Hạ Tiểu Bạch cẩn thận nhìn yêu cầu nhiệm vụ thêm lần nữa mới phát hiện phía dưới có một dòng chữ nhỏ.
〖Hôn Sở Thu Hi thêm lần nữa, làm cho cô ấy lưu luyến môi của ký chủ.〗
Chú ý: "Nhất định phải chủ động nâng mặt cô ấy lên hôn, không được hôn ngắn hơn mười giây."
Đúng là muốn hộc máu mà, theo lý thuyết mà nói tất nhiên là Hạ Tiểu Bạch không ngại, chỉ có kẻ ngốc mới không muốn hôn một cô gái xinh đẹp.
Nhưng Sở Thu Hi phải đồng ý mới được, lần trước là do không cẩn thận nên mới không sao, nhưng lần này bắt anh phải chủ động hôn.
Sở Thu Hi nghe Mặc Tử Hàn nói vậy thì có hơi giận dữ, qua cách nói của anh ta thì cô lại trở thành một đứa con gái không ra gì chỉ biết lợi dụng Hạ Tiểu Bạch.
Phải biết, chính Hạ Tiểu Bạch đã cướp đi nụ hôn đầu của mình nên cô mới muốn cậu ta hỗ trợ.
Cô chưa từng nghĩ đến chuyện lợi dụng Hạ Tiểu Bạch dù chỉ là một chút, Sở Thu Hi kinh hoàng, nhõng nhẽo lắc lắc tay Hạ Tiểu Bạch.
"Tiểu Bạch đừng nghe anh ta, người ta sẽ không hại anh đâu.”
Hạ Tiểu Bạch cũng nhìn Mặc Tử Hàn một cách kiên định hơn, đôi mắt xinh đẹp vô cùng sáng tỏ.
"Tôi nói này Mặc Tử Hàn, tôi thích Thu Hi, mà chúng tôi cũng đã hôn nhau rồi, mong cậu sau này đừng quấy rầy chúng tôi nữa.”
Hôn rồi?
Mặc Tử Hàn mắt lớn mắt nhỏ nhìn Sở Thu Hi và Hạ Tiểu Bạch, bật cười một tiếng.
Đôi mắt anh ta hiện lên sự khinh thường và xem nhẹ, anh ta biết rõ Sở Thu Hi là người như thế nào, đây chính là một người phụ nữ rất khó chơi.
Cô ta sẽ sẵn sàng hôn Hạ Tiểu Bạch sao?
“Tiểu Bạch, ăn có thể ăn bậy, nhưng không nên nói lung tung.
Được thôi, nếu hai người hôn nhau thêm lần nữa thì tôi sẽ tạm thời tin tưởng.”
Anh ta khoanh tay xem trò vui.
Mặc Tử Hàn tình nguyện tin rằng Sở Thu Hi có đi tìm một cô gái để làm bách ~ hợp, cũng sẽ không tin rằng cô ta sẽ đồng ý cho Hạ Tiểu Bạch hôn.
Con ngươi xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm Sở Thu Hi, dường như cô cũng phản ứng lại, trong tích tắc khuôn mặt đỏ ửng, nhưng anh căn bản không cho cô một giây phút nào để phản ứng.
Tay nhỏ của Hạ Tiểu Bạch nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên, rồi hôn lên đôi môi đó.
Sở Thu Hi trừng to mắt, không thể tin nổi, nhìn khuôn mặt của Hạ Tiểu Bạch gần trong gang tấc, cô mới phát hiện da của anh sáng mịn và trắng đến mức nào.
Hạ Tiểu Bạch hôn Sở Thu Hi, đôi mắt ẩm ướt mông lung như sương mù, gương mặt đỏ bừng, mồ hôi ướt đẫm, môi hơi hé mở, vừa trong sáng vừa quyến rũ.
Môi lưỡi gắn bó, giúp đỡ trong hoạn nạn.
Mấy giây sau, Sở Thu Hi nhận ra Hạ Tiểu Bạch vẫn không có ý định tách ra.
Cô cũng cảm thấy mình sắp bị Hạ Tiểu Bạch hôn đến mức nghẹt thở, miệng nhỏ chỉ có thể phát ra tiếng ưm ưm.
Một bàn tay trắng mịn không ngừng nện vào lồng ngực mềm mại của mình như cô giãy dụa vô ích.
Cảm nhận được sự ngọt ngào từ đôi môi đỏ mọng của Hạ Tiểu Bạch làm cô cảm thấy thích không nỡ buông.
Loại cảm giác ngọt ngào này làm Sở Thu Hi cảm thấy lưu luyến môi của Hạ Tiểu Bạch.
Mười giây đồng hồ qua đi, cuối cùng hệ thống cũng thông báo hoàn thành nhiệm vụ.
"Nhiệm vụ thành công: Độ thiện cảm của Sở Thu Hi tăng từ 50% lên 60%, tiến vào giai đoạn bạn tốt, sẵn sàng thân thiết với ký chủ thêm một bước.”
"Mời ký chủ tiếp tục cố gắng hoàn thành nhiệm vụ bách hợp liên hoàn tiếp theo, ôm bạn gái bạch phú mỹ xinh đẹp về nhà.”
Bây giờ Hạ Tiểu Bạch đã không thể tự kiềm chế được nữa, thật sự không thể rời khỏi đôi môi mềm mại mang hương nhài của Sở Thu Hi.
Mãi đến một phút sau hai người cảm thấy không thở nổi mới xấu hổ đỏ mặt tách ra chậm rãi, ánh mắt mê ly nhìn miệng nhỏ của đối phương.
Sở Thu Hi có chút nổi giận nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch, nhưng khi cảm nhận được hương thơm còn vương lại của đối phương thì lòng cô cũng trở nên mềm nhũn.
Hạ Tiểu Bạch hé môi, không biết phải mở miệng như thế nào, xong đời...!...!.
Mặc Tử Hàn sững sờ ngay tại chỗ, đầu óc trống rỗng, tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi đang làm gì?
Tất cả những chuyện này đều không phải là thật, vậy mà Sở Thu Hi lại thật sự hôn tên đàn bà kia ở chỗ này! ! !
Sở Thu Hi cảm thấy rất dễ chịu khi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Mặc Tử Hàn, liếm liếm hương vị còn đọng lại trên môi.
"Thấy tôi và Tiểu Bạch hôn nhau chưa, bây giờ anh đã tin tưởng mối quan hệ của chúng tôi rồi chứ, đây chính là sự thật" (kiêu ngạo)
Hạ Tiểu Bạch lôi kéo Sở Thu Hi, trong lòng chực khóc, cô đừng đi khiêu khích Mặc Tử Hàn nữa có được hay không.
Vốn dĩ anh cũng là đàn ông nên biết cái gì là lòng tự trọng của đàn ông, thật sự không nhịn được cảm giác muốn giết người khi nhìn thấy cô gái mình thích đi thân mật với người khác.
------
Dịch: MBMH Translate
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...