Thói Quen Hằng Ngày Của Tôi Là Khoe Khoang Trên Các Chương Trình Tạp Kỹ Và Ăn Dưa


Phương Viễn khoát tay bên hông Trương Tư Tư, nhẹ nhàng vuốt ve, " Cô ta là loại bột dung chi tục phấn, làm sao có thể so sánh với thiên kim đại tiểu thư xuất thân danh môn như em, em cũng không phải không biết, từ sau khi quen biết em, trong mắt anh chỉ có một mình em thôi sao.

"

Sắc mặt Trương Tư Tư quả thật đẹp hơn không ít, cô hờn dỗi: " Anh giỏi ăn nói lắm, chỉ biết dỗ em vui vẻ thôi.

"

Phương Viễn thì thầm bên tai cô, " Em không thích sao? "

" Đáng ghét.

"

Đêm khuya, Trương Tư Tư từ phòng đi ra, xuống lầu, đi tới căn phòng chất đống đồ lặt vặt dưới tầng hầm ngầm.

Trong góc, đặt một tiểu nhân điêu khắc bằng gỗ.

Trương Tư Tư quỳ trên mặt đất, hai tay chắp lại, nhỏ giọng lẩm bẩm, " Đại sư, người phụ nữ Hứa Ánh Thư hôm nay lên hot search, em hy vọng từ nay về sau cô ta sẽ biến mất mãi mãi trong làng giải trí, không bao giờ xuất hiện trước mặt em nữa."

Trương Tư Tư vừa dứt lời, trong phòng nổi lên một trận gió, tờ giấy vàng trước mặt cô ta bốc cháy.

--------
Truyện được edit bởi Hứa Nhan và chỉ đăng tại .


Nếu các bạn đọc được truyện trên các trang web khác mà thấy hay, xin trở về ủng hộ mình tại nhé.

Trân trọng cảm tạ.
--------

Tạ Đình ngoại trừ ngày đó dưới sự sắp xếp của chị Khải Lệ, cùng Hứa Ánh Thư đi dạo phố bị chụp ảnh, cơ bản đều không có ra khỏi cửa.

Ngoại trừ không ra khỏi nhà, cơm nước xong liền trở về phòng cũng không ra khỏi cửa.

Lúc ăn cơm trưa, Hứa Ánh Thư muốn nhân cơ hội này nói với anh chuyện tham gia chương trình giải trí tình nhân, nào biết còn chưa mở miệng, Tạ Đình lại nhìn chằm chằm cô, trong đôi mắt thuần đen kia, giống như có đá hút sắt, làm cho người ta nhìn nhiều một cái liền cảm thấy hãm sâu trong đó.

Hứa Ánh Thư hồ nghi hỏi, " Trên mặt tôi...!là có cái gì sao? "

Tạ Đình: " Hôm nay cô có cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào không? "

Hứa Ánh Thư lắc đầu, " Không có.

"

Tạ Đình: " Nếu có chỗ nào không thoải mái, nói cho tôi biết.

"


Hứa Ánh Thư không hiểu, " À, được.

"

Khúc nhạc đệm nhỏ này, Hứa Ánh Thư cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Tạ Đình muốn ở trước mặt cô cố làm ra vẻ huyền bí, để cho cô tin tưởng chuyện lúc trước anh nói cô bị người ta hạ chú.

Lúc ăn cơm, Hứa Ánh Thư thử mở miệng, " Đạo trưởng, không biết ngài ở có quen không.

"

Tạ Đình: " Ở đâu cũng được, bốn biển đều có thể là nhà.

"

Hứa Ánh Thư, " Trước mắt tôi có một chuyện muốn nhờ, nếu đường đột mạo phạm đạo trưởng, kính xin đạo trưởng chớ trách.

"

" Ánh Thư cô nương không cần khách khí, có việc gì cứ nói.

"

" Hiện tại sự nghiệp của tôi không thuận lợi, muốn mời đạo trưởng tiếp tục sắm vai bạn trai tôi, cùng tôi tham gia chương trình tình nhân.

"

……






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận