh người thì hoàn toàn có thể chôn sống người ta!
Lòng hắn cảm thấy rất bất bình, hắn không thể nào bình tĩnh lại được. Hắn muốn báo thù, cho dù là báo thù một việc đơn giản nhất cũng có thể khiến cho hắn cảm thấy tốt hơn một chút.
"Sáng thì không được, ta chỉ có thể dùng tối thôi." Bỗng dưng Lâm Thiên Vũ nhíu mày lại, hắn có chút lo lắng người của Thanh bang và Mafia Ý có thể điều tra ra cái gì đó. Đột nhiên hắn nhớ tới một loại kiến giải tên là "Nhục Kê"! Đây là một cách gọi trên thế giới mạng máy tính, miễn cưỡng có thể giải thích như là dê thế tội.
"Ta không tin, Thanh bang và Mafia Ý thật sự "vô khổng bất nhập" (1)!" Lâm Thiên Vũ hung hăng vứt mạnh cái đầu thuốc xuống đất. Đồng thời hắn còn dùng chân mà điên cuồng dẵm nát cái đầu thuốc đó, phảng phất như dưới chân hắn chính là tên Mộc Dịch đáng ghét vậy.
"Làm thế nào mới có thể phát tiết mối hận trong lòng mình đây? Giết chết những người bên cạnh Lý Dương? Lily? Điền Cương? Hoặc là Jake?" Lâm Thiên Vũ vừa nghĩ vừa lắc lắc đầu, hắn biết không dây vào Mộc Dịch, một khi chạm vào "cấm khu" trong lòng hắn thì có lẽ chuyện điên rồ gì Mộc Dịch cũng có thể làm ra. Huống chi hắn tin rằng đối với người thân Mộc Dịch nhất định sẽ phái người bảo vệ, để thủ hạ của hắn ra tay thì có lẽ còn chưa ám sát được thì đã bị bắt rồi.
"Thôi vậy, nghe nói Cực Thối đạo quán của Mộc Dịch vừa mới khai trương không lâu, căn cơ không tính là chắc chắn. Ta hãy nhân lúc nó vẫn còn yếu mà cho nó một kích để giáo huấn cái tên Mộc Dịch kia một phen!" Lâm Thiên Vũ đã nghĩ được một phương pháp.
Vừa nghĩ ra là Lâm Thiên Vũ đã liền trực tiếp gọi điện cho thuộc hạ tâm phúc Thiết Đằng.
- Là ta, Lâm Thiên Vũ! Thiết Đằng. Bây giờ ta giao cho ngươi một nhiệm vụ.
Phương pháp của Lâm Thiên Vũ rất đơn giản, chỉ là thông qua rất nhiều khúc rẽ.
Đầu tiên hắn để cho Thiết Đằng phái một thuộc hạ A đem một bưu kiện gửi đến một phục vụ ở một quán rượu bình thường B, tiếp đó lại để người phục vụ này đem bưu kiện gửi đi, thông qua công ty chuyển phát C gửi đến một địa điểm đã chỉ định.
Địa điểm đã chỉ định này là tổ chức D chuyên môn tiếp thụ nhiệm vụ từ các nơi, tổ chức này chính là tổ chức "Nguyện Vọng".
A, B, C, D là những mắt xích kế tiếp nhau, chỉ cần một mắt xích không công phá được là người khác không thể tra ra rốt cuộc là ai đã chỉ thị.
Nếu Thanh bang muốn điều tra thì có lẽ cũng rất gian nan, tỷ như nhiều nhất chúng tra ra tổ chức "Nguyện Vọng", sau đó tra tiếp như thế nào? Chẳng lẻ thu thập tin tức từ công ty chuyển phát? Cho dù tra ra được thông tin từ công ty chuyển phát thì làm sao tra ra được người phục vụ kia? Khi gửi bưu kiện thì không cần phải điền những tư liệu về thân phận mình. Hơn nữa cho dù là các đại thế lực như Mafia Ý và Thanh bang cũng không thể nhớ nổi mỗi một ngày có bao nhiêu người đi gửi bưu kiện.
Ngay cả người phục vụ kia cũng không tra ra được thì làm sao tra được người thủ hạ của Thiết Đằng? Mà người phục vụ kia cũng chỉ là một tên phục vụ bình thường ở một quán rượu, căn bản hắn cũng không biết thân phận của kẻ đưa cái bưu kiện này cho hắn. Ngay cả thủ hạ của Thiết Đằng cũng không tra được thì ai có thể tra ra được Lâm Thiên Vũ hắn?
Trong mắt Lâm Thiên Vũ, người phục vụ là "Nhục Kê", công ty chuyển phát cũng là "Nhục Kê", kỳ thực nếu Lâm Thiên Vũ còn chưa yên tâm thì có thể làm thêm nhiều khúc ngoặt nữa, như vậy thì càng thêm an toàn.
Tổ chức "Nguyện Vọng".
Cho dù bạn có bất kỳ nhiệm vụ gì hay nguyện vọng gì, tổ chức này đều cố gắng giúp bạn đạt được, đương nhiên nhất định ngươi cũng phải bỏ ra số tiền tương ứng với nhiệm vụ đó.
Nhiệm vụ của Lâm Thiên Vũ có yêu cầu rất đơn giản, đó là để cao thủ của các đại võ quán đi tới phá đạo quán của Cực Thối đạo. Chỉ cần khiến Cực Thối đạo quán trở nên hỗn loạn thì có thể đoạt được 100 triệu USD phần thưởng của nhiệm vụ một cách đơn giản, vô cùng đơn giản.
Đối với một tổ chức đã tiếp nhận qua vô số nhiệm vụ kỳ quái như "Nguyện Vọng" mà nói thì nhiệm vụ này thực sự rất đơn giản, chỉ cần hơi động não một chút là được.
Tỷ như nếu muốn cao thủ Taekwondo đi phá phách thì có thể thông qua vài cách dưới đây.
Một là, phái cao thủ giả mạo người của Cực Thối đạo quán để đi bắt nạt người của Taekwondo đạo quán một chút.
Hai là, giả dạng người của Cực Thối đạo mê hoặc một vài hội viên luyện Taekwondo rời đi hoặc là dùng tiền để dụ một bộ phận hội viên rời đi.
Ba là, phái người đi tung tin rằng Cực Thối đạo có ảnh hưởng đối với Taekwondo, người của Cực Thối đạo bắt nạt người khác…
Có lẽ áp dụng ba phương pháp trên có thể khiến những cao thủ của Taekwondo chẳng thể ngồi vững nữa. Huống chi sau khi Cực Thối đạo được mở ra thì có rất nhiều học viên của các võ quán rời đi.
Phương pháp của tổ chức "Nguyện Vọng" thật sự quá nhiều, lại thêm Cực Thối đạo vốn đã uy hiếp tới các võ quán lớn, cho nên chuyện này thật sự rất đơn giản, ba cách trên chỉ là cơ bản nhất mà thôi.
Tại Seattle, hiệp hội Taekwondo Hàn quốc, lúc này đỉnh cấp cao thủ Thái Tạc Thiên đang rất cao hứng.
Bởi vì một tấm chi phiếu mệnh giá một triệu đô la vừa tới tay hắn, yêu cầu chỉ là để hắn đi khiêu chiến Cực Thối đạo quán.
"Cực Thối đạo? Hừ hừ, ta đã sớm thấy nó không vừa mắt rồi, gần đây ta nghe các huấn luyện viên từ hơn nghìn đạo quán Taekwondo ở Mỹ quốc nói đã có không ít học viên bỏ sang Cực Thối đạo quán. Hơn nữa lại thường có một số kẻ thuộc Cực Thối đạo đến bắt bạt người bên Taekwondo ta, thật đáng ghét mà!"
Thái Tạc Thiên lập tức gọi điện thoại cho Kim Sơn Tư hội phó hiệp hội.
- Kim hội trưởng, là ta, Tạc Thiên! Gần đây đạo quán Taekwondo chúng ta tại Mỹ quốc đã bị mất đi một số lượng học viên nghiêm trọng, đa số là vào Cực Thối đạo quán.
Thái Tạc Thiên lập tức báo cáo đơn giản lên.
Kim Sơn Tư lập tức hỏi lại:
- Cực Thối đạo? Chính là cái Cực Thối đạo mà chủ tịch tập đoàn Tuyết Lan sáng tạo ra hả?
- Đúng vậy, chính là Cực Thối đạo. Hiện giờ tốc độ lan truyền của Cực Thối đạo vô cùng nhanh chóng, có sức uy hiếp vô cùng lớn đối với Taekwondo của chúng ta.
Thái Tạc Thiên lập tức nói.
Kim Sơn Tư giống như một chiếc máy tính dò lại các thông tin có trong đầu về Cực Thối đạo rồi gật gật đầu:
- Ừm, Cực Thối đạo này tiềm lực đích xác rất lớn, về sau sẽ là đại địch của chúng ta.
Cực Thối đạo vốn có tiềm lực công nghiệp vo cùng to lớn, bị tổ chức Taekwondo xem như kình địch.
Bây giờ đã đến mức này, Thái Tạc Thiên chỉ cần cho thêm một mồi lửa vào là ngọn lửa giữa hai bên lập tức bùng lên ngay.
Thường có lời rằng "Đồng hành thị oan gia". (2)
Câu này đích xác không sai, Taekwondo, quyền Thái, Tây Dương quyền, Tán Thủ, Karate, Nhu đạo, vân vân... các loại cao thủ sau sự xúi bẩy kích động của tổ chức "Nguyện Vọng" tuy không có đến một phần mười số người đến khiêu chiến, nhưng cũng có một phần trăm đi khiêu chiến rồi.
Chỉ một phần trăm này cũng đã là hơn trăm người.
Bang Massachusetts thành phố Boston.
Đây là một thành thị rất có tiếng, trong số hai mươi mốt vị tứ tinh cấp huấn luyện viên thì La Đức Thành tọa trấn tại chỗ này.
Công việc của La Đức Thành rất nhẹ nhàng, hắn chỉ cần hướng dẫn mười vị phú hào rèn luyện là được rồi. Còn vị nhất tinh cấp huấn luyện viên kia thì không ngừng phải huấn luyện đến bốn mươi học viên, mấy vị trợ lý bên cạnh còn phải không ngừng phụ trợ.
Đột nhiên, một người trung niên mặc trang phục vận động màu lục đi vào.
- Ta gọi là Khố Bác, luyện tập quyền Thái đã hai mươi năm. Nghe nói Cực Thối đạo khá lợi hại nên lại đây xem thử xem có phải thật sự như vậy hay chỉ là khoác lác!
Khố Bác cười chế nhạo và ngạo nghễ nhìn chúng nhân.
Khố Bác có lý do để kiêu ngạo như vậy. Mười năm trước hắn đã là siêu cấp cao thủ trong giới quyền Thái. Mười năm lại đây hắn may mắn có được cơ nhân dược thủy A1, tuy có đến một nửa là xác suất tử vong, nhưng tuổi tác hắn ngày một lớn, năng lượng thân thể ngày càng giảm xuống, hắn không thể chấp nhận được điều này nên đã uống "cơ nhân dược thủy".
May mắn là hắn đã sống sót.
Hôm nay hắn đã là tam cấp cao thủ đỉnh cấp, cộng với lực sát thương cực mạnh của quyền Thái, trong giới quyền Thái cũng là một nhân vật đỉnh cấp. Có lẽ ngoại trừ một vài cao thủ quyền Thái đã uống "cơ nhân dược thủy" thì những người khác căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Đệ tử Cực Thối đạo sửng sờ, trong chốc lát lần lượt từng người cũng tỉnh ngộ ra. Đây là không phải đối phương đến khiêu chiến sao?
Nhất tinh cấp huấn luyện viên Mạch Long như một tên lưu manh đi tới.
Hiện nay trải qua huấn luyện hắn đã trở thành nhất tinh cấp huấn luyện viên, nhưng từ trong xương tủy của hắn vẫn còn chất lưu manh.
- Mẹ nó, ngươi không xem xem đây là nơi nào hả! Dám chạy đến địa bàn của ta khiêu chiến. Hừ, trước tiên cũng phải dạy dỗ tiểu tử ngươi một chút!
Mạch long nói xong bèn nhún người lao lên trực tiếp tung ra một cước vào đầu đối phương.
Động tác của Mạch Long thập phần liền lạc, đòn này được tung ra, hắn tin chắc rằng đối phương nhất định sẽ chết dưới cước của hắn.
Khố Bác nhẹ nhàng vung tay ra, tay hắn giống như thanh thép trực tiếp va chạm với đùi đối phương.
- Bốp!
Một thanh âm vang lên, Mạch Long giống như bao cát vỡ mà văng mạnh ra đất.
- Ợ!
Mạch Long nhịn không được một mà phụt ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn không khỏi co gập lại, từ đùi truyền cảm giác đau buốt đến tận tim, đùi phải của hắn hình như đã gãy lìa rồi. Mạch Long nhìn Khố Bác, trong lòng thầm mắng "Tên chó chết này từ đâu chui ra vậy, tay hắn có phải là tay người nữa không? Cứ giống như là thép nguội vậy. Ách..." Tiếp đó là một trận rên rỉ đau đơnns vang lên.
La Đức Thành lập tức từ lầu hai đi xuống.
- Khiêu chiến? Kẻ khiêu chiến Cực Thối đạo quán chúng ta là tiểu tử ngươi sao?
La Đức Thành khẩu khí rất lớn, trông hắn giống như một tiền bối đang giáo huấn hậu bối vậy.
La Đức Thành quay sang mấy trợ lí bên cạnh ra hiệu, mấy trợ lí lập tức bắt đầu hỗ trợ điều trị. Chỉ là gãy xương mà thôi, đám trợ lí này cũng có thể xử lý được. Lúc trước khi tuyển trợ lí, Thanh bang cũng đã lựa chọn một số thành viên am hiểu y thuật trú tại các đại thành thị.
Trong khi huấn luyện nói không chừng cũng có người cần phải được điều trị.
- Đúng vậy, chính là ta! Bất quá ta không phải là tiểu tử gì đó, ngươi hãy nhớ lấy, tên ta là Khố Bác!
Trên người Khố Bác tỏa ra từng tia bá khí, đây là khí thế tự nhiên của một cao thủ. Khi thực lực đạt tới cảnh giới nhất định thì tự nhiên sẽ có.
La Đức Thành không khỏi cười lạnh, gần đây nội công của hắn rốt cục đã đột phá tầng thứ ba, tiến vào tầng thứ tư. Dựa theo lời Lý Dương lúc trước đã nói, người đầu tiên đạt tới cảnh giới tầng thứ tư sẽ có được một phần thưởng, phần thưởng này chính là một khối "linh tinh".
La Đức Thành không vội vàng gì, hắn chậm rãi hấp thu viên linh tinh và không ngừng củng cố nội công.
- Hô…
La Đức Thành đột nhiên chuyển động, thân hình hắn giống như phi yến, loáng một cái đã đến bên cạnh Khố Bác, Khố Bác lập tức đại kinh.
- Hừ, cút về đi!
La Đức Thành quát lớn quở trách, đùi phải mang theo kình phong mạnh mẽ, hung hăng đá thẳng vào Khố Bác. Khố Bác nhìn thấy thì lập tức đại hỉ, trong giới quyền Thái hắn vốn nổi danh với biệt hiệu "thiết thối đồng tý "(3), huống chi hiện nay hắn đã hấp thu "cơ nhân dược thủy", năng lượng trong nội thể đã đại tăng.
- Hây!
Khố Bác trong chớp mắt liền đưa hai tay lên ngăn trở.
- Oanh!
Hai sức mạnh cường đại va vào nhau, La Đức Thành rõ ràng đã thắng thế hơn, tuy y đã khiến cho Khố Bác phải liên tục lùi về sau nhưng cuối cùng bị song thủ của hắn ngăn lại.
Nổ tung cho ta!
Tiên thiên chân khí cường đại của La Đức Thành lập tức từ đùi ào ra mạnh mẽ và hình thành nên thế xung kích hung hăng đánh vào người Khố Bác.
Vốn dĩ trước đó Khố Bác ngăn cản một cước của La Đức Thành đã là cực hạn rồi, bây giờ lại thêm một đòn nặng nề nữa, Khố Bác lập tức giống như một thùng rác vô lực bị đá bay đi, từ cửa chính Cực Thối đạo quán bị đá bay ra ngoài, máu tươi trong miệng vãi ra đầy đất.
Bang Washington, thành phố Seattle!
Đây cũng là một thành phố lớn, bất quá tứ tinh cấp huấn luyện viên cũng chỉ có hai mươi mốt người, tọa trấn nơi này chỉ là một nhị tinh cấp huấn luyện viên.
Lúc này trong Cực Thối đạo quán rất náo nhiệt, có mấy chục học viên đang không ngừng tập luyện, tư thế vô cùng đẹp đẽ.
- Hừm, nơi này chính là Cực Thối đạo quán sao? Cực Thối đạo, hừ hừ, chỉ là "hoa quyền tú thối" (4) mà thôi." Thái Tạc Thiên xuất hiện tại cửa lớn của Cực Thối đạo quán, giờ hắn đang ở tại thành phố Seattle.
Nhị tinh cấp huấn luyện viên Anders Gauze chậm rãi bước ra.
- Ngươi định làm gì? Đến khiêu chiến sao?
Anders đối bản thân rất có tự tin, năm đó hắn chỉ là tay chân của một tổ chức hắc đạo, trải qua sự huấn luyện đặc biệt của hai mươi mốt vị tứ tinh cấp huấn luyện viên Anders gần như đã thoát thai hoán cốt, so với quá khứ cường đại hơn không chỉ gấp mười.
- Có thể nói như vậy, ta chính là đến khiêu chiến đó!
Thái Tạc Thiên lộ ra vẻ rất cao ngạo.
- Hô...
Đùi phải của Anders như sấm sét mà trực tiếp đánh tới Thái Tạc Thiên không chút lưu tình.
- Bốp!
Thái Tạc Thiên tung một cước rất dứt khoát ra, nhưng Thái Tạc Thiên tựa hồ đã đánh giá thực lực của Anders quá thấp, thân thể hắn không khỏi phải lùi lại mấy bước.
- Tốt, lên nữa nào!
Thái Tạc Thiên hét lớn một tiếng rồi lại một lần nữa lao đến.
Năm phút sau.
Hai người đều đã chồng chất vết thương nên không thể không bãi chiến, Thái Tạc Thiên quả thật là một cao thủ, chỉ bằng sức mạnh nhục thể cũng đạt tới nhị cấp. Hắn dùng Taekwondo cũng có thể không phân cao thấp với Anders, chủ yếu là do Anders kinh nghiệm quá ít không thể so sánh với Thái Tạc Thiên. Luận về thối pháp, Taekwondo không thể so sánh với sở học Cực Thối đạo của Anders, dù sao Anders cũng chuyên môn huấn luyện cho hội viên bạc bộ tam cấp thối pháp.
- Hôm nay đến đây thôi, ngày khác sẽ lại cùng ngươi đấu một trận nữa!
Thái Tạc Thiên biết là bất diệu, hắn sợ rằng những người khác sẽ tới công kích cho nên đành cố nhịn đau mà chạy khỏi Cực Thối đạo quán.
Còn lúc này cả Mỹ quốc có hơn trăm Cực Thối đạo quán gặp phải sự việc như vậy...
-----
1. Thành ngữ: nghĩa đen - không có cái lỗ nào là không thể chui vào
2. Đi cùng đường chính là kẻ thù
3. Đùi sắt, tay đồng
4. Vốn là hoa quyền tú cước, ý là chỉ đẹp nhưng ko có hiệu quả
Tập 4: Cực thối Đạo quán
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...