Translator: Nguyetmai
Chung Minh gật đầu: "Điều này tôi biết, nhưng dù gì cũng phải thử xem sao."
Quản lý Tạ uống một ngụm nước trà: "Ừ, tôi chỉ nói để cậu đề phòng trước thôi. Tuy rằng công ty của chúng ta là một công ty lớn nhưng mỗi một dự án có bao nhiêu kinh phí quảng bá cũng có chỉ tiêu cả. Tuy nguồn kinh phí quảng bá rót đến tay Tổng Giám đốc Lữ dồi dào, nhưng đa số đều ưu tiên cho các dự án trọng điểm, về phần dự án của chúng ta… thuộc nhóm dự án cực kì ngoài rìa, cho dù có kinh phí thì chắc chắn cũng chỉ là tạm bợ đắp điếm thôi."
Ông hơi ngừng một lát rồi nói tiếp: "Huống chi, "Biển học vô biên" vốn không phải là game được công ty phê duyệt, nó là do chúng ta tự thử sức phát triển, muốn công ty rót kinh phí quảng bá cho "Biển học vô biên" trước hết phải qua được cửa của Tổng Giám đốc Lữ đã."
Quản lý Tạ nói những điều này, Chung Minh đương nhiên đều hiểu, chính vì anh hiểu nên mới lo lắng như vậy, bởi vì đến ngày mai, hiệu quả của vầng sáng sẽ hết.
Nên mới phải nhân thời gian này để nhanh chóng dụ dỗ Tổng Giám đốc Lữ, không, là thuyết phục tổng giám đốc, để có cơ hội lấy được kinh phí quảng bá.
Chung Minh nói: "Quản lý Tạ, những điều này tôi đều hiểu rõ nhưng chúng ta vẫn phải thử. Nếu Tổng Giám đốc Lữ không cho chúng ta kinh phí quảng bá, thì chúng ta tìm nghĩ cách khác, nhưng ít nhất phải thử một lần. Tôi hy vọng có thể được gặp Tổng Giám đốc Lữ một lúc, nói chuyện trực tiếp với ông ta."
"Gặp Tổng Giám đốc Lữ… Thôi được, tôi xin phép thử xem sao."
Quản lý Tạ cũng hiểu, với chức vụ của Chung Minh thì chắc chắn sẽ không thể tự mình đi gặp Tổng Giám đốc Lữ được, phải để quản lý là ông ấy ra mặt. Nhưng Tổng Giám đốc Lữ bận như vậy, rốt cuộc ông ta có gặp hay không rất khó nói.
Quản lý Tạ gọi điện thoại cho trợ lý của Tổng Giám đốc Lữ.
"Đúng, tôi là Tạ Tiến, hy vọng được gặp Tổng Giám đốc Lữ một lát để báo cáo tiến độ của dự án chúng tôi, nhân tiện cũng có thêm vài vấn đề muốn được xin phép. Hẹn trước? Ơ, tốt nhất là càng nhanh càng tốt, cũng rất gấp rồi. Được, vậy phiền anh xin phép giúp nhé."
"Alo. À? Bây giờ? Năm phút nữa à? Được được, chúng tôi lập tức tới ngay."
Quản lý Tạ cúp điện thoại, đứng dậy: "Đi nào, đến phòng làm việc của Tổng Giám đốc Lữ."
Chung Minh nhanh chóng theo sau Quản lý Tạ, vào thang máy lên tầng cao.
Quản lý Tạ giải thích: "Cũng may, lịch trình mấy ngày nữa của Tổng Giám đốc Lữ rất kín, cuối tuần này còn phải đi công tác, chỉ có chút thời gian trong ngày hôm nay, đúng lúc đó thì chúng ta đề nghị gặp. Có điều thời gian không nhiều, chỉ có hai mươi phút thôi, có lời nào muốn nói thì phải tranh thủ thời gian để nói."
Hai người đi thang máy lên tầng 45 của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, đến trước cửa phòng làm việc của Tổng Giám đốc Lữ.
Trợ lý của Tổng Giám đốc Lữ đã chờ sẵn để đón họ, anh ta không quên dặn dò: "Hai người phải tranh thủ thời gian, lát nữa Tổng Giám đốc Lữ còn có lịch, đừng làm lỡ việc."
Quản lý Tạ gật đầu: "Yên tâm, chắc chắn sẽ không làm lỡ."
Sau khi gõ cửa, hai người bước vào phòng làm việc của Tổng Giám đốc Lữ.
Chung Minh nhìn thoáng qua bốn phía một lát, phòng làm việc của lãnh đạo quả nhiên khác với phòng làm việc của quản lý. Toàn bộ văn phòng rộng hơn một trăm mét vuông, có thể trực tiếp ngắm nhìn quang cảnh ngoài tòa nhà Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực qua cửa sổ sát đất, trông cực kì hoành tráng.
Tổng Giám đốc Lữ đang gõ bàn phím sau chiếc bàn làm việc, không biết đang bận việc gì, nhìn thấy hai người bước vào, ông ta giơ tay lên chỉ vào chỗ ngồi: "Quản lý Tạ, ngồi đi, có gì muốn báo cáo thì hãy tranh thủ thời gian."
Ông ta vô thức nhìn lướt qua Chung Minh, hiển nhiên đã nhận ra anh, có điều cũng không nói gì cả.
"Tổng Giám đốc Lữ, bây giờ dự án của chúng tôi đã bước vào giai đoạn cuối cùng, tiến độ của các bộ phận đều bình thường, có thể ra mắt đúng hạn…"
Đầu tiên, Quản lý Tạ báo cáo vô cùng đơn giản, ông ấy cũng sợ vừa lên đã nói chuyện "Biển học vô biên" thì sẽ hơi đường đột, vì thế phải mào đầu một chút. Có điều toàn bộ báo cáo về dự án hiện tại chỉ tốn chưa tới hai phút, cực kì đơn giản và ngắn gọn, Quản lý Tạ cũng biết thời gian có hạn nên cố giành phần lớn thời gian cho phần sau.
Tổng giám đốc nghe xong hơi thất vọng: "Đây đều là những quy trình thông thường, có gì mà phải báo cáo."
Quản lý Tạ chợt chuyển chủ đề: "Tổng Giám đốc Lữ, là thế này, vì tiến độ phát triển của chúng tôi nhanh hơn dự tính nên đã dành nhân lực ra chuẩn bị phát triển thêm một dự án mới, cũng là game về thể loại giáo dục. Lần này chúng tôi đến chủ yếu là vì game mới này, để Tiểu Chung giải thích cho anh nhé."
Tổng Giám đốc Lữ sửng sốt.
Tiến độ phát triển nhanh hơn dự kiến, vì thế dành nhân lực ra dự định phát triển thêm một dự án mới?
Đúng là việc này có chút mới lạ. Trước đây mới nghe thấy thời gian phát triển dự án không đủ phải kéo dài thời gian, chưa từng nghe tiến độ hoàn thành nhanh hơn dự kiến!
Hơn nữa phát triển thêm một dự án mới? Riêng mình cái nhóm dự án 52 được mấy người chứ?
Tổng Giám đốc Lữ nhìn hai người này, cảm giác có việc gì đó đằng sau chuyện này. Khi nãy ông ta vừa làm việc vừa nghe báo cáo, bây giờ đã tạm gác lại công việc đang làm để chăm chú lắng nghe.
Trên đầu Chung Minh vẫn còn hiệu quả của vầng sáng, anh cũng hiểu có thể giành lấy kinh phí quảng bá từ phía Tổng Giám đốc Lữ hay không đều trông cậy vào mười mấy phút này thôi, bỏ qua cơ hội thì sau này sẽ không có nữa, vì thế phải sắp xếp lại tư duy cho tốt, nói ra hết tất cả những điều đã chuẩn bị sẵn từ trước một cách rõ ràng và rành mạch.
Đầu tiên là giới thiệu cách chơi cụ thể của "Biển học vô biên", bao gồm một số quy tắc khá chi tiết, sau đó lại trình bày đơn giản về xu thế khát vọng của con người hiện nay đối với các kiến thức vụn vặt và lý do vì sao game này lại có tương lai phát triển…
Chung Minh nói nhanh vì nội dung dài, thời gian lại có hạn. May mà Tổng Giám đốc Lữ vốn là người thông minh, cũng nhìn xa trông rộng hơn những quản lý bình thường nhiều, cộng thêm hiệu quả của vầng sáng khiến ông ta chăm chú lắng nghe, vì thế đa số nội dung đều được truyền tải thành công vào đầu Tổng Giám đốc Lữ.
"Tình hình game đại loại là như vậy, lần này chúng tôi tới là mong Tổng Giám đốc Lữ có thể ủng hộ dự án, phát một chút, à không, là cố gắng phát thêm nhiều kinh phí quảng bá. Chắc chắn anh cũng rất hiểu loại game này nếu được quảng bá thì tốc độ lan truyền, phát tán sẽ tăng theo cấp số nhân, thậm chí có triển vọng trở thành một hiện tượng game. Nhưng tiền đề của việc đó là phải đẩy mạnh quảng bá trong giai đoạn đầu, nếu ít tiền thì chắc chắn không làm được."
Quản lý Tạ bên cạnh len lén lau mồ hôi lạnh. Người khác xin tiền đều chỉ dám hy vọng sẽ được "cổ vũ một chút", Chung Minh thì hay rồi, nói thẳng luôn "ít tiền thì không được", "kinh phí càng nhiều càng tốt", quá mức thẳng thắn.
Quản lý Tạ trộm nhìn sang phía Tổng Giám đốc Lữ, sao cứ cảm thấy Tổng Giám đốc Lữ vẫn đang nghiêm túc suy xét nhỉ?
Trong lòng Chung Minh cũng rất lo lắng. Anh không chắc lần này có thể thành công hay không, nhưng anh cảm thấy nếu Tổng Giám đốc Lữ là người thông minh thì chắc chắn ông ta sẽ hiểu game này thực sự có khả năng thành công. Nếu Chung Minh có thể thuyết phục được Quản lý Tạ và toàn bộ dự án thì không phải là không thể thuyết phục được Tổng Giám đốc Lữ.
Có điều còn có một chuyện quan trọng nhất, đó là rốt cuộc Tổng Giám đốc Lữ có bao nhiêu kinh phí, và sẽ chia bao nhiêu trong số đó cho "Biển học vô biên".
Tuy Tổng Giám đốc Lữ nắm giữ không ít tiền nhưng cụ thể sẽ chia cho dự án nào cũng phải xem tình hình lợi nhuận và mức độ coi trọng của công ty với dự án đó ra sao. Nếu đề án phân chia kinh phí quảng bá đã chốt sẵn, có muốn sửa lại chắc chắn cũng không dễ, dù sao Tổng Giám đốc Lữ phải giữ đúng chữ tín.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...