Tần Vũ cũng không thể từ chối, căn bản là bởi vì hắn không có quyền làm việc đó, người tự nhận là ông nội hắn này dùng tiền chuộc hắn ra khỏi đây. Mà hắn, chỉ là một nô lệ trong sàn đấu ngầm này.
Tần Vũ được dắt ra khỏi đấu trường, đã lâu rồi hắn không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Trái đất sau một năm cũng đã thay đổi khác nhiều, rất nhiều công trường được dựng lên, có vẻ như là Liên Bang đang quy hoạch lại trái đất.
Tần Vũ cười nhạt, như vậy thì sao chứ? Cảnh mất, người cũng mất, hiện tại không biết các anh chị em của hắn ở nơi nào rồi. Vừa nãy hắn có yêu cầu là đem theo cả Khương Dực, ông cụ suy nghĩ một chút rồi đồng ý đem anh ấy theo. Có lẽ chỉ còn người anh này của hắn mà thôi, hắn đương nhiên phải đem theo anh ấy. Không biết mọi người thế nào rồi, các chị em không biết đã đi đâu?
Tần Vũ lên một chiếc xe bay nhìn rất hiện đại và sang trọng, có vẻ như là đời mới nhất. Chiếc xe đưa mọi người đến một sân bay, là một chiếc phi cơ gia đình cơ nhỏ, tuy là cỡ nhỏ, nhưng bên trong rất sang trọng. Đây là chiếc phi cơ được chế tạo có thể chịu được áp lực từ vũ trụ và có thể bay tự do trong vũ trụ. Bên trong chiếc phi cơ là đủ loại rượu xa hoa, thậm chí còn có cả thiết bị lên mạng. Chiếc phi cơ này là lái tự động, Tần Vũ ngồi trong này có chút bồn chồn, không biết người này mua hắn về làm gì? Người này thật sự là ông nội hắn? Nếu như nói về đôi mắt, thì có lẽ giống thật, đôi mắt màu đỏ như máu. Khi ông ta nhìn thẳng vào hắn, Tần Vũ cảm thấy bản thân như bị nhìn thấu vậy.
Hắn cảnh giác nhìn ông ta, trừng mắt thì có gì hay chứ? Hắn cùng trừng được, ông nghĩ có mỗi ông trừng mắt nhìn được thôi chắc?
Ông ta cười hiền lành, có vẻ như đang cố xoa dịu hắn: "Ông thật sự là ông nội của cháu, trước đây ta đã làm xét nghiệm DNA với cháu rồi, nên ông mới đón cháu về. Cháu cũng thấy đó, mắt cháu giống y hệt mắt ông, đây chính là gen di truyền của gia tộc chúng ta."
Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp, sau đó đưa đồng hồ ra, trên đồng hồ hiện lên một cái màn hình trong suốt, trên đó có ảnh chụp xác nhận DNA 99% là ông cháu. Tần Vũ gật đầu, giảm bớt cảnh giác trong mắt hơn. Sau đó hắn nhìn sang Băng ca, anh ấy cũng gật đầu.
Tần Vũ im lặng không nói gì, bắt đầu hỏi hệ thống trong đầu: "Có thể kiểm tra xem tôi và ông ta có phải là ông cháu ruột hay không?"
[Có thể]
"Vậy kiểm tra đi"
[Đồng ý khấu trừ 100 điểm tích lũy chứ?]
Tần Vũ suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: "Không."
Coi như có thật sự biết được quan hệ thì như thế nào? Dù sao hắn cũng không trốn được. Chẳng những thế còn tiêu tốn 100 điểm tích lũy của hắn nữa chứ.
1 năm qua hắn đã mạnh lên rất nhiều, sau khi chiến vài cuộc chiến vào sinh ra tử, luyện tập ngày ngày, hắn đã hoàn thành được 60% chương trình học. Đến đây, cho dù hắn có luyện tập các động tác như thế nào đi chăng nữa cũng không cách nào đột phá. Điểm tích lũy hắn cũng có được, khi hoàn thành các mốc của chương trình học cùng một số nhiệm vụ phụ tuyến. Nhiệm vụ chính cũng đã hoàn thành, đó là thoát khỏi sàn đấu ngầm. Khen thưởng cũng khá nhiều, 100 điểm tích lũy, một bảo bối giữ mạng có thể dùng một lần cùng tẩy tủy đan, thoát thai hoán cốt, giúp thân thể của hắn tốt hơn.
Trong ngục gia không được ăn đầy đủ, da dẻ của hắn vàng vọt, cả người gầy gò, mắt có quầng thâm cùng bọng mắt, tóc tai xác sơ, khô cong. Cũng là vì đã rất lâu không tắm gội, cả người đều rất hôi hám. Tần Vũ cũng chẳng sợ làm bẩn xe của ông ta, đến ông ta cũng chưa nói gì, hắn cũng không việc gì phải ngại.
Ông nội cười híp mắt lại, sau đó nói:" Về đến nơi, cháu sẽ được gặp ba mẹ cùng em trai, họ sẽ đối xử tốt với cháu. "
Ông quan sát cậu bé trước mắt, đủ điềm tĩnh, đủ kiên cường, không hổ là con cháu Tần gia. Tần gia mặc dù là danh gia vọng tộc, nhưng vài năm gần đây rất sa sút. Căn bản là bởi vì đứa con trai ông tìm về 6,7 năm trước không hề làm việc gì cho gia tộc cả, căn bản là một thằng ăn không ngồi rồi, chỉ được vài ngón đòn đủ để sinh tồn, chẳng qua chỉ là khôn lỏi mà thôi. Cho nên thằng con trai này chỉ có thể dùng để liên hôn, kết hợp với gia tộc khác, chống giữ cho Tần gia không quá suy sụp, sau đó bồi dưỡng đứa trẻ mà hai đứa nó sinh ra.
Vốn ông định như thế, nhưng phát hiện ra thằng con trai này còn có một đứa con khác, ông liền đưa về. Con cháu Tần gia không thể lưu lạc, vả lại đứa cháu ở trong bụng kia là cháu của đằng ngoại, mà thằng con ông thì ở rể. Thằng nhóc kia sẽ kế thừa Lăng gia, sau đó tiện thể quản lí luôn Tần gia. Bất quá như vậy thì khác nào Tần gia của ông gộp lại thành một phần của Lăng gia đâu? Chỉ cần ông bồi dưỡng đứa trẻ này, nó lớn lên xuất sắc, ắt hẳn sẽ làm rạng rỡ tổ tông. Còn về tại sao thằng con ông lại ở rể, căn bản là vì nó muốn thế chứ còn gì nữa! Thậm chí nó một đi không quay lại, căn bản là ngại ông càm ràm nó. Thậm chí còn đổi cả họ sang họ Lăng. Đúng là cái thằng nghịch tử! May mắn có đứa cháu này...
Ông Tần nói tiếp: "Cháu yên tâm, cháu sẽ không gặp lại mấy đứa nó nhiều đâu, có gặp cũng là thỉnh thoảng mà thôi! Về Tần gia cháu sẽ lại Tần gia đại thiếu, là thiên chi kiêu tử, muốn gì được đó, sẽ không phải chịu khổ giống trong kia nữa đâu. "
Ông Tần ngừng một chút rồi nói tiếp: "Tần gia chúng ta phát triển đã vài trăm năm, mặc dù dạo gần đây có chút sa sút, nhưng vẫn là danh gia vọng tộc, rất có uy tín. Có thể cháu không biết, ông là một trong những đại tướng quân đứng đầu Liên Bang, mặc dù đã về hưu, nhưng vẫn khá có tiếng nói. Thỉnh thoảng vẫn tham gia vào sự vụ của Liên Bang. Ông chính là Tần Kiêu - đại tướng! "
Tần Vũ trong lòng chấn động, trước kia hắn đã từng nghe thấy cái tên này trên TV! Bất quá, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại. Tần Vũ vẫn còn phòng bị đối với ông ta, không biết ông ta đột nhiên đón hắn về là có việc gì? Chắc chắn không phải là để nuôi một đứa ăn không ngồi rồi, chắc hẳn phải có mục đích gì đó. Mà cũng thật trùng hợp, mẹ hắn có vẻ cũng là họ Tần nên mới đặt tên hắn là Tần Vũ, hiện tại có lẽ không cần đổi tên. Vũ trong vũ bão, hắn rất thích cái tên này, đủ mạnh mẽ, đủ khí phách, đủ để lột tả con người hắn. Nói thật, sau khi trải qua nhiều thứ như vậy, tâm hồn hắn vốn chẳng thể trở lại trong sáng như trước, hắn cũng không giống những đứa trẻ cùng tuổi vô ưu vô lo. Khí chất của hắn trầm ổn, có vẻ từng trải, tuy nhiên người lớn nhìn vào chỉ thấy thằng nhóc này đang cố tỏ ra là ông cụ non mà thôi. Mặc dù, hắn đúng là từng trải thật mà!
Về được đến nơi, Tần Vũ xuống phi cơ, trước mặt hắn là một tòa nhà vô cùng đồ sộ, rất lớn, theo lối kiến trúc hiện đại, bên ngoài là rào sắt bằng laze, đứng ở hai bên cửa là hai con rô bốt vô cùng to lớn. Sân bên ngoài có trồng vài loại cây mà hắn không biết tên cùng vài lồng nhốt vài con thú nhỏ. Tòa nhà được sơn bằng màu trắng, cửa là cửa tự động, chỉ cần quét người là có thể vào. Bên trong trang trí cũng rất hiện đại, sàn nhà trắng đen như những bàn cờ vua. Bên trên là một tấm thảm màu đen. Tương phản là tường nhà màu trắng. Căn nhà lấy màu trắng cùng đen làm chủ đạo. Sô fa màu đen, bàn cũng màu đen, chỉ có tường là màu trắng mà thôi.
Tần Kiêu đưa Tần Vũ vào phòng tắm, hướng dẫn hắn cách sử dụng, phòng tắm rất rộng mà cũng hiện đại. Ở giữa là một hồ bơi rộng lớn, nước nóng bốc hơi lên. Có hệ thống lọc tự động. Trước khi vào hồ bơi phải tắm qua bằng bồn tắm đứng. Bồn tắm đứng có vòi phun nước tự động cùng những dụng cụ giúp người ta tắm mà không cần động tay.
Ông Tần sau khi hướng dẫn hắn liền đi ra ngoài. Tần Vũ lâu rồi mới được tắm cũng vô cùng cao hứng, nhanh chóng bước vào bồn tắm đứng để hưởng thụ sự sảng khoái.
Trong buồng giam không phải mạng nhện, phân chuột, gián chạy khắp nới thì là sâu bọ cùng dòi. Vô cùng bẩn thỉu. Sàn nhà đầy bụi bặm, tường thì mốc. Thêm vào phòng vệ sinh cũng ở ngay trong đó, mùi phải nói là không tả nổi. Cả người hắn trong đó cũng hôi hám bẩn thỉu khó chịu không tả nổi. Khương Dực, người anh em của hắn dường như được đưa vào phòng khác. Hắn cũng đã bảo ông rằng đây là người hắn thân nhất. Chắc ông sẽ không làm gì anh ấy đâu.
Hắn tắm đứng xong, làn da bị dính bụi bặm bay mất, mà lâu năm ở trong lòng đất, không tiếp cận ánh sáng làm da hắn có chút tái nhợt, trắng như là bị bệnh. Mái tóc xơ cứng ướt nhẹp, dính vào mặt của hắn, che đi đôi mắt đỏ như máu. Tóc hắn hiện tại đã khá dài, dài đến vai. Một năm không cắt, dài là đúng. Sau khi tẩy sạch những ô uế một năm qua tích lại, Tần Vũ cảm thấy cả người nhẹ nhõm cả, không khí xung quanh vô cùng trong sạch. Hắn từ từ bước vào hồ tắm. Mặc kệ ông già Tần Kiêu kia có nói thật hay không, có sướng không hưởng mới là người ngu. Dù sao Tần Vũ cũng còn nhỏ, hắn đối với mấy thứ này vô cùng thích thú. Huống chi đã ở tại nơi kia một thời gian dài, sống chung với nhiều sâu bọ, hiện tại có thể ở nơi này, đã là một sự vui vẻ rất lớn đối với hắn.
Tần Vũ ngâm mình trong hồ tắm lớn, thoải mái rên lên một tiếng. Hắn mở ra khung nhiệm vụ, nhấp vào nhận thưởng. Nhận được 100 điểm tích lũy cùng với một khẩu súng chỉ có duy nhất một viên đạn. Khẩu súng này vô cùng tinh xảo, điêu khắc dường như đến từ một thế giới khác. Tần Vũ say mê ngắm nó, khẩu súng được làm bằng bạc, chạm trổ hình con rồng bên trên. Bên trong có sẵn một viên đạn. Tần Vũ mở khay đựng đạn ra, là một viên đạn bình thường, nhưng bên trong ẩn chứa nguồn năng lượng vô cùng to lớn. Hắn ngắm một lúc, sau đó đưa lại vào túi giữ đồ của hệ thống. Sau đó hắn lấy viên tẩy tủy đan ra. Hắn hỏi hệ thống: "Thứ này dùng thế nào?"
[Trực tiếp nuốt là được.]
"Thứ này có thể thoát thai hoán cốt, nâng cao thể lực của tôi lên, có phải không?"
[Không chỉ vậy còn có thể nâng cao tiềm lực, tinh thần lực cùng vẻ ngoài của cậu.]
"Nếu như có thể thay đổi vẻ ngoài, chẳng phải bây giờ dùng là tốt nhất sao, sẽ không bị nghi ngờ." Cả người hắn trước khi tắm đều lấm lem, che đi ngũ quan vốn có của hắn.
[Không hẳn là thay đổi vẻ ngoài, mà là dựa vào ngũ quan của cậu, làm đậm nét hơn mà thôi, dưỡng da cùng dưỡng tóc. ]
Tần Vũ không quá quan tâm đến vẻ ngoài của hắn, hắn quan tâm là công hiệu của thuốc tác dụng lên cơ thể. Có thể làm hắn mạnh hơn, việc gì hắn cũng làm. Tần Vũ trực tiếp nuốt viên thuốc.
Viên thuốc có tác dụng rất nhanh. Nhanh chóng, hắn cảm thấy cả người như bị kim đâm, vô cùng đau đớn, khó chịu. Cả người hắn đang ngâm trong nước nóng nên mồ hôi tuôn ra như suối. Hắn nhíu mày thật chặt, lông mày như dính chặt vào nhau. Đau! Nóng! Cả người như ở trên chảo lửa, như ngâm trong dung nham. Nóng bỏng đau hết cả người. Một lúc sau, khi hắn quen dần với cái nóng thì thân thể nhanh chóng chuyển lạnh! Toàn thân lạnh toát, mặc dù đang ở trong nước nóng, nhưng hắn như rơi vào trong hầm băng, vô cùng lạnh lẽo. Mãi một lúc sau mới hết.
Sau khi xong, hắn cảm thấy thoải mái, cảm giác cả người chưa bao giờ thoải mái như vậy! Tuy nhiên công sức hắn tắm nãy giờ coi như công cốc. Cả người bị bao phủ bởi một lớp màu đen bẩn thỉu, ắt hẳn là những thứ gây hại cho cơ thể hắn bị thải ra ngoài.
Tần Vũ tắm thêm một lần nữa, sau đó mặc quần áo đi ra ngoài. Quần áo hắn mặc vải rất mềm, không phải chất vải bao tải như khi hắn ở sàn đấu ngầm. Chất liệu tốt, mặc rất mềm mại. Quả nhiên là nhà giàu có khác.
Hắn nhìn mình trong gương, cậu bé có đôi mắt to tròn màu máu, làn da trắng tinh có chút tái nhợt. Mái tóc đen nhánh xõa ngang vai. Lông mày rậm tăng thêm vài phần anh khí. Môi mỏng hơi mím, mũi cao thẳng. Bất quá, gương mặt không hề có thịt. Trông rất gầy gò. Mặc dù hắn có chút cơ bắp ro rèn luyện thường xuyên, tuy nhiên ăn không đủ chất, cho nên nhìn vẫn như cũ là gầy.
Bỗng nhiên hệ thống đưa ra nhiệm vụ: [Hiện tại đã là thiếu gia, cũng nên có phong phạm của một thiếu gia! Hoàn thành giáo dục cao cấp của gia tộc, trở thành một đại thiếu gia cao quý cùng anh tuấn đi!]
[Phần thưởng: 10 điểm tích lũy, bắt buộc hoàn thành.]
Tần Vũ cũng không quá để tâm đến phần thưởng, hệ thống đã giúp đỡ hắn rất nhiều, phần thưởng nó đưa ra vô cùng hợp lí, hắn không có ý kiến gì. Dù sao có vẻ theo như hệ thống thì tiếp nhận sự giáo dục của gia tộc cũng có lợi cho hắn. Tần Vũ không ngại có thêm kiến thức đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...