Thiệu Huy đi ra khỏi phòng cách ly, hít một hơi thật sâu, mặc dù cũng là không khí tinh lọc bên trong phi thuyền nhưng cảm giác này lại khiến cho hắn vô cùng thoải mái, trời ạ, rốt cuộc cũng được tự do rồi, tất cả sinh hoạt trong một tháng đều phải ở trong căn phòng nhỏ đó, có trời mới biết hắn thống khổ thế nào, còn khổ gấp vạn lần việc cai nghiện lúc trước…Ách, chắc chỉ khoảng ngàn lần hay trăm lần thôi, sự thống khổ trong lúc cai nghiện còn xa mới bằng chuyện này.
Thiệu Huy vươn vai hít thở xong, vừa xoay người lại đã thấy Hắc Thiết và các đội viên khác trong tiểu đội Ám Nguyệt, bọn họ đều hớn hở cười một cách xấu xa nhìn Thiệu Huy, thấy thế hắn khẽ rùng mình, rồi lập tức thấy được ba mỹ nữ đứng sau họ, cô bé có vóc người thon thả hay xấu hổ là Mỹ Huệ, cô gái đang mỉm cười là Như Hoa, còn một cô không biết lấy đâu ra quyển sách vừa đọc vừa đi về phía trước chính là Quỳnh Lan.
Thiệu Huy trong lúc nhất thời không biết nên chào hỏi như thế nào, gãi gãi đầu nói:
“Ha ha, chờ có lâu không, tôi vừa được tự do nên không nhịn được hơi cao hứng một chút, ha ha ha…”
Hai cô gái kia còn chưa kịp nói gì Quỳnh Lan đã đi tới trước mặt hắn, nói: “Được rồi, tôi thấy rồi, giờ tôi về đây.” Nói xong cô vừa nhìn vào cuốn sách trên tay vừa xoay người trở về.
Như Hoa vội vàng nắm áo Quỳnh Lan kéo cô quay lại rồi mới nhìn Thiệu Huy, áy náy nói:
“Xin lỗi, tính tình của cô ấy là vậy đó.
Vài ngày trước còn nhốt mình trong phòng đến bốn năm ngày liền, không biết cổ đi ăn cơm vào lúc nào nữa, chắc là mê đọc sách đến nỗi quên hết mọi thứ rồi…Ách, Thiệu Huy, chúng tôi đến đây cảm ơn anh, cám ơn anh đã quan tâm, nhờ có anh mà chúng tôi mới có thể ở trong một căn phòng tại lầu năm.
Sau này chúng tôi mới biết dân chúng bình thường chỉ có thể ở ba tầng đầu, hơn nữa đều ở trong lều trại…Cảm ơn anh.”
Mỹ Huệ bên cạnh cũng cúi đầu nhỏ giọng nói:
“Thiệu…Thiệu Huy…Cám ơn anh.” Mặt cô càng lúc càng đỏ hồng, cứ cúi gầm đầu xuống.
Thiệu Huy cũng bối rối, hắn không biết nên nói cái gì mới ổn, cũng may lúc này Hắc Thiết đã đi tới vỗ mạnh vào vai Thiệu Huy một cái, cười ha ha nói:
“Không tệ, kỹ thuật tán gái của nhóc con cậu quả nhiên lợi hại, thật không hổ danh trước đây là con nhà giàu, tốt lắm, ha ha ha!”
Thiệu Huy nghe vậy chỉ biết cười khổ, nhưng những lời tiếp theo của Hắc Thiết làm cho hắn giật mình, nụ cười trên môi cũng biết mất.
— QUẢNG CÁO —
Hắc Thiết nói:
“Hạm trưởng ra lệnh, Thiệu Huy lập tức thăng chức làm Hạ úy, trở thành đội viên trong đội Ám Nguyệt, chức vụ là binh lính chuyên về kỹ thuật máy tính, theo tiểu đội tác chiến…”
Thiệu Huy lập tức trở về tư thế nghiêm, lớn tiếng nói: “Rõ, thưa trưởng quan, sẵn sàng chờ lệnh.”
Hắc Thiết cười nói:
“Được rồi, không cần phải nghiêm túc như vậy, dù sao thì Lăng đội trưởng cũng không có ở đây...Thiệu Huy, bây giờ cậu phải bắt đầu tham gia huấn luyện các kỹ năng về súng ống, cậu tối đa chỉ có thời gian năm ngày thôi, ít nhất cũng phải học được cách sử dụng súng...”
“Cái gì?” Thiệu Huy kinh ngạc nói: “Có chuyện gì sao? Tại sao tôi chỉ có năm ngày...?”
“Bởi vì Lăng đội trưởng đã quyết định nhóm bộ đội đầu tiên đổ bộ lên hành tinh chính là tiểu đội Ám Nguyệt, chúng ta sẽ là những người tiên phong...năm ngày sau, chúng tôi sẽ là nhóm quân đội loài người đầu tiên đặt chân lên hành tinh xa lạ kia!”
Năm ngày sau đó …
“Sau ba mươi giây nữa phi thuyền sẽ tới gần quỹ đạo thứ ba, bắt đầu điếm ngược: hai mươi chín, hai mươi tám, hai mươi bảy…”
Trải qua một tháng phi hành trong vũ trụ, vào lúc mười một giờ trưa hôm nay theo múi giờ trên Trái Đất, phi thuyền Hy Vọng đã tới bên ngoài quỹ đạo của hành tinh sa mạc, ba mươi giây nữa thôi phi thuyền sẽ bay tới tầng khí quyển của hành tinh này.
Phi thuyền Tiên Phong là tên gọi do một trăm hai mươi nghìn người dân đặt cho phi thuyền sau bài phát biểu của Lăng Hồng Quân, thay thế cho tên cũ là Helios.
Nó có nghĩa là con tàu vũ trụ mở và tìm cơ hội sinh tồn trong vũ trụ cho nhân loại.
— QUẢNG CÁO —
Việc này tạm thời không nói, sau một tháng lẻ tám ngày phi hành phi thuyền đã tới được hành tinh sa mạc, cũng là hành tinh duy nhất trong tinh hệ này.
Thông qua sự quan sát của các thiết bị thăm dò thì bề mặt của hành tinh này hầu như đều là cát, lớp vật chất bên trong là gì thì tạm thời vẫn chưa rõ.
Ngoài một tầng cát dày bao phủ bên ngoài, hành tinh này cũng có tầng khí quyển, thể tích khoảng 1,007 thể tích của Trái Đất, không chênh lệch nhiều lắm, theo các số liệu thống kê thu được thì có thể xác định hành tinh này có trọng lực tương đương trọng lực trên Trái Đất.
Tốc độ quay quanh trục của nó khá nhanh, một ngày chỉ có 16 giờ, thời gian bay một vòng quanh Mặt Trời là 270 ngày.
Theo các số liệu thu được nhiệt độ trên bề mặt hành tinh này vào ban ngày khoảng 50 độ, đến tối khoảng -10 độ.
Nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm khá lớn nhưng vẫn còn trong mức con người có thể chịu được.
Bởi vì…hành tinh này có thể là nơi dừng chân cho phi thuyền R&H từ một năm thậm chí vài năm nên tiểu tổ thiên văn học đã thăm dò rất kỹ càng, thậm chí đã sử dụng máy tính chủ trên phi thuyền để tính toán, cho nên trừ một số thông tin mà chỉ khi đổ bộ lên hành tinh mới biết được như: thành phần không khí, thành phần của đất cát, có sinh vật tồn tại hay không….thì về cơ bản, các số liệu khác đều đã có kết quả.
Làm cho mọi người cảm thấy vui mừng nhất trong suốt một tháng quan sát là hành tinh này dường như không có lốc xoáy mãnh liệt, thậm chí có thể nói là không hề có thiên tai lớn nào, nguy hiểm duy nhất có thể xem là thiên tai chính là hiện tượng sụt lún trên sa mạc, điểm mấu chốt là phải xem cấu trúc bên trong của hành tinh có tầng nham thạch kiên cố hay không, hoặc là có hiện tượng cát chảy, cát trôi… hay không.
“Trước mắt vẫn chưa biết được thành phần không khí của hành tinh này, cũng như kết cấu địa chất của nó có đủ cứng rắn để phi thuyền Tiên Phong đáp xuống hay không, chúng ta cần phải cử một tiểu đội tinh nhuệ sử dụng tàu con thoi loại nhỏ đáp xuống mặt đất để tiến hành thăm dò lần đầu tiên.”
Lăng Hồng Quân nhìn bốn người trước mặt, theo thứ tự là Ưng, Hắc Thiết, Thái Bạch và Thiệu Huy, ba người trước là thành viên cũ trong tiểu đội Ám Nguyệt, còn Thiệu Huy là thành viên mới gia nhập.
Đội quân tiên phong lần này sẽ do họ chỉ huy, ngoài ra trong đội còn có hai mươi binh lính tinh nhuệ và tám nhà khoa học.
Lăng Hồng Quân tiếp tục nói:
“Phi thuyền Tiên Phong chỉ có ba chiếc tàu con thoi, đây là loại tàu có thể xuyên qua tầng khí quyển bên ngoài để đổ bộ lên hành tinh, hoặc ngược lại, xuyên qua tầng khí quyển của hành tinh để bay ra ngoài không gian, được trang bị hệ thống phản trọng lực, thời gian phi hành là mười tám tiếng, với lượng nguyên vật liệu hiện giờ… chúng ta vẫn chưa thể chế tạo được loại tàu này nên mỗi chiếc đều rất quan trọng, các cậu sẽ sử dụng một chiếc trong đó cho nhiệm vụ đổ bộ này.”
“Bây giờ hãy nghe kỹ những lời tôi nói, tại sao tôi lại chọn bốn người các cậu, Ưng, cậu chính là người trầm tĩnh nhất trong tiểu đội Ám Nguyệt, so với tôi còn tốt hơn nên nếu gặp phải tình huống nguy hiểm tôi cho phép ngươi toàn quyền quyết định, Hắc Thiết, nhiệm vụ của cậu là trợ giúp Ưng chỉ huy hai mươi binh lính tinh nhuệ, Thái Bạch, cậu vừa là quân y vừa là sĩ quan cấp úy trong đội.
Riêng Thiệu Huy, cậu không hiểu vì sao tôi nhất định phải cho cậu vào đội đúng không, bởi vì không ai trên phi thuyền có kỹ thuật máy tính giỏi hơn cậu.”
— QUẢNG CÁO —
Nói tới đây trong lòng Lăng Hồng Quân lại cảm thán nghĩ về lúc gặp gỡ Thiệu Huy, nhờ có kỹ thuật máy tính của gã mà tìm được phi thuyền, bây giờ lại trở thành một con át chủ bài trong tay hắn.
Hắn tiếp tục nói:
“Thiệu Huy, tôi không phải đang lừa cậu, theo thống kê về trình độ cũng như kiến thức chuyên môn của dân chúng trên phi thuyền, các lĩnh vực về khoa học như: lượng tử, vật lý học…đều có các nhà khoa học nổi tiếng.
Còn về các ngành nghề kỹ thuật như: tinh luyện sắt thép, chế tạo chất dẻo, cao su…cũng có các kỹ sư và các nhà khoa học chuyên môn, nhưng nói đến lĩnh vực máy tính thì cậu chính là người giỏi nhất bên trong phi thuyền.
Điều này tôi không hề gạt cậu, cho nên trong nhiệm vụ đổ bộ lần này vai trò của cậu là quan trọng nhất.”
“Trên tàu con thoi có một thiết bị liên lạc công suất cao được chế tạo theo tài liệu kỹ thuật tìm được trong đĩa bay, có cùng trình độ khoa học kỹ thuật với bước nhảy không gian, công suất của nó rất lớn, bất kể hoàn cảnh bị nhiễu sóng, chặn tín hiệu… cũng vẫn liên lạc được với phi thuyền, nhưng có một điểm mấu chốt là nó đã bị mã hóa, hơn nữa không cách nào phá giải hoàn toàn, có thể đó chính là cách mã hóa đặc biệt, mặc dù phương thức mã hóa này đã bị virus máy tính tấn công liên tục nên đã yếu bớt nhưng cứ cách mười phút nó lại thay đổi cấu trúc mã hóa một lần, đó chính là khuyết điểm lớn nhất của thiết bị liên lạc cao cấp này.”
Lăng Hồng Quân nói tới đây thì thở dài, nói:
“Thật ra bước nhảy không gian cũng sử dụng loại kỹ thuật mã hóa này, nhưng nhờ trên phi thuyền có máy tính chủ tiên tiến nhất thế kỷ 22 cùng với phần mềm bẻ khóa hiện đại nhất do tiến sĩ lưu lại nên mới có thể tiến hành giải mã sau mỗi lần chuyển đổi, nhưng thiết bị liên lạc này không thể dùng những cách như trên để giải mã nên chỉ có thể trông cậy vào cậu, cậu đã từng xem qua phần mềm bẻ khóa mà tiến sĩ lưu lại rồi, cách phá giải này hoàn toàn phù hợp với nền khoa học kỹ thuật trên đĩa bay nên cậu nhất định có thể giải mã được, chỉ là thời gian phá giải sẽ lâu hơn…Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể chọn người có kỹ thuật máy tính giỏi nhất trên phi thuyền là cậu, mặc dù cậu chỉ mới gia nhập tiểu đội Ám Nguyệt chưa có nhiều thời gian huấn luyện nhưng cũng đành chịu.”
Thiệu Huy lúc này mới tỉnh ngộ, hắn rốt cuộc biết được vì sao trong tiểu đội tiên phong lại có sự hiện hữu của hắn, nhưng hắn còn có thể nói gì đây? Không đi? Đừng có đùa chứ! Hắn mới hưởng thụ sự đãi ngộ dành cho tiểu đội Ám Nguyệt được một thời gian ngắn thôi, với kinh nghiệm là một công tử con nhà giàu, biết thích nghi với thời thế, hiện giờ đang ở trong vũ trụ không còn cha lo lắng chăm sóc, mọi việc chỉ có thể dựa vào chính mình, hắn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Lăng Hồng Quân cũng gật đầu rồi mới nói:
“Hãy đi chuẩn bị đi, nửa giờ sau tàu con thoi sẽ xuất phát tiến vào tầng khí quyển của hành tinh, sau khi tiến vào tầng khí quyển nó sẽ thu thập các thông tin về bầu khí quyển cho các cậu, nếu như phát hiện trong không khí có axit hay các khí độc hại… Thì tôi cho phép các cậu quay trở lại phi thuyền, còn nếu không có…Các cậu sẽ đổ bộ lên hành tinh, tiến hành thu thập các mẫu vật cần thiết như: thành phần không khí, thành phần đất, vi khuẩn… ngoài ra các cậu còn phải làm thí nghiệm về tải trọng tối đa mà mặt đất có thể chịu được, xác nhận phi thuyền Tiên Phong có thể đổ bộ lên hành tinh này hay không.”
“Còn nữa, mọi người cũng cần chú ý các điểm sau … “.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...