Tác giả: Thất Qua Mị
Thể loại: Điền Văn, Đô Thị, Đam Mỹ
Nguồn: tieumattu.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 45
Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: điền văn không ngược
Đã từ rất lâu yêu em sâu sắc vào những lúc mà em còn chưa biết được.
Bốn năm Thư Hạo bị lưu đày ra nước ngoài. cũng tới ngày cậu được lệnh đặc xá trở về nước nhưng về đến nơi mới phát hiện, tất cả, đều giống như trước đây nữa: cha mẹ ly hôn, trong nhà phá sản, đối tượng thanh mai trúc mã vài chục năm ở cùng người khác.
Thư Hạ: Tôi đúng là thương thay cho thân mình!
Đúng lúc này, Thư Hạ gặp kẻ thù từ cấp ba của mình – Thích Phỉ Nhiên.
Cậu phiền người này, phiền ra mặt, nhưng cha cậu lại nói: Tiểu Thích là ân nhân của nhà chúng ta.
Thư Hạ: Hả hả hả?
Cha cậu nói tiếp: Chúng ta nợ Tiểu Thích rất nhiều tiền.
Thư Hạ: Hả hả hả?
Thư Hạ chán nản: Thích Phỉ Nhiên, bên cạnh anh còn thiếu người không?
Thích Phỉ Nhiên: Gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người yêu.
Thư Hạ cho tới giờ cũng chưa từng để người mà cậu cho là “kẻ thù” này trong lòng, cũng chưa từng biết, mình vẫn luôn tồn tại trong lòng của kẻ thù.
Thư Hạ nhào lên người anh “Em có đầu óc hay không có đầu óc?”
Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Có đầu óc.”
“Em giỏi hay không giỏi?”
“Giỏi.”
“Ngoại hình của em lại còn đẹp trai như vậy, xong rồi, Thích Phỉ Nhiên, có phải anh yêu chết em rồi không?”
Tên nhóc không biết xấu hổ này, qua nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi.
Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Vô cùng yêu em.”
Thụ có chút dễ thương, công là một khối băng có chút trong ngoài bất nhất.
Nội dung: Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan gia
Nhân vật: Thư Hạ, Thích Phỉ Nhiên / Phối hợp diễn: Lạc Thụy, Tiêu Dĩ Quyết, Tần Tiêu / Cái khác:…
Tác giả : Thất Qua Mị
Thể loại: Điền Văn, Đô Thị, Đam Mỹ
Nguồn: tieumattu.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 45
Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: điền văn không ngược
Đã từ rất lâu yêu em sâu sắc vào những lúc mà em còn chưa biết được.
Bốn năm Thư Hạo bị lưu đày ra nước ngoài. cũng tới ngày cậu được lệnh đặc xá trở về nước nhưng về đến nơi mới phát hiện, tất cả, đều... không giống như trước đây nữa: cha mẹ ly hôn, trong nhà phá sản, đối tượng thanh mai trúc mã vài chục năm ở cùng người khác.
Thư Hạ: Tôi đúng là thương thay cho thân mình!
Đúng lúc này, Thư Hạ gặp kẻ thù từ cấp ba của mình – Thích Phỉ Nhiên.
Cậu phiền người này, phiền ra mặt, nhưng cha cậu lại nói: Tiểu Thích là ân nhân của nhà chúng ta.
Thư Hạ: Hả hả hả?
Cha cậu nói tiếp: Chúng ta nợ Tiểu Thích rất nhiều tiền.
Thư Hạ: Hả hả hả?
Thư Hạ chán nản: Thích Phỉ Nhiên, bên cạnh anh còn thiếu người không?
Thích Phỉ Nhiên: Gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người yêu.
Thư Hạ cho tới giờ cũng chưa từng để người mà cậu cho là “kẻ thù” này trong lòng, cũng chưa từng biết, mình vẫn luôn tồn tại trong lòng của kẻ thù.
Thư Hạ nhào lên người anh “Em có đầu óc hay không có đầu óc?”
Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Có đầu óc.”
“Em giỏi hay không giỏi?”
“Giỏi.”
“Ngoại hình của em lại còn đẹp trai như vậy, xong rồi, Thích Phỉ Nhiên, có phải anh yêu chết em rồi không?”
Tên nhóc không biết xấu hổ này, qua nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi.
Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Vô cùng yêu em.”
Thụ có chút dễ thương, công là một khối băng có chút trong ngoài bất nhất.
Nội dung: Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan gia
Nhân vật: Thư Hạ, Thích Phỉ Nhiên / Phối hợp diễn: Lạc Thụy, Tiêu Dĩ Quyết, Tần Tiêu / Cái khác:…