Thời Gian Của Chúng Tôi Là Vô Hạn
" Thưa ông, sản phẩm được bày bán ra thị trường đều là những sản phẩm đã nâng cấp và kiểm nghiệm bởi chính tay chuyên gia khắp các nước.
Tôi tự tin khẳng định ông sẽ không phải hối hận về quyết định của mình.
" ( tiếng Pháp )Cả phòng họp mặt yên lặng, chỉ có duy nhất giọng nói của tôi vang vọng và âm thanh máy chiếu đang chạy.
Mọi người đều rơi vào trạng thái căng thẳng, ngay cả chủ tịch Đường cũng không giấu được vẻ lo lắng." Được! Hợp tác vui vẻ.
" ( tiếng Pháp )Tất cả mọi người đều vô cùng bất ngờ vì cuối cùng Blossom cũng đã giải quyết được khó khăn lớn.
Tiếng vỗ tay không ngớt bao phủ cả gian phòng, xen lẫn vào đó còn là tiếng cười của mọi người.Tôi đứng phía sau chủ tịch Đường đang bắt tay với bên đối phương nhằm tạo sự hòa nhã đầu tiên trong mối quan hệ.
Bên đối phương truyền đến tai người phiên dịch, anh ta mỉm cười nhìn tôi." Ông ấy bảo cô Lãnh rất tài năng, ông ấy gần như bị thuyết phục hoàn toàn.
Các vị rất may mắn vì tìm được một người trẻ tài giỏi.
"Cả hai bên trò chuyện vui vẻ, cứ như thế, cuộc họp giữa mỹ phẩm Blossom và nhà đầu tư Pháp đi đến một kết thúc tốt đẹp.
Ngày hôm sau, giới truyền thông đưa tin mỹ phẩm Blossom vượt mặt nhiều tập đoàn lớn, vươn lên vị trí thứ ba quốc tế, chiếm ưu thế lớn trong giới thương trường.Chủ tịch Đường gửi thiệp mời đến, muốn tôi tham dự buổi tiệc mừng sự thăng tiến của Blossom.
Nhưng tôi biết rõ, ông ta có mục đích thông qua bữa tiệc này biến tôi trở thành cánh tay đắc lực chính thức làm việc cho ông ta." Có vẻ như cậu thắng lớn nhỉ? "Cố Tư Vũ bước đến cướp đi tấm thiệp mời mà tôi đang phe phẩy trước mặt, tay còn lại chuyền đến tay tôi một ly rượu vang trắng.
Chúng tôi đang ở một căn cứ bí mật mà cả bọn đã ra sức xây dựng từ thuở sinh viên.
Bởi vì lượng công việc ngày một nhiều hơn nên chúng tôi chỉ có thể gặp nhau sau khi tôi hoàn thành xong chuyến công tác của mình.
Vì tôi thường đi công tác rất lâu nên họ đã chọn tôi làm thời khóa biểu và cũng vì ai cũng biết tôi là một đứa cuồng sự bận rộn.Tôi và Cố Tư Vũ đến sớm nhất.
Chúng tôi nhâm nhi rượu ở quầy bar được Cố Tư Vũ tự tay thiết kế.
Cố Tư Vũ ngồi cạnh tôi nhẹ nhàng mở tấm thiệp.
Cậu ta chăm chú đọc từng dòng chữ rồi quan sát cách trang trí trên tấm thiệp.
Phải rồi, xém chút tôi quên mất cậu ấy cũng là tổng giám đốc của một trung tâm mỹ thuật, dĩ nhiên vì đam mê cả thôi.
Thực chất cậu ấy là người thừa kế đời tiếp theo của Cố gia.
Đối với Cố Tư Vũ, thừa kế hay không cũng chẳng quan trọng.
Vì sao ư? Vì cậu ấy căn bản là tài năng.
Có thể khởi nghiệp ở bất kì lĩnh vực nào." Trông cũng tỉ mỉ ghê nhỉ? Cậu có định đi không? "Tôi đang khom lưng chống cằm, nghe được câu hỏi từ miệng cậu ta thốt ra thì nhanh chóng ngồi bật dậy, cau mày nhìn Cố Tư Vũ một cách khó hiểu.
Vừa định cất lời thì bị giọng nói của Lăng Bạch Ngôn nuốt trọn câu từ." Nguyên tắc là nguyên tắc.
Có phải cậu định nói thế không? Luật lệ không hợp tác lâu dài với bất kì ai.
"Lăng Bạch Ngôn mặc vest đen thình lình xuất hiện từ cửa bước vào, tiến thẳng đến ngồi cạnh tôi.
Trông bộ dạng thế này thì có vẻ cậu ấy vừa " dạy dỗ " cấp dưới một trận linh đình, sát khí vẫn còn trên người rất nồng.
Sự thật rằng Lăng Bạch Ngôn chưa từng la mắng ai bao giờ nhưng lời nói của cậu ấy thì luôn sắc như dao, đanh như thép." Biết đâu lần này cậu ấy lại thay đổi suy nghĩ.
Tương lai ấy mà, không thể đoán trước được điều gì.
"Cố Tư Vũ vừa nói vừa vòng tay ra sau lưng tôi đưa tấm thiệp mời cho Lăng Bạch Ngôn.
Lúc này, cả bọn mới chợt nhận ra tên Hàn Phong Thần ngày thường vẫn luôn xuất hiện rất sớm, hôm nay lại biến mất tăm chẳng thấy bóng dáng đâu cả." Hàn Phong Thần đâu? " Lãnh Cơ Uyển" Chắc lại gây sự rồi.
" Lăng Bạch Ngôn" Nếu lại rắc rối như lần trước..." Cố Tư Vũ" Giết chết rồi phanh xác có lẽ sẽ đỡ phiền đến chúng ta, ổn chứ? " Lăng Bạch Ngôn" Lăng Bạch Ngôn cậu thật độc mồm! Tôi muốn dìm chết người hơn.
" Lãnh Cơ Uyển" Hai cái đứa rối loạn nhân cách này! " Cố Tư Vũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...